Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 2: Thần bí không gian



Lại một lần nữa khôi phục ý thức, Hoài Nam chỉ cảm thấy rợn cả người. Hắn vẫn còn nhớ rõ cái cảm giác đau đớn khó tả kia. Dần dần làm chủ thân thể, Hoài Nam chậm rãi mở mắt ra. Hắn có thể xác định, đây là nhục thân chân thật. Nó không còn tồn tại cảm giác phiêu hốt giống như lúc trước nữa.

Đối diện với Hoài Nam vẫn là căn nhà cấp bốn thân thuộc. Nhưng ở đâu đó, hắn vẫn cảm thấy có vài chỗ không phù hợp. Ra sức hít vào một hơi thật sâu. Hoài Nam nhận ra, điểm khác biệt ở đây chính là không khí. Bầu không khí xung quanh rất sạch nếu không muốn nói là thật sự tinh khiết. Chỉ một vài nhịp hô hấp, hắn có cảm giác giống như bản thân đang bay lên. Nó vô cùng thoải mái và rất khó nói nên lời.

- Quả nhiên đây là một thế giới khác sao? Bất chợt không còn ngửi thấy mùi bụi bặm, thật hơi khó thích ứng đâu.

Hoài Nam nhanh chóng rời khỏi giường. Đặt từng bước chân chậm rãi lên nền đất. Hắn có cảm giác mọi chuyện cứ như vừa mới thoáng qua vậy. Giờ đây bản thân đã có thể đi lại tự do. Điều hắn vẫn luôn ao ước và bị ám ảnh trong suốt hơn một năm này. Bàn tay sờ vào từng kiện đồ vật quen thuộc. Hoài Nam hiện tại chỉ cảm thấy nội tâm mình trống rỗng. Hắn theo bản năng tiến về phía cửa chính. Ở đó hắn cảm nhận được, có cái gì đấy đang kêu gọi mình.

Vẫn là những cảnh tượng giống như trong ký ức. Căn nhà nhỏ nằm ở ngoại ô, nơi chứa đựng toàn bộ kỷ niệm của Hoài Nam. Đi vào khoảng sân trước nhà. Hắn nhìn thấy bên cạnh hàng rào bằng gỗ, một sinh vật kỳ lạ đang lẳng lặng ngóng nhìn phương xa.

Dõi theo tầm mắt nó, Hoài Nam không nhận ra có điều gì khác biệt. Hắn lại tập trung sự chú ý vào sinh vật kia. Nó đứng quay lưng về phía hắn, trông có vẻ như đang suy ngẫm điều gì đó. Có đôi chút kinh ngạc nhưng cũng chỉ dừng lại ở đấy. Ngày hôm nay hắn đã ngạc nhiên quá nhiều lần rồi.

- Ngài đã tỉnh nha!

Sinh vật thần bí xoay thân lại, Hoài Nam có thể nhìn rõ hơn ngoại hình của nó. Nói như thế nào đây, đó là một tiểu nhân với chiều cao ước chừng chỉ bằng một gang bàn tay của hắn. Khuôn mặt trái xoan với đôi mắt to tròn cùng sống mũi thẳng. Đôi môi đỏ mộng khép kín khiến Hoài Nam tò mò tự hỏi:

- Không biết hàm răng của nàng như thế nào?

Mặc dù vậy, hắn có thể khẳng định đây là khuôn mặt xinh đẹp nhất mà mình từng thấy. Nàng mặc một bộ cánh màu lá, bó sát vào thân hình nhỏ nhắn. Mái tóc thẳng đen dài kéo ngang đến thắt lưng. Điểm đặc biệt nhất trên người nàng, là đôi cánh tựa như hai phiến lá mỏng đang nhẹ nhàng phe phẩy. Cô gái nhỏ trông không khác gì một tiểu tinh linh bên trong bộ phim điện ảnh nào đó. Khẽ bước đến gần nàng, Hoài Nam thử dò hỏi:

- Ngươi là Tiểu Vi?

- Đúng thế. Ngài có thể xem Tiểu Vi như là ý thức phụ hiện thể của nơi này.

Thì ra là như vậy. Kiếp trước trong các quyển tiểu thuyết, Hoài Nam vẫn thường bắt gặp thiết lập như thế này. Ngọn lửa có ý thức sẽ gọi là hỏa linh. Tương tự, khi dòng nước sinh ra linh trí sẽ được gọi là thủy tinh linh. Thậm chí, nếu vũ khí một khi có thể tương tác với người dùng. Nó cũng sẽ được mệnh danh là khí linh. Tiểu Vi trong trường hợp này nên gọi thế nào nhỉ? Là không linh hay là cầu linh? Tạm quên đi những suy nghĩ viễn vong, Hoài Nam tiếp tục hỏi:

- Bây giờ có thể nói cho ta biết mục đích ngươi mang ta đến đây sao?

Chỉ thấy hai cánh Tiểu Vi nhẹ đập. Trong nháy mắt, nàng đã bay đến độ cao ngang bằng đầu của Hoài Nam. Môi hồng khẽ mở, hắn có thể khẳng định hàm răng của cô nàng rất đều và trắng.

- “Kết nối không gian” được tạo ra với mục tiêu liên kết vô số thứ nguyên thế giới lại với nhau. Khi quá trình này diễn ra thành công. Bản thân không gian sẽ trở nên vững chắc, tạo tiền đề để tiếp tục mở rộng. Cùng với đó, phía thế giới được liên kết sẽ có thêm một tầng bảo hộ. Điều này giúp bọn chúng tránh khỏi xâm lấn từ các thế lực bên ngoài.

- Chờ đã! Nói như thế giữa không gian này và thứ nguyên thế giới là quan hệ cộng sinh đúng không?

- Có thể tạm hiểu là như vậy. Trên thực tế kết quả của quá trình trên sẽ do “kết nối không gian” làm chủ.

Hoài Nam không khỏi trầm tư. Nếu giống như Tiểu Vi nói thì “kết nối không gian” sẽ cung cấp dịch vụ bảo hộ cho các thứ nguyên thế giới. Đổi lại bọn chúng phải chi trả cho không gian vài thứ. Đấy rất có thể là một dạng năng lượng nào đó. Tuy nhiên bản thân không gian giữ vai trò làm chủ trong mối quan hệ này. Nếu muốn, nó hoàn toàn có thể đơn phương từ bỏ giao kèo. Mặc dù vậy, đây cũng chỉ là những suy đoán của Hoài Nam. Nó dựa theo những tin tức mà hắn biết được từ Tiểu Vi để tổng kết ra. Nhưng ai đảm bảo điều nàng nói đều là thật đâu. Cho nên hiện tại hắn vẫn chưa thể khẳng định được điều gì.

- Ngươi vừa nói đến thế lực bên ngoài. Đó là những ai? Có thể giảng giải cụ thể một chút không?

- Thế lực bên ngoài là các tổ chức được thành lập nhằm mục đích thôn phệ các thế giới ý thức. Bọn chúng sẽ dùng tư duy của bản thân để thay thế cho ý chí các thứ nguyên bị cắn nuốt. Thông thường để mưu đồ một thế giới, cần phải trải qua rất nhiều trình tự.

- Các chủ thể tiến hành ban bố những nhiệm vụ với nhiều mức độ khác nhau. Đám thủ hạ sẽ được phép lựa chọn nhiệm vụ phù hợp với năng lực để thực hiện. Nhờ vào đó, lớp màng phòng ngự của những thế giới kia sẽ bị suy yếu dần. Đến một lúc nhất định, các chủ thể lựa chọn tự mình buông xuống, thu hoạch chiến lợi phẩm.

- Những người này thường được gọi là lữ hành giả, xuyên việt giả, luân hồi giả… Các xưng hô trên sẽ tùy thuộc vào chủ thể mà bọn hắn phục vụ để mệnh danh.

Hoài Nam bỗng trở nên trầm mặc. Hắn không biết mình phải chửi bậy như thế nào nữa. Đây không phải là “Chủ thần không gian” hay “Luân hồi không gian” trong tiểu thuyết sao? Lại còn có cả người xuyên việt. Hắn hiện tại không phải cũng là một xuyên việt giả đâu? Giờ phút này, Hoài Nam cũng chỉ có thể nhìn Tiểu Vi bằng ánh mắt hình cá chết.

- Nói như ngươi vậy, ta cũng thuộc thế lực bên ngoài à?

Tiểu tinh linh dường như không nhận ra ánh mắt u oán của Hoài Nam. Nàng chậm rãi ngồi lên vai hắn, đôi chân nhỏ đung đưa trông có vẻ rất thích thú.

- Dĩ nhiên là không phải rồi. “Kết nối không gian” được tạo ra để đối đầu với các thế lực bên ngoài. Bản thân ngài là chủ nhân nơi này. Nên nói theo mức độ nào đó, ngài chính là lãnh tụ của phe đối kháng. Có phải hay không cảm thấy tràn đầy sứ mệnh đâu?

- Ngươi đừng khinh ta ít đọc sách mà muốn lừa dối ta. Lại còn thêm lãnh tụ gì đó. Chẳng lẽ ngay cả ý thức thể cũng mắc phải trung nhị bệnh đi. – Hoài Nam ra sức phản bác.

- Ngài vì sao không tin ta chứ? Thử nghĩ xem trên người ngài có thứ gì để ta gạt đi đâu? Hơn nữa ta cùng ngài đã khóa lại. Chúng ta đang chung nhau trên một con thuyền nha.

Hoài Nam nhìn thẳng vào mắt Tiểu Vi. Hắn mong chờ có sự gì đó miễn cưỡng tới từ nàng. Đáng tiếc, đáp lại hắn chỉ là vẻ mặt manh manh rất khả ái mà thôi.

- Ngươi nói tất cả đều là sự thật?

- Đúng vậy.

Hoài Nam giờ phút này chỉ muốn lẳng lặng. Hắn ngước mặt nhìn bầu trời thở dài hỏi Tiểu Vi.

- Có thể hay không để cho ta chết thêm một lần nữa?

- Một trong những nguyên tắc của “kết nối không gian” là chỉ tồn tại một vị chủ nhân duy nhất. Nếu chủ nhân chết đi, Tiểu Vi đáng thương cũng phải tan biến theo.

- Ngài nhẫn tâm để ta cứ như thế tiêu vong sao? Hơn nữa nếu ta không còn. Vô số sinh linh bên trong thứ nguyên lãnh vực khi gặp nguy nan sẽ không ai cứu vớt. Bọn họ thật là đáng thương mà! - Cô gái nhỏ ôm vai hắn gào thét, nước mắt từng giọt rơi ra.

Hoài Nam nằm phịch xuống nền đất. Hắn không ngờ tới cô nàng này lại chụp cho mình nhiều thứ như vậy. Hắn chợt nhớ đến câu nói nổi tiếng ở kiếp trước:

- Mỹ nhân luôn biết gạt người.