Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 3: Hạt giống năng lực



Dưới ánh chiều tà, ngay góc sân trước căn nhà nhỏ, một thanh niên đang nằm vật vờ trên mặt đất. Thanh niên này không phải ai khác mà chính là Hoài Nam. Sau khi nghe Tiểu Vi trả lời, hắn cảm giác trái tim mình thật là lạnh. Kiếp trước khi đọc tiểu thuyết, nhìn thấy các lộ tiền bối sau khi xuyên qua, ai cũng đều ngưu bức, mắng thiên, mắng địa, mắng cả không khí vô cùng sảng khoái.

Lúc đó Hoài Nam chỉ cho rằng là do kịch bản như thế. Trong hiện thực làm gì có ai làm được như vậy đâu. Nhưng bây giờ thì sao? Khi vai chính đổi lại thành bản thân mình, Hoài Nam chỉ cảm thấy tương lai phía trước tràn đầy hắc ám.

Hơn ai hết Hoài Nam hiểu rõ bản thân mình có bao nhiêu bản sự. Hắn không biết văn cũng chẳng giỏi võ. Hắn không hiểu binh thư mà cũng không rành mưu mẹo thì lấy ra được thứ gì để đi so với các lộ thần tiên kia.

Đó là chưa kể, cư dân tại các thế giới bên trong thứ nguyên lãnh vực cũng chẳng phải dạng lương thiện gì. Nào là Orochimaru, Sosuke Aizen, Asakura Hao cho đến Marquis Voban, Morgan,… Tất cả bọn họ đều là nhân vật hung ác, hơn nữa còn là nuốt người không nhả xương cái loại kia.

Đấy cũng chỉ là một vài vị đại lão mà Hoài Nam biết đến qua các bộ anime tiêu biểu. Trên thực tế, bên trong thứ nguyên lãnh vực còn có bao nhiêu anh hào, chắc chỉ mỗi đấng tạo hóa mới biết được.

Trong lúc Hoài Nam đang mải mê suy xét nhân sinh thì bất chợt, bàn tay hắn truyền đến cảm giác lành lạnh. Hóa ra không biết từ khi nào, cô nàng Tiểu Vi đang cầm lấy một khối băng không ngừng chà xát vào tay hắn.

Vật kia còn to hơn cái đầu nhỏ của Tiểu Vi gấp mấy lần. Vậy mà không hiểu sao nàng vẫn chơi không biết mệt. Bỗng nhiên, một tia chớp lóe qua trong đầu Hoài Nam, hắn vội vàng hỏi:

- Ngươi từ nơi nào lấy ra nó? Nếu ta nhớ không sai thì nơi này vẫn còn là nhiệt đới khu vực thì phải.

- Tất nhiên là Tiểu Vi biến ra rồi. – Nàng ngẩng cái đầu nhỏ lên, kêu ngạo mà trả lời.

Nguyên lai, sau khi nhận thấy đánh bi tình bài không có hiệu quả, Tiểu Vi lại nghĩ ra biện pháp khác để hấp dẫn Hoài Nam. Quả nhiên kế hoạch của nàng đã thành công.

- Có thể dạy cho ta hay không?

Hoài Nam nhanh chóng ngồi bật dậy. Hắn thầm mắng mình, làm sao có thể quên đi điều quan trọng như vậy chứ. Rõ ràng, hắn vẫn còn chưa có nhận kim thủ chỉ theo như sáo lộ cũ đâu.

Đến lúc này, Hoài Nam mới phát hiện, từ điểu ti đi lên cao phú soái chi lộ không phải cứ muốn là được. Nó khác hoàn toàn so với các quyển tiểu thuyết vẫn thường viết như thế. Muốn sinh tồn, hắn còn phải học hỏi rất nhiều.

Đối mặt với ánh mắt mong chờ của Hoài Nam, Tiểu Vi buông xuống khối băng. Cô nàng lại bay lên trên vai hắn, trông có vẻ như rất thích nơi này.

- Trong lúc giúp ngài tái tạo thân thể, Tiểu Vi đã trồng vào nó ngũ hành hạt giống. Ngài chỉ cần tập trung tinh thần, nhìn vào trái tim của mình thì sẽ rất nhanh liền có thể nắm giữ được nó.

Lần này Hoài Nam bình tĩnh hơn, hắn không vội vàng thực hiện ngay lời đề nghị của Tiểu Vi. Ngược lại, hắn muốn bắt đầu học cách nhìn nhận sự việc theo hướng toàn diện hơn so với trước. Hoài Nam nhìn về phía nàng dò hỏi:

- Có thể nói rõ hơn về ngũ hành hạt giống không?

- Đó là một dạng bản nguyên năng lượng. Mỗi một hạt giống đại diện cho một loại năng lực phụ hiện ra bên ngoài. Hạt giống sau khi nảy mầm vào trong thân thể, nó sẽ giúp ngài không ngừng hấp thu quanh thân nguyên chất năng lượng, từ đó chuyển đổi sang thuộc tính của bản thân nó.

Tiểu Vi vừa nhún nhảy trên vai Hoài Nam vừa trả lời hắn. Liếc mắt nhìn qua, hắn khẳng định đây chắc chắn là vũ trụ dạo bước nổi tiếng ở kiếp trước. Nàng thật là biết chơi mà. Không đợi Hoài Nam suy nghĩ nhiều, Tiểu Vi lại nói tiếp:

- Ngũ hành hạt giống theo thứ tự là Kim, Mộc, Thổ, Thủy và Hỏa đối ứng với trước mắt năm loại lực lượng mà ngài có thể sứ dụng. Tuy nhiên, mức độ vận dụng bọn chúng còn tùy thuộc vào thể chất và độ quen thuộc của ngài đối với chúng nó.

- Nói cách khác ta phải không ngừng luyện tập thì mới cố thể tăng lên cường độ năng lực đúng không? Cái này trông giống như kiếp trước, khi ta luyện chơi bóng, càng đá nhiều thì càng quen chân vậy.

- Về mặt lý thuyết là như thế. Trên thực tế, ngài còn cần cùng người khác giao thủ, từ trong chiến đấu tích lũy kinh nghiệm trong việc vận dụng từng loại năng lực của mình.

Hoài Nam gật đầu đồng ý. Điều này trong mỗi quyển tiểu thuyết hành động đều có, cho nên hắn cũng không cảm thấy lạ. Lần này, Hoài Nam không chần chờ nữa, chậm rãi nhắm mắt lại, ý thức hắn từ từ hướng về phía ngực trái.

Theo từng nhịp hít thở, chỉ trong nháy mắt, Hoài Nam nhận ra, bên trong trái tim của mình có giấu năm khỏa hạt giống kỳ lạ. Bọn chúng có màu sắc khác nhau lại đang không ngừng phát sáng. Mỗi hạt chỉ to chừng bằng đầu ngón tay cái nhưng hào quang mà bọn chúng tỏa ra thắp sáng cả lồng ngực hắn.

Bất chợt, bên trong hạt sáng màu đỏ, một tia sáng bắn hướng về phía ý thức của Hoài Nam. Nó nhanh đến mức hắn còn chưa kịp nhận ra đã xảy ra chuyện gì. Hoài Nam chỉ cảm thấy toàn thân nóng ran. Theo bản năng, hắn nâng bàn tay trái lên, một ngọn lửa màu đỏ hiện ra bên trong lòng bàn tay hắn. Cảm giác khô nóng chậm rãi rút đi, thay vào đó Hoài Nam dần dần cảm nhận được mối liên hệ giữa bản thân và ngọn lửa kia.

Lúc này, Tiểu Vi cũng ngừng nhảy múa. Một tay cô nàng chống ngang eo, tay còn lại chỉ cằm, gật gù nhận xét:

- Theo lý thuyết, ngọn lửa sẽ biến hóa từ màu đen sang màu đỏ (925 độ C), rồi đến màu cam, màu vàng, màu trắng (1200 độ C), màu trắng xanh (2000 độ C) và sau cùng là gần như màu xanh tím (5000 độ C).

- Ngài tạo ra ngọn lửa này, màu đỏ vẫn còn khá nhạt, nhiệt độ ước chừng không quá 200 độ C. Xem ra Tiểu Vi cần nhanh chóng giúp ngài lên lịch trình luyện tập thôi.

Hoài Nam lúc này còn chưa kịp cao hứng bao lâu, ngay lập tức đã bị cô nàng này kéo về mặt đất. Hắn dùng bàn tay còn lại bắt lấy hai cái chân nhỏ kia. Phớt lờ ánh mắt hình viên đạn, hắn đặt ngay nàng xuống bên cạnh mình.

- Ngươi có thấy người bình thường nào cầm ngọn lửa làm đồ chơi như thế này không?

Vừa nói Hoài Nam còn không ngừng thao túng ngọn lủa đỏ. Nó hóa thành từng sinh vật nhỏ liên tục hoạt động trong tay hắn. Từ cào cào cho đến bươm bướm, mức độ thành thục khi vận dụng hỏa hạt giống của Hoài Nam đang theo chút một tăng lên.

Đến khi Hoài Nam bành trướng, dự định biến ra một con đại Husky thì đùng một cái, ngọn lửa vỡ tan. Một vài tia lửa bắn lên mặt Tiểu Vi trông rất buồn cười.

- Vấn đề là ngài hiện tại không phải là người bình thường. Hơn nữa nắm lấy chân thiếu nữ là việc làm không lễ phép tý nào. – Tiểu Vi phụng phịu đáp trả.

Hoài Nam nghẹn họng, hắn vậy mà không phản bác được. Vừa rồi bị cô nàng này đánh gãy hưng phấn, hắn hành động theo một cách bản năng mà quên đi nàng vẫn là nữ tính đâu. Hoài Nam nhanh chóng hỏi sang việc khác:

- Ngươi nói luyện tập là ngay tại không gian này hay sao?

Hai tay Tiểu Vi đang thay nhau lau mặt. Dù vậy cô nàng vẫn không quên dùng cái chân nhỏ đá nhẹ vào chân Hoài Nam. Nhìn thấy hắn không phản ứng gì, nàng khó chịu trả lời:

- Nơi này có một khu vực đã được cải tạo qua. Ở đó ngài cơ thể gia tốc dòng chảy thời gian để tiến hành rèn luyện kỹ năng.

- Hiện tại mức độ quy đổi là 100 so với 1. Tức là ngài tại nơi đó tu luyện 100 ngày thì tương ứng với ngoại giới chỉ vừa mới trôi qua 1 ngày mà thôi.

- Thêm nữa luyện tập không gian còn có hệ thống mô phỏng ra các loại quái thú phục vụ nhu cầu chiến đấu của ngài. Một khi hệ thống nhận thấy bản thân ngài có nguy cơ sinh mệnh, nó sẽ tự động dừng lại quá trình này, đồng thời bảo lưu lại kết quả chờ lần kế tiếp tập luyện.

- Nghe có vẻ còn rất trí năng đi.

- Tất nhiên rồi. Ngoài ra đây cũng chỉ là một trong số rất nhiều công năng của kết nối không gian mà thôi. Chờ đến lúc không gian mở rộng, ngài còn sẽ được trải nghiệm nhiều thứ mới lạ hơn nữa cơ.

- Ta cũng chờ mong như vậy.

Hoài Nam duỗi người đứng dậy. Hắn khom lưng, đưa bàn tay cho Tiểu Vi.

- Chúng ta đi tìm thức ăn thôi, ta cảm giác khá đói rồi.

- Tốt.

Giống như đã quên đi sự khó chịu khi trước, Tiểu Vi nắm lấy tay hắn, nàng thuận thế trèo lên vị trí quen thuộc. Dưới ánh chiều tà, hai cái bóng lớn nhỏ nối đuôi nhau chậm rãi mà đi.



— QUẢNG CÁO —