Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 45: Ác chiến



Cái quái quỷ gì xảy ra thế này, Aliot vò đầu bứt tai nghi hoặc, hắn...hắn vậy mà không chết! Sờ lại mặt mũi, tay chân một lần nữa, xác nhận không thiếu đi bộ phận gì, Aliot mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, như nhớ ra cái gì, hắn mới chú ý đến bóng người đằng trước mình, một tôn chiến thần to lớn đang tọa lạc ở đấy, thứ này...thứ này quá mức to lớn a? Atrox, tại sao hắn lại trở nên to lớn như thế này? Những câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu Aliot.

Lúc này, Atrox đột nhiên ngã quỵ xuống, một tay chống xuống đất, một tay đặt trước ngực, máu lúc này mởi nhỏ ra từng giọt, từng giọt.

Vẻ mặt của cả Aliot và Isabella thoáng chốc trở nên trắng bệch, vội vàng đồng thanh lên tiếng:"Ngươi có sao không?".

Atrox suýt thì bật cười, vội chống chân đứng dậy, trông hắn phải cao khoảng chừng 3m chứ chẳng đùa, lúc này, hắn mới lên tiếng:"Mẹ kiếp! Lũ người kia ra tay thật đủ hung ác! Đau thật đấy!"

Aliot giờ này mới chú ý, trên cơ thể vạm vỡ của Atrox là 4 vết chém cứa qua lưu lại vết tích như dấu X, may mắn chỉ là vết thương ngoài da, chảy chút máu mà thôi. Thật không tin được, vậy mà tên này cũng là một tồn tại kinh khủng như vậy! Aliot hướng đến Atrox, hỏi:

-Ngươi là thứ gì? Sao có thể đỡ được công kích vừa rồi?

-Haha, ta là Thức Tỉnh Giả, một chức nghiệp của Thú Nhân tộc, cũng được xem như đồng dạng với Dị Năng Giả loài người là Pháp Sư và Chiến Thần.
Atrox nhìn vẻ mặt ngây ngô của Aliot buồn cười giải thích.

-Cái gì Thức Tỉnh Giả? Dị Năng Giả, cái gì mà đồng dạng với Pháp Sư và Chiến Thần? A ? Cái gì ngươi là Thức Tỉnh Giả? Aiz aiz đầu ta loạn quá rồi! Hanz vỗ đầu lảm nhảm.

-Ừm, chúng ta cũng được xem như đồng dạng, có điều Dị Năng Giả loài người các ngươi chính là sử dụng năng lực, năng lượng, trong khi thú nhân chúng ta là thức tỉnh về huyết mạch thượng cổ. Mà huyết mạch thượng cổ của ta là :"Viêm Ma Đại Ngưu". Atrox vỗ ngực tự hào nói.

-Mẹ nó, vậy mà ngươi không đứng ra sớm, làm ta sợ hết hồn, không...không đúng? Cô...cô có phải cô cũng biết hắn có năng lực này? Aliot trách cứ Atrox một câu, nhưng ngay sau đó lại sợ hãi nhìn về phía Isabella nắm chặt tay tức giận.

-Hừ! Đáng đời ngươi, cái tội nói hươu nói vượn! Isabella khinh bỉ.

-Hừ! Được, cô đủ độc ác, món nợ này ta nhất định sẽ đòi về, trước tạm để đấy, hiện tại nghĩ cách giải quyết lũ khốn trước mặt này đã. Aliot tức hộc máu, chỉ tay về phía Isabella nghiến răng nghiến lợi nói.

Lại nói về phần đám người kia, sau đòn tấn công, chờ đợi đám bụi đất tán đi, hiện ra trước mặt bọn hắn là đám người kia vẫn đang bình an vô sự, rồi lại thấy một đầu Cự Ngưu kia thì như hiểu ra vấn đề, vậy mà bọn hắn lại quên mất kẻ này, lần trước bọn hắn đã huy động lực lượng vô cùng lớn, kể cả dùng hai tên Chiến Thần đánh lén mới áp chế được kẻ kia, mặc dù đã bỏ đói hắn bấy lâu nay, không ngờ tên này vẫn còn sức lực mà đối ứng lại công kích của bọn hắn.

Lúc này, tên Pháp Sư 4 sao mới nhíu mày, nói :"Phế vật!". Ngay sau đó, liếc qua 5 tên Pháp Sư bên cạnh, mở miệng:"Cho 5 tên các ngươi 5 phút để giải quyết hắn, đừng làm nhục mệnh Pháp Sư chúng ta như lũ hề Chiến Thần kia!"

Lời vừa thả ra, 5 tên Pháp Sư 3 sao lập tức chắp tay, hướng về phía đám người Aliot chạy tới.

Bên đấy, Atrox cũng vừa lao vào chuẩn bị cùng 5 tên Chiến Thần đối kháng.

Chiến Thần đương nhiên là mạnh về cận chiến rồi, cả 5 tên như lang như hổ điên cuồng nhắm vào tấm bia ngắm Atrox mà chặt mà chém.

Mặc dù lớp phòng ngự của Atrox cực kỳ vững chắc, nhưng cũng không thể cùng lúc chống đỡ lực công kích điên cuồng của 5 người được. Từng luồng, từng luồng năng lượng nguyên tố dí trực tiếp vào lưng hắn, chỗ thì xé rách, chỗ thì xuất huyết khiến hắn không chịu đựng nổi đau đớn mà gào thét lên.

Trông thấy bộ dạng cực kỳ chật vật của Atrox, Aliot lúc này đang cùng Isabella và đám Thần Chiến Quân nhân cơ hội phản kích lũ vệ binh kia hòng tạo đường lui cho lũ quân phản loạn bỗng nhíu mày.

-Không thể tiếp tục để hắn bị công kích như vậy được nữa, một khi hắn ngã xuống, toàn bộ chúng ta phải xong đời, ta thấy lực phòng ngự của hắn đủ kiên cố để chống đỡ đạn từ súng này, vì vậy phải hướng công kích sang phía kia thôi! Aliot quay sang nói với Isabella.

Isabella nghe xong cũng gật đầu đòng ý, đáp:"Đích thực như thế, không thể để hắn tiếp tục chống đỡ như vậy nữa!"

-Tốt, anh em, toàn bộ hướng công kích qua đám Chiến Thần cho t...a!

Tiếng nói còn chưa dứt, một cú đạp cực mạnh khiến Aliot mất thăng bằng ngã bay ra bên ngoài.

Aliot chỉ kịp nhìn thấy Isabella đá mình, đang định vội vàng đứng dậy chửi bới cô ả thì đã thấy nơi hắn đứng ban nãy đang bị thiêu đốt bởi một ngọn lửa rực cháy.

Aliot liếc nhìn ra xa, 5 tên Pháp Sư còn lại đang hướng công kích về bên này, hắn cũng hiểu ra vấn đề, vội đưa cho Isabella một đôi mắt cảm kích, sau đó vội vàng hô:"Toàn bộ tản ra, mục tiêu hướng đến đám Pháp Sư đằng kia cho ta!"

Tiếng súng lại đì đoàng vang lên liên tục, còn đám Pháp Sư kia trốn đằng sau tên Thổ hệ Pháp Sư đang sử dụng "Thổ hệ pháp thuật cấp 3: Tường thành vĩnh cửu" để che chắn.

Bởi vì diện tích được thu hẹp lại, nên đạn từ phía Aliot rất khó xuyên qua bức lá chắn bằng đất ấy. Hơn nữa, hình như có gì đó không đúng. Lớp tường đất này dường như không bị bào đi.

Để trả lời cho nghi vấn của Aliot, ngay lập tức là một bóng hình khác hiện ra:"Mộc hệ pháp thuật cấp 3: Năng lượng tuôn trào". Một luồng năng lượng màu xanh lục từ cây quyền trượng của hắn rót thẳng vào tấm lá chắn kia khiến nó vững chắc lạ thường.

-Mẹ nó, lũ khốn ấy quá khó nhằn rồi. Aliot vò đầu bứt tai.

Sau một hồi đạn tạc điên cùng, cũng là lúc đám lính nạp đạn và thuốc súng vào lại, nhân lúc ấy, đám Pháp Sư bên kia rốt cuộc cũng hành động.

Một tên Băng hệ Pháp Sư nhảy ra, giơ cao cây quyền trượng lên, hét:"Băng hệ pháp thuật cấp 3: Pha lê băng giá". Cả chục khối băng nhọn hoắt hiện lên phía sau tên kia, sau khi hắn chỉ tay một cái, tất cả hướng về phía đám quân sĩ Thần Chiến Quân mà đến.

Không cho bọn hắn thời gian phản ứng, tên Hỏa hệ Pháp Sư cùng Thủy hệ Pháp Sư cũng đồng thời đứng ra vận phép:"Hỏa hệ pháp thuật cấp 3: Lửa thiêng bùng cháy", "Thủy hệ pháp thuật cấp 3:Vòi rồng phun nước".

Dứt lời, đằng sau tên Hỏa hệ Pháp Sư là 10 đốm lửa như những mặt trời nhỏ cháy rực lên, bao thành một vòng tròn. Sau đó thẳng tắp phi đến đám người Thần Chiến Quân.

Còn từ tên Thủy hệ Pháp Sư là một vòi rồng nước cuồn cuộn mà hướng đi.

-Không ổn! Lập tức tản ra, tất cả chạy mau. Giọng Aliot trở nên khàn đặc cả đi, hướng mọi người gào thét.

Bọn Thần Chiến Quân nghe thế cũng vội vã 4 phương 8 hướng tản ra, tán loạn đội ngũ, tiếc là đã muộn.

Chỉ thấy từng đợt công kích của lũ Pháp Sư điên cuồng lao đến, Vòi rồng quật cho đám lính va đập mạnh, tiếng xương gãy răng rắc, tiếng gào rú liên tục vang lên, mười mặt trời lửa thì đụng vào ai, bộ phận dính lửa lập tức bốc cháy hừng hực, cảm giác thiêu đốt cơ thể khiến bọn hắn khóc lóc thảm thiết, còn những mảnh băng nhọn, sát thương kinh khủng, chạm vào lập tức đông cứng, mở ra một cái lỗ máu trên người.

Nhìn đồng bọn liên tục ngã xuống, trái tim Aliot như bị ai bóp nghẹt, hắn gào lên thê thảm, cầm lấy khẩu súng, nhắm về phía lũ Pháp Sư, hét to:"Chó má, Ông nội các ngươi sẽ dùng máu các ngươi tế cho huynh đệ chúng ta, đi chết đi lũ khốnnn!!!"

"Đoàng!" Một tiếng súng vang lên, tức khắc bị lá chắn chặn lại, nhưng Aliot không bỏ cuộc, lại lắp đạn nhét thuốc, vô thức hướng về bọn người kia bắn tiếp.

Trông thấy hắn trở nên như vậy, Isabella tát cho hắn một cái, mắng:"Ngươi bình tĩnh lại cho ta! Làm như thế tất cả đều sẽ chết!"

Một cái tát đau đơn này như kéo về linh hồn của Aliot, hắn cuối cùng cũng tỉnh táo lại, nhưng nước mắt đã rơi lã chã rồi:"Ừ! Bình tĩnh, nhưng bình tĩnh kiểu gì bây giờ? Cô nói đi, chúng ta phải làm sao? Cô nói đi, mạng sống của những người đó phải làm sao?"

Isabella cũng không biết trả lời hắn ra sao, bởi vì câu hỏi này hiện giờ, nàng cũng không trả lời được, bọn họ bị dồn vào đường cùng rồi, bởi vì Atrox cũng đã gần như gục xuống...


Mắt thấy chiến cuộc gần như đã định, tên Pháp Sư 4 sao lúc này đây cũng tiến đến lại gần đám người, nhếch mép, hắn giơ thanh quyền trượng trong tay lên, chậm rãi mở miệng:"Để ta kết thúc trò chơi cùng lũ kiến cỏ các ngươi tại đây, Hỏa hệ pháp thuật cấp 4:Mưa lửa!"

Ngay lập tức, từ trên trời, hằng hà sa số những đốm lửa sáng rực một mảnh, dày đặc như mưa hướng bọn rơi xuống...

Aliot lúc này nhìn bầu trời, lại nhìn thảm cảnh xung quang, hắn rít lên đau đớn "Cuối cùng, vẫn là thất bại!"












"Nỗi nhớ này tung bay trong gió....
... có một người không thể quên được!

Quãng đời còn lại chỉ có thể ôm nhau trong hồi ức."
Bi thương sẽ là những gì chúng ta cảm nhận được ở trong bộ truyện...