Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 46: Bất ngờ xảy ra



Nhưng ngay khoảnh khắc ấy hắn định từ bỏ ấy, một âm thanh rống giận vang lên:"Mở mắt ra và cầm súng lên chiến đấu, từ bao giờ ngươi trở nên yếu đuối như vậy! Ta thật sự thất vọng về ngươi!"

-"Sư phụ!!!!!" Aliot gào lên vui sướng.

Ngay lập tức, không chỉ mình Aliot mà toàn bộ mọi người nơi đây, đều chú ý đến nơi xa đang tiến lại một bóng người, quân ta tự nhiên trong mắt hiện lên một tia may mắn, may mắn vì cuối cùng viện binh cũng đã tới, còn địch nhân thì trái tim đột nhiên giật thót lên, mồ hôi không tự giác tuôn ra như suối.

Người ấy cực kỳ, cực kỳ...à không, không thể nói là người, bởi vì hắn cực kỳ khủng bố, hắn đang bay, một tôn Chiến Thần khoác trên mình bộ hoàng kim giáp, sau lưng là một đôi thiên dực to tướng nhấc bổng cả cơ thể hắn lên, tay cầm cự kiếm nhanh chóng bay về bên này.

Khi tới gần thì mọi người càng được nhìn kỹ hơn người kia, một khí tức thần thánh toát ra từ toàn bộ cơ thể hắn. Hắn đứng bễ nghễ trên không trung quan sát đám người bên dưới như là một vị thần quan sát chúng sinh vậy.

Trên trán là một ngôi sao 5 cánh, sau lưng là một đôi thiên dực, còn cần bàn cãi gì nữa, tất cả đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh. Cả tên Pháp Sư 4 sao dẫn đội kia cũng run run cơ mặt, môi mấp máy sợ sệt:" Hắn...hắn là một Phong Hào Chiến Thần!"

Đó là tồn tại cỡ nào kinh khủng cơ chứ, dù là Redlined, 1 trong 10 Đại Đế Quốc tồn tại cao nhất, đứng ở đỉnh kim tự tháp trên mảnh lục địa này thì cũng chỉ có một người duy nhất mà thôi, vậy tên này từ đâu chui ra? Tại sao kể cả một Pháp Sư 4 sao như hắn cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy, có hắn ở đây, thế thì còn chiến đấu như nào được cơ chứ?

Phải biết rằng một tên Dị Năng Giả 4 sao cách biệt một tên 3 sao chỉ có vài lần mà thôi, ngoại trừ nguồn năng lượng lớn hơn gấp nhiều lần, chiêu thức mạnh bạo hơn, có thể sử dụng thêm một kỹ năng quần thể của cấp 4, ví dụ như của hắn là :Mưa lửa, nhưng cũng chỉ thế mà thôi, hơn nữa cái cách biệt đó chỉ cần ngươi điên cuồng chiến đấu, điên cuồng hấp thụ tinh thạch rồi sẽ có một ngày đuổi kịp.

Còn giữa Phong Hào với 4 sao thì sao? Thôi, đừng suy nghĩ làm gì cho mất công, ngay cái chữ Phong Hào đã nói lên khác biệt rồi, bọn hắn là ngọc trong ngọc, chỉ cần chạm tới là lưu danh thiên cổ, là người người kính ngưỡng, là một tồn tại cao không thể với tới được, sự khác biệt như trời với vực, đương nhiên tên kia là trời, còn hắn là vự rồi.

Bọn người kia lúc bước vào ngưỡng cửa 5 sao ấy như sâu hóa thành bướm, lõi năng lượng biến đổi kinh người, lực chiến đấu cũng như kĩ năng cũng vì thế mà điên cuồng thăng cấp theo, tên Oradis chỉ dùng duy nhất một chiêu, một chiêu pháp thuật cấp 5 thôi đã định ra ngay kết cục của một cuộc chiến, một chiêu tuyệt sát tứ hoàng tử Etio, người dẫn đội cùng 1000 tên binh sĩ xung quanh hắn trong cuộc chiến tranh biên giới giữa Redlined và Caravona. Từ đấy cái tên Oradis cỡ nào sáng chói, cỡ nào phong quang. Hiên giờ, hiện giờ cũng có một tên như vậy xuất hiện trước mặt Rigis hắn.


Liên tục là những câu hỏi xuất hiện trong đầu tên Pháp Sư già có tên Rigis kia.

Nhưng hắn làm sao biết được đằng sau lớp mặt nạ kia là một người chẳng xa lạ gì với bọn hắn, một người từng chung một mái nhà là Hoàng gia, hơn nữa, hắn thật sự chưa mạnh đến mức ấy, lõi năng lượng trong cơ thể Artemis mới chỉ biến hóa được 99,99 phần trăm mà thôi, nhưng mà 0,01 % còn lại thì nặng tới mức nào cơ chứ, là mấu chốt, là tất thảy sự biến hóa khi đặt chân vào hàng ngũ Phong Hào Chiến Thần.

Chẳng để Rigis tốn thời gian đứng đó suy nghĩ, Artemis đã giơ thanh cự kiếm lên, gầm thét:"Thôn Thiên Ma Long!".

Lập tức một nguồn năng lượng khổng lồ thoát ra, chấn động không gian, dần dần tụ lại từ những luồng hắc khí, hóa thành một con cự long cực lớn, toàn thân đen nhánh, cháy bùng lên một ngọn hắc hỏa, trông như u linh địa ngục.

Artemis vạch một vòng cung tuyệt đẹp, chém ra một lưỡi liềm đỉnh sắc, con rồng gào rú điên cuồng xông lên, quanh thân sấm sét nổ vang, u hỏa thiêu đốt, hướng về luồng mưa lửa mà phi.

Một lát sau, nó cũng lao vào giữa làn gió tanh mưa lửa, từng đốm từng đốm lao như thiêu thân vào người nó, rực cháy, nhưng chỉ một giây sau khi chạm vào, luồng lửa ấy bốc hơi trong nháy mắt, triệt để biến mất không còn chút vết tích gì, một tiếng long ngâm vang lên, không gian như tan vỡ, hắc khí nát vụn trở nên sắc bén bắn ra từng tia, quét sạch sẽ không còn một đốm lửa nào, ngay sau đó, đầu hắc long cũng triệt để biến mất.

Một màn này khiến cho trái tim ai nấy đều thổn thức, đồng minh hò hét vui sướng, chỉ vài giây trước thôi, bọn hắn còn phải đối mặt với sinh tử, đứng trước lưỡi hái của tử thần tùy thời gặt đi sinh mệnh mà không có quyền kháng cự hay lựa chọn, một giây sau, người ấy xuất hiện, cho tên tử thần một cái tát khiến hắn biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này, lôi đám người bọn họ từ cõi chết trở về, ấy thế còn không vui sao được.

Còn địch nhân, giờ khắc này làm sao còn ý chí chiến đấu cơ chứ, một tôn Phong Hào Chiến Thần hàng thật giá thật đứng ngay trước mặt bọn hắn đại phát thần uy, tùy tiên một kiếm cũng triệt để phá tan một chiêu gần như rút sạch lõi năng lượng trong cơ thể chỉ huy của bọn hắn, vậy còn có thể chiến như thế nào.

Tiếc là bọn hắn mãi mãi không biết được, con hàng kia cũng chẳng phải "Real" 100%, chỉ là hàng "Super Fake" mà thôi, nhưng mà là Fake gần như hoàn hảo để bọn hắn chẳng ai phát hiện ra cả, và một chiêu kia cũng chẳng phải tùy tiện một kiếm, mà là một phần năng lượng của Artemis được rút ra rồi, tuy không nhiều, nhưng cũng có giá trị nhất định.

Vĩnh viễn không biết được điều ấy, cũng như vĩnh viễn phải đối mặt với nỗi sợ trước mặt này, Rigis nhăn nhó mặt già, cuống cuồng hét lên:"Rút! Lập tức rút lui cho ta!!!!".

Khi bọn hắn vừa định quay đầu rời đi, thì một màn dọa người hơn khiến cả đám ngây ngốc, một đoàn người đông đúc cả 500 tên chặn lấy đường lui của bọn hắn, mặt mũi tràn đầy sát ý và thù hận, hơn ai hết, từng trương mặt mũi đối với bọn hắn mà nói, quen thuộc hơn bất cứ thứ gì.

Đấy chẳng phải là đám nông binh bị bắt đến mà bọn hắn hằng ngày khinh bỉ, ghét bỏ kia ư, rồi phía sau là ai nữa? Là đám nô lệ ti tiện cùng lũ thú nhân đáng ghê tởm đấy ư? Tại sao, tại sao bọn hắn lại đứng cùng nhau? Tại sao bọn hắn lại chặn đường ở đây?

Còn tên đứng đầu nữa, hắn là ai? Tại sao hắn lại dẫn dắt đám người kia? Không đúng, phía sau hắn là hai mươi tên trên tay cầm vũ khí y hệt lũ người phía kia, đúng rồi, bọn chúng cùng một bọn! Khốn kiếp! Thì ra đều là kế hoạch của lũ khốn này, tất cả như hiểu ra vấn đề. Ngay lập tức, trái tim cả đám như rớt xuống hồ băng, mặt cắt không còn một giọt máu.

Hanz nhếch mép khinh bỉ:"Lũ chó tay sai các ngươi rốt cuộc cũng có ngày hôm nay, đặt tay lên trán nghĩ xem, nếu ngày xưa các ngươi không khinh bỉ, ghét bỏ, đè ép bọn người nông binh này, không hành hạ, đay nghiến, trì triết, ác ôn với những nô lệ ấy, không lùng bắt tinh linh, thú nhân các tộc loài khác, cảnh tượng này, sẽ xuất hiện sao?"

-Ngươi là người đứng sau bày ra tất cả những trò này? Rigis nghiến răng nhìn thẳng vào Hanz hỏi.

-Đúng, là ta thì thế nào, ngươi có thể làm gì được ta? Một tên Pháp Sư bị rút cạn năng lượng như ngươi còn định hống hách như thế nào nữa cơ chứ? Hanz khinh thường đáp.

-Tốt! Tốt cho một tên ngu dân ngươi? Kế hoạch thật đẹp. Vậy ngươi biết khi ta thoát ra được nơi này, khi ngài Helmet tiến đến mà không thấy ta, không thấy đám nô lệ này, thì hậu quả sẽ ra sao không? Rigis cắn răng đe dọa.

-Ra sao à? Ta biết chứ, tiếc là ngươi không có mùa xuân ấy đâu, ngươi nghĩ ta đã bày ra một trận hình như thế này còn để ngươi thoát sao? Còn Helmet gì đấy trong miệng ngươi ư? Ừm...m .Nói đến đây Hanz bỗng nhiên ngập ngừng.

Đám người Rigis thấy hắn bỗng nhiên dừng lại, tưởng đâu hắn sợ hãi, như thấy được hi vọng thì đột nhiên Hanz ngẩng đầu lên, nhếch môi cười, một nụ cười đầy khinh bỉ và châm chọc, hắn cau mày nói:

-Thì ta cũng sẽ cho hắn xuống dưới Âm Phủ chơi cùng lũ khốn các ngươi!

Dứt lời Hanz chỉ thẳng tay về phía địch nhân, hét to:"Giết chết bọn chúng, trả lại tất cả những tủi nhục các ngươi từng nhận lấy đi!"




Một bộ ẩn cư sau màn, thả phân thân đánh quái cày map cực hay, đã end. Hãy nhập hố
— QUẢNG CÁO —