Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 44: Đối mặt sinh tử



Tên đứng đầu nhíu mày lại, hướng ánh mắt về phía Aliot, nhếch mép khinh thường, ngay sau đấy, thanh kiếm trên tay hắn rực cháy, mắt hắn vẫn nhìn Aliot, nhưng thanh kiếm trong tay thì đã giơ lên chĩa về một tên nô lệ Nhân Tộc đang hỗn chiến, miệng chậm rãi mở ra khẩu hình.

Một tiếng"Chết!" phun ra, ngay lập tức từ thanh quyền trường trong tay hắn bùng cháy một tia lửa bắn ra, một vệt sáng dài xông thẳng mà đi, chỉ chốc lát đã đến trước mặt người kia, tên ấy còn chưa kịp phản ứng thì tia lửa đã xuyên thẳng qua mi tâm một cách nhẹ nhàng, chẳng bao lâu sau, máu tươi chảy ra từ trán, ngọn lửa bùng cháy lên, bốc cháy ngùn ngụt ôm trọn cái đầu của người kia! Một mạng người cứ thế mất đi.

Gã Pháp Sư kia mặt không cảm xúc, tựa như hắn mới vừa giết đi một con kiến vậy, chẳng đáng bận tâm, sau đó, hắn nở một nụ cười với Aliot, tay còn lại phất lên, mồm lại mở ra, chỉ nghe một tiếng tiếp theo:"Giết!"

Ngay tức khắc 10 tên Dị Năng Giả theo đằng sau lập tức chĩa vũ khí của mình vào đám nô lệ, một cái nháy mắt thôi, từng luồng năng lượng thể được tích tụ, không gian chấn động kịch liệt, rồi từng luồng, từng luồng năng lượng nguyên tố chui ra từ vũ khí của bọn hắn, lấy một thế như ngũ lôi oanh kích, điên cuồng lao về phía đám người bạo loạn mà đi.

Từng tiếng nổ đùng đoàng vang lên, máu tươi vẩy ra, từng mạng người triệt để mất đi sinh cơ ngã xuống.

Trên mặt đất, những người bị trúng công kích của đám Thức tỉnh giả kia, chẳng có ai là chết toàn thây cả.

Tên thì đầu hừng hực cháy xém, khuôn mặt đen thui dị dạng, tên thì máu tươi không ngừng chảy ra, rút đến thân hình queo quắp, tên thì bị băng xương ngưng kết, lúc ngã xuống va đập, vỡ vụn thành nhiều mảnh,...

Trông tên nào tên nấy chết cực kì thê thảm và đáng sợ.

Đối mặt với thứ sức mạnh siêu nhiên như vậy, đám nô lệ nguy hiểm kia làm sao còn hùng hổ như ban đầu, trước cái chết, một nỗi sợ hãi không ngừng sinh ra trong thâm tâm bọn hắn, lập tức, từng người từng người mất hết ý chí chiến đấu, vội vàng tháo chạy, nhưng đón nhận bọn hắn sẽ là đường lui sao? Không, là địa ngục, bọn họ không còn lựa chọn.

Đám quân binh chính thống kia thấy được chủ nhân bộc phát thực lực uy vũ, điên cuồng hò hét, sĩ khí thoáng chốc tăng vọt, tiếng hô giết ầm trời, vọt lên đảo ngược tình thế, đuổi tận giết tuyệt lũ người phản loạn cùng phản kích những tên lính bắn tỉa từ xa kia.

Giờ khắc này, đám người Thần Chiến Quân dưới trướng Aliot mặc dù được huấn luyện kĩ càng, nhưng vẫn bất giác sinh ra sự sợ hãi trước sức mạnh to lớn, tốc độ trở nên chậm hơn, thậm chí có ngươi tay run run không nhét nổi đạn vào miệng súng.

Chẳng nói đâu xa, Atrox, Aliot và Isabella cũng vậy, bọn hắn thật sự không nghĩ tới đám người kia thực lực kinh người như vậy. Đúng là thiên quân vạn mã không bằng một đội Dị Năng Giả!

Từ lúc bọn người kia xuất hiện, chiến cuộc rốt cục cũng nghịch chuyển, quân phản loạn bị đẩy lui hoàn toàn, chém giết đến không còn manh giáp, liên tục bại lui, đám người Thần Chiến Quân ở sau phụ trợ cũng liên tục lùi lại theo lệnh Aliot, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, e rằng bọn hắn thật sự sẽ bỏ mạng tại đây mất.

Aliot trong đầu thoáng chốc lóe lên ý tưởng, hét lớn:"Tất cả bỏ qua hết thảy, hướng hết hỏa lực về đám Dị Năng Giả kia cho ta, mệnh lệnh lập tức thi hành!".

Tiếng nói vừa dứt, não đám lính còn chưa kịp load xem chuyện gì xảy ra, đồng loạt hướng họng súng về phía đám Chiến Thần, Pháp Sư đằng xa.

Aliot gào lên:"Toàn bộ hỏa lực, bắn nát bọn chúng cho ta!"

Toàn bộ hơn 30 khẩu súng đì đoàng nổ vang, đạn bay vun vút về phía đám Dị Năng Giả, khiến cho bọn người kia cũng không kịp phản ứng.

Một tên Pháp Sư Thổ hệ nguyên tố trong số đó lập tức phản ứng lại, gầm lên:" Pháp thuật thổ hệ nguyên tố cấp 3: Tường thành vĩnh cửu".

Ngay lập tức một lớp tường thành nhanh chóng được dựng lên chắn trước đám người.

"Bụp!" "Bụp!" "Bụp!"... Tiếng đạn va chạm vào lớp lá chắn bằng đất liên tục vang lên, nhưng đều bị chặn lại.

"Bụp!" "Keng!" Bỗng một âm thanh lạ vang lên làm tất cả mọi người giật mình, đó là tiếng kim loại va chạm tạo thành, nhưng không cho mọi người thất thần quá lâu, những tiếng leng keng do kim loại va chạm liên tiếp vang lên.

Chỉ thấy lá chắn dần biết mất, hiện ra một tên Pháp Sư trên người vô số vết thương: vai, tay, hai chân, máu tươi rỉ ra liên tục từ những lỗ huyết trên người hắn. Cùng với đằng sau là vô số vết lõm trên bộ giáp của đám Chiến Thần.

Đây chính là tên Thổ hệ Pháp Sư chắn trước mặt bọn người kia mà thi triển pháp thuật, trông hắn giờ khắc này cực kỳ thê thảm. Hắn nghiến răng nói:"Các ngươi còn đứng nhìn trò vui đến bao giờ, thứ kia không phải mình ta có thể huy động lực lượng chặn lại hết được, hừ hừ!".

Mắt tên Pháp Sư 4 sao đứng đầu thoáng lóe lên một tia sát ý, nhìn chằm chằm Aliot, đoạn chỉ tay về phía hắn, chậm rãi nói:"Chiến Thần tiến lên phía trước làm lá chắn, toàn bộ tập trung hỏa lực về phía hắn, ta muốn mạng hắn ngay lập tức!"

Lời vừa ra, bọn người kia mau chóng làm theo, luồng năng lượng thể mau chóng được tụ lại trên đầu vũ khí của bọn hắn, đám Chiến Thần như một con báo, lao vun vút về phía Aliot, thanh kiếm trên tay bừng lên ánh sáng chói lóa.

Nhìn thấy một màn này, Aliot thầm hô một tiếng không ổn, cùng đám lính dưới trướng điên cuồng xả đạn. Nhưng lũ người kia tốc độ vừa nhanh, tránh né đơn giản, cho dù với 1 vài viên đạn dính trúng thì cũng móp giáp một chút, cùng lắm thì chịu một hai vết thương không đáng kể mà thôi.

Mắt thấy đám người kia càng ngày càng tiến gần hơn, Isabella nghiêm túc giương súng lên, nhắm thẳng tên đi đầu, bóp cò một phát, tiếng súng nổ to vang lên, tên đi đầu lập tức phản ứng lại, né ra. Viên đạn lập tức sượt qua người hắn, nhưng, mọi chuyện chẳng hề dừng lại ở đấy, ngay phía sau hắn, một tên Chiến Thần khác không kịp phản ứng lại, bị viên đạn nhắm thẳng đầu mà đến.

"Keng!" "A...a...a...a!" ngay sau tiếng đạn va chạm với chiếc mũ giáp, là một tiếng hét thảm của tên Chiến Thần ấy, như diều đứt dây, tên kia ôm đầu ngã ra đất, bị lực quán tính, lăn lộn vài chục vòng chật vật, sau đó mời dừng lại, lớp giáp phụ thể được hắn triệt để thu hồi lại, trên đầu hắn là một cái lỗ huyết, bị viên đạn xé mở mà vào, lúc này viên đạn may mắn mới chỉ 8 phần lọt vào, chưa triệt để xuyên qua.

Thật may mắn cho hắn, nếu không có lớp giáp này, cái mạng nhỏ của hắn có lẽ đã đi xa rồi.

Không để cho bọn người Aliot vui mừng một giây nào, hắn mạnh bạo lôi mạnh viên đạn nhỏ bằng đầu ngón tay út ra, lại phụ thể lớp giáp, điên cuồng giận dữ tiếp tục lao lên.

Đám Chiến Thần còn lại cũng không vì thế mà tạm dừng bước chân của mình, mắt thấy Aliot đã vào tầm ngắm, bọn hắn tích tụ lại nguồn năng lượng của mình, sau đó cả 4 cùng lúc chém ra một đòn mạnh bạo, khóa chặt vào Aliot, dường như muốn triệt để cắt đi mọi đường lui của Aliot, trực tiếp lấy đi cái mạng của hắn.

4 luồng năng lượng như thiên lôi oanh kích, kiếm khí gào rít, năng lượng ba động toát ra dữ dội, những nơi chém qua, không gian chấn động như bị xé rách, đất đá bị chẻ vụn, nát tươm, phía sau đòn công kích, bụi bay mù mịt, lưu lại trên đường cơ số những  lớp đất xẻ tan, lún sâu.

Đối mặt với thứ ấy, Aliot nào có cơ hội trốn thoát cơ chứ, tim hắn lúc này cũng đập thình thịch rồi, thật sự không ngờ tới, hắn quá khinh thường đám người kia, quá háu chiến, hắn thật sự hối hận, hối hận vì tính trẻ con của mình, kéo theo những anh em kia chết cùng, hối hận vì hắn mà có thể kế hoạch của Hanz sẽ bị đảo trộn, hối hận rất nhiều thứ, trong đầu hắn lúc này chẳng còn chút sợ hãi nữa, chỉ có hối hận, cùng những hình ảnh về hắn và đại ca trước đây, về sư phụ Artemis của hắn...

Aliot trừng to con mắt của mình, trong đó chỉ chứa hận thù và nuối tiếc, tuyệt đối không lẫn một tia sợ hãi nào, nhìn chằm chằm vào đòn công kích công kích sắp tới gần, vào lũ địch nhân, hắn há miệng, gào thét:

"Đến đi, con mẹ tụi mày...yyy!!! Ông nội các ngươi không sợ chết, ông nội đây sẽ xuống trước chờ lũ cháu ngu xuẩn các ngươi dưới đấy! Còn lũ Thần Chiến Quân các ngươi nữa, kiếp sau chúng ta lại cùng nhau chiến đấ...u...u! ".

Nhưng lời hắn còn chưa nói xong, lực ba động đã điên cuồng xông lại, mang theo gió rít thét gào đi trước mở đường, điên cuồng xông vào khoang miệng làm cho hắn đau đớn không thể nói tiếp, những luồng gió sắc bén điên cuồng cắt xé, khiến máu tươi trong miệng, trên mặt hắn vẩy ra tung tóe.

Aliot buông thõng hai tay, hắn muốn nói một câu "Xin lỗi đại ca!" nhưng giờ này chẳng còn cơ hội nữa rồi! Một giọt nước mắt bất ngờ rơi ra...

Nhưng, đúng lúc ấy... lúc hắn dần nhắm chặt mắt lại đón nhận kết cục của bản thân thì... Từ đâu xuất hiện một bóng lưng to lớn chắn trước mặt hắn, cát đá bụi bay mù mịt khiến hắn không thể mở mắt ra được.

"Bùmmmmm!!!!! Một tiếng nổ cực to vang lên, cát đá mù mịt, bụi bay đầy trời, luồng gió thổi xuyên qua 4 phía đằng sau.

Aliot chớp chớp mắt, sờ lên mặt mũi mình, cảm thán: "Ôi, vậy là ta chết rồi, nhưng sao chẳng thấy đau đớn gì nhỉ? Còn... còn thứ quái gì xuất hiện trước lúc ta chết nữa, ảo thật đấy!!".

Isabella núp sau hắn nghe thế, suýt bật cười ra tiếng, cố nén mắng một câu:" Chết cái đầu ngươi ý! Nhìn xem trước mặt ngươi là ai!"

Aliot sửng sốt phản ứng lại, quay lưng ra đằng sau thì thấy cô gái nhỏ bé Isabella quen thuộc, hắn hoảng hốt khiến tim thiếu chút nữa ngừng đập, mau chóng quay người lại theo lời cô ả.

Chỉ thấy giờ khắc này, một bóng người to lớn đang chắn trước mặt hắn, bóng lưng cao lớn vạm vỡ, hai tay gã bắt chéo vào nhau đặt trước ngực, nắm tay bóp chặt, khí tức mạnh mẽ toát ra, trên đầu là một đôi sừng trâu mọc lớn, cực kỳ dọa người, trông gã như một tôn chiến thần thượng cổ vậy.

Gã...gã chính là Atrox!










"Nỗi nhớ này tung bay trong gió....
... có một người không thể quên được!

Quãng đời còn lại chỉ có thể ôm nhau trong hồi ức."
Bi thương sẽ là những gì chúng ta cảm nhận được ở trong bộ truyện...