Nương Tử Nhà Ta Là Chư Thiên Đại Lão

Chương 2: Cái gì là thực lực



Chương 2: Cái gì là thực lực

Nhìn trong phòng phu quân mình đang khổ cực tu luyện Bạch tiên cũng biết phu quân mình đang cố ngưng tụ ra linh căn. Nàng cũng biết nếu không có thiên tài địa bảo rất khó để phu quân nàng có một con đường tốt

Nàng lúc này quyết tâm:"Mẹ con ra ngoài mua chút đồ nhé!!.

"Ừ nhớ về sớm nhé!!".Bà mẹ mỉm cười nói.

Tiếp theo Bạch tiên đi ra ngoài đường cuối cùng biến mất trong hư không.

Tại một thế giới hỗn độn vô hạn một nơi dị thường quỷ bí u minh,lúc này có một nữ tử thân mặc y phục bình dị tiếp bước trên không.Dáng vẻ của nàng siêu trần thoát tục nhan sắc khuynh đảo hết thảy chúng sinh.

Đó là Bạch tiên nàng đã ở đây hiện diện ở nơi này.Chỉ đơn giản là đứng ở đó thôi mà nàng uy thế tựa muốn ép sập cả Chư thiên.

Vô hạn các chiều vô hạn bên dưới mỗi một dòng chảy cốt truyện đều vô tận hiển hiện mang theo sức mạnh khủng bố không gì sánh được.

Mà lúc này,phía trước trong màn đêm vô tận,từ trong một mảnh diễn biến có một con cá Côn đang bơi lội trong bóng đêm lan tràn khí hỗn độn khủng bố hiển nhiên đó là Côn bằng.

Xung quanh nó là vô số các thế giới vô hạn có pháp tắc lan tràn cực kỳ khủng kh·iếp,Đại đạo thanh âm như tiếng ma trêu quỷ hờn vang lên ing ỏi sát na mỗi một sinh linh.

Tự nhiên có người đứng lù lù trước ánh mắt khiến nó thật rất là phẫn nộ,chỉ là kẻ kia uy thế không tầm thường nhất định là một tồn tại ngang hàng với nó.(DỊCH GIẢ:Bạn sai rồi Côn ạ)

Côn bằng lúc này lên tiếng:"Nhân tộc ngươi đây là ý gì!?".

Ánh mắt của nó to đến mức các dải thế giới vô hạn dưới tầm nhìn của nó không khác gì những hạt cát li ti đốm sáng lại đang sinh diệt vô số lần .

Bạch tiên cảm xúc vô cùng hờ hững chỉ nói một câu:"Ta đến xin một chút máu huyết và lấy tạm bảo thuật của ngươi!!".

Côn bằng nghe vậy liền ngạc nhiên.

Lúc này đây,vô hạn thế giới vô hạn lại đến bên dưới mỗi một chiều vô hạn càng là tan thành tro bụi. Dòng chảy cốt truyện hiện hoá vô tận nhánh diến biến cực kỳ chấn kinh cảnh tượng hoàn mỹ.

Côn Bằng Thiên vương vô cùng phẫn nộ,phải biết bộ tộc Côn bằng là 1 trong những bộ tộc khủng bố nhất chư thiên.Mỗi một con Côn bằng vương trong tộc đều có cảnh giới bất hủ Chí Tôn.

Mà nó là Côn bằng đế tồn tại thủy tổ của bộ tộc này đã từng tồn tại từ thuở khai thiên lập địa, chinh chiến bát phương xưng hiệu Côn bằng đế một đường trấn áp hết thảy địch thủ,

Nhờ vào sức mạnh và thiên phú vô thượng đạt tới cảnh giới tối cao là Thiên vương cảnh vậy mà bây giờ bị một con nhóc hỗn láo ngang nhiên chặn đường xin máu huyết còn vô sỉ hơn là đòi lấy bảo thuật mà nó khai sáng ra.



Nó quát hỗn láo rồi sau đó gầm lên!!

Vô hạn vật chất vô hạn tồn tại trong thế giới vô hạn hỗn độn đang ầm ầm tan biến,Vô tận diễn biến thế sự mỗi một mảnh diễn biến câu chuyện càng là tan thành tro bụi.

Dòng chảy cốt truyện hỗn loạn,ầm ầm tân sinh tan vỡ lặp lại vô hạn lần lượng khủng bố.

Lại tới vô hạn những cái gọi là vô hạn đa nguyên đại thiên vũ trụ vô hạn chính tuyệt siêu thiên lúc này diễn sinh bên trong thế giới vô hạn hỗn độn đều ầm ầm sụp đổ vô hạn lần dưới cái gầm của nó.

Tại cái này đổ vỡ đương nhiên vô tận sinh linh tồn tại trong thế giới vô hạn này lúc này vô cùng kh·iếp đảm vội vàng trốn thoát đi thật xa

Có một sinh linh kỳ dị kinh hãi lên tiếng:"Đó là tiếng gầm của côn bằng đế!!" khiến cho các sinh linh cấp thần chủ đều vô cùng hoảng hốt chạy đi thật xa.

Chẳng có sinh linh nào ở đây lại không rõ ràng sự đáng sợ của Côn bằng đế.Nó tung hoành ngang dọc chư thế hỏi cả Thiên giới ai dám tranh hùng.

Bạch tiên lúc này mặt vẫn không cảm xúc cũng chẳng bị ảnh hưởng bởi tiếng gầm của Côn bằng đế nàng chỉ nhẹ giọng:"Ngươi có 3 nhịp thở giao ra thứ ta yêu cầu!".

Côn bằng đế quát lên đầy giận dữ:"hỗn láo!!"

Quyết định ra tay thân hình khổng lồ của côn bằng đế to lớn đến vô biên nó há miệng ra chuẩn bị phóng thích lực lượng cường đại đến khó mà miêu tả phóng thích về phía Bạch tiên.

Chỉ cái há miệng của nó đã lớn hơn những thứ khái niệm vớ vẩn vô hạn quá là nhiều.

Ánh sáng vô tận khổng lồ vô biên chiếu rọi đêm tối trong thế giới vô hạn hỗn độn này, uy thế của nó chí cao vô thượng phá nát trời đen hủy đi vô số thực tại dòng sông năm tháng hiển hiện, dòng chảy lịch sử hiển hiện,lại nứt vỡ.

Dưới cái lướt của chùm sáng côn bằng đế bắn ra vô hạn đạo tắc vô thượng diễn sinh ra vô hạn thế giới vô hạn, đại thiên vũ trụ vô số lượng trong nháy mắt lại hủy đi trong nháy mắt lại sinh ra cứ như thế chỉ trong nháy mắt vô hạn lần lặp lại đến không thể miêu tả nổi đến cái gì cấp độ bắn thẳng về phía Bạch tiên.

Bạch tiên nàng căn bản mặt không đổi sắc chỉ từ tốn nói:"Đã hết 3 nhịp thở!!".

Nàng dùng một ngón tay nhẹ nhàng chỉ xuống và rồi...

Một cái lực lượng vô cùng khủng bố xé toạc chư thiên vạn cổ cắt lìa dòng sông năm tháng,bổ lìa trời cao chém nát toàn bộ dòng chảy cốt truyện,

Thế giới vô hạn các chiều vô tận, hỗn độn giờ đây đứt lìa, hàng vô số thế giới vô hạn cũng b·ị c·hém thành tro tàn, dường như mọi tồn tại trên đời đều mất đi ý nghĩa dưới cái lực lượng này.

Giờ khắc này côn bằng đế tung hoành vô địch chư thiên thậm chí vạn cổ tuế nguyệt vô hạn thế giới vô hạn bị một cái ngón tay của vị cường giả nhẹ nhàng chém làm đôi thần hồn câu diệt triệt để c·hết đi biến mất trong dòng chảy cốt truyện.



Dưới uy lực vừa rồi vô hạn sinh linh đã tan biến chỉ còn lại một thế giới vô hạn đang đổ nát.

Bạch tiên lúc này vẫn không có cảm xúc thu lấy vài giọt máu của côn bằng đế và phù văn bảo thuật của nó in vào một cuộn giấy sau đó để vào không gian chứa đồ, hết thảy sự hủy diệt vừa rồi trong một ý niệm của nàng hết thảy khôi phục như chưa có chuyện gì xảy ra.

Ở Thiên vực hay bất cứ ở đâu khắp chư thiên lúc này những tồn tại cấm kỵ đều kh·iếp sợ mở mắt bắt đầu suy diễn,

Nhưng không thể biết được gì,không thể hiểu được gì. Tới tầng thứ này còn có thứ không thể hiểu được ư.

Tất cả chỉ biết Côn bằng đế đ·ã c·hết vô hạn thế giới vô hạn đều bị hủy diệt ngay cả vạn cổ đều b·ị c·hém lìa trong nháy mắt khôi phục như cũ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Những người bị lực lượng xé rách vạn cổ kia g·iết trên dòng chảy cốt truyện kia đều sống lại thì hết thảy cường giả khắp chư thiên mới vô cùng kinh hãi,thiên vực lúc này chấn động tin tức lan tràn khắp chư thiên.

Một vị cấm kỵ vô thượng lênh tiếng:"Rốt cuộc là ai!!".

Lão bắt đầu suy đoán,bắt đầu suy nghĩ chỉ có những dòng định sẵn trong toàn bộ dòng chảy cốt truyện khiến lão kinh dị tâm thần.

' Hắn đ·ã c·hết,hắn đã tân sinh,hắn đã sinh ra,hắn đã tồn tại,hắn đã ở đây,hắn đã đến '.

Lão cấm kỵ Thiên vương ôm đầu:"Rốt cuộc là ai mới được chứ!!?".

Bạch tiên bây giờ trong thế giới hỗn độn tồn tại vô hạn vừa khôi phục này nàng trầm lặng đôi chút thấy được bản thân hơi quá tay rồi.

"Ta chỉ xin có tí huyết cùng môn bảo thuật thôi mà, đã không muốn ra tay thì chớ, đi về hạ giới rồi đem mấy thứ này cho phu quân thôi!!".Vừa nói vừa cười nàng xé rách hư không quay về hạ giới .

Trở lại ngôi nhà mà phu quân đang tu luyện linh căn hạ giới đang bị đóng băng thời gian nên nàng vừa về giải trừ thì sau lời nói"ừ nhớ về sớm nhé" của mẹ chồng.

Rốt cuộc Bạch tiên giải trừ ngưng trệ thời không nàng nói với bà:" Dạ thôi có vẻ không cần nữa !!".

Mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường.

Bên trong phòng Trần Dương hắn đang không ngừng dùng chút thảo dược mà hắn may mắn có được trên núi để ngưng tụ linh căn.

Nhưng kết quả hắn vẫn thất bại, mấy năm nay hắn vẫn một mực suy nghĩ về linh căn một cách hình thành.

Hắn cũng có kết giao với vài vị tu sĩ đi qua làng, hắn biết được linh căn khi ngưng tụ có những màu gì đầu tiên là đỏ sau đó là lam sau đó là vàng rồi màu đen rồi màu trắng và chỉ có phế vật mới ngưng tụ ra màu trắng.



Còn thuộc tính thì tùy vào mức may mắn của bản thân.

Tu sĩ bình thường hoặc thiên tài sẽ ngưng tụ ra màu đen còn loại yêu nghiệt sẽ là màu vàng mà màu lam thì chưa nghe nói càng đừng nói màu đỏ.

Hắn cho dù có khổ sở 6 năm cũng không thể ngưng tụ ra một linh căn màu trắng loại phế vật nhất điều này có ý nghĩa hắn còn phế hơn cả phế vật.

Sau khi ngưng tụ linh căn thất bại hắn thở dài một hơi.

Lúc này Bạch tiên bước vào phòng của hắn nói:"Phu quân ta nhặt được chút máu huyết của dị thú và lấy được một cuộn giấy kỳ là phát sáng nè!!" .

Trần Dương nghe vậy liền nhìn 2 món mà vợ mình đưa cho,hắn gãi đầu thứ này thật sự là kỳ chân dị bảo mắt thường cũng có thể nhận thấy nhất là cuộn giấy đang có kinh văn kỳ lạ đang hiển hiện kia.

Trần dương hắn biết vợ mình đang nói dối là nhặt được còn vì sao thì là vì mặt của nàng khi nói dối hắn thì hắn lại lạ quá mà.

Từ lâu khi hắn nhìn thấy Bạch tiên hắn đã biết nữ tử này không tầm thường mang lại cho hắn cảm giác khó tả,đã vậy làm gì có nữ tử bình thường nào xinh đẹp như tiên nữ chốn Cửu thiên lại ở nơi hẻo lánh này chứ.

Nhưng hắn không quan tâm vì giờ nàng là vợ hắn sở dĩ quyết tâm tu hành cũng là muốn có thực lực bảo vệ cha mẹ và hơn nữa là xứng tầm với nàng ấy.

Đây là lòng tự trọng của một tên đàn ông cho dù có phế vật tu luyện cũng không sao chí ít sẽ có chút võ nghệ bảo vệ gia đình.

Hắn mỉm cười nhìn Bạch tiên sau đó nhận lấy 2 món đồ nàng đưa sau đó tiếp tục cố gắng.

Bạch tiên thấy phu quân mỉm cười nhìn mình như vậy thâm tâm vui đến khôn xiết,quả thật đúng đắn mà.

Sau đó Trần dương nhận lấy 2 món đồ nương tử mình đưa khiến nàng cứ cười toe vô cùng dễ thương tưởng tượng những cảnh mà Trần dương khen mình(tưởng tượng hơi xa quá rồi đấy).

Trần Dương vì không ngưng tụ ra được linh căn thì hắn buộc phải tìm ra con đường mới để tu luyện

Hắn nghĩ nếu không thể tụ ra linh căn thì buộc tụ ra một thứ khác giúp hắn tu luyện bước đầu,

Nhưng nghĩ thì dễ mà làm thì khó và cũng không phải lần đầu hắn có suy nghĩ như này nhưng đều thất bại giờ có được 2 kỳ trân dị bảo này hắn nhất định phải thành công ngưng tụ ra một thứ khác linh căn bước vào tu hành.

Bạch tiên ngoài phòng nhìn xuyên qua cánh cửa thấy Trần Dương vô cùng quyết tâm nàng thầm nghĩ:"chàng sẽ thành công thôi!".

Thế gian vì một ý niệm này của nàng mà thuận theo.

Sở dĩ Trần dương không thể ngưng tụ linh căn cũng vì trước đây khi hắn quyết tâm tu luyện thì Bạch tiên xẹt qua một ý nghĩ liệu sau khi tu hành chàng có hay không không quan tâm nhiều đến mình nhiều,mình không muốn.

Thế là trần Dương nhân vật chính cóc thể ngưng tụ ra linh căn được.