Dạ Vũ

Chương 14: Lương Hải Yến



Chương 14: Lương Hải Yến

Sau c·ái c·hết đầy kinh hoàng của gia đình ông Trần Tuấn Hải, cả thành phố chìm trong sự lo sợ và bàn tán không ngừng.

Tin tức về v·ụ t·hảm s·át dã man ấy nhanh chóng lan truyền khắp nơi, từ những trang báo lá cải cho đến các đài truyền hình lớn.

Trên mạng xã hội, những hình ảnh hiện trường ghê rợn với máu me và các t·hi t·hể bị cắt tứ chi tràn ngập khắp các trang tin tức, gây nên một làn sóng hoảng loạn trong dân chúng.

Mọi người đều bàn tán xôn xao, ai cũng đều tự hỏi, kẻ nào có thể ra tay tàn độc đến mức ấy? Và liệu kẻ đó sẽ còn tiếp tục gieo rắc nỗi kinh hoàng này bao lâu nữa?

Nỗi sợ hãi len lỏi trong từng con phố, từng ngõ ngách, và không ai dám chắc rằng gia đình mình sẽ an toàn trước t·ên s·át n·hân vô hình.

Dường như toàn bộ cảnh sát thành phố đang bị bao phủ bởi một bức màn u ám của sự thất bại và bất lực.

Tên h·ung t·hủ vẫn là một bí ẩn lớn đối với họ. Không một dấu vết, không một manh mối nào có thể dẫn họ đến kẻ thủ ác.

Hắn như thể một bóng ma, biến mất trong không khí ngay sau khi gây án.

Cảnh sát đã sử dụng mọi biện pháp, từ việc kiểm tra camera an ninh đến việc thẩm vấn hàng trăm nhân chứng, nhưng tất cả đều không đem lại kết quả gì.

Điều đáng sợ hơn cả là sự xuất hiện của cái tên "Dạ Vũ" trên Darknet, một diễn đàn ngầm chuyên về những nhiệm vụ á·m s·át và giao dịch đen tối.

"Dạ Vũ" nhanh chóng trở thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất, thu hút sự chú ý của không chỉ giới t·ội p·hạm mà còn cả những thế lực ngầm trên toàn thế giới.

Trên các diễn đàn ngầm, Dạ Vũ trở thành một biểu tượng của sự tàn bạo và hiệu quả.

Các tổ chức t·ội p·hạm lớn, những kẻ buôn bán v·ũ k·hí, và thậm chí cả những thế lực chính trị ngầm đều tò mò về "Dạ Vũ."

Không ai biết hắn là ai, nhưng sự tàn bạo và khả năng hành động nhanh gọn của hắn đã khiến nhiều kẻ kh·iếp sợ.

Lời đồn thổi về "Dạ Vũ" lan truyền khắp nơi, và người ta tin rằng hắn là một sát thủ vô danh, sẵn sàng nhận bất kỳ nhiệm vụ nào nếu giá đủ cao.

Dần dần, "Dạ Vũ" không chỉ là một cái tên mà còn trở thành biểu tượng của sự tàn ác vô hình, làm dấy lên nỗi sợ hãi trong lòng nhiều người.

Những kẻ có quyền lực bắt đầu lo sợ rằng họ có thể trở thành mục tiêu tiếp theo của Dạ Vũ, và sự hoảng loạn nhanh chóng lan rộng từ giới t·ội p·hạm đến cả những người giàu có và quyền lực.

Nhiều người bắt đầu tìm cách tăng cường an ninh, thuê vệ sĩ và lắp đặt các hệ thống bảo vệ tiên tiến, nhưng không ai có thể chắc chắn rằng mình sẽ an toàn trước kẻ s·át n·hân vô hình này.

Sự hiện diện của Dạ Vũ như một lời nhắc nhở tàn khốc về sự mong manh của cuộc sống, và rằng bất kỳ ai cũng có thể trở thành n·ạn n·hân tiếp theo của hắn.

Trước tình hình này, Sở Cảnh Sát thành phố không thể ngồi yên. Sức ép từ dư luận ngày càng lớn, và áp lực từ cấp trên đòi hỏi phải nhanh chóng bắt giữ được h·ung t·hủ.



Những cuộc họp khẩn cấp được tổ chức liên tục, và mọi nguồn lực được huy động để giải quyết vụ án này.

Trong bối cảnh đó, Sở Cảnh Sát quyết định thành lập một đội chuyên án, tập hợp những cảnh sát tinh nhuệ nhất, với nhiệm vụ duy nhất là truy tìm và đưa kẻ g·iết người ra trước ánh sáng công lý.

Mục tiêu của họ không chỉ là bảo vệ sự an toàn cho thành phố mà còn là lấy lại niềm tin từ phía người dân.

Đội trưởng đội chuyên án, Lương Hải Yến, được chọn để lãnh đạo cuộc điều tra này.

Cô là một nữ cảnh sát trẻ nhưng đầy kinh nghiệm, đã từng phá nhiều vụ án quan trọng trong nước.

Cô nổi tiếng với sự quyết đoán, tinh thần thép và khả năng phán đoán sắc bén.

Những đặc điểm này khiến cô trở thành ứng cử viên hoàn hảo cho nhiệm vụ săn lùng kẻ s·át n·hân vô hình này.

Ngay sau khi nhận nhiệm vụ, Hải Yến nhanh chóng nắm bắt tình hình, cô không chỉ dựa vào các bằng chứng mà còn cảm nhận được tính chất đặc biệt của kẻ thủ ác.

Trong quá trình điều tra, Lương Hải Yến phát hiện ra một điểm tương đồng giữa vụ c·ướp n·gân h·àng trước đó và v·ụ t·hảm s·át nhà Trần Tuấn Hải.

Cách thức hành động, tính tàn bạo, và sự biến mất không để lại dấu vết đều chỉ ra rằng đây có thể là cùng một kẻ thủ ác.

Sự nghi ngờ này khiến cô tập trung điều tra sâu hơn vào cả hai vụ án, cố gắng tìm kiếm bất kỳ manh mối nào có thể liên kết chúng lại với nhau.

Cô biết rằng nếu có thể tìm ra sự kết nối, cô sẽ tiến một bước gần hơn đến việc bắt giữ h·ung t·hủ.

Trong lúc điều tra, Lương Hải Yến phát hiện ra rằng Trần Tuấn Anh, con trai của ông Trần Tuấn Hải, đã bị treo lệnh á·m s·át trên Darknet.

Điều này ngay lập tức thu hút sự chú ý của cô, đặc biệt khi cô phát hiện ra rằng có một người đã nhận nhiệm vụ này.

Cái tên "Dạ Vũ" hiện lên một cách đầy ám ảnh trên màn hình máy tính của cô.

Sự tàn bạo trong các vụ án gần đây và sự chuyên nghiệp trong cách thức hành động khiến cô nghi ngờ rằng Dạ Vũ chính là người đã thực hiện cả hai vụ án.

Với quyết tâm đưa kẻ thủ ác ra ánh sáng, Hải Yến bắt đầu tập trung toàn lực vào việc truy tìm Dạ Vũ, không biết rằng cô đang tiến gần đến một cuộc đối đầu nguy hiểm nhất trong sự nghiệp của mình.

Trong khi nhiệm vụ của đội chuyên án đang được triển khai mạnh mẽ, Lương Hải Yến đã quay trở lại thành phố nơi cô lớn lên để trực tiếp điều tra.

Trước khi chính thức bắt tay vào công việc, cô tranh thủ thời gian ghé thăm người bạn thân từ thuở bé, Thùy Trang, vợ của Vũ Luân.

Đã lâu rồi họ không gặp nhau, và Hải Yến muốn nhân cơ hội này để ôn lại những kỷ niệm xưa cũ, đồng thời tìm lại chút yên bình trước khi bước vào cuộc điều tra căng thẳng.

Khi cô đến nhà Thùy Trang, người ra mở cửa lại là Vũ Luân.



Hải Yến hơi ngạc nhiên, lòng như thắt lại...nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi. "Chào anh, Luân! Lâu quá rồi không gặp anh."

Vũ Luân cũng mỉm cười, lịch sự đáp lại, "Chào Yến! Lâu rồi mới gặp lại bà. Mời bà vào nhà."

Cả ba nhanh chóng ngồi xuống trong phòng khách, không khí ban đầu có chút ngại ngùng, nhưng ngay lập tức trở nên ấm áp khi Thùy Trang bắt đầu câu chuyện.

"Yến, mày dạo này thế nào? Nghe nói mày mới được thăng chức và chuyển về đây làm việc, đúng không?"

Hải Yến gật đầu, ánh mắt cô ánh lên niềm tự hào nhưng cũng pha chút lo lắng.

"Ừ, tao vừa nhận nhiệm vụ mới. Công việc hơi căng thẳng, nhưng tao nghĩ mình có thể xử lý được."

Vũ Luân ngồi bên cạnh, lắng nghe hai người phụ nữ trò chuyện. Anh thỉnh thoảng góp lời, tạo bầu không khí thoải mái, nhưng vẫn giữ phong thái điềm tĩnh thường ngày.

"Thế nào, Yến? Làm cảnh sát chắc hẳn nhiều thử thách lắm, phải không?"

Vũ Luân hỏi, giọng điệu vừa đủ để tỏ ra quan tâm mà không quá lộ liễu, vừa làm chuyện xấu, nên hắn không thích cảnh sát lắm.

Hải Yến cười nhẹ, "Cũng không hẳn, nhưng đúng là có nhiều điều cần phải cân nhắc. Đặc biệt là khi xử lý những vụ án lớn."

Cô không nói rõ về vụ án mà cô đang điều tra, nhưng ánh mắt lộ rõ sự quyết tâm.

Thùy Trang chêm vào, "Làm cảnh sát như mày thật đáng ngưỡng mộ, nhưng cũng phải cẩn thận, và phải chăm sóc bản thân đấy, đây là một công việc rất nguy hiểm!"

Hải Yến cảm thấy ấm áp trước sự quan tâm của bạn.

"Được rồi được rồi, tao sẽ nhớ mà. Dù sao thì cũng phải cẩn thận để giữ sức khỏe mà còn chiến đấu tiếp."

Cuộc trò chuyện dần trở nên vui vẻ hơn khi cả ba cùng ôn lại những kỷ niệm thời thơ ấu.

Thùy Trang nhắc lại những lần cả nhóm đi chơi, nghịch ngợm và làm đủ trò quậy phá.

Hải Yến và Thùy Trang cười vang khi nhớ lại những ngày tháng ấy, còn Vũ Luân thì chỉ mỉm cười nhẹ, như thể anh đang chia sẻ niềm vui với họ, tận hưởng khoảnh khắc bình yên bên vợ và bạn cũ.

Tuy nhiên, giữa những tiếng cười, Hải Yến không thể ngừng suy nghĩ về nhiệm vụ trước mắt.

Trong lòng cô, cảm giác bất an về vụ án vẫn hiện hữu, nhưng cô cố gắng gạt đi để tập trung vào cuộc gặp gỡ thân tình này.



Cô không ngờ rằng, người ngồi đối diện mình lại chính là kẻ mà đội của cô đang tìm kiếm.

Về phần mình, Vũ Luân hoàn toàn không hay biết rằng cô bạn cũ của vợ đang là người chỉ đạo đội chuyên án truy tìm t·ên s·át n·hân Dạ Vũ.

Anh cảm thấy yên tâm và tự tin khi không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy sự liên quan giữa anh và các vụ án.

Cuộc gặp gỡ này đối với anh chỉ đơn thuần là một buổi trò chuyện thân mật, không hề có ý thức về mối nguy hiểm tiềm ẩn mà Hải Yến có thể mang đến.

Cuộc gặp gỡ này diễn ra trong không khí thân mật, nhưng mỗi người trong phòng đều có những suy nghĩ riêng, những kế hoạch riêng, không ai nhận ra được sự thật đang ẩn giấu.

Trận đấu trí chưa bắt đầu, nhưng với mỗi giây phút trôi qua, sự căng thẳng ngầm dường như đang ngày càng gia tăng, dù bề ngoài mọi thứ vẫn rất yên bình.

Bỗng dưng, Hải Yến chuyển chủ đề, hỏi Vũ Luân một cách bất chợt trong tình trạng vô thức.

"Anh có nghe nói gì về Dạ Vũ không?"

Vũ Luân hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Anh giả vờ tò mò, hỏi ngược lại, "Dạ Vũ? Tên của một bài hát mới sao?"

Đôi mắt anh thoáng hiện vẻ dò xét, nhưng giọng điệu vẫn giữ được sự bình thản.

Tuy nhiên, từ bên trong, Vũ Luân bắt đầu cảnh giác hơn.

Anh thầm tự hỏi tại sao Hải Yến lại quan tâm đến cái tên này, và liệu có điều gì đó mà anh chưa biết.

Thùy Trang, ngồi bên cạnh, ngay lập tức cảm thấy căng thẳng.

Cô biết rõ Dạ Vũ là ai, nhưng cố gắng giữ vẻ tự nhiên nhất có thể.

Cô không muốn để lộ bất kỳ dấu hiệu nào khiến Hải Yến nghi ngờ.

Cô giữ im lặng, không tham gia vào cuộc trò chuyện này, chỉ lặng lẽ quan sát tình hình.

Hải Yến, mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường từ phía Vũ Luân.

Cô vẫn giữ nụ cười trên môi, tiếp tục cuộc trò chuyện như không có gì xảy ra.

Theo cô được biết, gia đình Vũ Luân và Thùy Trang dạo trước mắc nợ 1 khoản rất lớn, nhưng sao dạo gần đây cuộc sống bỗng nhiên ổn định hơn rất nhiều, ban đầu cô tới thăm bạn mình với tâm thái gặp lại người quen cũ và an ủi động viên, nhưng khi ở đây cô cảm giác hai vợ chồng không có vẽ gì là khó khăn trong kinh tế, cho nên cô nãy sinh nghi ngờ.

Nhưng trong tâm trí cô, cô có cảm giác được những mảnh ghép dường như đang dần kết nối với nhau, tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh, cô cần phải làm sáng tỏ.

Cuộc trò chuyện tiếp tục một cách nhẹ nhàng, không ai trong ba người để lộ ra bất kỳ cảm xúc nào vượt ngoài sự mong đợi.

Nhưng rõ ràng, dưới bề mặt của những câu chuyện cười và những lời hỏi thăm thân mật, cả Vũ Luân và Hải Yến đều đang che giấu những bí mật của riêng mình, sau bữa cơm thì Hải Yến xin phép ra về.

Kết thúc Chương 14.