Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

Chương 22: Một chữ Tình, trả giá bằng máu tươi



Bị hành động của đám tu giả kia khiến cho ngơ ngẩn, Lý Phi Vũ sau khi hít sâu một hơi cố gắng bình ổn thân thể có chút nghiêng ngả vì kích động liền mỉm cười nhàn nhạt hỏi:


- Các ngươi...
Xin hỏi là các vị đạo hữu có gì chỉ giáo sao, nếu như không có, vậy thì Bích Thủy Cung chúng ta còn có việc, không tiện ở lại lâu.
Cáo từ.


Không định để cho hắc y thiếu niên dẫn người rời đi, Ngu Tà tuy rằng trong lòng vô cùng e ngại Lý Phi Vũ nhưng bởi vì trước mắt còn có người của năm cái nhất phẩm tông môn đồng thời ra mặt, vậy nên hắn liền siết chặt nắm tay cố gắng trấn tĩnh bản thân mà bước ra cao giọng nói:


- Lý cung chủ, các ngươi hai người không những đã đạt được truyền thừa của hai đại Thần Mộc mà còn nhận được không dưới hai khối mộc căn.
Tuy nói tất cả là do các ngươi cơ duyên to lớn mới có thể từ trong hàng ngàn tu giả được Thần Mộc lựa chọn, có điều, lần này các ngươi thể may mắn thu được thành quả còn phải nhờ vào hàng ngàn tu giả tại đây nhường lại vị trí của mình cho các ngươi a.


Ánh mắt thoáng hiện lên chút âm trầm lạnh lẽo, Lý Phi Vũ cười như không cười tỏ vẻ không hiểu hướng Ngu Tà truy vấn:


- Ồ, là như vậy sao?
Vậy theo như Ngu thiếu chủ thì bổn cung chủ đây cần phải làm sao cho đúng a?


Vốn tưởng rằng hắc y thiếu niên này đã bị cảnh tượng vây hãm trước mặt dọa sợ hãi, Ngu Tà trong mắt không giấu nổi vui mừng cùng khoái chí vội mỉm cười đáp:


- Lý cung chủ, chúng ta cũng không muốn làm khó các ngươi.
Chỉ cần Lý cung chủ chịu giao ra toàn bộ mộc căn của Thần Mộc thì chúng ta sẽ để người của Bích Thủy Cung các ngươi rời đi.
Dù sao thì hai người các ngươi đều là cùng lúc nhận được hai cái truyền thừa của Thần Mộc, những thứ như mộc căn kia cũng nên chia sẻ cho mọi người ở đây mới đúng a.


Ngón tay dưới vạt áo nhẹ nhàng vẽ loạn, Lý Phi Vũ lúc này cũng không còn giữ bộ dạng từ tốn lễ độ nữa mà liền phát hỏa vươn ngón tay chỉ thẳng mũi Ngu Tà cao giọng mắng chửi:


- Ngu Tà ngươi cái tên chết bầm này.
Ngươi nói sao, Bích Thủy Cung chúng ta có thể nhận được truyền thừa của Thần Mộc là do các ngươi nhường cho sao?
Ta phi.
Một lũ chết tiệt các ngươi, lúc đầu còn chẳng phải các ngươi một mực ép buộc chúng ta phải rời đi sao, bây giờ lại dám mặt dày ở đây tự nhận công đức.
Ha ha, tu tiên giới từ bao giờ mà đản sinh ra một lũ khốn nạn đê tiện như các ngươi vậy?
Muốn ta giao ra mộc căn, về đắp chăn mà nằm mơ đi, bổn cung chủ còn không phải là đứa ngốc để cho các ngươi dắt mũi đâu...


- Hừ, còn mấy người các ngươi, lúc đầu thì lấy thân phận nhất phẩm tông môn đi chèn ép Bích Thủy Cung ta, bây giờ nhìn thấy chúng ta nhận được cơ duyên liền nổi ý muốn chiếm đoạt.
Bộ trưởng bối tông môn dạy dỗ các ngươi như vậy hả?
Nói cho các ngươi biết, Lý Phi Vũ ta không phải là dạng người dễ bị bắt nạt đâu.


Sau khi mắng chửi đám người đang vây quanh xong, Lý Phi Vũ giận đến nghiến răng nghiến lợi quay qua hướng Cửu U nói:


- Cửu U, chúng ta đi.
Nếu có ai dám tiến lên cản đường thì lập tức một chưởng đánh chết, một người cản giết một người, trăm người cản giết một trăm.
Để ta xem xem ai dám đến cản đường Bích Thủy Cung chúng ta?


Thực sự như lời Lý Phi Vũ nói, ngay tại lúc bọn hắn cất bước rời đi liền có mấy trăm tu giả xông lên ý đồ liều mình cản trở, chỉ có điều bọn hắn còn chưa kịp tới gần đã liên tiếp bị Cửu U vỗ cho một chưởng nằm thoi thóp trên đất, tuy là tính mạng vẫn còn có thể bảo trụ, nhưng mà khả năng khôi phục lại tu vi thì tuyệt đối không thể xác định.


Lại thêm một chưởng nữa đánh văng cả trăm tu giả, Cửu U lúc này đã hoàn toàn bị chọc giận, lực đạo thả ra cũng đã vượt xa xa khả năng mà một gã tu giả Luân Hồi đệ nhị cảnh có thể chịu được, thế nhưng ngay tại lúc bọn hắn mới đi chưa được bao xa thì từng đạo thanh âm xé gió lại bất chợt vang lên, theo đó là một tiếng quát chói tai mang theo linh lực hùng hồn trực tiếp chấn cho gần phân nửa tu giả có tu vi thấp tại đây hôn mê bất tỉnh:


- Đứng lại.
Có chưởng môn của ngũ đại nhất phẩm tông môn chúng ta ở đây, để xem kẻ nào dám rời khỏi Thiên Ngân Bí Tàng.


Thanh âm vừa dứt thì ở tại trước mặt của Lý Phi Vũ liền có năm đạo thân ảnh xuất hiện, trong đó ngoài bốn vị tu giả là trung niên nam tử nhìn qua còn chưa quá tứ tuần ra thì vị còn lại là một mỹ phụ xinh đẹp vận cung trang màu xanh nhạt, tiếp đó liền thấy một gã trung niên nam tử cao lớn vận tử bào tiến lên một bước, tiếng quát khi nãy cũng chính là từ hắn mà phát ra.


Sau khi năm vị tu giả này xuất hiện thì từ phía chân trời xa xa cũng nhất thời bay đến mấy chục đạo thân ảnh, trông thấy những người này vừa xuất hiện thì đám đệ tử tông môn liền lập tức chạy tới ào ào thi lễ.


Mặc kệ hành động của đám đệ tử tông môn, trung niên nam tử vận tử bào mang theo vẻ cao ngạo hướng Lý Phi Vũ truy vấn:


- Ngươi chính là tên tiểu tử cung chủ của Bích Thủy Cung?
Nghe nói ngươi còn đạt được truyền thừa của cả hai đại Thần Mộc, điều này là thật?


Ánh mắt đã có chút lăng lệ cùng ẩn chứa vài tia sát ý, linh lực tại bên trong nội thể cũng ầm ầm vận chuyển, Lý Phi Vũ mặc dù biết răng lấy tu vi bản thân bây giờ không cần thiết phải lo sợ đám người này nữa.


Thế nhưng với cái tính khí vốn một khi đã bị chọc giận thì vẫn luôn cố nín nhịn để có thể đánh trả lại một kích thật đau, vậy nên chỉ thấy Lý Phi Vũ sau khi thả ra khí tức của tu giả Luân Hồi đệ tứ cảnh liền lạnh giọng đáp:


- Đúng thì đã sao?
Các ngươi không phải lại muốn tìm ta đòi mộc căn đó chứ?


Nhìn thấy thiếu niên vận hắc y trước mắt tuy là vô cùng xinh đẹp nhưng tính cách lại có phần nóng nảy, hơn nữa tu vi mới chỉ là Luân Hồi đệ tứ cảnh, xa xa còn chưa bằng người thấp nhất trong năm người bọn họ, bởi vậy mà mỹ phụ vận cung trang màu xanh nhạt của Cửu Thiên Tiên Nữ Cung liền có chút khinh thường nói:


- Chỉ là một tiểu tử Luân Hồi đệ tứ cảnh mà cũng dám ở tại trước mặt năm người chúng ta ăn nói ngông cuồng như vậy sao?


Thanh âm vừa dứt thì khí tức của tu giả Luân Hồi đệ lục cảnh cũng lập tức tản mát ra ép thẳng tới trên người Lý Phi Vũ, cung trang mỹ phụ vốn cho rằng lấy tu vi của bản thân cao hơn hẳn hai cái Luân Hồi Kiếp thì cho dù chỉ là khí tức thả ra cũng đã dư sức đè bẹp thiếu niên vận hắc y trước mắt này rồi.


Có điều, cung trang mỹ phụ thế nhưng lại quá tự mãn, nàng ta không hề biết Lý Phi Vũ bây giờ tu vi thực sự đã là Luân Hồi đệ bát cảnh, vậy nên chỉ với chút khí tức này còn chưa đủ để cho hắn phải liếc mắt.


Chậm rãi bước từng bước về phía cung trang mỹ phụ, Lý Phi Vũ tiện tay phẩy nhẹ một cái đem uy áp cùng khí tức mà nàng ta thả ra nhẹ nhàng đánh nát, sau đó khóe môi câu lên thành một nụ cười nhạt, Lý Phi Vũ lạnh lùng hướng ánh mắt nhìn thẳng cung trang mỹ phụ cao giọng đánh giá:


- Hứ, ngươi một cái nữ nhân mà tính tình cũng thực rất xấu nha.
Thật chẳng trách mà lại có thể dạy ra một đám đệ tử đê tiện, vô liêm sỉ như vậy.
Đã nói Thần Mộc truyền thừa là do cơ duyên của từng người, thượng thiên tự có an bài, các ngươi mỗi người đều là thuộc vào tầng lớp tu giả cao tầng của đại thế giới Vân Mộng, cơ hội thành Tiên cũng là lớn hơn người khác.
Vậy mà bây giờ đây, các ngươi lại đứng trước mặt một người vừa mới tiếp nhận xong truyền thừa như ta bày ra ý đồ cướp đoạt, các ngươi quả thật chính là một đám vô sỉ a.


Bị hắc y thiếu niên xinh đẹp mắng cho một trận, năm tu giả mới đến lập tức giận đến mặt mày tím tái, dù sao thì năm người bọn họ cũng là chưởng môn của năm đại thế lực nhất phẩm của đại thế giới Vân Mộng, có thể nói là ở trên đỉnh cao của tu tiên giới, tu vi còn là Luân Hồi đệ lục cảnh, thậm chí ngay cả người có tu vi thấp nhất trong năm người bọn họ là tông chủ của Vạn Phúc Tiên Tông cũng đã ở tại cảnh giới Luân Hồi đệ ngũ cảnh hơn trăm năm nay, tùy thời liền có thể đột phá trở thành tu giả Luân Hồi đệ lục cảnh.


Vậy mà giờ đây bọn họ đứng tại trước mặt một gã tu giả trẻ tuổi liền bị mắng chửi thậm tệ, vì vậy liền thấy năm vị chưởng môn siết chặt nắm tay đồng loạt giận dữ hét lên, trên không trung cũng là xuất hiện qua năm kiện pháp bảo mang theo khí tức vô cùng cường đại đánh thẳng về phía Lý Phi Vũ:


- Tiểu tử, dám thóa mạ các vị chưởng môn của ngũ đại nhất phẩm tông môn thì ngươi đừng hòng sống sót mà rời khỏi đây...


- Tiểu tử, giao ra mộc căn của hai đại Thần Mộc, ta đảm bảo sẽ cho ngươi được chết toàn thây, nếu không đừng trách chúng ta ỷ đông hiếp yếu.


- Giao mộc căn ra, nếu không liền dùng máu của ngươi tế pháp bảo trên tay chúng ta...


Nhìn thấy năm vị tu giả kia lấy khí thế hùng hổ nháy mắt đánh tới, trên không trung cũng nhất thời hiện ra ngũ đạo quang mang sáng chói, Lý Phi Vũ vốn còn đang lo không có chỗ thử nghiệm qua uy lực của mộc tượng mới luyện thành, bởi vậy liền thấy hắn vung tay ném lên không trung một kiện mộc tượng nhỏ bé màu hắc sắc có pha một chút kim quang bóng loáng.


Mộc tượng vừa ra lập tức biến lớn hóa thành một bức tượng gỗ thiên thủ khổng lồ cao hơn năm mươi trượng, thiên địa cũng vì sự xuất hiện của mộc tượng mà khẽ biến sắc, thậm chí công kích của đám người ngũ đại nhất phẩm tông môn cũng bị khí tức từ trên mộc tượng khổng lồ tản mát ra khiến cho thoáng chốc trì trệ, sắc mặt của năm vị chưởng môn cũng nháy mắt trở nên xanh trắng.


Đứng trên lòng bàn tay của mộc tượng, Lý Phi Vũ song thủ kết ấn, bốn mươi hai cánh tay thon dài đen bóng sau lưng mộc tượng bất ngờ chuyển động, lần lượt từng cánh tay lớn chậm rãi nâng lên rồi hạ xuống tựa như là đang múa, sau đó vô vàn những đạo thủ ấn màu đen ám kim lập tức bắn ra tứ phía đánh nát công kích của năm vị đứng đầu ngũ đại nhất phẩm tông môn.


Công kích bị phá, năm vị chưởng môn nhất thời bị dư chấn tràn ra khiến cho phải lui lại vài bước, ánh mắt khó tin lập tức hướng đến nhìn chằm chằm vào thiếu niên xinh đẹp cùng bức mộc tượng đen bóng khổng lồ trước mắt.


- Cái này... đây là thứ gì a, tại sao ngay cả công kích từ Lạc Hà Thiên Kiếm của ta lại bị phá giải dễ như vậy chứ?


- Vậy mà lại có thể đánh nát công kích từ Bàn Vân Ấn, tiểu tử này đến cùng là có lai lịch gì a?


- Đừng nói nữa, chúng ta năm người tu vi đều đã ở trên cảnh giới Luân Hồi đệ ngũ cảnh, còn sợ không áp chế nổi một gã tu giả mới độ Luân Hồi đệ tứ cảnh sao?
Các vị, mau dùng hết sức đi, nếu đoạt được mộc căn thì một chút vốn liếng bỏ ra lúc này còn phải tính toán ư?


Nhìn người vừa lên tiếng kích động nhân tâm kia chính là cung trang mỹ phụ chưởng môn của Cửu Thiên Tiên Nữ Cung, Lý Phi Vũ lúc này cũng không khỏi lắc đầu cười lạnh cảm thán lòng dạ độc ác của nữ nhân, khóe môi câu lên, thấy rằng bản thân không thể để cho đám người này chủ động công kích mãi được, vậy nên lúc này liền thấy Lý Phi Vũ lạnh lùng liếc năm vị tu giả đứng đầu đại thế giới Vân Mộng trước mắt, sau đó cao giọng quát:


- Không đánh các ngươi, các ngươi còn tưởng là Lý Phi Vũ ta đây sợ các ngươi sao?
Thiên Thù Vạn Độc Thần Quyết - Thiên Thù Vạn Độc Thủ.


Dứt lời chỉ thấy từ sau lưng mộc tượng nháy mắt mọc ra cả trăm ngàn cánh tay nhỏ, từng cái tiểu thù xòe ra xếp thành hình dạng tựa như một cánh sen lớn bao lấy cả bức tượng khổng lồ, sau đó trăm ngàn cánh tay chợt động, vô vàn vô tận thủ ấn hệt như mưa rơi lập tức đánh tới trên người năm vị chưởng môn của ngũ đại nhất phẩm tông môn.


Mắt thấy bản thân sẽ bị công kích dày đặc kia đánh trúng, cả năm vị chưởng môn liền gấp rút bày ra lực lượng phòng ngự mạnh nhất của mình, kế đến chỉ còn nghe thấy thanh âm nổ lớn ầm ầm vang lên trong không trung vô cùng vô tận.


"Ầm, ầm, ầm..."


Qua chừng nửa nén nhang thời gian, lúc này công kích từ Thiên Thù Vạn Độc Thủ của Lý Phi Vũ sớm đã dừng lại, xung quanh nhất thời chỉ còn sót lại bụi mù phủ kín khắp nơi.


Bụi mù dần dần tan đi, lúc này đám đông tu giả ở bên ngoài vòng chiến mới thấy, vốn năm vị chưởng môn cao cao tại thượng của ngũ đại nhất phẩm tông môn trước đó còn quần áo sạch sẽ chỉnh tề giờ đây liền vì đón đỡ đòn công kích vô cùng vô tận kia mà trở nên có chút khó coi, chẳng những tóc tai rối loạn mà y phục cũng bị lực lượng khiến cho nhăn nhúm nhiễm đầy bụi bẩn, thậm chí còn có vài chỗ bị rách nát bay lả tả trong gió.


Xoa xoa lồng ngực đau nhói, cung trang mỹ phụ là chưởng môn của Cửu Thiên Tiên Nữ Cung liền có chút kinh hãi mà thốt lên:


- Tiên bảo của ta...
Cái kia... đòn công kích vừa rồi của hắn lại có thể đánh lui được thượng phẩm Tiên bảo của năm người chúng ta hợp lại...
Sao có thể như vậy được?


Nhìn kiện ngọc ấn màu thâm lam trên tay đã bị công kích khi nãy đánh cho rạn nứt không ít chỗ, nam nhân là tông chủ của Thanh Hà Tiên Phủ sắc mặt liền đại biến, dù sao thì Bàn Vân Ấn cũng là thượng phẩm Tiên bảo mà hắn khó khăn lắm mới có được, hơn nữa còn là được luyện nên từ Lam Tâm Thủy Ngọc dưới đáy dòng Thanh Hà sâu vạn trượng, bởi vậy lúc này liền nghe hắn gằn giọng hét lớn:


- Các vị, tiểu tử này chắc hẳn có Thần khí hộ thân, chúng ta nếu là chỉ dùng Tiên bảo thì ngàn lần cũng không thắng được hắn.
Các vị tông chủ, cùng nhau tế ngũ đại Thần khí đi...


Được mở lời, bốn người còn lại liền lập tức cắn mạnh đầu lưỡi phun ra một ngụm tiên huyết, sau đó là đồng loạt hét lớn:


- Hảo, tế ngũ đại Thần khí.


- Tế ngũ đại Thần khí...


Thanh âm vừa dứt thì từ sau lưng năm người đám ngũ đại tông phái nháy mắt hiện ra ngũ đạo quang mang chói lóa, khí tức cường đại tựa như trăm ngọn thái sơn áp đỉnh lập tức đè lên Thiên Ngân Bí Tàng, ép đến mức không gian nơi đây như thể sắp bị nứt ra trong chốc lát.


Quang mang chậm rãi lui đi, lúc này không biết là người nào sau khi trông thấy năm kiện pháp bảo mang theo khí tức khủng bố vừa mới xuất hiện liền nhịn không được mà thoáng kinh hãi hô lên:


- Là... kia chính là ngũ đại Thần khí trấn tông chi bảo của ngũ đại nhất phẩm tông môn a...


- Xem kìa, kiện pháp bảo hình ba chiếc tiểu chung kia chính là Thần khí Tam Thi Nhiếp Hồn Linh - trấn tông chi bảo của Hồng Mộng Tiên Lâu a.


- Cây cổ cầm kia hình như là Thần khí Thiên Âm Phượng Hoàng Cầm của Cửu Thiên Tiên Nữ Cung...


- Kia... là Trấn Yêu Bát của Vạn Phúc Tiên Tông...


- Là Thiên Hà Cự Phủ của Thanh Hà Tiên Phủ a...


- Cái kia...
Một thanh Kim Lân Cổ Kiếm màu vàng kim kia chính là Thần khí trấn tông của Hoàng Vận Tiên Môn...


- Lần này năm vị tông chủ đem theo ngũ đại Thần khí trấn tông đến đây quả thực là muốn cướp đoạt truyền thừa của đám người Bích Thủy Cung sao?


- Aizzz...
Mấy người kia cũng thật là xui xẻo a, bây giờ coi như có dâng lên truyền thừa thì cũng khó lòng mà thoát thân a...


....


Thu hết thanh âm bàn tán xung quanh vào trong tai, Lý Phi Vũ sau khi kêu Cửu U bảo hộ tốt đám đệ tử trong cung liền chậm rãi tiến về phía trước, hai mắt âm thầm đánh giá qua cái gọi là ngũ đại Thần khí đang trôi nổi trên không trung một chút, sau đó chỉ thấy hắn mỉm cười hướng năm vị tông chủ trước mặt trào phúng nói:


- Ha, còn tưởng là có gì ghê gớm, hóa ra cũng chỉ là năm kiện Thần khí vỡ nát mà thôi.
Còn muốn lấy máu của ta để tế mấy món đồ chơi cũ nát này sao, các ngươi cũng thật quá coi thường Lý Phi Vũ ta rồi...


Biết là bản thân nếu không thể trấn áp đám người này thì sẽ rất khó mà đưa đệ tử trong cung rời khỏi Thiên Ngân Bí Tàng, vậy nên lần này Lý Phi Vũ chính là chủ động công kích.


Sát Tâm Quan Âm khổng lồ lại một lần nữa cử động cánh tay, Lý Phi Vũ bấy giờ cũng chậm rãi khép lại hai mắt, lúc này chỉ thấy từ trên người hắn không ngừng tản mát ra hắc huyết vụ khí, huyết sắc xa luân to lớn cũng nháy mắt phân tán ra hóa thành cả trăm ngàn mảnh huyết luân lớn nhỏ xuất hiện trên mỗi một bàn tay của mộc tượng.


Thanh âm lạnh lùng có chút vang vọng nhất thời vang lên, bàn tay phải vốn đang kết ấn của Lý Phi Vũ cũng chợt đưa ra đánh một chưởng về phía năm người của ngũ đại tông môn, quát lớn:


- Thiên Thù Vạn Độc Thần Quyết - Thiên Thủ Phù Đồ.


Hàng trăm ngàn đạo thủ ấn mang theo huyết sắc xa luân mạnh mẽ tựa như thủy triều nháy mắt hướng về phía năm vị tông chủ của ngũ đại nhất phẩm tông môn tràn tới, khí thế quả thật là như muốn đập nát đại địa dưới chân, linh khí trong trời đất cũng vì thế mà rung lên dữ dội.


Năm người bên phía ngũ đại nhất phẩm tông môn cũng không dám sơ sót, bàn tay vung lên lập tức mượn dùng lực lượng to lớn của Thần khí trấn tông đánh thẳng về trước, ý đồ hóa giải đi công kích của hắc y thiếu niên trước mắt.


Người đầu tiên tiến lên vẫn là cung trang mỹ phụ của Cửu Thiên Tiên Nữ Cung, cũng không rõ nàng ta vì sao lại căm ghét Lý Phi Vũ đến vậy, chỉ thấy nàng ta vung tay gảy mạnh một cái lên dây đàn của chiếc cổ cầm