Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 297



Một khi tới thời điểm, anh sẽ thực sự ra tay gϊếŧ người!

Đối mặt với thuật khẩu kỹ quỷ dị đó, ông ta không nắm chắc phần thắng, nên không muốn mạo hiểm.

Thấy Lý Vực đã rút lui, những người khác ở hiện trường cũng không giữ được bình tĩnh, lần lượt lao ra ngoài, chỉ hận không có thêm đôi chân nữa mà chạy.

Trong nháy mắt, Tăng gia vốn đông đúc nay lại trở nên vắng vẻ.

……

Adv

Sau khi đám người đều rời đi hết, Tăng Tam Thủy mới đè nén sự kinh sợ trong lòng tiến lên phía trước, chắp tay cung kính nói:

“Cảm ơn cậu Lâm đã giải vây giúp Tăng gia tôi!”

“Không cần cảm ơn, tôi tới tìm ông là có việc muốn hỏi ông.”

Lâm Phong nói.

Adv

Tăng Tam Thủy nghe vậy vẻ mặt hơi sững lại, sau đó không biết nghĩ tới điều gì mà có vẻ trầm mặc.

“Ngài Lâm, anh Tăng là tri kỷ duy nhất của tôi.”
Diệp Thiên Tâm ở bên cạnh sốt ruột cười nói.

Lâm Phong nhàn nhạt liếc nhìn Diệp Thiên Tâm, không nói gì.

Diệp Thiên Tâm trong lòng run rẩy, biết là mình đã nhiều lời, lập tức khôn ngoan cúi đầu xuống, không dám phí lời thêm nữa!

“Tôi hỏi ông, ông biết được chuyện mộ của tiên nhân từ đâu? Người ngoài đồn rằng ông có được một viên linh đan thần dược từ trong mộ của tiên nhân, một bước từ Địa Cảnh bước vào Hậu Thiên Cảnh! Là thật hay sao?”

Lâm Phong hỏi thẳng.

Tăng Tam Thủy do dự trong chốc lát rồi mới nói:

“Thực ra chuyện này cũng không phải bí mật gì, tin tức về phần mộ tiên nhân quả thực là tôi truyền ra ngoài, nhưng trên thực tế chuyện tôi đột phá Hậu Thiên Cảnh vốn không phải nhờ vào linh đan thần dược gì cả.”

“Ồ?”

Lâm Phong liếc nhìn Tăng Tam Thủy.
“Cậu Lâm, chuyện này không phải một câu hai câu là có thể nói rõ được, chúng ta ngồi xuống trước đi đã.”

Tăng Tam Thủy mời Lâm Phong ngồi xuống, sau đó lại gọi người hầu tới rót cho Lâm Phong một ấm trả Phổ Nhĩ hảo hạng.

Trong chốc lát, hương thơm của trà tràn ngập trong gian phòng hội nghị rộng lớn, khiến tinh thần sảng khoái.

“Nói tiếp đi.”

Lâm Phong vừa nói vừa nhấp một ngụm trà.

Tăng Tam Thủy thở dài một hơi rồi mới nói.

“Thật ra chuyện là như thế này…”

Theo lời giải thích của Tăng Tam Thủy, cuối cùng Lâm Phong cũng biết được đại khái những chuyện đã xảy ra.

Vào một đêm khuya khoảng nửa tháng trước, Tăng Tam Thủy đang thảo luận với vợ về ý tưởng chủ nghĩa xã hội mới, thì đột nhiên có một người thần bí tìm tới lão ta.

Người thần bí này nói ra chuyện phần mộ của tiên nhân và muốn Tăng Tam Thủy thay mình truyền ra ngoài.
Tăng Tam Thủy biết chuyện này hệ trọng, một khi không cẩn thận sẽ khiến cả Tăng gia đều bị hủy diệt cho nên thẳng thừng từ chối.

Nhưng người thần bị lại cười nhẹ một tiếng nói rằng, nếu Tăng Tam Thủy nói chuyện này ra, thì sẽ giúp Tăng Tam Thủy đột phá Hậu Thiên Cảnh….

“Tôi vốn đã từ chối rồi, nhưng thứ mà hắn đưa ra thực sự quá nhiều!”

“Không giấu gì cậu Lâm, thiên phú võ đạo của tôi tầm thường, cả đời này nếu không có cơ duyên nào đó thì sẽ không thể bước vào Thiên Cảnh được!”

Tăng Tam Thủy cười khổ.

“Vậy thì, hắn ta giúp ông bước vào Hậu Thiên Cảnh như thế nào?”

Lâm Phong hỏi.

Tăng Tam Thuy do dự chốc lát rồi nói:

“Hắn ta chỉ đặt tay lên trên đầu tôi, sau 10 giây thì tôi liền bước vào Hậu Thiên Cảnh….”