Vợ Tôi Chỉ Có Em

Chương 4: Trả thù



 đụng phải Khương Ngọc.Cô ta tiến tới gần Thanh Tiêu cố ý nói lớn:

" ây zô loại người vì muốn chút tin tức không từ thủ đoạn bỉ ổi lên giường với..."

  Thanh Tiêu nhếch mép cười khinh bỉ, phớt lờ Khương Ngọc.Đi thẳng tới phòng giám đốc Trương.Thanh Tiêu lịch sự gõ cửa:"cốc cốc"

     "Mời vào"

 -"Cạch " cửa phòng từ từ mở.Giám đốc Trương là một người phụ nữ trung niên bốn mươi tuổi trông rất dễ gần nhưng cũng không hề đơn giản để ngồi lên vị trí này đương nhiên cũng có chút thủ đoạn nếu không với nhiều người trẻ tài năng hơn e rằng bà ta khó ngồi yên ghế giám đốc nhiều người dòm ngó...

Bà ta kí nốt bản quy phạm của nhân viên hàng tuần rồi ngẩng đầu lên chào hỏi:. Truyện Khác

 " Thanh Tiêu hả! "

" vâng""

" xử lý công việc xong rồi sao?"



" Vâng,có chuyện em muốn trao đổi chị! " để tăng tính nghiêm trọng cô cố ý dừng lại một chút:"chị rảnh chứ!"

" không vấn đề,ngồi đi"Trương Tĩnh chỉ vào ghế ý bảo Thanh Tiêu ngồi xuống.

      Thanh Tiêu lấy từ trong túi ra một tệp tài liệu, một chiếc usd đưa cho bà ta trong này là toàn bộ bằng chứng Khương Ngọc đêm hôm qua cố ý bày trận hãm hại cô, người hỗ trợ cô ta còn có mặt chồng Trương Tĩnh đồng nghĩa bọn họ có chuyện mờ ám đang giấu bà ta,nói vậy cho lịch sự còn không nói trắng ra là hai bọn họ là một đôi gian phu dâm phụ. Trương Tịnh híp mắt nhìn Thanh Tiêu lấy tập tài liệu mở ra xem.Không hổ người trong ngành tâm lý bà ta vô cùng bình tĩnh,kiên nhẫn xem qua tất cả cành xem mặt bà ta càng tối sầm lại.

" Nếu là thật tôi sẽ cho cô một sự công bằng thoả đáng."

" cảm ơn giám đốc Trương ".Mục đích thuận buồm xuôi gió Thanh Tiêu cười lạnh trong lòng lễ phép chào Trương Tĩnh,rời khỏi phòng bà ta trở về phòng của mình ngồi chờ trò vui sắp bắt đầu.

" Aaaaaaaaa chị Tiêu Tiêu cuối cùng chị cũng đi làm em nhớ chị nhiều nhiều siêu nhiều luôn á..!!!!!!" Tịnh Tịnh vừa la vừa ôm Thanh Tiêu khóc sướt mướt.Giống như chị em mười năm không gặp vậy nhóc con Tiểu Tịnh này là một cô bé vô cùng tình cảm,cá tính, mạnh mẽ,thẳng thắn.Lúc ra trường Tiểu Tịnh gặp cô trong một bữa tiệc giao lưu giới thượng lưu,sau một lát quan sát cô cảm thấy nhóc Tiểu Tịnh này rất có tài năng nên đã nhanh tay hốt về tay mình lên.Vừa mới tốt nghiệp chưa tìm được nơi dựa lưng cô nhóc liền đồng ý với đề nghị của Thanh Tiêu vậy nên hai người đã dính nhau hơn hai năm.Tịnh Tịnh xem Thanh Tiêu như chị gái của mình vậy dính đuôi cô hơn cả mẹ.Có lúc dính quá mẹ nhóc phải gọi điện tới xác nhận cô có phải là người yêu của nhóc không khiến cô đứng hình không biết nói gì.

- Thôi được rồi buông tha cho tấm thân bé nhỏ của chị đi."Cô làm bộ xa cách vẫy vẫy đuổi Tịnh Tịnh."không đâu nhớ chị gần chết..à đúng rồi em có chuyện muốn kể với chị nè.."Một lúc nghe Tịnh Tịnh ôn chuyện từ chân biển lên tới cổng trời hết những chuyện vỏ dưa xảy ra hôm qua thì cuối cùng cô cũng được cô nhóc tha nhờ có cuộc họp dành riêng các trợ lý nếu không cô còn lâu mới yên thân với Mẫu hậu hóng dưa Tịnh Tịnh.

- Phòng làm việc Thẩm Dục -

Thư kí kim đang bị giáo huấn lên bờ xuống ruộng,âm thầm chịu đựng dựng tai nghe bản trường ca không lí do của Thẩm tổng.Thư kí kim lặng lẽ lau mồ hôi lạnh, nuốt nước những giọt nước mắt tổn thương sâu sắc vào trong lòng đứng thẳng tắp nghe Thẩm Tổ tổng chí giáo hơn một tiếng đến đây, thư kí kim nhận được nguyên nhân khiến Tổ tông của anh nổi giận là không gọi được cho vợ nên phát hoả trút giận lên đầu anh ta.Bất mãn cực hạn nhưng là một nhân viên gương mẫu siêu cấp xuất sắc của Thẩm đại ca, thư kí Kim gạt bỏ những tổn thương trải qua một tiếng qua đi tra số Tiêu tiểu thư đang dùng.