Vợ Tôi Chỉ Có Em

Chương 22: Báo con Tiểu Lừa Hạ giá [1]



bị phụ thân thẳng tay tống cổ qua Pháp học một khoá nghi lễ ba tuần.Bảy tuổi,sau một lúc thuyết phục bạn cùng bàn dọn dẹp rác dưới gầm bàn không thành công,liền vuốt má bạn học hai phát trời giáng làm bạn học phải nhập viện chỉnh hàm.Hại Hạ phu nhân phải đích thân lên trường học xử lý,đến tận nhà bạn học Chu Liễu xin lỗi.Tám tuổi,cùng em họ Hà Thụy cùng tuổi đi thả diều trên thảo nguyên xanh Na Uy vì gió quá lớn diều của Hà Thụy bị quấn vào cành cây anh đào.Thanh Tiêu hào phóng anh hùng cứu mỹ nhân trèo lên cây anh đào lấy diều cho mỹ nhân Hà Thụy kết quả cành cây già lâu ngày không chịu nổi thân thể của Tiểu Lừa bị gãy.Tiểu Lừa đáng thương chưa kịp hoàn thành vai diễn anh hùng cứu mỹ nhân bị ngã gãy chân một năm mới được thả tự do.Chín tuổi,đi thi vẽ tranh thủy hoạ được Hồng Hải Quế khen không ngớt nhận làm đồ đệ của Hồng Hải Quế (1).Tham gia cuộc thi đánh giá năng lực toàn quốc về đánh đàn piano C.Bechstein đoạt giải xuất sắc, được ông ngoại, bà ngoại thưởng hẳn một chiếc Piano Bosendorfer (2) phiên bản giới hạn đặc biệt.

(1) Hồng Hải Quế là một bậc thầy vẽ tranh thủy hoạ dày dặn kinh nghiệm với tuổi đời gắn bó với tranh thủy hoạ sáu mươi năm.Là nhân vật vô cùng tiếng tăm cả trong nước lẫn bên ngoài, được nhiều người quý trọng. Hồng Hải Quế rất nghiêm khắc trong việc chọn học trò, được Hồng Hải Quế nhận làm đồ đệ đồng nghĩa với việc tương lai rộng mở,thành công mĩ mãn. Thanh Tiêu chín tuổi đã được thu nhận quả thật là vô cùng tài năng.

(2) Piano Bosendorfer là thương hiệu đàn Piano cao cấp đến từ đất nước mộng mơ Áo.Nơi tạo nên những chiếc đàn với những tâm hồn thực thụ.

Mười tuổi, trốn học đi dạo phố với bạn học cùng khoá khác trường bị ông nội hay tin liền chịu một khoá giáo huấn khắc nghiệt ở nhà cũ trên núi Ô Linh Thiện Chí (*) mười ngày không ai được phép giúp đỡ kể cả Hạ phu nhân đã nhiều lần thương lượng với ông nội nhưng vẫn không được ra tay hỗ trợ.

(*)Núi Ô Linh Thiện Chí: là ngọn núi lớn ở phía Nam khí hậu tươi mát cách rất xa trung tâm thành phố đông đúc, tuy Ô Linh Thiện Chí không có nhiều người ở nhưng đều là những gia đình máu mặt trong xã hội vì khí hậu nơi này rất thích hợp nghỉ ngơi nên rất được đón nhận.Ô Linh Thiện Chí là nhà cũ của Hạ gia một trăm năm về trước.Vì làm ăn nên đã chuyển tới ngoại thành sinh sống.

Mười một tuổi,chui ổ chó phía sau vườn cây anh đào trốn đi chơi với bạn thân Đường Sở nhà họ Đường bị Triệu quản gia bắt ngay tại trận.

P/s:Đường Sở là bạn thân từ nhỏ của Thanh Tiêu từ năm bốn tuổi.Là đại thiếu gia nhà họ Đường chuyên làm về mảng chính trị -quân đội.Ông nội của Đường Sở và ông nội của Thanh Tiêu là bạn chí cốt là đồng đội cùng sinh ra tử với nhau trên chiến trường nên từ nhỏ Đường Sở và Thanh Tiêu đã quen biết.

Mười hai tuổi, thấy bức tranh thủy hoạ trị giá ngàn tỷ của ông nội quý như nhân sâm ngàn năm bị bỏ quên ở một góc nhà cũ liền không suy nghĩ mang về Hạ gia,đóng gói làm quà tặng cho bạn học Triệu Dĩ Quyên, nhị tiểu thư nhà họ Triệu chuyên về mảng khoa học - mỹ phẩm. Làm ông nội tức giận ngất ngay tại chỗ.Anh trai phải đích thân tới Triệu gia xin lỗi để chuộc tranh,đổi quà cho nhị tiểu thư Dĩ Quyên bằng cây đàn tranh trị giá ba tỷ rưỡi do bậc thầy Quần Liễu tự tay làm. Mười ba tuổi,cùng anh họ Hạ Triều đi cưỡi ngựa ở trường đua trên núi Vãn Bối