VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 381: Khối kim loại Serakian



Trao đổi một hồi, cô gái chào hàng cho Darmil rồi cũng chịu cho cậu ta xem vật bên trong chiếc túi vải. Đó là một khối kim loại màu xanh lam hơi ngả sang xám đen tương đối quý hiếm tên là Serakian, chỉ xuất hiện trên thế giới từ sau Đại Thánh Thế. Bản thân Serakian không tạo thành giá trị gì, nhưng nếu được luyện thành hợp kim cùng với sắt theo phương pháp nhất định sẽ tạo thành vật chất có độ cứng vô cùng lớn, trực tiếp nâng giá thành lên hàng chục, thậm chí hàng trăm lần.

Vấn đề là, phương pháp luyện kim cho Serakian không có mấy người biết, lại được xem là bí mật mang tính chiến lược cấp quân đoàn nên nếu một người nắm giữ một khối kim loại Serakian, lựa chọn tốt nhất chính là bán cho một quân đoàn lớn với giá cả tương ứng rẻ hơn giá thành thật sự rất nhiều.

– Bán cho cậu, lấy giá hữu nghị chỉ một trăm hai mươi nghìn xen. Đ-đừng có đòi hỏi nhiều.

Cô gái nói, đưa hẳn cho Darmil cầm lấy khối kim loại, không chút lo lắng rằng cậu ta sẽ cướp mất.

Turan hơi chau mày. Cái giá cô ta đưa ra kì thực không đắt, chỉ cao hơn giá thu mua thông thường từ các quân đoàn khoảng mười nghìn xen. Nhưng tổ đội của Turan đâu cần giữ lấy một khối kim loại thô làm gì, chỉ tổ tốn tiền vô ích.

– Cô gái này không tin được.

Giọng của Kull vang lên thật nhỏ chỉ vừa đủ nghe ở bên tai Turan. Nó nhẹ gật đầu xác nhận, lại hỏi:

– Có cách nào điều tra không?

– Về khối kim loại hay về người bán? – Kull hỏi lại.

– Cả hai.

Kull rít một tiếng vẻ hoảng hốt, nhưng cũng không có từ chối, thốt lên vẻ thích thú với món hàng nào đó rồi lách người rời đi.

Turan ngay từ lúc cô gái đưa ra chiếc túi màu nâu sẫm là trong lòng đã nổi lên nhiều điều nghi hoặc. Nó dù gì cũng là sở hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’, chỉ cần giây lát liền nhận ra vật bên trong chiếc túi là gì, cùng với đó chính là bảng thuộc tính của đối phương.

Serakian là kim loại có cấp độ là 15, phẩm chất là ‘Tinh anh’ cùng độ hiếm là ‘Hiếm’. Kim loại như thế này chỉ có thể tìm được từ các phó bản có cấp độ tương ứng hoặc khai thác từ các mỏ quặng được bảo vệ bởi những con quái mạnh mẽ. Cả hai con đường thu thập này, cô gái chỉ mới Thần cấp 6 như cô ta là không thể nào lấy được.

Đang lúc Turan còn đang cố nghĩ xem còn cách nào khác để một du hành giả đạt được một khối kim loại mà vốn dĩ chính mình không sử dụng được thì Darmil lên tiếng:

– Turan, chúng ta mua nó được chứ?

Turan vừa định lắc đầu theo như quyết định trước đó của mình thì chợt nghĩ tới gì đấy, bảo:

– Hiện tại chúng ta không có nhiều tiền đến vậy.

– Không có tiền? Thế mà mấy người còn nói nhiều như thế làm gì?!

Giọng cô gái vang lên đầy vẻ bức xúc. Cô ta giật lấy túi vải đựng khối kim loại, chừng muốn quay đi, Turan lại bảo:

– Nhưng nếu là chiều nay thì sẽ có đủ.

Bước chân cô nàng ngừng lại. Rồi cô ta cất tiếng hỏi:

– Cậu sẽ mua?

– Không phải tôi. Mà là cậu ta.

Turan chuyển sự chú ý sang cho Darmil. Nó biết chính mình sẽ khó có thể khiến đối phương cân nhắc được.

– Đúng vậy. Tôi sẽ mua.

Darmil cười nói với vẻ tự tin. Cậu ta dù không biết khối kim loại này có tác dụng gì, nhưng nếu Turan đã muốn mua thì tất nhiên là không thể bỏ lỡ.

Turan biết khối kim loại Serakian được cô nàng mang tới đây là một cục phiền phức lớn, mà nó thì không định dính tới phiền phức vào lúc này. Tuy nhiên, Turan cũng đồng thời biết được cục phiền phức đã dính vào người mình ngay từ khi cô ta đến chào hàng cho Darmil.

Thứ nhất, đây khó có thể coi là trùng hợp được. Tổ đội của Turan chỉ vừa tới khu phố Nandeth này không bao lâu, dù cho bộ dạng của Darmil có trông dễ lấy tiền thế nào thì cũng kẻ đầu tiên xông tới cũng không thể nào là một người muốn bán Serakian được, lại còn là một khối Serakian đáng ngờ.

Thứ hai, cái giá mà cô nàng đưa ra cho khối kim loại của mình không bình thường. Nếu cô ta cần bán gấp khối kim loại, cô ta nên đưa ra cái giá thấp hơn nhiều; ngược lại nếu cần phần tiền lời thì ngay từ ban đầu không thể xuất hiện ở khu phố này mà phải là một sàn giao dịch hẳn hoi, thậm chí cũng có thể là một cuộc đấu giá. Tóm lại, không thể có chuyện một người muốn bán gấp khối kim loại lại đề ra cái giá khiến người mua phải đắn đo được. Đấy là còn chưa kể đến tác dụng của khối kim loại rất hạn chế.

Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, những thông tin mà cô nàng cung cấp cho Darmil về khối kim loại Serakian để thuyết phục cậu ta mua, dù không sai, nhưng đều không có điểm nhấn, rất qua loa, cứ như thể cô ta chẳng biết chút gì về khối kim loại mà chỉ bất đắc dĩ chộp tới đem bán. Nếu không phải đối tượng là Darmil, kết quả của cuộc trao đổi này không nghi ngờ gì chính là thất bại.

Kì thực, du hành giả không thường có kiến thức cùng kỹ năng bán hàng cần thiết nên hầu hết sẽ lựa chọn nhờ một sàn giao dịch hoặc một thương nhân đáng tin cậy giúp đỡ. Trường hợp dù không có bản lĩnh vẫn cố tự mình bán hàng tự nhiên vẫn là có, còn là không ít, nhưng tuyệt nhiên không tồn tại đối với những du hành giả sở hữu được cho mình một khối kim loại Serakian. Nếu có người như thế thì đã sớm bị vắt kiệt bởi những kẻ có ý đồ xấu rồi.

Vậy nên, suy ngược lại, chính đối phương là kẻ có ý đồ xấu, hoặc là đang bị thao túng, không thể làm khác được.

Tuy nhiên, Turan vẫn có một vài chỗ không hiểu được, rằng vì sao lại là vào lúc này, và ở tại đây, còn là bằng cách thức rườm rà như thế. Trong số những đối tượng thuộc diện nghi ngờ, nó không tìm ra được bất kì ai hay thế lực nào sẽ đi làm ra chuyện có phần ngớ ngẩn như vậy.

Có lẽ nó đã quá đa nghi, nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Cô gái sau một hồi thì quyết định đi cùng nhóm Turan trong lúc chờ đợi có đủ tiền. Việc này không nằm ngoài dự đoán của nó, chỉ là chẳng hiểu sao cô ta cứ giữ vẻ bồn chồn lo lắng, thể hiện ra ngoài cả khi đã ẩn mình dưới lớp áo trùm.

– Cô ổn chứ? – Darmil ân cần hỏi thăm.

– Ổn-! – cô gái thốt – Tôi sẽ ổn hơn nếu mọi người có thể thực hiện giao dịch sớm.

Turan hơi nhướn mày, gằn giọng bảo:

– Nếu cô gấp như vậy thì có thể tìm một người mua khác.

– Này… Không gấp. Không gấp.

Darmil cười giòn tan, lập tức đánh vỡ trạng thái căng thẳng giữa hai bên, nói:

– Tin tưởng. Tôi chắc chắn sẽ mua, kể cả khi chiều nay không có đủ tiền đi chăng nữa.

Turan khịt mũi, không nói thêm lời nào, bắt đầu đảo mắt xung quanh tìm kiếm một số mặt hàng cần thiết nằm trong danh sách đã lên sẵn.

Đối với du hành giả, đầu tiên và quan trọng nhất chính là vũ khí. Đó là thứ giúp một người có đủ lượng sát thương hạ sát được mục tiêu, cũng là thứ mà ngoài Thần cấp và kỹ năng ra giúp tăng tốc độ săn giết quái nhiều nhất.

Nhưng hôm nay, đó không phải là ưu tiên hàng đầu. Turan đã có cho mình một thanh kiếm khá tốt, Darmil vẫn cầm chắc tay cặp chùy của cậu ta cùng với một bộ hơn chục cây lao bén nhọn. Về phần Kull, cậu ta đã đề nghị tự lựa chọn vũ khí và trang bị nên nó cũng chẳng hỏi nhiều làm gì, trừ phi là có ảnh hưởng nhất định khi cả bọn du hành.

Các trang bị cần thiết khác gồm có giáp các loại, tùy theo nhu cầu của từng người mà quyết định. Turan ưa chuộng sự thoải mái mà vẫn đủ bảo vệ bản thân khỏi phần lớn những đòn tấn công nên thường lấy giáp da làm tiêu chuẩn, cũng chỉ bận có mỗi phần ngực, hông và vai. Bên cạnh đó thì nó cũng dành cho mình một tấm khiên gắn tay nhỏ đề phòng bị kẻ thù chuyên về tốc độ nhằm vào.

Darmil thì thường xuyên nằm ở vị trí tiên phong, cần gánh chịu lượng lớn đòn tấn công nên sẽ phải mang giáp kim loại có độ cứng càng lớn càng tốt, nhưng không thể quá nặng tránh làm giảm khả năng gây sát thương của cậu ta. Tuy nhiên, dựa theo sức mạnh to lớn đến mức như vô lý của Darmil, Turan cho là không có cần phải để ý nhiều lắm.

Ngoài ra, còn có trang sức và trang bị phụ trợ như phù chú, bùa hộ mệnh và phòng thân. Những trang bị này có độ tương thích rất rộng, gần như phù hợp với tất cả mọi du hành giả, vấn đề chủ yếu là có tiền để mua hay không.

Lẽ dĩ nhiên, không thể mua quá nhiều, càng không thể mua vô tội vạ. Một người có thể mang nhiều hơn một sợi dây chuyền, nhưng hiệu quả của chúng là có tác động lẫn nhau, và trong hầu hết trường hợp là ức chế. Điều tương tự cũng áp dụng với nhẫn, khuyên tai, lắc tay, lắc chân, vân vân.

Hơn nữa, không phải lúc nào cũng có thể tìm mua được trang sức và trang bị phụ trợ mình mong muốn. Thường thì một du hành giả sẽ đặt làm một bộ trang bị phù hợp nhất với bản thân. Điều kiện tiên quyết vẫn là du hành giả đó có đủ tiền.

Sau trang bị, là các vật phẩm tiêu hao, cơ bản nhất là thuốc hồi phục khí huyết và thuốc hồi thể lực được sử dụng thường xuyên. Ngoài hai loại này, tùy theo nhu cầu mà du hành giả sẽ chọn mua thêm thuốc hồi ma năng, thuốc bồi bổ nguyên khí, thuốc cường hóa, bột trấn định hay thậm chí là huyết đan dùng trong trường hợp khẩn cấp.

Kế tiếp là bùa chú, mặc dù được không ít các du hành giả xếp vào loại vật phẩm tiêu hao, nhưng riêng Turan thấy rằng không thể đánh giá một cách cẩu thả như vậy. Bùa chú có thể được sử dụng bởi bất kì ai, chỉ cần có đủ ma năng hoặc nguyên khí để kích hoạt. Tuy nhiên, mỗi tấm bùa khi sử dụng đều yêu một cấp độ chuyên môn nhất định, cũng đồng thời cho phép du hành giả bổ sung thiếu hụt hay thậm chí là tăng cường hiệu năng, đặc biệt là các thuật sư.

Tự nhiên, bùa chú vẫn là vật phẩm tiêu hao, nhưng cần có sự nhận định đúng đắn về chúng, không thể đánh đồng với các loại vật phẩm tiêu hao khác.

Một loại nữa là vật phẩm chuyên dụng. Đây là loại vật phẩm tương đối khó xếp loại, nhưng nhìn chung chính là có tác dụng dành riêng cho những trường hợp cụ thể. Một ví dụ điển hình là trang bị lặn và dụng cụ leo núi, bao gồm cả các loại thuốc hỗ trợ. Ngoài ra còn có các dụng cụ để khai thác tương ứng như cuốc chim, búa, dùi đục hay dao khắc.

Cuối cùng là vật phẩm khác, gọi chung cho nhiều loại vật phẩm thường được sử dụng nhưng không cần thiết có phân loại như đá truyền âm hay thiết bị tương ứng, pháo sáng, pháo tín hiệu, bom khói, vân vân.

Một số du hành giả còn đưa một phân loại là vật phẩm chiến thuật và chiến lược, nhưng Turan thấy chính mình và cả tổ đội của nó không cần phải quan tâm tới chi tiết như vậy làm gì.