Tu Luyện Bốn Vạn Năm

Chương 263: Yêu tinh luyện khí thất



- Được đó! 

Lý Diệu mỉm cười. 

- Có điều tối hôm qua chúng ta còn có một vấn đề cuối cùng, ngươi chưa nói cho ta đáp án đấy! 

- Có không? 

Đinh Linh Đang mê man chớp chớp đôi mắt to. 

- Ta quên rồi, vấn đề gì vậy. 

- Dự định trong tương lai, sau này ngươi muốn làm gì, có muốn tìm bạn trai không. 

Ánh mắt Lý Diệu có chút lấp loé. 

- Tối hôm qua có nói tới vấn đề này sao, sao ta không nhớ nhỉ. 

Đinh Linh Đang nghiêng đầu cân nhắc nửa ngày. 

- Có lẽ ta sẽ không dùng cả đời làm giảng viên đại học. 

- Sở dĩ lựa chọn làm giáo viên là do chịu ảnh hưởng của mẹ ta. Mặt khác, ta cũng muốn học thêm một ít ở Đại Hoang Chiến Viện, khiến bản thân trở nên càng mạnh hơn, có đủ thực lực báo thù cho cha mẹ! 

- Nhưng đây thật sự coi là giảng viên đại học sao, ta mới phát hiện mình không thích hợp nghề nghiệp này, đặc biệt là khi nhìn thấy những sinh viên đại học năm nhất yếu ớt kia, ta liền không nhấc lên được một chút tinh thần, ngay cả hứng thú chà đạp bọn họ cũng không có. 

- Ta vẫn thích hợp với việc ở trên cánh đồng hoang chém giết, trải qua cuộc sống tự do tự tại. 

- Sẽ có một ngày, ta trở nên mạnh mẽ hơn, nói không chừng lúc đó ta sẽ trở thành một tên thợ săn yêu thú, như vậy mới ngầu, đúng không? 

" —— " 

Thứ Lý Diệu quan tâm là phần sau của vấn đề. 

- Còn bạn trai ư, thật sự ta không nghĩ tới, nhưng ta nghĩ chuyện đó cũng vô dụng thôi, tính cách của ta ngươi hiểu rõ nhất, coi như nguỵ trang đến mức hiền lương thục đức thì cũng không dùng được nửa ngày là lộ ra nguyên hình, nam nhân bình thường nhìn thấy ta ăn một bữa năm cái đùi dê, ăn no lại đánh đấm, đã sớm bị doạ chạy rồi, đúng không? 

- Cũng đúng, có điều trên thế giới có rất nhiều nam nhân bình thường,

giả thiết có một nam nhân bình thường xuất hiện, ngươi hi vọng hắn có hình dáng như nào. 

Lý Diệu nuốt một ngu ̣m nước bọt, có chút căng thẳng. 

- Đây là cái vấn đề quái gì. 

Đinh Linh Đang nghi ngờ liếc mắt nhìn hắn, suy nghĩ một chút nói. 

- Thứ nhất phải thật đẹp trai! Ta yêu thích khí chất nho nhã, đại soái ca hào hoa phong nhã! “....” 

- Thứ hai, sức chiến đấu yếu một chút, tuyệt đối không được là người tu chân, tốt nhất là người hoạt động văn nghệ hoặc là người nghiên cứu tu chân. 

- Thứ ba, đương nhiên là bé ngoan nghe lời ta, ở nhà đều do ta làm chủ, ha ha ha ha! 

- Khí chất nho nhã, đại soái ca hào hoa phong nhã. 

Lý Diệu sửng sốt nửa ngày. 

- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ thích đàn ông mạnh mẽ chứ, đưa ra tiêu chuẩn sẽ là 'Thực lực nhất định còn mạnh hơn ta, từng giết vô số qua yêu thú', nghe tiêu chuẩn của ngươi có chút đàn bà quá, không phải ngươi ghét nhất thể loại nhu nhược sao. 

- Nếu như làm huynh đệ, đương nhiên ta ghét nhất thể loại đàn bà nhu nhược, chỉ có người thẳng thắn và cương nghị như kền kền Lý Diệu ngươi

mới xứng làm huynh đệ tốt của Đinh Linh Đang, những tên chân yếu tay mềm kia, ta còn chẳng thèm xem. 

Đinh Linh Đang đập một quyền lên ngực Lý Diệu, vui cười nói. - Có điều tuyển đàn ông lại là một chuyện khác. 

- Đàn ông của Đinh Linh Đang chỉ cần ở nhà làm bé ngoan trông con là tốt rồi, nếu có rắc rối, tự nhiên có ta đứng ra bảo vệ, cần hắn mạnh mẽ như vậy làm gì. 

Lý Diệu nửa ngày vẫn không nói nên lời, mỗi một thớ thịt trên mặt đều đang rung động, vẻ mặt không ngừng biến ảo, đáy mắt ngưng tụ ra hai tia hung bạo. 

Ngay ở lúc Đinh Linh Đang sắp đứng dậy bỗng nhiên hắn vươn mình ra, định làm gì đó. 

- Ngươi làm gì thế. 

Đinh Linh Đang sợ hết hồn, cảm thấy trong nháy mắt Lý Diệu như biến thành người khác. 

- Ta ——, 

Lý Diệu hít sâu một hơi, cắn răng nói. 

- Rất muốn giúp ngươi luyện chế một món pháp bảo, một cái Thất Tinh ngân hoàn bảy màu càng thêm tinh xảo! 

Hai con mắt Đinh Linh Đang lại giống như hồ nước đầu mùa xuân, dập

dờn từng gợn sóng. 

Ở trước ánh mắt bức bách của Lý Diệu, hô hấp của nàng có chút gấp gáp, trên chóp mũi có một giọt mồ hôi óng ánh. 

Đúng lúc này nàng hét ầm lên. 

Đinh Linh Đang "A" một tiếng, dùng sức quá mạnh nên đầu đập vào cằm Lý Diệu, khiến hàm răng Lý Diệu cắn vào đầu lưỡi, hắn che miệng nói không ra lời. 

- Ta… Sáng sớm nay ta còn có một bài giảng, ta bị muộn rồi! 

Đinh Linh Đang dùng sức xoa xoa đỉnh đầu, lắp ba lắp bắp nói, nàng trực tiếp nhảy từ trên nóc nhà xuống. 

Sau đó nhét bàn chải đánh răng vào trong miệng, vọt ra ngoài. Một hơi chạy ra khỏi rừng trúc rồi mới lớn tiếng nói: 

- Trong nhà có rất nhiều đồ ăn ngon, tất cả được đặt ở chỗ cũ, ngươi mới trở về từ U Ám Tuyệt Vực, thân thể còn rất yếu, phải cố gắng bổ một chút, tự mình lấy mà ăn nhé! 

Lý Diệu dùng nửa ngày xoa đầu lưỡi mới khôi phục năng lực nói chuyện. 

Từ xa nhìn lại, Đinh Linh Đang giống như là một con thỏ bị sói truy đuổi, nhìn rất hoang mang và hoảng loạn, sút chút nữa bị vấp ngã. 

- Nàng đang —— chạy chốn. 

Lý Diệu không thể tin được con mắt của chính mình.

Đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy Đinh Linh Đang chạy trối chết. 

Tại khu vực Vũ Đấu hệ lơ lửng giữa bầu trời, trong phòng tu luyện, sinh viên đại học năm nhất xì xào bàn tán, dùng ánh mắt cổ quái lén lút đánh giá Đinh Linh Đang, bầu không khí vô cùng quỷ dị. 

- Làm gì vậy, sao ai cũng kỳ quái thế, có phải là ngày hôm qua tu luyện chưa thoải mái nên hôm nay còn muốn gia tăng độ khó không tiểu đội trưởng! 

Đinh Linh Đang dùng bộ dạng hung thần ác sát, gầm rú nói. Tiểu đội trưởng run sợ đứng dậy, nhắm mắt nói: 

- Không, không phải, Đinh lão sư, bọn họ cảm thấy người có chút tâm thần không yên, nên quan tâm lão sư mà thôi. 

- Tâm thần ta không yên. 

Mày liễu của Đinh Linh Đang dựng thẳng lên, nàng nghiến răng nghiến lợi nói. 

- Các ngươi dựa vào cái gì nói ta tâm thần không yên, nói! Tiểu đội trưởng bị doạ cho sắp khóc, run giọng nói: 

- Bởi vì quần áo của Đinh lão sư. 

Đinh Linh Đang cúi đầu xuống nhìn, thì thấy mình đang mặc một bộ áo ngủ màu xanh da trời, mặt trên thêu một con tiểu hùng rất đáng yêu. 

Vừa nãy lòng như lửa đốt, quần áo cũng quên thay luôn.

Mặt Đinh Linh Đang đỏ lên, toát ra vẻ e thẹn khiến tất cả tân sinh đều trố mắt ngoác mồm. 

Chỉ chốc lát sau, nàng lại khôi phục bản sắc bá vương, âm thanh nhấc cao, gầm rú nói: 

- Còn có tinh lực quan tâm y phục của ta, xem ra các ngươi đã khôi phục không ít! Tốt lắm, hôm nay gia tăng khối lượng tu luyện lên 30%! 

Mặt mày Lý Diệu trở nên hớn hở, hắn đang vội vã trở lại luyện khí hệ. 

Luyện khí hệ đã phát sinh biến hóa long trời lở đất, cơ sở được kiến thiết rất nhiều nhưng phòng thí nghiệm số hai vẫn được giữ nguyên vì hắn, nơi này chính là ký túc xá của hắn. 

Sau khi mở cấm chế ra, hắn liền bước vào phòng thí nghiệm, hắc dực kiếm từ bên trong góc đi ra, hóa thành một tia sáng màu đen bay vòng quanh hắn với tốc cực nhanh. 

Nó vừa bay vừa phát ra tiếng “ong ong” giống như một con chó nhỏ sau rất nhiều ngày không nhìn thấy chủ nhân, vui sướng ngoắt ngoắt cái đuôi, chạy vòng quanh chủ nhân vậy. 

- Tiểu Hắc, ta đã về rồi! 

Nhìn thấy hắc dực, rốt cục Lý Diệu đột nhiên có một tia cảm giác về nhà. 

Ba tháng huấn luyện, hắn sợ sệt hắc dực sẽ khiến hắn dễ dàng bại lộ, vì lẽ đó hắn không có mang nó cùng đi.

Quyết định này làm hắn hối hận không thôi. 

Nếu như có Tiểu Hắc ở trong Lôi  m sơn mạch thì hắn đã sớm chạy thoát. 

Lý Diệu âm thầm hạ quyết tâm, bất luận sau này đi chỗ nào, hắn cũng sẽ cốgắng mang theo hắc dực kiếm. 

- Ha ha đừng phát ra tiếng kêu ai oán như thế, ta mang cho ngươi thứ tốt nè! 

Tâm niệm Lý Diệu hơi động, sau đó đưa tay vào trong nhẫn Càn Khôn lấy một mảnh xương sư long biến dị, nhẹ nhàng vứt ra ngoài. 

Hắc dực hú lên một tiếng, giống như hổ đói bắt linh dương, quanh thân tuôn ra mấy trăm đạo tia sáng màu đen, quấn chặt mảnh xương sư long biến dị lại, điên cuồng hấp thu linh năng chứa trong đó. 

- Cái tên nhà ngươi, chỉ hơn ba tháng không gặp thôi mà thực lực lại tăng lên nhiều như vậy, đúng là điên cuồng! Không uổng công ta bỏ ra lượng lớn học phần đổi tinh thạch để cung cấp cho ngươi, tất cả đều bị ngươi hấp thu hết! 

Lý Diệu lại lấy ra một cái xương chân sư long biến dị từ trong nhẫn Càn Khôn ra cho Tiểu Hắc ở một bên chậm rãi gặm nhấm. 

Sau đó hắn mới ngồi vào trước tinh não cỡ lớn, tính toán kế hoạch trong tương lai. 

Đương nhiên kế hoạch Huyền Cốt là công tác trọng tâm trong năm.

Trải qua trăm ngày tu luyện trong trại huấn luyện Lôi Đình, Lý Diệu đã có cái nhìn của chính mình đối với việc luyện chế tinh khải và thuật cải trang. 

Mà những cái nhìn này kết hợp với lý niệm luyện khí bốn vạn năm trước của bách luyện tông, nhất định sẽ khiến những luyện khí đại sư có kinh nghiệm phong phú phải xúc động. 

Có điều, kế hoạch Huyền Cốt vẫn là một hạng mục đoàn đội. Hơn nữa Lý Diệu có một cái dã tâm nhỏ. 

Theo thực lực tăng trưởng, hắn có thể nuốt chửng càng nhiều mảnh vỡ ký ức của  u Dã Tử, học tập kỹ thuật luyện khí càng ngày càng cao thâm khó lường. 

Rất nhiều bí pháp không thích hợp nói với mọi người. 

Bởi vậy, Lý Diệu cần một gian mật thất luyện khí thuộc về riêng mình, hắn có thể ở trong đó thích làm gì thì làm, thoải mái chế tạo pháp bảo mà không sợ bị người dò xét. 

Muốn rèn đúc một gian luyện khí thất như vậy, biện pháp tốt nhất là mua một mảnh vỡ thế giới, sau đó tiến hành cải tạo, chỉ cần đánh xuống cấm chế trên truyền tống trận, vậy sẽ không sợ người khác xông vào. 

Trong giới luyện khí sư, làm như vậy là rất bình thường. 

Không ít luyện khí đại sư có được một mảnh vỡ thế giới để làm luyện khí thất tư nhân.

Có điều giá trị một mảnh vỡ thế giới không hề nhỏ chút nào. 

Tuy mảnh vỡ thế giới dùng để luyện khí không lớn như tinh hải, nhưng bởi vì mua lại vĩnh viễn nên giá tiền không rẻ chút nào, thường phải một tỉ trở lên. 

Hơn nữa tiền kiến tạo luyện khí thất ở bên trong mảnh vỡ thế giới cũng phỏng chừng 1,5 tỉ mới thỏa mãn yêu cầu ban đầu của hắn. 

Lý Diệu ở trong Lôi  m sơn mạch thu được nguồn tài phú không nhỏ, trong nhẫn Càn Khôn có lượng lớn thiên tài địa bảo, chỉ cần ba cái vảy ngược của biến dị sư long đã có giá trị liên thành, càng không cần phải nói đến bảo vật yêu tộc lưu lại. 

Một phần pháp bảo cùng tài liệu quý hiếm trong đó, hắn lưu lại để chậm rãi nghiên cứu. 

Một bộ phận khác sẽ tuồn đi ra ngoài, đổi thành tiền, đến kiến thiết yêu tinh luyện khí thất, thực hiện giấc mộng của chính mình. 

Chỉ có điều, những thiên tài địa bảo này đều không thấy được ánh sáng, một khi thông qua con đường chính quy đến giao dịch, hắn có thể bị người ta phát hiện bí mật của hắn. 

- Xem ra, phải xin nghỉ mấy ngày, đi Cầu Long sơn trại một chuyến. Cầu Long sơn trại là chợ đêm lớn nhất phía nam liên bang. 

Nhiều thiên tài địa bảo lai lịch không rõ như vậy chỉ có thể bán ra ở Cầu Long sơn trại.

Tuy rằng giá tiền thấp hơn một ít so với giá thị trường, nhưng sẽ không có ai bận tâm đến Lý Diệu.