Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 927: Ngày đầu tiên khai giảng học kỳ mới



Cảm giác tồn tại vẫn luôn là chuyện mà cư sĩ rất phiền não, chỉ vì một cảnh quay chói mắt trong mấy giây mà hắn đã phải tranh thủ cật lực mới có được!

Vậy mà bây giờ Tống Thư Hàng lại hỏi hắn, có cách nào để giảm cảm giác tồn tại của một người để cho người người khác đừng chú ý đến nữa không? Làm thế nào để biến thành một tiểu trong suốt? Thế này chẳng phải là đang khiêu khích hắn sao?

Nếu như không phải hiểu rõ tính cách của Tống Thư Hàng tiểu hữu, cư sĩ nhất định cho rằng tên này nửa đêm gọi điện thoại tới để chọc quê hắn!

- Tối Nhạc tiền bối hiểu lầm rồi, ta không hề có ý muốn kiếm chuyện gì đâu!

Tống Thư Hàng nói.

Sau đó hắn kể lại chuyện mình sắp tựu trường, nhưng bộ phim Trận Chiến Mạt Pháp mang tới ảnh hưởng quá lớn, mà hắn thì chỉ muốn sống khiêm tốn, không muốn người khác quá chú ý đến mình cho cư sĩ nghe.

Tống Thư Hàng:

- Cho nên thông qua lời đề cử của Bạch tiền bối, ta mới gọi điện hỏi Túy Ước tiền bối, ngài xem có cách nào để ta biến thành một tiểu trong suốt không. Ta muốn lúc mình ở trong trường sẽ không bị người khác chú ý, không bị người ta đuổi theo kêu gào “Cao Thăng sư huynh nhất định phải chết” gì đó nữa.

Cư sĩ:

-...

Nghe Tống Thư Hàng giải thích xong, không biết sao hốc mắt hắn lại ươn ướt.

BOSS phản diện trong Trận Chiến Mạt Pháp là ai? Chính là nhân vật Tà Tương Minh Nguyệt do chính Túy Nguyệt Cư Sĩ hắn thủ vai!

Nhưng tại sao bộ phim này hot thành như vậy, mà nhân vật phản diện chính là Tà Tương Minh Nguyệt do hắn đóng lại không nổi danh, ngược lại nhân vật Cao Thăng sư huynh đã tẩy trẳng lại thành nhân vật phản diện gây chú ý nhất trong cả bộ phim là sao?

- Hâm mộ ghê.

Cư sĩ nói:

- Thư Hàng tiểu hữu, nhân vật Cao Thăng sư huynh thật khiến người ta hâm mộ.

Tống Thư Hàng:

-...

Cư sĩ, nếu ngài hâm mộ thì lúc ấy ngài có thể đi diễn vai Cao Thăng sư huynh mà, ta sẽ không phản đối đâu.

- Khụ, chuyện của ngươi ta hiểu đại khái rồi. Nếu ngươi chỉ muốn giảm cảm giác tồn tại biến thành tiểu trong suốt thì đúng là ta có cách. Ta có thể chế tạo một cái phù văn cho ngươi, một tiếng sau đến chỗ ta lấy. Một phù văn có thể duy trì hơn nửa năm, nếu ngươi muốn thì ta cũng có thể chế thêm cho ngươi mấy cái nữa, chờ khi ảnh hưởng của Trận Chiến Mạt Pháp qua đi, sẽ không có ai nhắc tới chuyện Cao Thăng sư huynh nữa đâu.

Cư sĩ đáp.

- Cảm ơn tiền bối, vậy gần đây tiền bối có muốn thứ gì, hoặc là ta có thể giúp được gì cho ngài không?

Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi.

- Ừ... Ta nhớ hình như Thư Hàng tiểu hữu có một loại suối nguồn sự sống có thể kéo dài thọ nguyên đúng không?

Cư sĩ hỏi.

- Đúng vậy, nó cũng có hiệu quả kéo dài 50 năm tuổi thọ giống như hạt sen kim liên của Nho gia vậy.

Tống Thư Hàng đáp.

- Vậy ta dùng mười phù văn cộng thêm linh thạch đồng giá, đổi lấy một phần suối nguồn sự sống.

Cư sĩ nói.

Hắn đổi lấy nước suối không phải là cho bản thân dùng, hắn là chân quân lục phẩm, thọ nguyên còn dài. Phần nước suối này là để cho một vị trưởng bối của hắn, thọ nguyên của vị đó sắp hết rồi. Mặc dù suối nguồn sự sống chỉ kéo dài 50 năm thọ nguyên, nhưng đối với vị trưởng bối kia mà nói thì đây hẳn là lễ vật thích hợp nhất rồi.

- Không thành vấn đề, cứ quyết định vậy nhé. Bây giờ Tối Ước tiền bối đang ở đâu thế?

Tống Thư Hàng hỏi.

- Để ta gửi địa điểm cho ngươi.

Cư sĩ đáp.

Bạch Tôn Giả lại gần, liếc nhìn địa điểm mà cư sĩ mới gửi tới rồi nói:

- Cách đây khá xa, không tiện ngự kiếm bay qua, chúng ta dùng lực lượng không gian đi qua luôn.

- Cám ơn Bạch tiền bối.

Tống Thư hàng nói.

Thời gian không nhiều, Bạch tiền bối bằng lòng dùng lực lượng không gian dẫn hắn đi thì tốt quá rồi.

××××××××××××××××××××

7:00 sáng.

Tống Thư Hàng ra khỏi căn hộ của Dược Sư trong khu Giang Nam, xuất phát đến đại học Giang Nam.

Tay trái hắn đeo một chuỗi hạt pháp khí càn khôn, trên chuỗi hạt đeo tay này lại có thêm một cái phù văn bằng ngọc. Phù văn này chính là cái lấy từ chỗ Tối Duyệt Cư Sĩ, bên trong có cất chứa lực lượng công pháp của cư sĩ.

Khi mang theo cái phù văn này, cảm giác tồn tại của Tống Thư Hàng sẽ hạ xuống vô hạn. Nhưng do đây là lần đầu tiên cư sĩ chế tạo loại phù văn này, cho nên nhất thời không khống chế tốt độ trong suốt sau khi biến thành tiểu trong suốt.

- Hình như độ trong suốt hơi cao rồi thì phải?

Tống Thư Hàng khổ não nói.

Lúc hắn đi trên đường, đang đi thì phía đối diện có người đi tới nhưng bọn họ đều vô ý bỏ quên sự tồn tại của hắn, suýt nữa đụng vào hắn. Tống Thư Hàng đành phải vận dụng thân pháp Quân Tử Vạn Lý Hành để tránh né, đồng thời cũng luyện độ thuần thục của thân pháp luôn.

Hắn thấy thế này không phải là biến thành một tiểu trong suốt nữa, mà là tàng hình luôn rồi mới đúng.

Giờ thì Thư Hàng cũng đã nếm trải được phần nào nỗi niềm khổ não của Tối Việt Cư Sĩ rồi.

Nhưng phải nói là hiệu quả của phù văn này cực tốt, sau khi đeo phù văn vào, gần như không có ai chú ý đến hắn cả, thế này thì không cần lo nhân vật Cao Thăng sư huynh sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn rồi.

- Sư phụ, sư phụ, khi nào ta mới có thể học “siêu độ thuật” vậy?

Lúc này, có một con chim tước nhiều màu đứng trên bả vai Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi.

Cô là Kim Cương Quân Tử Đao Tiểu Thải, đại đệ tử khai sơn của Tống Thư Hàng.

Trong chuyến đi đến di tích Trình Lâm lần trước, Bạch Tôn Giả không mang Tiểu Thải theo. Chờ Tống Thư Hàng tựu trường, Tiểu Thải mới đi theo tới.

- Đừng gấp, ta đã liên hệ với hòa thượng Tây đạo hữu rồi, đúng lúc hắn cũng ở gần khu Giang Nam, buổi chiều sẽ đến đại học Giang Nam. Đến lúc đó ta sẽ mượn Địa Tàng Độ Hồn Kinh và Nhật Ký Cao Tăng Khổ Hạnh của hắn đưa cho ngươi đọc. Đến lúc đó, ngươi có thể lĩnh ngộ ra phương pháp siêu độ thích hợp với bản thân nhất từ trong đó.

Tống Thư Hàng đáp.

Chờ Tiểu Thải học được phương pháp siêu độ, hắn sẽ đi hỏi hòa thượng Tây xem thử gần đây trong khu Giang Nam có nhà ai cần siêu độ không, sau đó sẽ mang Tiểu Thải đi tập luyện.

...

Mà lúc này, ở cửa đông của đại học Giang Nam, Khốc Lão Nhân đang ngồi xổm ở cổng trường lặng lẽ lau nước mắt.

- Sao Tống tiên sinh vẫn chưa tới nhỉ? Theo nguồn tin của ta thì chắc hẳn Tống tiên sinh sẽ đi qua đây tiến vào trường học mà?

Khốc Lão Nhân thầm nói trong lòng.

Lần trước, hắn đi theo Tô thị A Thất đến chỗ các đạo hữu trong nhóm cửu Châu số 1 quay phim, vốn dĩ hắn muốn theo sát Tống Thư Hàng và Diệp Tư, bởi vì nếu hắn muốn học được phần tiếp theo của Thiên Khấp Bảo Điển thì đương nhiên phải đi theo Diệp Tư rồi. Nhưng sau đó lại xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn... khiến cho hắn không thể theo sát Tống Thư Hàng và Diệp Tư.

Hôm nay nhất định phải gặp được Tống tiên sinh, sau đó truyền đạt quyết tâm muốn học tập Thiên Khấp Bảo Điển của mình mới được.

Ngay lúc Khốc Lão Nhân nghĩ như vậy...

Tống Thư Hàng trà trộn vào trong đám người, thuận thế đi lướt qua người Khốc Lão Nhân.

Phù văn của cư sĩ cực kỳ hiệu quả, lúc Tống Thư Hàng bình tĩnh đi ngang qua người Khốc Lão Nhân, vậy mà Khốc Lão Nhân không hề chú ý đến Tống Thư Hàng, chỉ coi hắn như một người đi đường bình thường mà thôi.

...

Lúc này, chủ nhiệm lớp và giáo viên phụ đạo của lớp 43 khóa 19 thuộc khoa Kỹ Thuật Cơ Khí của học viện Kỹ Thuật Thiết Kế và Chế Tạo khu đại học Giang Nam nhìn một chồng văn kiện trước mắt, hai mắt nhìn nhau.

Đây là thủ tục chuyển trường của Bạch Hạc Chân Quân, hơn nữa còn ghi rõ nhất định phải chuyển tới lớp 43 khóa 19. Phía dưới thủ tục chuyển trường của Bạch Hạc Chân Quân còn có tài liệu của một cô bé, là hồ sơ của một cô bé tên là Thi.

Một người thì tuổi tác khá lớn, lại thông qua quan hệ muốn cưa sừng làm nghé tới nhập học.

Một người khác lại chỉ chừng mười tuổi, cũng thông qua quan hệ chuyển trường tới đây.