(Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc Hà

Chương 38



Bnà tay rắn chắc kéo Angry lại, cậu có thể cảm nhận được sự run rẩy của cục bông nhỏ trong lòng mình, nếu cậu đến trễ một chút, có khi Angry sẽ bật khóc mất.

-Chúng ta đi thôi!-Rindou

Kio dưới nền đất loạng choạng đứng dậy, máu mũi máu miệng tuông xuống một lượt. 

-Người đâu!!!!-Kio

Mãi đến một lúc sau, mới có tên lính gác chạy vào phòng hắn, những tên bên ngoài canh chừng có lẽ đã bị Rindou hạ sạch rồi, Kio lao máu trên môi, càng tức giận đùng đùng.

-Bắt hai thằng chó ấy lại cho ta!-Kio

-Vâng ạ!!-Nvp

Tiếng còi báo động vang dội khắp căn cứ Bắc đế. Rindou nắm tay Angry vọi vã chạy theo một con đường tắt mà hắn đã điều tra được từ vài ngày trước.

-Chúng ta phải rời khỏi đây thôi!-Rindou

Cậu nói của Rindou không được người phía sau đáp lại, nhưng vì quá vọi vã mà hắn cũng chẳng để ý đến, trong đầu hiện tại cứ nghĩ cách làm sao đưa cả hai an toàn rời khỏi đây.

-Angry, cẩn thận, đoạn đường này rất dễ sập!-Rindou

Hai người chui vào một cái hầm nhỏ hẹp được đào một cách thô sơ, đây chính là lối trốn thoát của những người bị bắt làm khổ sai ở đây mà Rindou đã phát hiện ra. Hắn khoác tay che cho cậu khỏi bị bùn đất bám vào, trong đường hầm tối tăm, dìu cậu đi từng bước.

-Angry, phía trước chính là của ra, tuy nhiên vẫn có lính gác canh chừng ở đó, em phải cẩn thận, nghe theo ám hiệu của anh!-Rindou

Chấm sáng xuất hiện trên con đường, Rindou mừng rỡ bật cười.

-Angry chúng ta mau đi thôi!-Rindou

Hắn trèo lên mép đường hầm đưa tay xuống muốn kéo Angry lên.

-Angry, đưa tay cho anh!-Rindou

-Angry!-Rindou

Bên dưới đường hầm bỗng nhiên truyền đến cơn tĩnh lặng rợn người, Rindou toát mồ hôi lạnh gọi cậu mãi nhưng bên dưới vẫn không đáp lời. 

-Angry...chuyện gì vậy chứ?-Rindou

Hắn run rẫy, vốn muốn vào lại đường hầm tìm cậu.

-Tên kia!!!-NVP

-Chết tiệt...ANGRY!!!!-Rindou

-Bắt lấy nó!-Nvp

Đám lính canh vội vã chạy lại muốn vây bắt hắn, Rindou buột lòng phải rời khỏi của đường hầm ngay lặp tức, đôi mắt ánh tím hoang mang lo lắng nhìn lại của đường hầm tối tăm ấy, hắn thật sự không hiểu, thật sự hoảng sợ...cậu chỉ vừa mới rời khỏi đôi tay hắn thì đã biến mất không chút tăm tích như vậy, cậu xảy ra chuyện gì rồi...hay là bỏ quên gì đó....

-Chết tiệt!!!!-Rindou

Bên dưới đường hầm tâm tối ban nãy, đôi chân nhỏ run rẫy lần mò từng bước quay lại căn cứ Bắc đế, Angry cậu không phải mất trí, càng không phải không biết sợ, hai tay cậu đang run rẫy lạnh ngắt...nhưng, nếu không thể mang thông tin quan trọng của Bắc đế trở về, thì anh trai của cậu....Nahoya phải làm sao đây.

Angry quay đầu nhìn lại cái chấm sáng như sắp tắt ấy, cậu đoán Rindou cũng đã chạy thoát rồi.

-Rindou...xin lỗi...em không thể bỏ rơi Nahoya được!-Angry

Nhưng rồi về đến căn cứ, Angry lại chẳng dám bước ra khỏi đường hầm, cả người run lên vì sợ hãi, cậu sẽ bị bắt lại, chí ít sẽ bị đánh đập hành hạ một trận...chưa kể, tên Kio đó.....

-Là thằng nhóc đó...mau bắt lấy nó!!!-NVP