Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!

Chương 5: Công Nương Đào Hôn(4)



Quả không hổ danh là nhà Công tước, chỉ phòng ăn cho thành viên gia tộc mà cũng có thể tráng lệ như vậy. Các hình thái, kiến trúc của phòng được điêu khách rất tỉ mỹ. Các bức bích họa treo trên tường sống động làm sao, tôi đoán nó cũng phải bao gồm trên 9 số không. Đúng là nhờ buôn bán chất cấm và nô lệ có khác!

" Đã đến rồi sao không vào ngồi đi, còn đứng đó làm gì." Công tước Henry cũng chính là cha của Rosabella, người đứng đầu gia tộc cười niềm nở nói với tôi.

" Vâng." Tôi hành lễ cuối chào và ngồi vào bàn ở bên dãy trái.

" Ôi chao, hình như tiểu thư quên mất người dì này rồi thì phải. Buồn quá đi à."

Cái giọng đó, buồn nôn quá! Giọng nói vừa ỏng à ỏng ẹo đó chính là người di thứ tư của Rosabella - Anna Amber Henry. Ngươi luôn " bới lông tìm vết" Rosabella.

Cụ ông của Rosabella sinh được 5 người con, trong đó 4 người đầu là con gái, ngưới cuối cùng là con trai- cha Rosabella. Vì cụ ông thích con trai cho nên việc thừa kế tài sản của gia tộc Henry đều để lại hết cho người con trai này. Điều này đã làm cho 4 người con lại vô cùng ganh ghét, đố kị bởi vì họ không được hưởng một đồng nào của gia tộc cả, nhiệm vụ của họ chỉ có thể lấy chồng và sinh con mà thôi.

" Dì Anna chào buổi sáng, con quên mất tại dì lấy chồng rồi mà nên sao có thể về lại dinh thự được". Món bít tết này ngon quá đi à!

" Sao có thể chứ, không phải ở đây ta có đứa cháu thân yêu của ta sao. Bella của chúng ta càng lớn càng xinh nhĩ! Quả không hổ là Hoàng hậu tương lại của gia tộc ta." Vẻ mặt nhẫn nhịn của bà ta nhìn hài quá đi.

"Dì nói quá rồi, bên ngoài còn có rất nhiều người đẹp hơn con mà. Chẳng qua là con may mắn thôi." Thịt nướng không quá chính cũng không quá tái, ăn vào trong miệng hương thơm ngất ngưỡng.

" Moah, tôi muốn cho đầu bếp này 3 sao michelin". Tôi cười thích thú.

" Ngon đến vậy sao, ký chủ người để tôi miếng đi." Moah hùa theo.

"Aiyo, nghe nói lát nữa Bella sẽ vào cung sao. Lúc chinh chiến trở về Thái tử có dẫn theo một cô gái nào về thì phải." Anna nói với giọng mỉa mai.

Chơi trò trẻ con vậy lun sao!



"Chỉ là một công chúa của nước bại trận về thôi. Thái tử dẫn cô ta về đã khoan hồng cho cô ta được sống rồi." Tôi lấy khăn lau miệng, bữa sáng của tôi kết thúc tại đây

" Vậy tại sao không dẫn cô ta vào nhà lao mà lại vào cung của ngài ấy. Lẽ nào, ngài ấy yêu cô ta rồi à! Bella con nên cẩn thận a." Không thấy phán ứng nên có của "Rosabella" bà ta tiếp tục châm chọc.

" Dì Anna, con là Rosabella Dennis Henry chứ không phải là Thái tử làm sao con biết ngài ấy dẫn cô ta về cung điện làm gì?". Tôi tiếp lấy ly trà hồng mà Oliver mang đến. Bởi vì đây chính là thói quen mà "Rosabella" khi làm mỗi khi ăn sáng xong.

" Bella...dì muốn tốt cho cháu thôi mà." bà ta lấy khăn tay che miệng khóc thút thít

Động khẩu không lại liền dùng tâm lý hả móa! Trà này thơm quá!

" Augustus, em xem con gái của mình kìa chị chỉ muốn nhắc nhở con bé mà nó.... là chị nhiều chuyện rồi." Bà ta tiếp tục cầm khăn tay khóc thút thít

"Moah ta muốn móc mắt bà ta ra để xem thử đó có phải là voan nước hay không? Sao có thể điều khiển được hay vậy."

"Ký chủ người làm Moah sợ đấy cái gì mà móc mắt chứ!"

" Dù sao bà ta cũng là số liệu mà móc rồi chỉnh lại thôi". Tôi nói với vẻ bình thường, không đáng để tâm.

Moah bật chế độ cạn lời.

"Được rồi, ăn có bữa sáng thôi mà cũng có chuyện. Bella mau xin lỗi dì Anna của con đi." Augustus Baldric Henry - cha của Rosabella người đúng đầu gia tộc lên tiếng.

" Vâng con biết rồi. Xin lỗi dì Anna." Con khỉ!



Rosabella Dennis Henry! Chữ "Dennis" này được lấy từ tên của mẹ Rosabella -Dennis Marth Flynn. Gia tộc Flynn nằm ở Tây Bắc của vương quốc A là nơi chịu lạnh giá nhất, quanh năm không biết ánh mặt trời là gì. Sau khi sinh ra Rosabella thì liền qua đời, công tước vì quá đau khổ mà không lấy thêm bất cứ người nào nữa. Một mình gà trống nuôi con cho đến tận bây giờ.

Gà trống nuôi con!! Hài quá rồi đấy!

" Dì Anna, con nghe nói Bruno đang làm ăn thua lỗ thì phải." Tôi húp một chút trà tiếp tục tận hưởng vở kịch của người dì Anna này.

" Làm ăn thua lỗ cũng là chuyện bình thường thôi mà, không phải có câu là..."Thất bại là mẹ thành công" sao!". Nhìn bộ mặt nhăn nhó bị tôi nói trúng tim đen bà ta cũng vui quá đi

" Moah, bà ta nói" Thất bại là mẹ thành công" kìa"

" Sai sao ạ?"Moah khó hiếu nhìn tôi

" Sai rồi! Câu đúng của nó phải là "Thất bại là mẹ xin tiền", không phải bà ta đến đây để xin tiền cho con trai mình sao!"

"Haha! Ký chủ tôi ngày càng có cái nhìn khác về người đấy" Moah hí hửng lên

Tiếp tục quay lại với vấn đề chính nào.

" Dù con không giỏi kinh doanh nhân nhưng mà...".Tôi đặt ly trà xuống bàn tiếp tục cuộc trò chuyện thú vị này với dì Anna " thân mến"

"Thất bại 1 đến 2 lần thì không sao, nhưng thất bại nhiều quá thì...Bá tước Robert chắc cũng có giới hạn nhĩ!" Tôi thấm thía quan sát biểu cảm thay đổi nhiều sắc thái của bà ta.

Bá tước Robert chính là chồng của bà ta- Robert Bellamy Orson, một nhà kinh doanh trang sức.

Trong bốn chị em gái bà ta là người cưới được người chồng có tước v ị thấp nhất trong chị em, điều này khiến bà ta lúc nào cũng cảm thấy xấu hổ. Chưa kể, đây là người chống thứ 3 của bà ta; bởi vì hai người chồng trước một kẻ thì ngoại tình và một kẻ thì là lừa đảo tài sản bỏ trốn. Vì đã quá lỡ thì của thiếu nữ với cái danh hai đời chồng cho nên khi bá tước Robert cầu hôn, bà ta liền chấp nhận.