Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường

Chương 3



"Xin hãy đợi trong phòng một lát. Tôi sẽ quay lại nếu ông chủ cho phép cô đến thư phòng một lần nữa."

Người hầu gái của cô, Sophia, ăn nói cộc lốc rồi bỏ đi mà không thèm nghe cô phản hồi. Cố gắng trấn tĩnh trái tim đang đập loạn nhịp của mình, cô muốn nhanh chóng nhớ lại cốt truyện trong cuốn tiểu thuyết. Bởi vì khoảng trống này chính là lúc thích hợp để cô xâu chuỗi lại mọi chuyện.

'Nữ chính là Rize Sinclair, phải không ta? Nam chính là Cliff Ludwig nè.'

Cô bàng hoàng sửng sốt nhưng cũng nhanh chóng điềm tĩnh lại. Đó là một cuốn tiểu thuyết mà cô rất thích nên rất may là cô cũng có kha khá ký ức về nó. Rize Sinclair, nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết, là một cô gái trong sáng, thánh thuần và kiều diễm tựa như nữ thần mùa xuân. Nhưng các nhân vật chính luôn có một góc khuất. Cô là đứa con ngoài giá thú của Bá tước Sinclair, ông đã có quan hệ bất chính với hầu gái của ông ta.

Bá tước nghĩ rằng một ngày nào đó ông ta sẽ có thể đưa Rize xinh đẹp và thông minh vào hộ khẩu, nhưng Sinclair và những người khác đã luôn bắt nạt Rize. Vì sự chèn ép và hành hạ ngày càng quá đáng nên cô chỉ tạm bợ trong gia đình Sinclair một thời gian ngắn, sau khi cô đã có được sự chú ý và chiếm trọn được tình yêu thương Công tước và Công tước phu nhân xứ Ludwig, cô được chuyển đến gia đình Ludwig sinh sống.

'Và đó là nơi cô ấy gặp nam chính Cliff và nam phụ Killian.'

Cliff và Killian là hai con trai của gia đình Công tước, là anh em nhưng đồng thời lại yêu cùng một người phụ nữ, cả hai đấu đá nhau hòng có được trái tim của Rize. Luôn cho đi những gì Rize muốn, giải quyết những thứ đe dọa Rize mà Rize không hề hay biết...

Hai cái con người này chính là "nỗi ám ảnh" được đề cập trong tiêu đề truyện. Nhưng giống như tất cả các nữ chính đơn thuần và ngây thơ khác, cô hoàn toàn không nhận ra rằng tình yêu của hai người anh này đã vượt qua giới hạn, nhưng cô đã khéo léo giải quyết từng chút một. Cuối cùng cô kết hôn với Cliff, con trai trưởng của Công tước, trở thành Công tước phu nhân... Đó là một khuôn mẫu truyện khá phổ biến, nhưng cũng là một câu chuyện thú vị. Và còn có Edith Rigelhoff, một trong số những "kẻ thù" của Rize.

'Hình như cô ấy xuất hiện ở chương 3 nhỉ? Và rồi cô ấy kết hôn với nam phụ ở chương 4, phải không trời? Có nghĩa là đám cưới của mình với nam phụ là một tuần nữa hả?'

Killian, người con trai thứ hai, yêu Rize một cách say đắm, lại bị buộc phải kết hôn vì lợi ích của gia đình. Nhà Rigelhoff là những kẻ phản diện vờ như trung thành với Hoàng đế nhưng lại bí mật hợp lực với phe đối lập để tấn công nhà Ludwig. Có điều khác với Killian ghét Edith, vấn đề là cô đã yêu Killian ngay từ cái nhìn đầu tiên.

'Cô ấy đã mù quáng vì sự ghen tức nên đã làm mọi cách có thể để giết Rize!'

Ngoài ra, trong khi làm gián điệp cho Bá tước Rigelhoff, cô đã âm mưu với người hầu gái Sophia để đánh cắp các tài liệu nội bộ và bí mật của gia đình Ludwig.

'Death flag tung bay phấp phới...'

Tất nhiên hành động xấu xa đó đã bị Rize phát hiện, cuối cùng thì người của Bá tước Rigelhoff đã ngã xuống dưới tay của chồng cô, Killian... Ôi nhân vật phản diện gì mà tầm thường quá vậy.

Cô nhớ lại có một số bình luận không hay, đại loại như chỉ là một "nữ phụ" được tạo ra chỉ để ghen tuông vớ vẩn vì một người đàn ông. Ngoài cuộc tranh giành đàn ông này thì cô không tài nào hiểu nổi Edith khi đọc truyện.

'Mặt xinh, dáng nuột, khỏe mạnh, gia đình tốt, nhiều tiền... Điên hay gì là lụy cái thằng cha nọi đó? Nếu là mình, mình sẽ bỏ quách thằng chồng đó đi mà sống hạnh phúc.'

Cô biết rõ những người khi yêu thường không sáng suốt, nhưng phải mất quá nhiều thời gian để cô hiểu ra điều đó vì cô túng thiếu. Mong muốn của cô chỉ là được sống mà không phải lo lắng về tiền bạc hay sức khỏe. Gia cảnh đã khó khăn mà khi nhỏ cô còn mắc bệnh ung thư máu hiểm nghèo.

Tủy xương của anh trai đã được cấy ghép cho cô và dẫu cô được chữa khỏi nhưng cơ thể cô phải chịu đựng biết bao loại thuốc ác nghiệt và hóa trị. Lại còn anh trai cô đã đi làm công nhân khi chưa học hết cấp 3, anh đã sa vào cờ bạc và luôn moi tiền của cô với lý do ghép tủy, bố mẹ đã không còn đủ sức lực cũng như ý chí để ngăn cản anh nữa. Nên cảm giác được yêu thương là một điều xa xỉ đối với cô.

Theo thuyết nhu cầu 5 cấp độ của Maslow, cô đang ở một vị trí rất bất an, hầu như *nhu cầu sinh lý còn không được thỏa mãn nữa là. Mặc dù vậy, sở dĩ cô có bạn trai là vì cô vẫn cần một nơi để dựa vào. Cô muốn có ai đó bảo vệ mình. Có lẽ... Cô không biết liệu cô có khao khát một người như nam chính trong bộ phim tình cảm đến cứu rỗi hay không nữa. Dĩ nhiên rồi, điều đó không bao giờ có thể xảy ra.

*Là nhu cầu cơ bản nhất của con người như ăn uống, ngủ nghỉ vậy á.

Vì thế mà cô ghen tị với Edith hơn là Rize, cô thất vọng vì sự lựa chọn của cô ấy. Bỏ mặc tình yêu của chồng cho người phụ nữ khác thì có sao? Đằng nào thì anh ta cũng có yêu thương gì đâu. Giá như cô ấy từ bỏ tình yêu của chồng thì cô ấy đã có thể sống một cuộc sống thoải mái rồi.

'Nếu cô ở trong một gia đình hòa thuận, có nhiều tiền và có sức khỏe thì cô nên biết ơn mới phải.'

Edith làm sao biết được cảm giác hạnh phúc như thế nào khi không phải lo lắng về tiền bạc hay có được sức khỏe. Ngay cả khi đó là một vị trí không được ai quan tâm thì hà cớ gì cô ấy lại luôn thèm muốn thứ khác?

'Thà rằng để tôi sửa chữa nó. Tôi thực sự tự tin là mình sẽ làm tốt.'

Cô chưa bao giờ ngờ rằng Chúa sẽ giao cho mình đóng vai Edith, nhưng cô đã nghĩ như vậy. Ngạn ngữ có câu rằng lời nói sẽ như hạt giống, ươm mầm, nảy nở, tạo nên kỳ tích... Gượm đã nào, nghĩ lại thì chẳng phải điều ước của cô đã thành hiện thực rồi sao...?

'Có thật không vậy? Mình đã trở thành một nữ phản diện trong tiểu thuyết lãng mạn rồi ư?'

Nếu là người không biết gì thì chắc sẽ choáng ngợp, nhưng đối với cô lại như trong mơ vì cô là chúa tể ngôn tình, bà hoàng lãng mạn mà, khà khà. Thế là trái tim mông lung của cô dần chìm trong vui sướng.

'Phải rồi, đây hẳn là đánh đổi cho cái chết oan uổng của mình! Zui lắm anh ơi lòng em rộn ràng như mùa xuân quê hương trẩy hội.'

Những ký ức về Edith Rigelhoff vẫn chưa hoàn toàn xuất hiện trong đầu cô, nhưng chúng đang hình thành dần dần, ít nhất vẫn tốt hơn so với việc bắt đầu mà không biết gì. Đêm nay sẽ là bữa ăn tối cuối cùng trước ngày cưới với sự có mặt của gia đình hai bên.

Ngay sau đó, Sophia đã trở lại.

"Tiểu thư, ông chủ đã cho phép cô đến thư phòng."

"Ừ, ta sẽ đi."

Cô hít một hơi thật sâu và đi đến thư phòng của Bá tước Rigelhoff theo như trí nhớ của Edith mách bảo.

"Chào buổi sáng thưa cha."

Cảm giác gọi một người xa lạ là cha mình nghe thật gượng gạo, nhưng bất ngờ hơn là phản ứng của Bá tước Rigelhoff hoàn toàn khác với những gì cô mong đợi.

Đủ để tâm trí cô tan vỡ thành từng mảnh.

"Bây giờ mà còn buổi sáng nữa hả?"

Ánh mắt ông quét từ trên xuống dưới như đang soi xét tìm lỗi, hệt như ánh mắt của quản lý Park khi làm việc. Và chỉ khi đó câu chuyện bi thương của Edith trong gia đình Rigelhoff mới bắt đầu đi sâu vào tâm trí cô.

'A! C-Cái... cái gì thế này?!'

Tuy cô không nhớ toàn bộ nội dung của《Xin khước từ nỗi ám ảnh này》nhưng Edith chắc chắn là một nữ phản diện có tính cách hợm hĩnh và kiêu kỳ vì cô ấy được lớn lên trong tình yêu thương và nuông chiều hết mực. Quái lạ là theo ký ức vừa xuất hiện trong đầu cô thì đó chỉ là một "vỏ bọc bên ngoài" mà thôi.

Edith Rigelhoff không hơn kém gì một con rối của Bá tước Rigelhoff. Ông ta thể hiện sự giàu có của gia đình mình bằng cách khoác lên cho Edith những bộ váy xa hoa và trang sức đắt tiền, đồng thời thể hiện sự kiêu hãnh của cả gia đình bằng thái độ kiêu ngạo của cô. Vẻ đẹp của Edith, thân hình gợi cảm và phong cách lộng lẫy đều là những biểu tượng hào nhoáng cho gia đình Rigelhoff. Nhưng thực tế thì cô là một đứa con gái bị lạm dụng về cả thể chất lẫn tinh thần, cô luôn khao khát mãnh liệt được cha mẹ và anh trai yêu thương.

'Điêu toa! Mình không tin, sao mọi chuyện lại thành ra thế này?'

Khi cô đang vật lộn vì sang chấn, Bá tước Rigelhoff nói với giọng sắc bén.

"Hôm nay ngươi không được mắc bất kỳ sai lầm nào. Bởi vì bọn Ludwig sẽ lo sợ nếu chúng không nắm thóp được điểm yếu bên ta."

"Vâng... thưa cha."

"Ta sẽ thương lượng để cho ba người hầu của gia đình ta vào làm người hầu cho ngươi. Ngươi phải nói thẳng rằng ngươi sẽ không giao cơ thể của mình cho bất kỳ ai khác ngoài người hầu của gia đình mình. Đó là cách duy nhất để thực hiện bước tiếp theo. Ngươi có thể làm tốt chứ?"

Cô không rõ nó là cái quái gì nhưng vẫn phải giả vờ như mình biết. Bá tước Rigelhoff đã dựng nên kịch bản này, ông cũng không thèm mảy may chú ý đến câu trả lời của cô, sau đó lại bắt đầu nguyền rủa cay nghiệt Công tước Ludwig. Đến lúc này Bá tước Rigelhoff mới bắt đầu nghĩ đến nguyên nhân tại sao mình lại nóng lòng tiêu diệt gia đình Ludwig như vậy.

______

Hú hú mới đọc chương 20 xong, tự nhiên có động lực dịch quá, tại nó ngol quá chời 🤤🤤🤤.

Tiếc là sắp tới tui phải báo cáo đề án với thi cuối kỳ nên chắc sẽ hoãn ra chương nha 😭.