Tôi Bị Năm Cái Vai Ác Ba Ba Tranh Nhau Sủng

Chương 58: Nhà trẻ (3).



Tiểu gia hỏa nhón chân lên, lập tức giòn sinh ứng thanh: "Vâng ~"
"Phụt." Cô giáo Hứa bị hành động tình thương mến thương này làm cho tức cười.
Sau khu hai anh em từ biệt xong, cô hơi cong lưng dắt tay bạn nhỏ, đem người dẫn tới trong lớp.
Lúc đó nhà trẻ đã có một đám củ cải nhỏ đang ríu rít trò chuyện, thậm chí Diệp Tang nghe được một đám nhị thế tổ ở trong ban bày ra tư thế lục thân không nhận, điên cuồng ở nơi đó phô trương danh thế.
"Ba ba của ta là thị trưởng!! Trong nhà có vô số người hầu thành đàn!"
"Ha, cha ta là nhà giàu số một, trong nhà có tiền."
"Các ngươi tính cái gì? Ba ba của ta là tổng tài, bên người mập ốm cao thấp, mỹ nữ thành đàn!" Đây là lời đến từ một nhóc quậy không phục rống giận.
"......"
Nghe đám củ cải nhỏ kia kích động phơi ra thân phận, cô giáo Hứa hơi đỡ trán thở dài.
Đều là đàn tiểu tổ tông.
Hy vọng tiểu gia hỏa mới tới này có thể làm cả lớp im lặng.
Bằng không sẽ làm mất thanh danh của trường học này mất.
Trên thực tế, học sinh tới trường học Tễ Nguyệt trên cơ bản không có ai gia thế thấp.
Không có tiền chính là có quyền.
Đều là phú nhị đại quan nhị đại bị sủng hư, hiện tại tụ lại một chô, đương nhiên là muốn phân cao thấp.
"Các bạn nhỏ yên lặng một chút." Cô giáo Hứa nắm lấy tay cô bé, hơi cao giọng ý bảo đám nhóc tranh đến đỏ mặt đau cổ kia có thể bình tĩnh lại, "Có thể vừa rồi mọi người đều đã biết?"
"Lớp của chúng ta có bạn học mới."
Cô giáo Hứa cười tủm tỉm giới thiệu nói: "Bạn nhỏ này tên là Diệp Tang, năm nay năm tuổi giống với các em."
Cô cúi đầu, nhẹ giọng hỏi, "Tang Tang tới chào các bạn học được không?"
"Chào." Tiểu gia hỏa vòng tay nhỏ, má lúm đồng tiền nhô ra tràn đầy ngoan ngọt.
Bé mềm mại nhìn chằm chằm mũi chân, nãi thanh nãi khí giới thiệu: "Tớ lag Diệp Tang ~"
"Chào mọi người."
Bộ dáng cô bé cuối đầu thoạt nhìn tựa hồ có chút thẹn thùng.
Mấy củ cải nhỏ đang khắc khẩu không ngừng nghe được giọng nói mềm mại kia, động tác dừng lại, không hẹn mà cùng quay đầu ngừng lại.
"Diệp Tang?"
"Họ Diệp? Diệp Niên Niên gia sao?"
"Không biết......"
Củ cải nhỏ cảm thán, "Cậu ấu lớn lên rất đáng yêu a."
Một cậu nhóc khác hừ lạnh khinh thường, "Có đáng yêu cũng vô dụng, nếu dám giống như Diệp Niên Niên đoạt hạng nhất của tớ cậu ấy liền xong rồi."
Lớp lá mỗi một đoạn thời gian đều sẽ tiến hành kiểm tra.
Cậu nhóc đang nói chuyện tên là Tô Thụy Thụy, mỗi lần kiểm tra trong lớp đều là hạng nhất.
Tiểu bá vương không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ thi không tốt.
Một khi thi không tốt về đến nhà liền phải trải qua ba mẹ xã hội chủ nghĩa hỗn hợp đánh kép, cùng với những thứ như tiền tiêu vặt vô tình bị cắt xén.
"Lần trước thì là Diệp Niên Niên, lần này đồng dạng họ Diệp sẽ không muốn tranh hạng nhất với tớ đi?" Đôi mắt tròn xoe của bạn học Tô Thụy Thụy nhìn chằm chằm Diệp Tang có chút không có thiện ý.
Cậu bé bên cạnh vỗ bả vai cậu, giả bộ làm người trưởng thành an ủi cậu, "Yên tâm, một con nhóc mà thôi. Diệp Niên Niên trong nhà là dòng dõi thư hương, học tập tốt một chút có thể lý giải ~"
"Diệp Tang căn bản không đáng sợ hãi ~"
Tô Thụy Thụy hừ lạnh một tiếng, như cũ vẫn nhìn Diệp Tang khồn vui mắt.
"Cậu ta cúi đầu là bởi vì sợ tớ sao?"
"Kẻ nhát gan." Cậu lẩm bẩm một tiếng, "Quả thực đáng ghét giống như Thẩm Ngôn An."
Tiểu gia hỏa đang nhìn chằm chằm mũi chân phát ngốc nghe vậy nghiêng đầu, trùng hợp vô tình nghe được câu "Kẻ nhát gan" kia của Tô Thụy Thụy, Diệp Tang chớp chớp mắt, ngẩng đầu mờ mịt nhìn về phía cậu nhóc.
Cô bé có một đôi mắt mèo như quả nho mọng nướv cong cong, bộ dáng ngọc tuyết đáng yêu làm một đám bạn nhỏ kinh hô lên.
Tô Thụy Thụy cũng nhìn đến trợn tròn mắt, cậu chớp chớp mắt, ngơ ngác nói, "Cậu ấy, giống như so Thẩm Ngôn An... Đẹp một chút."