Tổ Tông Toàn Năng Sống Lại

Chương 120: Bị hack ba lần



Hôm nay Ngụy Nguyên chạy thẳng đến cửa hàng xập xệ ngay sau khi thi xong.

Cậu kẹp quả bóng rổ bên hông, đi vào trong1 ngõ. “Tiếp theo chúng ta phải làm thế nào? Có cần tìm người bán thuốc nữa không?”

“Tôi rất quan tâm đến thuốc tăng cường trên bài đăng, có vẻ như người này thật sự có một chút năng lực.”
Tả Văn kinh ngạc nhìn ông ta: “Tiểu Hân là con gái mà chúng ta nuôi nấng mấy năm nay, còn thân thiết hơn cả con trai. Bình thường anh cũng cưng chiều con bé nhất. Sao anh có thể trơ mắt nhìn con bé chết cơ chứ? Nếu Tiểu Hân xảy ra chuyện thì phía Tây Âu cũng sẽ hành động. Đến lúc đó ý đồ của nhà họ Ngụy chúng ta sẽ bị những gia tộc lớn trong nước…”

“Đủ rồi.”
Tư Vũ buộc chặt túi rồi treo lên cổ nó.

“Cô gái thưởng 66666 hậu hĩnh vẫn đang đợi đấy.”
Một người phụ nữ trùm kín mít đi ngang qua cậu.

Ngụy Nguyên không để ý, nhưng đi được vài bước thì tầ2m mắt chợt tối đen, ngã thẳng xuống đất.
“Meo.”

Con mèo đen giao hàng mấy lần một ngày, đang mệt mỏi nằm trên thảm, tận hưởng gió điều hòa.
Tư Vũ nhìn thoáng qua vị trí rồi xem bản đồ, phát hiện là nhà Đệ Ngũ.

Đó là cuộc tấn công đến từ nhà Đệ Ngũ.
Sau khi tỉnh lại, Tả Văn đã thấy mình nằm trong bệnh viện.

Lúc này, Ngụy Hành nhận được một cuộc điện thoại của quản gia, không biết quản gia đã nói gì mà sắc mặt Ngụy Hành bỗng tái nhợt.
Tai vách mạch rừng, chẳng lẽ bà ta không biết điều này sao?

“Tóm lại khi em có thể xuống giường thì đi xin lỗi người ta ngay, tranh thủ xin người ta tha thứ.”
Dù họ thiết lập bao nhiêu lớp bảo vệ thì vẫn bị công phá.

Màn hình máy tính lại đen thui, chẳng còn động tĩnh gì.
Tư Vũ nhận đơn này.

Sau khi ghi chép, cô lại bắt đầu bận rộn luyện thuốc.
***

Tư Vũ rất hăng say điều chế thuốc.
***

Ngụy Hành phải chạy qua chạy lại giữa bệnh viện và nhà riêng, nên bảo con trai mình đến chỗ ông cụ Lư lấy thuốc cho Ngụy Hân.
“Không chắc chắn.” Bởi vì họ bị phản công, thậm chí còn không lần được bất cứ dấu vết nào, cũng không biết đối phương là nam hay nữ, thì làm sao có thể trả lời Đệ Ngũ Thành Tông được?

Đệ Ngũ Thành Tông cau mày: “Bị hack ngược ba lần liên tiếp, đối phương hoặc là cao thủ trong nghề hoặc là đã thuê cao thủ.”
Mọi người lặp lại hành động vừa rồi, nhưng kết quả vẫn không thay đổi.

Đến khi đổi máy tính lần thứ ba, Đệ Ngũ Chích sầm mặt đi gặp Đệ Ngũ Thành Tông và báo cáo tình hình với ông ta.
“Phản kích nhanh lên.”

Hơn chục tin tặc với kỹ thuật hack đỉnh cao vẫn không thể ngăn chặn sự xâm nhập vào máy chủ.
Tả Văn im lặng, sắc mặt nặng như chì.

Bà ta sẽ không xin lỗi Tư Vũ.
Sau khi làm xong mấy túi dược liệu, trong phòng cô chất đầy các loại chai lọ nhỏ.

Dược liệu có giá thành cao nên các loại chai lọ để đựng cũng tốn tiền.
Thu nhập từ các sản phẩm làm đẹp rất đáng kể.

Cô gái mặt đầy tàn nhang lại đăng ảnh lần nữa, những đốm tàn nhang trên khuôn mặt đã hoàn toàn biến mất.
***

Tư Vũ mở trang web WORLD, phát hiện dấu vết có hacker xâm nhập.
Sau khi cô ta rời đi, lại có một bóng đen đi tới ngồi xổm xuống bên cạnh Ngụy N0guyên, lấy ra một thứ gì đó, một con sâu màu trắng trong suốt chui vào trong người cậu.

Sau đó bóng đen rời đi theo hướng khác.
“Bốp.”

Đệ Ngũ Chích đá vào bàn với sắc mặt xấu xí.
Trong phòng livestream, các cô gái mua thuốc đang tranh nhau sứt đầu mẻ trán.

Còn có cả nam sinh nói rằng mặt mình đầy sẹo mụn, cần thuốc tiên chữa trị, tặng luôn một trăm tên lửa siêu cấp.
Tài khoản của cô có mã hóa bảo vệ, máy tính của cô cũng có khu vực cách ly.

Đối phương chỉ hack được tài khoản, nhưng không thể tìm được vị trí của cô, ngược lại còn bị hệ thống phòng ngự của cô đẩy lùi.
Mọi người đều đổi máy tính và cả cáp mạng, lần theo dấu vết lần nữa.

Tuy nhiên, lần này họ vẫn không tìm được chút dấu vết nào.
Tư Vũ bèn chọn túi nilon gói hàng.

Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao ông cụ Lư lại thích đóng gói hàng bằng túi da rắn, vừa tiết kiệm vừa rộng rãi.
Con mèo lại kéo túi nilon rời đi.

Tư Vũ lại ngồi trước máy tính, đọc những dòng tin nhắn hiện ra.
Mọi người đều quay sang nhìn Đệ Ngũ Chích, muốn hỏi ông ta rằng bây giờ phải làm thế nào.

Sắc mặt Đệ Ngũ Chích cũng đen như màn hình: “Lại đổi máy tính.”
Ông ta vừa bước vào phòng bệnh thì bị Tả Văn đã tỉnh lại, túm lấy hỏi: “Tiểu Hân đâu? Con bé không sao chứ?”

“Con bé không sao, chỉ cần nghỉ ngơi là được.”
“Vậy thì tốt rồi.” Tả Văn thở phào nhẹ nhõm.

“Sau khi khỏe lại, em tự mình đi xin lỗi cô bé đó đi.”
Ông cụ Lư từ chối bán dược liệu cho cô ta. Cô ta khô7ng thể tùy tiện động vào người khác, chẳng lẽ còn không động vào Ngụy Nguyên được hay sao.

Thấy cậu ngã xuống đất b2ất tỉnh, Lôi Tân Khê lái xe rời đi.
Tả Văn nghi ngờ chuyện này là do Tư Vũ gây ra.

Tình hình lúc đó không rõ ràng, mọi chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc.
“Không phải người nhà họ Lôi, không phải người ở thủ đô, cũng không phải người ở tỉnh khác, rất có thể là phía Tây Âu.”

Đệ Ngũ Thành Tông cười nhạt: “Tây Âu không thể có kỹ thuật làm thuốc dày công tôi luyện như vậy. Cho dù họ có nghiên cứu thì cũng là thuốc Tây, còn người này làm thuốc Đông y.”
Đệ Ngũ Thành Tông rất kinh ngạc nhìn Đệ Ngũ Chích.

“Anh chắc chắn đó là người bán thuốc chứ?”
Không chỉ có một chút, mà theo phản hồi từ người dùng, loại thuốc do người này làm ra còn có tác dụng mạnh hơn tất cả các loại thuốc của “Bất lưu hành” được đăng trên đầu trang.

Có lẽ vị trí dược sư số một sẽ nhanh chóng đổi chủ.
Tả Văn liền sầm mặt: “Nó làm hại em đến mức này, sao em phải xin lỗi nó.”

Ngụy Hành nheo mắt, ánh mắt lạnh như băng: “Bởi vì em muốn bắt cóc người ta để thay máu cho Tiểu Hân, đừng tưởng rằng anh không biết trong đầu em đang nghĩ gì. Về phần Tiểu Hân, nếu cần thì nhà họ Ngụy chúng ta cũng có thể từ bỏ.”
Đệ Ngũ Chích im lặng, bởi vì họ đã tìm kiếm rất lâu mà vẫn không có kết quả.

Đệ Ngũ Thành Tông đành phải bảo họ dừng lại đã, điều tra rõ ràng rồi tính sau.
“Meo.”

“Chị gái” tặng quà hào phóng, dù nôn ra máu cũng phải giao hàng!
Người phụ nữ lên chiếc xe ở lối ra, tháo kính và để lộ khuôn mặt xinh đẹp.7

Người này không phải ai khác mà chính là Lôi Tân Khê.
Ngụy Hành quát lớn.

Nếu cứ để Tả Văn nói tiếp thì sẽ lộ hết mọi bí mật.
Đệ Ngũ Chích cau mày, không hiểu vì sao Đệ Ngũ Thành Tông lại một mực muốn tìm thông tin của người bán thuốc.

“Ngài Chích, chúng ta lại bị chặn lần nữa. Hỏng rồi… Có dấu vết phản xâm nhập.”
Tư Vũ lại đánh trả, những ngón tay nhảy múa trên bàn phím.

Chỉ trong vòng năm phút, trang mạng của đối phương xuất hiện vấn đề, đến phút thứ sáu, màn hình đồng loạt chuyển sang màu đen.
“Đổi máy tính, tìm ra người này cho tôi, tôi không tin với năng lực của chúng ta mà vẫn không thể bắt được đối phương.”

Các biện pháp an ninh mạng của nhà Đệ Ngũ họ là tốt nhất trong các gia tộc lớn, sao có thể dễ dàng bị người bên ngoài giết ngược cơ chứ.
Tư Vũ lần theo dấu vết của đối phương.

Sau vài thao tác, cô nhanh chóng tìm được vị trí của người đó.
Nếu phải xin lỗi thì cũng là cô xin lỗi bà ta.

Mọi người đều ngồi trên một chiếc xe mà người bị thương chỉ có họ.
Đội ngũ an ninh mạng của nhà Đệ Ngũ cùng nhau rút lui nhưng vẫn chậm một bước.

Thấy màn hình máy tính đen thui như bị hỏng, không thể khởi động lại, sắc mặt ai nấy đều trở nên khó coi.
Tư Vũ trầm ngâm ngồi trước máy tính.