Tìm Anh Trong Giao Diện Game Online

Chương 25: Chết là đáng.



Nhìn mấy viên màu vàng cam trong khung giao dịch, Nhạc Dương im lặng.

Nhưng cậu cũng không do dự lâu đã bấm xác nhận.

Dương Dương Khoái Nhạc: [Hình như anh chưa có pet Cao Huyết Tết)

*Lần trước quên giải thích thì phải. Cao Huyết Tế là kỹ năng của pet. Khi pet sử dụng kỹ năng này sẽ tự động huyết tế nửa máu của mình để đổi lấy nửa cây mana của chủ nhân. Còn một loại bí kíp Huyết Tế nữa nhưng hiệu quả không bằng.

Một đại thần mà không có một dàn pet đủ kiểu thì hơi bất hợp lý.

Phải có pet phụ thể, khi phụ thể lên sẽ tăng mạnh tất cả các chỉ số, ngoài ra còn tạo thành hiệu ứng rất đẹp, tăng thêm sự hoa lệ cho vẻ bề ngoài của nhân vật. Pet pk, lúc đánh nhau sẽ dùng. Pet để đi phó bản. Pet để làm cảnh lòe người ta... Là vậy đó. Cho nên nhìn thấy Gặp Thần Giết Thần không có pet Cao Huyết Tế, Nhạc Dương liền cảm thấy sai sai.

Âm thầm kiểm tra lại số pet anh có, Nhạc Dương phát hiện anh có một con pet thể lực thể chất hoàn mỹ rất ngon còn chưa đập skill, cũng chưa tẩy xong tư chất. Tẩy tư chất là một chuyện vô cùng tốn kém, là hành vi phá sản của đại gia, người thường như Nhạc Dương thật sự là không có cơ hội trải nghiệm. Cho nên con này nhất định là do anh chuẩn bị làm pet huyết tế.

Quả nhiên cậu liền thấy có người nói.

Cá Muốn Ăn Mèo: [Con pet kia của cậu ta quá ngu, tẩy hoài không xong thì lấy đâu ra pet Cao Huyết Tế.)

Cao Huyết Tế có thể mua trong thương thành, nhưng muốn tẩy tư chất phải cầu vận may. Có khi tốn bao nhiêu tiền cũng không tẩy được.

Đủ để làm người ta tức đến bỏ game luôn.

Nhưng nói pet ngu... Quả thật là nên chửi, Nhạc Dương buồn cười.

Dương Dương Khoái Nhạc: [Tôi có bí kíp Cao Huyết Tế, đưa cho anh, lúc cần dùng cũng không cần mua.]

Trong kênh đội có chút im lặng.

Trác Mục vừa nhìn thấy đã hiểu ý của cậu. Thật lòng mà nói vài viên nhân bốn mà anh đưa không thể nào bằng quyển bí kíp kia được. Nhưng anh không thể từ chối.



Sự thẳng thắn không chút lèo nhèo hay uyển chuyển của cậu khi nhận đồ của anh đã khiến cho anh không thể nói được bất cứ thứ gì để từ chối.

Việc Trác Mục cho Nhạc Dương đồ những người khác không biết. Cho nên họ không hiểu vì sao tự dưng Nhạc Dương lại muốn đưa cho Trác Mục một quyển bí kíp mà hiện tại nó còn rất có giá trị như vậy. Họ không thể không nghĩ nhiều, lại không nghĩ nói ra.

Lá Đừng Rơi: (Cậu lụm được à?)

Trong tất cả các môn phái chỉ có Nga Mi là cần pet Cao Huyết Tế nhất. Bởi vì buff máu tốn rất nhiều mana. Cho nên Lá Đừng Rơi mới càng có khả năng lên tiếng vì nó.

Dương Dương Khoái Nhạc: (Ừm, đánh boss Cổ Mộ được đó. Thật sự là vận may bùng nổ.)

Lá Đừng Rơi: [Quả thật là may mắn... Tôi muốn mua, nhưng kích shop chát quá.]

Không phải ai cũng có thể thẳng tay đập tiền vào thương thành để mua.

Trác Mục nhận thấy cơ hội đến, anh vội nói.

Gặp Thần Giết Thần: [Cậu bán cho Lá đi, Nga Mi cần Cao Huyết Tế hơn. Thiên Sơn sài Huyết Tế là được rồi.]

Nhạc Dương sao không hiếu ý định của anh cho được.

Nhưng cậu không có thứ gì giá trị ngoài nó để đổi lại mấy viên kia. Cho dù so giá trị nó không bằng nhau, nhưng tình cảm lại đủ nặng. Bất kể thế nào cậu cũng không muốn chiếm tiện nghi của anh.

Dương Dương Khoái Nhạc: (Đưa cho anh rồi, anh muốn sài hay cho ai cũng được.)

Gặp Thần Giết Thần: (...J.

Chưa có bao giờ Trác Mục cảm thấy hối hận khi cho người khác đồ như lần này. Anh chống trán cười khổ nhìn tiểu

Đường Môn đang giơ nỏ bắn tên chíu chíu vào túc cầu, liếc mắt một cái liền nhìn thấy mật âm của Hòa Thượng.



Hòa Thượng Muốn Phá Giới nói với bạn: [Anh đại, chuyện gì đang xảy ra thế? Dương Dương cũng có ý với cậu hả?]

Được vậy thì tốt.

Trác Mục cười càng thêm chua chát.

Bạn nói với Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [Tôi cho cậu ấy mấy viên x4...)

Hòa Thượng Muốn Phá Giới nói với bạn: (...)

Nhìn mấy dấu chấm của hắn, tự nhiên Trác Mục rất có xúc động muốn giận chó đánh mèo đánh hắn một trận.

Đã thế tên này còn không sợ chết mà khiêu khích anh.

Hòa Thượng Muốn Phá Giới nói với bạn: [Ha ha ha!] C9

Trác Mục: ".." (4)

Trác Mục không nói hai lời tự thoái đội ngũ, sau đó bật pk lên, đè đầu Hòa Thượng mà đập xuống.

Không tới mấy giây, Hòa Thượng không kịp phản ứng, mà chắc cũng không muốn định phản kháng nằm đài trên sân cỏ của phó bản.

Cá Muốn Ăn Mèo: (...)

Cây Không Muốn: (...).

Lá Đừng Rơi: (...Tự tạo nghiệt không thể sống.]

Mặc dù họ không biết thực hư nhưng có thể đoán sơ sơ là do Hòa Thượng tự tìm đường chết. Chết là đáng.