Tiểu Hồ Ly Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 7: Ngủ gật



Kiếp trước cô đã gây tai họa sát thân gì? tại sao hôm nay lại gặp phải cái tên càn rỡ biếи ŧɦái chuyên gia hôn hít như vậy a. Tô Diệp vươn hai tay lên che lấy miệng mình. mắt nhắm tịt lại không giám nhìn thẳng hắn. Ngôn Thần Hạo sớm đã muốn cười đến ngoác cả miệng, đang tính làm thêm vài cái chuyện linh tinh gì đó thì bỗng nhiên trong mắt hắn lóe lên vài ý tưởng. Khẽ buông hai tay lùi người ra xa, Hắn nhìn cô một đường từ trên xuống dưới, nhíu mày đánh giá. Hmm, vòng một ổn, vòng hai được, vòng ba chuẩn. Qúa tuyệt vời, khóe môi bất giác cong lên đầy ý tứ. Ngôn Thần Hạo đút tay vào túi quần lôi ra điện thoại của mình ấn nút gọi.

Tổng cảm giác như chẳng có động tĩnh gì, lúc này Tô Diệp mới từ từ mở hé mắt ra, lại không ngờ tên khốn kia đang nghe điện thoại ở đằng xa, cơ mà sao hắn nhìn cô ghê tởm quá vậy. Tô Diệp gai ốc thi nhau nổi lên đầy người, lại thấy Ngôn Thần Hạo nhàn nhã ngồi xuống ghế, vẫn tiếp tục nghe điện thoại. Cô chính là chán muốn chết, cũng không biết phải làm gì, thoát thì không thoát được, đành ngồi xuống đây cho đỡ mỏi chân vậy. Tựa lưng vào tường nhìn chằm chằm hắn , Tô Diệp rất sợ hắn bất ngờ lao tới làm gì cô, ngay cả buồn ngủ lắm cũng cố gắng mở to mắt. Nhưng lý trí sớm đã phải chịu thua.

Tô Diệp chẳng biết từ khi nào đã nằm ra sàn nhà ngủ ngon lành, cũng chẳng còn phòng bị nào nữa, ngay cả khi Ngôn Thần Hạo chầm chậm đi tới cũng không hề phát giác được, có vẻ như là đã mệt mỏi lắm rồi. Ngồi xổm xuống ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ say của Tô Diệp , Ngôn Thần Hạo nhẹ cười. Thế này mà cũng đòi bảo vệ bản thân sao, thật ra hắn chỉ muốn đùa cô một chút thôi, lại không ngờ cô gái này sẽ tin là thật. Ngôn Thần Hạo hắn trước giờ chưa hề muốn ép buộc ai a, đàn bà hắn dùng để chơi đùa thì không thiếu, nhưng cô gái này thì tuyệt đối khác biệt.

Vươn tay búng vào trán Tô Diệp một cái, trông thấy hai đầu lông mày của cô hơi nhíu. Ngôn Thần Hạo cười cười cúi xuống bế ngang cô lên. Qủa nhiên là một con hồ ly tự cao ngốc nghếch.