Tiêu Dao Lục

Chương 129: Diệt Tộc



Đêm khuya, Triệu gia vẫn sáng đèn. Từng đoàn xe ra vào tấp nập sửa, mang theo người và vật liệu sửa chữa hệ thống phòng ngự bị Diệp Thiên phá hủy. Trong một chiếc xe vận bpMW1 tải khá lớn đi vào, lái xe không ngừng run rẩy vì bị một khẩu súng chỉa vào đầu thông qua khe hở giữa thùng xe và đầu xe, cố gắng mỉm cười mỗi khi đi ngang qua các khu vực giám sát. Bên trong thùng xe chỉ toàn là xác chết được dùng một hương liệu đặc biệt khử mùi. Đi đến tầng hầm bên dưới Triệu gia, một tiếng súng giảm thanh nhẹ nhàng vang lên, kết thúc mạng sống của hắn.

Từ trong thùng xe, một người mặc đồ đen che kín cả cơ thể, chỉ để lộ ra hai mắt bước ra. Sau lưng hắn có một cặp song kiếm bắt chéo, nhìn qua rất giống một nhẫn giả. Người này tiếp cận bức tường, thân thể gần như dung nhập vào bên trong, chỉ để lại một cái bóng mờ khó lòng phát hiện.

Bóng mờ lướt qua những bức tường. Nơi nó đi qua chỉ để lại những thân ảnh chìm trong vũng máu, tựa như tử thần đang gặt hái từng sinh mạng. Phần lớn tu luyện giả của Triệu gia đều đã bị Diệp Thiên đả thương từ trước. Hơn nữa tu vi bình quân của bọn hắn vốn không cao, mạnh nhất chỉ là một tên cao cấp Võ Giả. Tên Võ Giả này lại là kẻ giữ món Hồn Khí duy nhất của Triệu gia. Khi Hồn Khí bị hủy, bản thân hắn cũng phải chịu thương tổn rất lớn, mất đi một cánh tay. Cộng thêm việc phần lớn vũ khí trong hệ thống phòng ngự bị hủy, sức kháng cự của Triệu gia rất thấp.

Từng sinh mạng ngã xuống dưới lưỡi kiếm. Hộ vệ bên trong tòa nhà là những người đầu tiên mất mạng, sau đó mới đến dòng chính của Triệu gia. Sau khi giết xong gia chủ đương nhiệm, bóng mờ kia tách khỏi bức tường, khôi phục nguyên dạng, chậm rãi mở cửa bước vào căn phòng cuối cùng của gia gia Triệu Giai Nghi, Triệu Kiến Minh.

Vừa nhìn thấy người này, Triệu Kiến Minh không hề do dự, lập tức ấn vào cái nút màu đỏ bên dưới ngăn bàn. Không có chuyện gì xảy ra, thậm chí không có ai hồi đáp, vẻ mặt của hắn nhanh chóng tối sầm lại.

Người mặc áo đen kia cất giọng cười châm biếm:

- Không cần cố gắng vô ích. Ta đã vô hiệu hóa hoàn toàn hệ thống phòng ngự của Triệu gia, đồng thời giải quyết hết đám hộ vệ phiền phức kia. Cũng phải cảm ơn Diệp Thiên, nếu không nhờ có hắn giúp đỡ, muốn một mình tấn công Triệu gia các ngươi là chuyện rất khó.

Cố trấn định để bản thân không tỏ ra yếu thế, Triệu Kiến Minh trầm giọng:

- Ngươi là ai? Có quan hệ gì với Diệp Thiên?

Người kia chợt cười to:

- Ha ha. Ngươi hỏi ta là ai? Chỉ là một kẻ sắp chết, ta cũng không ngại cho ngươi biết. Ta chính là Diệp Thiên, hậu nhân của Diệp gia năm xưa, đương nhiên không phải người các ngươi đón tiếp sáng nay. Vận mệnh đã an bài cho hắn xuất hiện, mang cái tên Diệp Thiên này giúp ta báo thù. Nếu không phải các ngươi vì vậy mà trêu chọc đến hắn, ta vẫn còn chưa đủ mạnh để diệt đi Triệu gia.

Thân hình Triệu Kiến Minh run lên, hắn rốt cuộc cũng biết rõ mình sai ở điểm nào. Chính hắn đã để Triệu gia tập trung nhân lực và vũ khí để kiểm tra sức mạnh của Diệp Thiên, khiến đối phương tức giận phá hủy tất cả. Tên Diệp Thiên thứ hai này mới nhân cơ hội đó trả thù. Nhưng hiện tại tất cả đều đã muộn, Triệu gia kết thúc rồi.

- Triệu gia ta tốt xấu gì cũng là một đại gia tộc. Huyền Nghi nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi. Bị Huyền Nghi truy sát, trừ khi trốn ra nước ngoài mới có cơ hội sống sót. Diệt đi Triệu gia vẫn còn chín gia tộc khác, ngươi vĩnh viễn không cách nào báo thù được.

Diệp Thiên Diệp gia bật cười:

- Ngu ngốc. Sáng nay vị Diệp Thiên kia vừa đến phá hủy cả hệ thống phòng ngự, đả thương tu luyện giả Diệp gia. Buổi tối Diệp gia diệt môn, ngươi đoán xem Huyền Nghi sẽ nghi ngờ ai đầu tiên?

Triệu Kiến Minh hoảng hốt:

- Ngươi điên rồi. Diệp Thiên chính là Tông Sư cao thủ. Ngươi muốn vu oan giá họa cho hắn không phải là tự tìm đường chết sao?

Diệp Thiên Diệp gia lắc đầu:

- Diệt xong mười đại gia tộc, ta cũng không còn gì tiếc nuối nữa. Hơn nữa ta đã điều tra rất kỹ về Diệp Thiên, tính cách hắn bề ngoài ôn hòa nhưng lại kiêu ngạo trong tận xương tủy. Nếu bị vu oan, hắn cùng lắm chỉ nói vài câu, ai không tin liền mặc kệ. Ngươi nói một vụ án lớn như vậy, Huyền Nghi có thể dựa vào vài câu nói của Diệp Thiên mà bỏ qua cho hắn sao? Ta muốn Diệp Thiên và Huyền Nghi xung đột, thậm chí hủy diệt cả Huyền Nghi càng tốt. Không có tổ chức này cản đường, diệt đi chín gia tộc còn lại sẽ dễ dàng hơn.

- Chín đại gia tộc cũng sẽ nghi ngờ Diệp Thiên, nhất là sau khi Triệu gia các ngươi biến mất. Bọn hắn sẽ tìm mọi cách loại bỏ kẻ thù đáng sợ này. Hành động của bọn hắn có thể khiến Diệp Thiên tức giận, trực tiếp giúp ta hủy đi chín đại tộc cũng không chừng. Chính sự sợ hãi và cảm giác tội lỗi trong quá khứ khiến các ngươi đắc tội với nhân vật khủng bố này.

- Ngoài ra, ngươi cho rằng sau khi Diệp Thiên diệt đi Huyền Nghi còn có thể sống tại Thương Huyền Quốc sao? Hắn nhất định sẽ rời đi, gia nhập vào Tinh Hà Hội, thậm chí tương lai trở thành kẻ thù không đội trời chung với quốc gia này.

Triệu Kiến Minh ngã người ra sau ghế. Tuy Diệp Thiên Diệp gia chỉ nói một sơ qua, hắn đã biết tên này chuẩn bị rất kỹ càng cho kế hoạch trả thù. Triệu gia xong, chín đại gia tộc còn lại cũng xong rồi. Thông minh lại bị thông minh hại, cảm giác tội lỗi với quá khứ khiến bọn hắn tìm mọi cách diệt đi Diệp Thiên, hoàn toàn chấm dứt đoạn lịch sử đen tối kia. Nhưng cũng chính vì vậy mà đưa gia tộc đến chỗ diệt vong.

Nhưng có lẽ đúng như Diệp Thiên Diệp gia đã nói, tất cả đều là ý trời. Đột nhiên xuất hiện một kẻ cũng có tên Diệp Thiên thân thế không rõ, mạnh đến biến thái…những sự trùng hợp này chẳng phải là ông trời an bài để cho bọn hắn trả giá sao?

Triệu Kiến Minh đã buông xuôi, Diệp Thiên Diệp gia cũng không nhiều lời nữa. Hắn nói nhiều như vậy chỉ để nhìn thấy bộ dạng tuyệt vọng của đối phương. Mục đích đạt được, kiếm của Diệp Thiên Diệp gia lướt qua, đầu của Triệu Kiến Minh lập tức rơi trên mặt đất. Mũi kiếm tiếp tục rạch phá y phục của Triệu Kiến Minh, khắc lên ngực hắn một chữ Diệp bằng máu, giống như một lời tuyên bố ta đã trở về.

Bước trong hành lang toàn xác người và máu tươi, Diệp Thiên Diệp gia dùng một loại hương liệu đặc biệt khử mùi rồi đi đến phòng của Triệu Giai Nghi. Hắn còn một việc cuối cùng để hoàn tất việc vu oan giá họa cho Diệp Thiên.

Tuy Diệp Thiên không hẳn là háo sắc nhưng lại luôn dễ dãi với mỹ nữ. Triệu Giai Nghi lại là người hâm mộ của hắn, đôi bên quan hệ hữu hảo. Vì vậy thay vì diệt đi toàn bộ Triệu gia, lưu lại cho Triệu Giai Nghi một mạng mới đúng phong cách của người này. Bất quá, Diệp Thiên Diệp gia vẫn thể hiện một chút sự giằng xé lương tâm bằng việc muốn xuống tay nhưng không nỡ. Hắn dùng thuốc mê khiến Triệu Giai Nghi không thể tỉnh lại, mượn kiếm vẽ ra một đường máu nhỏ trên cổ nàng rồi mới rời đi.

Có đôi khi sống tiếp chưa hẳn đã tốt, chết đi mới là sự giải thoát. Bởi vì khi tỉnh lại vào sáng ngày hôm sau, chờ đợi Triệu Giai Nghi chính là địa ngục…

Võng du , bổ trợ huyền huyễn , lưu ý đây là truyện hậu cung ai dị ứng né luôn hộ mình