Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện

Chương 8: Mộ Trần trở về



Mặc dù La Phong đã chuẩn bị sẵn một vài giọt Bất Tử Huyết Hà, nhưng vẫn tồn tại nguy hiểm, nếu linh hồn bị hủy diệt thì có bao nhiêu giọt Bất Tử Huyết Hà cũng vô dụng.

Nhưng không có rủi ro thì không gọi là đi mạo hiểm. La Phong không cam chịu làm người bình thường, hắn khao khát được chiến đấu một cách nhiệt huyết. Nếu sợ nguy hiểm thì đó không phải là La Phong rồi. Tuy nhiên, La Phong cũng không dại dột mà lao vào những nơi nguy hiểm.

La Phong bình tĩnh tu luyện cảm ngộ trong mấy vạn năm. Đột nhiên, một đạo ý chí mãnh liệt bao trùm toàn bộ Mộ Trần tiên phủ.

“Cung nghênh Phủ chủ!” Giọng nói của sáu trưởng lão Vĩnh Hằng Chân Thần và đại trưởng lão Vĩnh Hằng Chân Thần đỉnh cao vang vọng khắp toàn bộ Mộ Trần tiên phủ. Tất cả mọi người trong Mộ Trần tiên phủ đều biết Phủ chủ Mộ Trần chúa tể của bọn họ đã trở lại từ một nơi nào đó.

"Cung nghênh Phủ chủ!"

"Cung nghênh Phủ chủ!"

Âm thanh vang dội như sóng hô biển gầm. Cấp bậc Hư Không Chân Thần chỉ cần đứng cúi đầu hành lễ tại chỗ. Tất cả những người dưới Hư Không Chân Thần đều quỳ nửa người xuống hành lễ.

Trong phút chốc, uy áp ý chí lập tức tiêu tan. Những người dưới Hư Không Chân Thần thở phào nhẹ nhõm. Uy áp của một cường giả Xưng Thánh nào có phải tầm thường chứ?

Ý chí của La Phong không kém gì Mộ Trần Phủ chủ, ngược lại thì hắn chẳng có cảm giác gì. Ý chí của Nguyên Tổ cũng vô hạn gần với chúa tể Hỗn Độn, nên cũng không có ảnh hưởng gì.

“Tất cả các thành viên từ Hư Không Chân Thần trở lên đều đến gặp ta!” Giọng nói của Mộ Trần chúa tể vang lên bên tai của tất cả cường giả trong Mộ Trần tiên phủ.

Chỉ thấy từng đạo hào quang kinh người bay vút lên bầu trời, thuấn di và biến mất.

La Phong và Nguyên Tổ cũng muốn gặp vị cường giả nhân loại có cấp bậc Xưng Thánh này. Bản thể đi ra khỏi phủ đệ và thuấn di đến phủ đệ của Phủ chủ Mộ Trần chúa tể.

La Phong và Nguyên Tổ trà trộn trong một nhóm Hư Không Chân Thần, không có gì nổi bật.

Phủ đệ của Phủ chủ rất nguy nga và rộng lớn. Cao mấy trăm vạn kilomet. Chiều dài và chiều rộng lên tới tám trăm vạn kilomet. Trước cổng phủ đệ đặt một bức tượng điêu khắc một Giới Thú trưởng thành hoàn mỹ, tỏa ra bạch quang phảng phất như thật.

Mặc dù không phải lần đầu tiên tới đây, nhưng mỗi lần nhìn thấy nó, La Phong vẫn rất kinh ngạc.

Sự thần kỳ của Khởi Nguyên Đại lục chỉ có La Phong không thể tưởng tượng được, không có gì mà La Phong không thấy được.

Kể từ khi kiến tạo nên Phủ đệ, Nguyên Tổ chưa bao giờ ra khỏi phủ. Cho dù Nguyên Tổ có bình tĩnh đến đâu thì hắn cũng không khỏi sững sờ, ngạc nhiên khi nhìn thấy bức tượng Giới Thú hoàn mỹ.

Giờ phút này, Nguyên Tổ cũng có cảm giác y như vậy, cái gì mà Hư Không Chân Thần, Vĩnh Hằng Chân Thần đều không xứng đáng gọi là Thần. Chỉ có Giới Thú hoàn mỹ trước mặt mới đủ tư cách được gọi là Thần.

Đây là lần đầu tiên Nguyên Tổ nhìn thấy một Giới Thú hoàn mỹ, trên thực tế, thậm chí hắn còn không biết rằng đó là một Giới Thú. Nguyên Tổ chỉ nghĩ rằng đây là một sinh mệnh hoàn mỹ được sinh ra trên Khởi Nguyên Đại lục.

"La Phong, bức, bức tượng này. Nó thực sự quá hoàn hảo. Chỉ trong phút chốc ta đã lĩnh ngộ được rất nhiều điều." Nguyên Tổ kinh ngạc rồi thốt lên.

"Đúng vậy, đây chắc chắn là một thứ tốt. Không hiểu sao Mộ Trần Phủ chủ lại đặt thứ tốt như vậy trước cổng phủ đệ một cách tùy tiện như vậy." La Phong cảm thấy rất khó hiểu.

"Có lẽ hắn muốn trấn áp thủ hạ hoặc để thủ hạ của mình có được cảm ngộ, sau đó sinh ra càng nhiều cường giả hơn. Hoặc có thể là hắn không biết hàng, có lẽ hắn đã là tồn tại Xưng Thánh, hai bức tượng này không có tác dụng đối với hắn nữa.” Nguyên tổ phân tích.

"Đều có khả năng. Mặc kệ, chúng ta vào trong trước đi." La Phong nhìn cánh cửa trống không, Hư Không Chân Thần đều đã tiến vào phủ đệ cả rồi.

La Phong nhìn thấy những Hư Không Chân Thần kia chỉ nhìn lướt qua mấy pho tượng, cũng không có cảm giác gì nhiều. Chẳng lẽ chỉ có ta và Nguyên Tổ mới cảm nhận được sự khác biệt? La Phong chợt nảy ra một ý nghĩ như vậy.

Có thể là do bọn họ đã xem quá nhiều lần rồi, không còn cảm thụ gì về nó nữa. Dù sao những vị Hư Không Chân Thần đó không biết đã qua bao nhiêu Luân Hồi ở đây rồi. Giống như Đông Đế và Tử Nguyệt, Nguyên Thủy Vũ Trụ đã Luân Hồi vô số lần, bọn họ vẫn chỉ ở cảnh giới Hư Không Chân Thần.

Có thể thấy rằng Hư Không Chân Thần bình thường muốn trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần là rất khó khăn. La Phong cũng đã cảm ngộ được một lần đại hủy diệt của Nguyên Thủy Vũ Trụ, trải qua ba trăm sáu mươi nghìn kỷ nguyên cảm ngộ và tu luyện mới trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần. La Phong đã giải trừ những nguy cơ về Giới Thú, cống hiến rất nhiều mới có được cơ hội đó, những Hư Không Chân Thần khác làm sao gặp được cơ hội tốt như vậy.

La Phong không suy nghĩ nữa.

“Chủ nhân, chủ nhân!” Giới Thú Vương Ma La Tát trong Tinh Thần Tháp đột nhiên kêu lên.

"Có chuyện gì vậy? Bây giờ ta phải đi gặp Mộ Trần chúa tể. Có chuyện gì để sau hãy nói." La Phong truyền âm đáp.

"Không. Chủ nhân, ta cảm nhận được hơi thở của đồng loại." Ma La Tát nói.

“Cái gì!” Với tâm tính của La Phong cũng không khỏi biến sắc.

Nguyên Tổ cũng cảm giác được La Phong có cái gì không đúng: "La Phong, sao vậy?"

"Ừm, không sao. Chúng ta vào đi." La Phong bình tĩnh nói.

Tuy rằng Nguyên Tổ khó hiểu, nhưng nếu La Phong không muốn nói thì Nguyên Tổ cũng sẽ không hỏi thêm.

"Ma La Tát, ngươi nói ngươi cảm nhận được khí tức của đồng loại. Cuối cùng thì chuyện gì đang xảy ra vậy? Lẽ nào có Giới Thú Vương ở gần đây?" La Phong vội vàng dùng thần thức của mình để truyền âm trở về.

"Chủ nhân, là bức tượng đó. Ta cảm nhận được bức tượng đó mang hơi thở của Giới Thú Vương." Ma La Tát nói.

"Bức tượng? Lẽ nào bức tượng đó là do Giới Thú Vương điêu khắc ra nên nó mang theo một chút khí tức?" Lục Phong tự hỏi.

"Không. Thưa chủ nhân, ta cảm thấy rằng bức tượng đó không phải là một vật chết. Có vẻ như nó đang chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng." Ma La Tát đáp.

"Chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng! Tượng này là vật sống!" La Phong sửng sốt. Điều này cũng quá...

"Đúng vậy. Chủ nhân, Giới Thú Vương chúng ta có truyền thừa ký ức. Ta vừa nhìn vào ký ức được truyền thừa nên biết được một số thông tin." Ma La Tát ngập ngừng.

Nó lập tức nói tiếp: "Sau khi Giới Thú Vương xuất hiện, nếu không có người khống chế, nhất định sẽ nuốt chửng Nguyên Thủy Vũ Trụ. Còn hủy diệt tất cả sinh mệnh của các vũ trụ nhỏ gần với Nguyên Thủy Vũ Trụ."

“Ta biết điều này.” La Phong nói.

"Đúng vậy, Nguyên Thủy Vũ Trụ rất lớn. Khi ta nuốt một phần mười bổn nguyên của một vũ trụ nhỏ, ta phải mất nửa năm để tiêu hóa nó. Bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ lớn hơn nhiều lần so với vũ trụ nhỏ của các Chân Thần. Về cơ bản nó lớn đến mức nào thì không có một ai biết được."

"Nếu như Giới Thú Vương nuốt chửng một bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ khổng lồ thì sẽ xảy ra chuyện gì?"

"Ý của ngươi là Giới Thú Vương không thể tiêu hóa và chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng? Hay thời gian tiêu hóa quá dài, dài gần như vĩnh hằng?" La Phong hỏi.

"Chủ nhân nói đúng. Giới Thú Vương nuốt chửng bổn nguyên vũ trụ để trở nên cường đại hơn, chắc chắn sẽ tiêu hóa được. Tuy nhiên thời gian tiêu hóa quá lâu, lâu đến nỗi Ba Nghìn Duy Độ Vũ Trụ Hải được sinh ra từ Khởi Nguyên Đại Lục. Cho tới nay, Giới Thú Vương đầu tiên hủy diệt Nguyên Thủy Vũ Trụ vẫn chưa thức tỉnh."

"Giới Thú Vương chìm trong giấc ngủ vĩnh hằng, không ngừng phiêu du trong vũ trụ. Không gì có thể hủy diệt được nó, nó cứ phiêu du như thế và cuối cùng trôi dạt đến tận cùng của Vũ Trụ Hải rồi đến được Khởi Nguyên Đại Lục."

Trong lịch sử của Khởi Nguyên Đại Lục, người nô dịch Giới Thú Vương duy nhất được biết đến là Quốc chủ Tử Mộc Thần Vương của Thiên Mộc quốc. Và Giới Thú Vương này không có cảm ứng với đồng loại như các Giới Thú Vương ra đời từ trước, bởi vì La Phong đứng rất gần với bức tượng nên Ma La Tát mới có thể cảm nhận thấy khí tức sinh mệnh của đồng loại.

Khởi Nguyên Đại lục rộng lớn như vậy, Giới Thú Vương bị Tử Mộc Thần Vương nô dịch không tìm được Giới Thú Vương đang ngủ say này cũng rất bình thường.