Thiên Mệnh Khả Biến

Chương 777: Mầm mống tự diệt



Chương 777: Mầm mống tự diệt

Ở 1 nơi không xa trung tâm Kim Hành Kinh, trên 1 con đường vắng vẻ và yên tĩnh, tọa lạc 1 nhà hàng lớn, không chỉ trang hoàng tráng lệ như 1 tòa cung điện, mà còn trưng 4 chữ lớn sơn đỏ chói vô cùng bắt mắt.

Tuyệt Sắc Kim Quang.

Lại dám ngông nghênh 1 cái tên bá đạo không sợ trời đất như vậy, đương nhiên cũng lại là 1 sản nghiệp do Bắc Hoàng đời xx nào đó mở ra. Nhà hàng này hoạt động đã hơn 600 năm, từng là nơi để các đời Bắc Hoàng chiêu đãi các vị khách quý, độ sang trọng cao cấp khỏi cần bàn cãi.

Gọi tên Tuyệt Sắc, là bởi nhà hàng này vốn chỉ là 1 quầy hàng nhỏ, nhờ phục vụ món Tuyệt Sắc Bách Vị Thang, 1 món canh chứa đựng đủ mọi màu sắc và hương vị trên đời, lọt vào mắt xanh của Bắc Hoàng mà được Ngài chiếu cố. Tới khi người đầu bếp gần đất xa trời, công thức món canh tuyệt mật nhất quyết không truyền lại cho con cháu, chỉ kiên quyết rỉ tai Bắc Hoàng. Khi ông ta qua đời, đích thân Bắc Hoàng đời ấy bỏ ra 20 năm tiếp quản lại quán ăn, đứng sau quầy bếp, phục vụ lại món canh này. Nhà hàng Tuyệt Sắc Kim Quang ra đời từ đó.

Cũng giống như Diệu Thế Kim Quang, nhà hàng này không phải là nơi cứ có tiền vung ra là muốn làm gì thì làm. Đồ ăn không phải xa xỉ tới mức phải là tầng lớp thượng lưu mới có thể thưởng thức, phí thuê trọn phòng VIP cũng không quá cao, nhưng nếu muốn vung tiền bao trọn, thì lại không thể cộng tổng đơn giản như vậy. Nhà hàng mở ra là cho mọi người cùng thưởng thức, bao trọn nhà hàng không chỉ là 1 hành vi phô trương thanh thế, càng là trực tiếp tước đoạt đi cơ hội của thực khách tới ăn. Hành vi như vậy, không phải không thể làm, nhưng cái ngươi cần có không phải chỉ là tiền.

Tiền tệ có thể là đơn vị đong đếm sức mạnh, nhưng sức mạnh tuyệt đối lại chẳng thể dùng tiền để mô tả. Có những loại sức mạnh không thể mua được bằng tiền, ví dụ như quyền lực. Quyền lực ở đất Bắc Hà đại biểu cho điều gì? Cho sự sắp xếp của Thiên Đạo. Thiên Đạo đề ra con người có thứ bậc. Thứ bậc tạo nên quyền lực. Quyền lực ấy được Thiên Đạo bảo hộ. Không tuân theo Thiên Đạo, ấy cũng như con cãi lời cha, tôi không tuân mệnh chủ, thần dân không nghe lời quân vương, ấy là thiên hạ tắc loạn.

Nói ngắn gọn, muốn bao trọn Tuyệt Sắc Kim Quang, bắt buộc phải có địa vị, phải có quyền lực nhất định.

Ví dụ như Tứ Đại Tiên Phái. 1 cuộc họp mặt của Tứ Đại Tiên Phái, đương nhiên đủ sức nặng để nhà hàng phải uốn mình phục vụ, để dẹp hết những tư tưởng công bình nhảm nhí bên trên đi.

===

Cuộc gặp gỡ này, đương nhiên phải do Mai Sơn Phái đề xuất. 2 chục năm nay, họ đã trở thành lá cờ đầu dẫn dắt Tiên Phái Tứ Vân Sơn, điều ấy chẳng cần bàn cãi.

Trước đại sự kiện sáp nhập tới đây, Tứ Đại Tiên Phái phải gặp mặt nhau lại càng không còn chỉ là “thông lệ tốt đẹp” hàng năm nữa. Đây là cuộc gặp không ai có cớ thoái thác.

Mai Sơn Phái là bên chủ trì. Họ đã sớm có mặt đầy đủ. Mai Sơn Phái có 40 Đường, nhưng trong đó chỉ có 12 Đường chủ đầu tiên ngồi vào ghế Thập Nhị vị. 12 vị này đều có mặt đông đủ, dẫn đầu bởi Mai Trung Hựu, Chưởng môn của Mai Sơn Phái, người đời vẫn gọi Mai Chân Nhân. Ngồi ở vị trí chủ tọa cho cả cuộc họp này, ông ta vẫn toát ra thứ khí độ sắc bén và đáng sợ, như 1 thanh kiếm chưa bao giờ tra vỏ, luôn giương mũi về phía trước, chấn nhiếp tất cả.

Kế đến, Cúc Sơn Phái cũng xuất hiện. Cúc Sơn Phái vốn là chi phái tách ra từ Mai Sơn cách đây hơn 2 thiên niên kỉ. Tình cảm gắn bó giữa 2 môn phái cũng sâu đậm hơn phần còn lại. Chưởng môn đời trước đã anh dũng hi sinh trong Vu Linh Đại Chiến, người đảm nhiệm vị trí Cúc Chân Nhân hiện tại là Vũ Tiệp Tử, mới qua ngũ tuần, cũng là 1 kẻ thức thời theo phong cách mềm mỏng, xu hướng thân Mai Sơn cũng rõ ràng ngay từ phút ban đầu.

Sau đó, Tùng Sơn Phái cũng tới. Họ đi không đông. Chỉ 4 vị trong 10 ghế thủ tịch, dẫn đầu bởi Chưởng môn Tề Quang Khôi, đã gần 9 chục, người gầy gò mảnh khảnh, nhưng rắn chắc như 1 thanh thép, dáng đi vươn thẳng đầy ngạo nghễ. Nếu khí chất của Mai Trung Hựu giống như 1 thanh gươm sắc bén đầy tính đe dọa, thì Tề Quang Khôi lại như 1 cây trường thương đã kinh qua trận mạc, đã trải qua sự bào mòn của cả chiến trận lẫn năm tháng, chỉ còn lại thứ cốt lõi rắn rỏi và chết chóc. Tùng Sơn có khí hậu khắc nghiệt hơn cả trong Tứ Sơn, Linh Khí cũng vì thế mà không thể dồi dào bằng, nhưng Tùng Sơn tu sĩ lấy sự khắc khổ làm công cụ tu hành, sớm đã hình thành thứ khí chất kiên cường bất khuất. Mặt bằng chung họ có thể không có tu vi cao như các Tiên Phái còn lại, nhưng đặt vào chiến trận sinh tử, lại chưa biết kết quả ai hơn ai.

Người đời kể rằng, thuật pháp của Tùng Sơn không dồi dào phong phú, cũng không hoa mỹ mê người, nhưng chiêu chiêu đều nhắm vào đoạt mạng địch nhân, gọn gàng dứt khoát, tính thực chiến cực cao, lại cộng với khí chất tàn nhẫn máu lạnh của Tùng Sơn tu sĩ, cũng đủ tạo thành mối e ngại với bất cứ ai. Đừng nhìn số lượng chiêu sinh hàng năm của Tùng Sơn thấp hơn hẳn so với các Tiên Phái mà lầm, những kẻ biến thái đam mê chiến đấu và giết chóc đều sẽ có xu hướng chọn môn phái này làm nơi thỏa mãn ước ao. Thứ hạng 245 thấp nhất trên Phượng Hoàng Bảng so với các đồng bạn, đôi khi cũng không nói lên điều gì.

Tùng Sơn tới không đông người, nhưng áp lực mà họ tạo ra với Mai Trung Hựu lại cũng không vì thế mà giảm bớt. Cuộc sáp nhập lần này, khiến hắn đau răng suy tính nhất đương nhiên vẫn là Tùng Sơn Phái. Những kẻ bần cùng này vốn đã có thể chịu sương gió bão tuyết mà khổ hạnh tu luyện, liệu loại tài vật vinh hoa nào có thể khiến bọn hắn động tâm? Những kẻ khó mua chuộc bằng tiền kì thực lại là những kẻ khó xử lí nhất.

Tùng Sơn chỉ tới 5 người, vừa muốn thể hiện họ không quá quan trọng sự kiện sáp nhập này, lại đồng thời nhấn mạnh 1 quan điểm cho đại chúng đều thấy: họ ít người, nhưng đừng nghĩ vì vậy mà họ dễ xơi.

Ấy cũng là lí do Mai Trung Hựu phải tìm kiếm thêm đồng minh trong Tứ Đại Tiên Phái. Cúc Sơn đã an phận hậu thuẫn cho mình, chỉ cần Trúc Sơn cũng về phe, ấy là quá bán, Tiên Đạo coi như đã nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.

Lại nói, Trúc Sơn đáng lẽ phải là cái gai lớn nhất trong mắt Mai Sơn đấy. Lịch sử hình thành cũng lâu đời chẳng kém, lại kiên quyết từ chối những lý luận của Mai Sơn, mà cố chấp đi riêng con đường Trúc Sơn Tâm Pháp. Vài nghìn năm qua, Mai Sơn đương nhiên không hề vừa mắt “ông em” này, chỉ có điều Vu giáo khi ấy vẫn còn là 1 đối trọng quá lớn, nên Tứ Đại Tiên Phái đều thành thế “người 1 nhà”, căng thẳng vốn dĩ chưa bao giờ lên quá cao.

Tới khi Vu Linh Đại Chiến nổ ra, không chỉ suy tính bài toán trước mắt là hủy diệt Vu giáo, Mai Trung Hựu còn đã sớm tính xa tới cái ngày Tiên Đạo phát quang vô hạn, thì Trúc Sơn sẽ chắc chắn trở thành kẻ ngáng chân. Nhờ suy tính xa xôi nhường ấy, hắn đã sớm tìm ra những nhân tố có thể kết thân, để gài gắm mầm mống tự diệt vào bên trong Trúc Sơn Phái.

Vừa nhắc, đã thấy tới. Phái đoàn Trúc Sơn bước vào trong sảnh, nghênh ngang dẫn đầu bởi Vũ Đăng Phiên.