Thiên Đế Vô Thượng

Chương 270: Đỉnh lấy áp lực đột phá cảnh giới (Cầu ủng hộ)



Phong Ma cốc.

Lục Nam cùng Nam Cung Nhật Minh đại chiến vô cùng ác liệt, hai bên giao chiến vậy mà khó phân thắng bại.

Càng đánh Nam Cung Nhật Minh càng kinh ngạc, hắn vậy mà không thắng được một cái còn chưa đạt đến bán thánh gia hỏa.

Quan trọng hơn là càng đánh Lục Nam khí tức càng phát cường đại, đây mới là điều khiến Nam Cung Nhật Minh kinh ngạc nhất.

Đối diện Lục Nam càng đánh càng hăng, lúc đầu hắn chỉ có thể không ngừng tránh đi Nam Cung Nhật Minh công kích dựa vào sơ hở của đối phương để phản công nhưng bây giờ hắn đã có thể cùng đối phương cứng đối cứng.

Nam Cung Nhật Minh cho hắn áp lực vô cùng lớn nhưng hắn cũng dựa vào đối phương áp lực làm lớn mạnh tự thân.

Đúng như Nam Cung Nhật Minh cảm nhận, hắn khí tức cùng linh lực đang không ngừng gia tăng.

Lục Nam muốn dựa vào áp lực từ trận chiến này để đột phá tự thân cực hạn.

Bản thân hắn đã dừng lại tại võ tông thất trọng cảnh giới thời gian khá dài rồi, hắn muốn dựa vào trận chiến này siêu việt bản thân cực hạn từ đó đưa đến đột phá.

Nam Cung Nhật Minh đích thực là một đối thủ mạnh, so với Giao Ngạc còn mạnh hơn một đường đích thật là một cái đá mài dao tốt.

Theo đại chiến không ngừng trôi qua, Lục Nam tu vi cũng ngày càng nâng lên, theo võ tông thất trọng bắt đầu đột phá.

“Oanh”

Một tiếng trầm đục vang lên, Lục Nam tu vi rốt cuộc đột phá đến võ tông bát trọng cảnh, không những thế hắn tu vi đang không ngừng nâng lên.

“Phá”

Lục Nam gầm lớn một tiếng, tu vi của hắn rốt cuộc đạt đến võ tông cửu trọng cảnh, chiến đầu với Nam Cung Nhật Minh khiến hắn trong thời gian ngắn tăng lên hai cái tiểu cảnh giới.

Cảm nhận được bản thân tu vi tăng lên, Lục Nam lúc này vừa lòng thỏa ý, hắn cũng không mượn cơ hội này đột phá càng cao cảnh giới, dù sao loại này cưỡng ép đột phá sẽ ảnh hưởng lớn đến căn cơ, hai cái tiểu cảnh giới đã đủ.

“Nam Cung Nhật Minh chúng ta tiếp tục”

Lục Nam gầm lớn một tiếng, hắn xách theo chiến kiếm cùng Nam Cung Nhật Minh đối chiến.

“Hừ, muốn chết”

Đối diện Nam Cung Nhật Minh hừ lạnh một tiếng, hắn làm sao cũng không ngờ được đối phương lại lậy hắn làm đã mài dao cưỡng ép đột phá bản thân cực hạn.

Lục Nam đạt đến võ tông cửu trọng cảnh giới, hắn thế hiện ra chiến lực không thua Nam Cung Nhật Minh bao nhiều, hai người đại chiến không ngừng.

Nam Cung Nhật Minh rốt cuộc cảm nhận được áp lực, Lục Nam chiến lực lúc này đã có thể cùng hắn chính diện đối kháng, thậm chí còn ẩn ẩn hơn một chút.

Dù sao Lục Nam chiến đấu kinh nghiệm quá phong phú, vô số chiêu thức được tung ra khiến Nam Cung Nhật Minh khó lòng chống đỡ.

“Xoét”

Lục Nam chiến kiếm sượt quạ vai Nam Cung Nhật Minh để lại một vệt kiếm sâu hoằng.

“Ngạo Thiên thành chủ ngươi đáng chết”

Nam Cung Nhật Minh cảm nhận được vệt thương truyền đến đau đớn, hắn phẫn nộ gầm lớn một tiếng.

Nam Cung Nhật Minh vung vẩy trường thương, vô số thương khí bắn về phía Lục Nam.

Đối diện Lục Nam không hề hoảng loạn, hắn thi triển bộ pháp, thân ảnh thoát ẩn thoát hiện tránh tất cả thương khí.

Nhân lúc Nam Cung Nhật Minh sơ hở, Lục Nam thân hình lóe lên xuất hiện tại Nam Cung Nhật Minh đỉnh đầu, chiến kiếm không ngần ngại chém xuống.

“Thương long hồi thiên”

Nam Cung nhật minh cũng không hoảng loạn, hắn gầm nhẹ một tiếng, hắn uốn éo thân hình trưởng thương đang đâm thẳng vòng một đường 270 độ đâm thẳng về phía Lục Nam.

Lục Nam không thể không đội công làm thủ, hắn xoay người tránh đi một thương nguy hiểm này.

Nam Cung Nhật Minh nắm chắc thời cơ, hai tay hắn phát lực biến thương làm công đánh về phía Lục Nam.

Lục Nam chỉ có thể đưa kiếm lên trước ngực đón đỡ.

“Oanh”

Lục Nam bị đánh bay ra xa, thân hình trùng điệp đánh lên vách núi.

“Cửu nguyên truy hợp”

Trong đất đá vang lên Lục Nam thanh âm, chín thanh phi kiếm hợp hại một chỗ, không ngừng phát ra tiếng kiếm reo.

“Xuất”

Lục Nam quát lạnh một tiếng, chín thanh phi kiếm đồng thời xuất động theo chín cái phương vị khác nhau lao về phía Nam Cung Nhật Minh.

Đối diện Nam Cung Nhật Minh không ngừng vung vẩy trường thương, vô số thương ảnh xuất hiện hoàn mỹ bao khỏa lấy hắn.

“Oanh oanh oanh”

Chín thanh phi kiếm cùng thương ảnh va chạm với nhau, nhất thời tiếng oanh minh không ngừng vang lên, chín thanh phi kiếm bị thương ảnh hoàn mỹ ngăn lại.

“Trích tinh”

Lục Nam giọng nói vang vọng hư không, thân hình hắn không biết lúc nào đã ở Nam Cung Nhật Minh phía trên, bắt đầu thủ thế.

“Sưu”

Lục Nam đột nhiên xuất kiếm, cường hoành kiếm khí xuất hiện hướng Nam Cung Nhật Minh lao tới.

Nam Cung Nhật Minh thần sắc đặc biệt nghiêm trọng, hắn cảm nhận được kiếm khí mang đến to lớn cảm giác áp bách, một kiếm này khiến hắn cảm nhận được tử vong cảm giác.

“Long Thiên”

Nam Cung Nhật Minh hét hớn một tiếng, hắn vận dụng bản thân toàn bộ lực lượng đâm ra một thương.

Một thương này đâm thẳng không có bất kỳ cải gì lòe loẹt nhưng lại đem theo một cỗ huyền diệu khó tả, phía sau ắn mơ hồ xuất hiện một đầu cự long hư ảnh, cự long hư ảnh theo một thương đâu này lao thẳng về phía kiếm khí.

“Oanh”

Kiếm khí cùng cự long hư ảnh va chạm vào nhau nhất thời một tiếng oanh minh vang lên, kiếm khí cùng cự long hư ảnh giằng co trên không chung.

“Xoẹt”

Một tiếng sắc bén vang lên, cự lonh hư ảnh cuối cùng không chịu nổi, long thân bị kiếm khí chẻ đôi, cường hoành kiếm khí thế không thể đỡ lao thẳng về phía Nam Cung Nhật Minh.

Nam Cung Nhật Minh khuôn mặt tràn đầy hoảng sợ, hắn thật không ngờ Lục Nam bộc phát chiêu thức lại cường hoành đến mức độ này.

Kiếm khí rất nhanh liền tới, không kịp nghĩ nhiều Nam Cung Nhật Minh chỉ có thể nâng lên trường thương bảo về trước ngực.

“Oanh”

Kiếm khí đánh thẳng về phía Nam Cung Nhật Minh chỉ nghe một tiếng oanh minh vang lên, Nam Cung Nhật Minh bị đánh bay ra xa, thân hình trùng điệp rơi trên mặt đất, thân thể hắn cáy trên mặt đật hình thành một cái khe rãnh lớn.

“Khụ khụ”

Nam Cung Nhật Minh từ dưới đất bò dậy, hắn khuôn mặt trắng bệch tay phải đã không cảnh mà bay, trường thương cũng xuất hiện vô số vết rạn.

Trên không Lục Nam cũng không khá hơn là bào, một chiêu trích tinh này bòn rút hắn phần lớn linh lực, Lục Nam lấy ra một viên đan dược sau đó nuốt xuống, khuôn mặt hắn nhất thời nồng đậm hớn không ít.

Lục Nam nâng lên chiến kiếm, chuẩn bị một kiếm kết liều Nam Cung Nhật Minh nhưng nơi xa huyết hồ đột nhiên sôi trào.

Lục Nam thu hồi chiến kiếm hướng huyết hồ nhìn lại, chỉ thấy huyết hồ tựa như bị đun sôi đồng dạng, huyết dịch không ngừng chuyển thành màu đen.

“Ào”

Vốn bị đánh xuống huyết hồ Ác Ách lúc này từ dưới huyết hồ lao lên, hắn toàn thân bao phủ bời ngọn lửa màu đen, khuôn mặt phá lệ dữ tợn.

Vừa xuất hiện, Ác Ách liền bấm ra một đạo pháp quyết, màu đen hỏa diễm càng cháy dữ dội.

“Lấy thân ta làm vật tế, tiếp dẫn lão tổ”

Ác Ách gầm lớn một tiếng, hắn không ngừng quán thâu bản thân linh lực cùng huyết dịch vào trong phong ấn.

“Muốn chết”

Lục Nam làm sao để đối phương dễ dàng thực hiện, hắn trực tiếp chém ra một kiếm, cường hoành kiếm mang hướng thẳng Ác Ách mà đi.

“Muộn”

Ác Ách gầm lớn một tiếng, ánh mắt hắn tràn đầy quả quyết thân thể hắn không ngừng bành chướng.

“Ầm”

Ác Ách quả quyết tự bạo, vụ nổ lớn quét sạch bốn phía kiếm mang cũng bị phong bạo đánh cho không còn, một vị đại tôn tự bạo uy lực khủng bố có thể nghĩ, bên dưới huyết hồ trực tiếp bị năng lượng đột cho không còn.

Phong ấn cũng bị Ác Ách tự bạo năng lượng cho phá hủy, nó vốn đã bị Huyền Dẫn Diệt Phong trận làm cho suy yếu bây giờ đối diện với một vị đại tôn cường giả tự bạo năng lượng làm sao có thể chịu nổi.

Phong ấn bị phá, một vòng xoáy màu đen xuất hiện trên không chung, vô số hắc khí lan tràn ra bên ngoài, khuôn viên mấy ngàn dặm trực tiếp bị hắc khí che lấp, bầu trời chuyện thành màu đen.