Thanh Xuân Tớ Và Cậu - Phương Thùy

Chương 17: Sự hậu đậu của Tiểu Vy



Trong lúc một số bạn đang ngủ nghĩ thì các thầy cô đã tập hợp lại để đàn, hát các kiểu cũng coi như thư giãn sau những thờ gian giảng dạy mệt mỏi. Bầu trời đã trong xanh, tiếng chim ríu rít hót vang hòa vào giai điệu nhẹ nhàng mà thầy coi đang ngân nga.

Trời cũng đã chiều tà, mọi người rủ nhau từng top một đi thay đồ chuẩn bị đi sở thú tham quan rồi đi công viên tối luôn. Hàn Dân Khê cũng đã chơi game được mấy trận. Tiểu Vy thì ngủ ngon lành kế bên, cày phim rồi ngủ lúc nào cũng chẳng biết. Còn hai người kia thì đi thay đồ rồi. Hàn Dân Khê đánh vào vai Tiểu Vy kêu cô dậy. Lần này không ngủ say như mọi ngày nữa mà cô dậy ngay vì nhớ là chiều nay được đi chơi. Tiểu Vy và Hàn Dân Khê lấy đồ đi thay một lượt. Khoảng mười lăm phút sau, Hàn Dân Khê đã tắm rửa thay đồ xong hết rồi đứng ở ngoài mấy phút cũng chưa thấy Tiểu Vy đâu. Ở ngoài cũng đã vắng người, số còn lại đã đi về lều chuẩn bị đồ đạc cần thiết rồi. Hàng Dân Khê thấy lạ đành phải gõ cửa hỏi thăm: "Nè, cậu chết trong đó hay gì mà lâu dữ vậy?"

Tiểu Vy nói nhỏ: "Có ai ở ngoài đó nữa không?"

"Còn mấy cậu bạn ở lớp kế."

"Hả, không còn bạn nữ nào?"

"Ừ, người ta đi chuẩn bị hết rồi, nào là son phấn các kiểu, còn cậu vẫn ở trong đó đấy thôi."



"Tớ.. tớ.. quên mang cái đó rồi."

"Cái đó?"

"Thì là băng vệ sinh đó cha nội. Cậu lấy giúp tớ được không? Làm ơn!"

"Chưa thấy ai hậu đậu như cậu, đã tới tháng rồi còn quên mang.. thật là" Hàn Dân Khê bỉ tay vào túi quần, tay còn lại gãy gãy đầu

"Cậu để chỗ nào?"

"Ngăn kéo bên trong vali vàng á." Tiểu Vy chỉ chỗ tận tình.

"Đợi tí." Hàn Dân Khê ba giò bốn chẳng chạy về lều.

Về đến lều thì thấy hai con người kia đang nhìn gương chảy tóc, xịt keo các kiểu. Còn điệu hơn con gái. Cậu lấy vali của Tiểu Vy ra rồi ngồi ở một góc che vali lại, lấy đồ cần dùng rồi đậy vali cẩn thận. Sau đó thì phóng cái vèo đi mất tiêu.

"Cậu ấy bị ma nhập hay sao í nhờ?" Dương Tề Dân lắm mồm.

"Đến rồi, cậu không hé cửa thì làm sao lấy được." Hàn Dân Khê đứng ngoài quay mặt sang các cậu bạn đang đứng bên kia đợi đến lượt vào thay đồ.



Tiểu Vy hé cửa rồi lấy đồ vào nhanh nhẹn "Đa tạ ca ca."

Nghe thấy bốn từ ấy, Hàn Dân Khê không nhịn được liền phì cười nhắm nhở: "Lâu lắm rồi mới nghe cậu cảm ơn tớ chân thành như vậy." Tiểu Vy đã thay đồ xong, mở cửa ra rồi dậm lên chân cậu một cái, liền đi nhanh.

Hàn Dân Khê đuổi theo: "Nè, tớ đợi cậu nảy giờ mà lại đi bỏ tớ."

"Hứ.." Tiểu Vy đỏng đảnh đi tiếp. Cô mặc một cái áo trễ vai màu trắng tinh khôi cùng với chiếc váy ngắn xinh xắn màu vàng. Dưới ánh nắng chiều tà, làn da noãn nà trắng trẻo lại hút hồn bao cậu bạn khác giới. Hàn Dân Khê đi cùng Tiểu Vy với quần jogger yêu thích có thêm đây xích khuy rất cool ngầu và một cái áo thun rộng màu trắng, bỏ một phần áo vào quần rất chi là này nọ nha.

Vừa vào lều thì đã nghe Dương Tề Dân trêu chọc đôi câu: "Ừm, đi catwalk mới về đứng hơn? Rất đẹp đó nha."

"Lão Tề à, cậu cũng biết nhìn đó chứ. Đương nhiên là chị đây đẹp rồi."

"Gặp chút chuyện nên về trễ." Hàn Dân Khê trả lời câu hỏi đầu của Dương Tề Dân.

"À mà lúc nãy làm gì vậy chạy như ma đuổi vậy? Lấy thứ gì à?" Cao Vũ Ninh cũng góp vui.

"À, không có gì đâu." Tiểu Vy nhanh chóng trả lời rồi gãy gãy đầu, tỏ vẻ như không có chuyện gì thật.

Tiểu Vy chỉ cần chải tóc hai ba lược rồi tô son là đã xong. Vì vốn cô đã xinh sẵn không cần phải nhiều bước điệu đà cho tốn công. Hàn Dân Khê thì đem theo máy ảnh đeo vào cổ. Tiểu Vy thì quẩy thêm một cái túi nhỏ xinh xắn mang xéo qua ngực. Hàn Dân Khê thấy cô đã chuẩn bị xong liền ghé sát vào tai Tiểu Vy rồi đồ hỏi: "Cậu có đem đủ đồ cần thiết chưa?"

"Cậu yên tâm." Nói xong Tiểu Vy liền đưa bịt khăn giấy ra. Con gái mang theo bịt khăn giấy là chuyện đương nhiên rồi.

"Ý tớ là.." Hàn Dân Khê chậc lưỡi rồi nói.

"À, nhớ rồi hehe." Tiểu Vy lại bỏ não ở nhà nữa rồi. Hàn Dân Khê đập tay lên trán. Đi chơi mà còn hơn đi trông trẻ nữa, cậu rất có tư chất đi làm bảo mẫu giữ trẻ luôn đó. Suốt này lo như vậy rồi còn đời hỏi gì nữa. Đúng là trúc mã đa tài đa năng mà.

Cả đoàn tập hợp lại rồi nghe hướng dẫn của cô, sau đó ai lên xe nấy bắt đầu khởi hành đến sở thú. Ai cũng hưng phấn vì sau khi đi sở thú thì sẽ đến với công viên vui nhộn. Ai thích mua gì thì mua nấy, chơi gì thì tùy ý, chụp ảnh bao nhiêu cũng được. Nghĩ đến cảnh đó là ai ai cũng mê mẫn hết cả rồi. Tiểu Vy không thể nào ngồi yên được. Cô cứ lắc qua lắc lại rồi lại ngó lên xem đến nơi chưa. Dương Tề Dân và Cao Vũ Ninh ngồi ở sau cũng đau hết cả đầu. Hàn Dân Khê thì đang test máy ảnh để lát nữa chụp mấy con vật để nghiên cứu về đời sống của nó làm bài thu hoạch cũng sẽ tốt hơn. Đúng là người giỏi thì đi đâu cũng nghĩ đến việc học. Cậu đang rà mấy ảnh, cuối cùng thì rà ngay Tiểu Vy đang dòm ngoài cửa sổ. Cậu đã không ngần ngại mà chụp một tấm làm lưu niệm cho Tiểu Vy. Chụp xong rồi, Hàn Dân Khê nhìn vào máy ảnh rồi cười mỉm.

"Mấy em thú dễ thương đợi chị nha. Chị đang đến đây." Tiểu Vy lấy tay vẽ vẽ lên cửa kính rồi nói chuyện một mình cho đỡ buồn. Ái chà, coi bộ cô nàng này rất thích đến sở thú đây. Bài thu hoạch lần này khỏi lo lắng gì rồi.