Tây Sơn Hành Trình Vượt Thời Gian

Chương 42: Một đêm sấm chớp




Sau khi cho quân tiến sát nơi đóng quân của Thống Binh Huy ở Mỹ Thị. Lân cùng Nhạc cho quân hạ trại ẩn nấp chờ thời cơ tấn công.

Lúc này Huy Đống đi tới bên Lân nhẹ giọng nói:
''Đại ca, đệ nhìn thấy bốn phía có gió bụi màu đỏ bay đầy núi sông, ắt hẳn là trời sắp có mưa, sau mưa còn có sấm chớp liên hồi''

Lân ngước nhìn trời, sau đó nói:
''Hôm qua ta có dựng một quẻ Thái Ất, quẻ được ngũ phúc, dương đơn- dương trùng. Ất cả ở cung 7, Văn tới Vị, Thời Kích ép. Đại chủ cung 1, phát kích tham chủ cung 3. Tham khách cung 9, phát Thần kể Hợi, mới Kích tới nhóm Cả, ngoài Kích.

Khối này Ất cả trợ đại tướng tuy cách, tham tướng phát. Ngoài trận lợi động trước, ra quân Đông Bắc, chiến lợi Tây Nam. Lợi trận thẳng, phất cờ xanh. Khí mây theo đông bắc lại lợi giờ Vị Thân''.

Cho nên tối nay ta sẽ không đánh lớn, xông thẳng tới mà tiến hành đánh du kích, vận phép binh theo tượng trời làm cho quân địch mệt mỏi''.

Tuy rằng đã tính toán sâu kỹ nhưng Lân vẫn có chút căng thẳng, lần quấy nhiễu này sẽ do Lân đích thân đi.

Lân cho gọi các đội trưởng lại phân phó:
''Lần này chúng ta sẽ quấy nhiễu bọn quân của Thống binh Huy, ta sẽ dạy các ngươi chế tạo vạn hỏa phi sa, mỗi 5 người sẽ có 3 người mang theo, 2 người yểm trợ. Dùng rượu đốt sao chế các vị thuốc, chứa trong cóng sành, không đủ cóng sành thì lấy đốt tre trúc mà thay, sau đó để thuốc nổ vào. Thứ này khi nổ sẽ sinh ra khói mù mịt làm mờ mắt kẻ địch
Các ngươi nhanh chóng làm cho ta 2 nghìn cái vạn hỏa phi sa, tối nay chúng ta sẽ dùng đến''

Các đội trưởng đồng thanh thưa:
''Xin tuân mệnh đô đốc''

Buổi chiều vào giữa giờ Dậu, quả nhiên trời có mưa, trận mưa nhỏ nhưng gió rất lớn kèm theo sấm chớp ầm ầm. Lân bí mật xuất lãnh 500 quân du kích mang đồ đi mưa, lấy cây cỏ ngụy trang mà tiến đến bên doanh trại của Thống binh Huy. Mưa tới đầu giờ Tuất thì tạnh nhưng vẫn còn sấm chớp liên hồi.

Khi đã tới sát doanh địch, Lân cho mọi người tản ra, mỗi đội 100 người, đội trưởng sẽ ngậm kèn hiệu trong miệng. Tiếng sấm nổ rền vang, quân du kích liền ném hỏa phi sa về doanh trại địch. Phi sa phát nổ làm khói bụi mù mịt. Nhân thời cơ đó, Lân cho quân đánh gấp, tiêu diệt một nhóm quân canh gác, sau đó rút lui ẩn nấp.

Quân lính trong doanh trại của Thống binh lúc đầu có chút rối loạn nhưng nhanh chóng đã bắt đầu điều chỉnh lại đội hình, tiến hành xuất quân ra nghênh chiến, nhưng khi quân ra thì lại không thấy địch đâu.

Khi trời chớp lên sáng chói, Lân lại cho quân đánh gấp vào đội dẫn đầu, giết được hơn trăm người thì tán ra chạy. Quân của Huy cho người truy đuổi, nhưng một đoạn thì lại mất tăm. Quân du kích đánh theo chiến thuật, cứ thấy chớp lòe sáng thì đánh hăng, chớp thôi thì náu im không động. Làm cho quân lính của Thống binh Huy cả loạn. Trăm người hễ nghe tiếng còi thì họp lại, làm cho quân triều đình càng không thể lường được.

Lân cho quân đánh như thế suốt đêm, làm chết rất nhiều binh lính triều đình, quấy nhiễu chúng không yên. Lúc nào cũng trong tình trạng căng thẳng. Đến gần sáng thì Lân thổi còi thu quân cùng nhau lui về.

Quân trong doanh trại ai nấy đều mệt mỏi, căng thẳng vì cả đêm phải chịu quấy nhiễu của một toán quân có hành tung quỷ dị, cách đánh khó lường.
Khi Lân trở về lại doanh thì Nhạc cho quân tiến đánh, dàn thành trận Bát môn kim tỏa.

Trận đầu số quân chỉ cần có 5.000 người mà đại tướng trước lĩnh 1.000 bày trận Ngũ hành để nắm then máy, chỉ còn 4.000 ngƣời, chia làm 20 đội, mỗi đội đặt một tỳ tướng, cai quản 200 người, có các hiệu Phong, Vân, Xà, Điểu, Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh, Khai, Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tôn, Ly, Khôn, Đoài.

Phép trận, đại tướng đứng giữa đánh một tiếng chiêng ba tiếng trống thì đội Vân tiến từ bên tả đứng ngang ở ngoài đại tướng, bên hữu thì đội Phong cũng tiến từ bên hữu đứng ngang ở ngoài đại tướng, thành Vân Phong đối nhau để làm nhãn trận (mắt trận).

Đã có mắt thì bốn chi thể cùng trăm khúc xương đều theo đấy làm hiệu lệnh. Cho nên đại tướng lại đánh một tiếng chiêng ba tiếng trống thì bên tả ngoài đội Vân là đội Kinh đứng nối theo, ngoài đội Kinh là đội Khai đứng nối theo, ngoài đội Khai là đội Hưu đứng nối theo, ngoài đội Hưu là đội Sinh đứng nối theo, ngoài đội Sinh là đội Chấn đứng nối theo, ngoài đội Chấn là đội Cấn đứng nối theo, ngoài đội Cấn là đội Khảm đứng nối theo, ngoài đội Khảm là đội Càn đứng nối theo, để làm vây cánh trận tả.

Bên hữu thì ngoài đội Phong là đội Tốn đứng nối theo, ngoài đội Tốn là đội Ly đứng nối theo, ngoài đội Ly là đội Khôn đứng nổi theo, ngoài đội Khôn là đội Đoài đứng nối theo, ngoài đội Đoài là đội Tử đứng nối theo, ngoài đội Tử là đội Cảnh đứng nối theo, ngoài đội Cảnh là là đội Đỗ đứng nối theo, ngoài đội Đỗ là đội Thương đứng nối theo, để làm vây cánh trận hữu.

Đã có mắt cùng vây cánh thì phải tai. Cho nên đại tướng lại đánh một tiếng trống thì bên tả đội Xà tiến lên đứng ở bên ngoài đội Càn để làm tai bên tả, bên hữu thì đội Điểu tiến lên đứng ở bên ngoài đội Thương để làm tai bên hữu. Như Thế là thành trận Bát môn đệ nhất biến ngang dài. Đó là trận đệ nhất biến.

Nếu giặc đánh vào đội Xà bên tả thì lấy đội Xà làm chính, đội Vân làm kỳ, các đội Càn, Khảm, Cấn, Chấn làm tả chi, các đội Sinh, Hưu, Khai, Kinh làm tả dực để cứu.

Nếu giặc đánh vào đội Điểu bên hữu thì lấy đội Điểu làm chính, đội Phong làm kỳ, các đội Thương, Đỗ, cảnh, Tử làm hữu chi, các đội Tốn, Ly, Khôn, Đoài làm hữu dực để cứu. Còn như đại tướng thì ở giữa nên bị giặc đánh trước, thì đội Vân đội Phong làm chính, đội Xà đội Điểu làm kỳ, các đội Kinh, Khai, Hưu, Tử, Càn, Khảm, Cấn, Chấn làm tả chi, các đội Tôn, Ly, Khôn, Đoài, Tử, Cảnh, Đỗ, Thương làm hữu dực, để cùng cứu ứng nhau.

Thế là biến chính làm kỳ, biến kỳ làm chính, lấy trước làm sau, lấy sau làm trước, làm phép biến trận mầu nhiệm. Trận như con rắn Thường Sơn, đánh đầu thì đuôi cứu, đánh đuôi thì đầu cứu, đánh giữa thì đầu đuôi cùng cứu.

Tiếng trống trận vang lên ầm ầm, ba quân hò hét tấn công
"Giết ttttttt…''
"Giết ttttt…''
….

Quân triều đình bị quấy nhiễu cả đêm nên bây giờ tinh thần cũng đi xuống rất nhiều. Quân kỵ tiên phong vừa mới xuất trận đã bị trận pháp của Nhạc đánh cho tan tác. Thống binh huy cho chia quân làm 5 cánh để phá trận nhưng quân Tây Sơn dường như trở thành những con quỷ dữ, liều chết mà đánh, quyết không lui bước làm cho trận càng thêm vững chắc không thể chia cắt.

Đánh đến khi quân triều đình đã mỏi mệt, quân lính dần mất đi tinh thần chiến đấu thì Nhạc cho biến trận thành trận Bát môn kim tỏa tứ biến

Nhạc đánh một tiếng trống, hai đội Hữu, Sinh ở sau trận bên tả đi chéo lên đứng ngang vào chính nam trước trận, hai đội Đỗ, Thương đi chéo lên đứng vào góc trên đông-nam, hai đội Cấn, Chấn đứng thẳng vào chính đông bên tả trận, hai đội Kinh, Khai ở sau trận bên hữu đi chéo lên đứng vào góc dưới tây-bắc, hai đội Ly, Tốn lui xuống ngang vào chính bắc sau trận, mà hai đội Cảnh, Tử ở trước trận thì đi chéo lên đứng vào góc tây-nam, hai đội Khôn, Đoài đứng vào chính tây bên hữu trận.

Xong rồi, Nhạc lại đánh một tiếng chiêng thì đội Vân ở góc dưới bên tả đi lên đứng xen vào quãng giữa hai đội Sinh, Hưu, mà đội Xà thì đứng xen quãng giữa hai đội Càn, Khảm, đội Phong ở góc dưới bên hữu đi lên đứng xen vào quãng giữa hai đội Kinh, Khai, mà đội Điểu thì đứng xen vào quãng giữa hai đội Cảnh, Tử ở góc trên. Thế là thành trận Bát môn Kim tỏa đệ tứ biến.

Biến trận thành, Nhạc cho quân tiến lên đánh mạnh vào trung quân của địch.

Bốn đội tiên phong dẫn đầu, Lý Tài dẫn xuất đội Đỗ, Tập Đình đội Khảm, Lân đội Càn, Tú đội Cảnh, cùng nhau đâm thẳng vào đội hình Thống Binh Huy.

Lân lúc này giết địch đến đỏ cả mắt, một đường xông tới không ai cản nổi, làm cho binh sĩ phía sau sĩ khí dâng cao ra sức chém giết. Có binh lính bắt đầu chặt lấy đầu kẻ địch mà đeo, để sau lĩnh thưởng, những binh lính khác cũng làm theo, làm cho đội quân này càng thêm man rợ.

Phía bên kia, hai tướng Lý Tài và Tập Đình cũng ra sức chém giết thống khoái. Tập Đình vẫn như xưa thích giết kẻ địch một cách tàn nhẫn.

Quân triều đình thấy thế thì càng thêm hoảng loạn, ý chí mất sạch, bắt đầu có kẻ rụt rịch muốn tháo chạy.

Thống binh Huy nhìn thấy thế trận bên mình đang dần tan rã mà kẻ đầu sỏ là tên tướng giặc trông gầy yếu nhưng lại vô cùng hung hãn kia. Huy liền cử hai viên tướng dưới trướng xung trận, phải quyết chém đầu tên tướng đó lấy lại sĩ khí cho ba quân.

Hai tướng người cầm đại đao, người cầm trường thương, phân ra tả hữu hò hét xông lên
''Tên giặc bỏ mạng lại nơi đâyyyyy''
"Giết tttt''

Khi hai tướng của Huy lao đến thì nhìn thấy Lân nhe răng cười, gương mặt đầy máu kết hợp với nụ cười chết chóc làm cho hai tướng ấy khiếp đảm. Lân vung giáo đâm tới vị tướng bên tả, hắn ta vội vàng ngã người ra sau né tránh. Nhưng kỳ thật đây chỉ là hư chiêu, thanh giáo quét qua tên tướng bên hữu mới là thực.

Lân gầm lên:
''Xuống ngựa cho taaaaa''

Tên tướng ấy phản ứng cũng rất nhanh lẹ, khi thấy thanh giáo quét qua mình thì liền vung đại đao lên chống đỡ, nhưng kình lực quá lớn làm cho hắn bay khỏi ngựa ngã vật ra đất, chưa kịp đứng dậy thì đã bị Tú chực chờ sẵn đập một côn lên đỉnh đầu chết tươi.

Tên tướng còn lại thấy tình hình không ổn, kẻ này quá dũng mãnh, nếu còn nấn ná thì e là mạng không giữ được, bèn giục ngựa chạy về.

Lân cười hung tợn:
'' Hahaha, muốn chạy à''

Thanh giáo trong tay phóng đi, ngọn giáo xuyên qua người tên tướng kia, mang theo xác hắn cắm phập xuống đất, kình lực vẫn còn rất mạnh làm cho cán giáo run lên bần bật.

Lúc này quân triều đình đã tán loạn, khởi nguồn là toán quân theo sau hai tướng kia bắt đầu tháo chạy, hiệu ứng lan nhanh ra làm cho binh bại như núi đổ. Thống binh Huy giục ngựa chạy gấp.

Nhạc lệnh Lân và Tú đi cướp lấy kho lương, còn mình cùng hai tướng Tài, Đình đốc quân truy đuổi.

Nhạc cho quân truy đuổi tàn quân của Thống binh Huy hơn 50 dặm mới dừng lại, quân lính nghỉ ngơi 1 canh giờ thì quay trở về Mỹ Thị.

Quân trở về nhận được tin đã chiếm lấy được kho lương của địch thì tất cả hò reo vang dội. Những binh sĩ chém được đầu giặc vẫn còn đeo trên người, làm cho không khí nồng mùi máu tanh, nhưng gương mặt ai ai cũng vô cùng phấn khích.

Lân cho Điểm, Nhất, Hòa giám sát việc đổi đầu người sang thẻ tre để ghi danh sách nhận thưởng. Việc này do cô nàng Phi Yến phụ trách, nếu như nàng ta thấy cảnh tượng này chắc có lẽ lại mất ngủ.

Phân phó mọi việc cho các tướng lĩnh, Lân đi đến doanh trại của mình, cả người Lân lúc này ê ẩm chỉ muốn ngủ một giấc thật dài. Nhưng vừa mới tiếp quản nơi này, còn nhiều việc bộn bề cần giải quyết nên chưa thể ngủ được. Đang ngồi nghỉ thì có Tú bước vào
''Đại ca, huynh vẫn chưa rửa mặt thay đồ à, toàn thân huynh nồng đậm mùi máu với cả mặt huynh lúc này trông rất dữ tợn''

Lân cười nói
''Mãi lo chuyện quân, ta cũng quên mất. Đệ ngồi đây chờ ta một lát, để ta đi rửa mặt''

Nói rồi Lân đi ra tìm nước rửa mặt, cột lại tóc cho gọn gàng.

Khi rửa mặt xong đi vào lại doanh trại thì đã thấy Huy Đống, Điểm, Nhất, Hòa cũng đã ngồi cùng Tú chờ mình.

Lân hỏi:
''Những việc ta phân phó, các đệ đã làm xong chưa''

Điểm chắp tay
''Bẩm đại ca, lần này quân ta đã có nhiều kinh nghiệm trong việc tiếp quản nên ai nấy đều chủ động thu xếp, các đội trưởng đang tiến hành làm các việc mà huynh giao phó''

Lân gật đầu:
''uhm, tốt lắm, các đệ cũng nên tranh thủ nghỉ ngơi đi''

Tú bước ra ngoài cho quân canh gác lui ra xa, nếu ai chưa được phép thì không được tới gần doanh trại. Dặn dò xong, Tú trở vào nói:

''Kế sách lần này của đại ca quả thật quá mạo hiểm, tối ấy khi nghe Nhạc trại chủ sai người lôi huynh ra chém, bọn đệ ai nấy đều sợ đến phát run''

Vừa nói xong câu ấy, thì có người bước vào, mọi người cả kinh thất sắc. Tú quay lại nhìn thì thấy người đó là Nhạc trại chủ.

Tất cả vội quỳ xuống chắp tay hành lễ:
''Trại chủ''

Vẻ mặt mọi người đều hoang mang lo lắng. Tú thầm nghĩ [ta đã căn dặn kỹ đám quân canh gác, tại sao lại không vào thông báo]

Nhìn thấy các tướng lĩnh đều căng thẳng thì Nhạc nhẹ mỉm cười nói:
''Tất cả đứng lên đi, cũng không cần phải lo lắng, ta cũng biết chuyện này. Hôm ấy khi họp bàn xong, Lân đô đốc đã viết vào tay ta bốn chữ''


Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với
— QUẢNG CÁO —