Tận Thế Tông Sư

Chương 39



Niết Bàn Tạp, có thể cho người sử dụng tùy ý lựa chọn độ khó thế giới, tiêu trừ hết thảy mặt trái cảm xúc của người sử dụng, nhưng lại toàn quyền quyết định có phong ấn ký ức ngắn ngủi ở mỗi thế giới hay không, cũng tự động cho người sử dụng hưởng thụ năng lực tối cao trong mỗi thế giới, người sử dụng tử vong là lúc hiệu quả của Kỳ Nghỉ Tạp giải trừ, phong ấn giải trừ, tiêu trừ hết thảy nguy hại của người sử dụng và tự động phản hồi thế giới cao đẳng. Niết Bàn Tạp ngạch độ rất nhiều, năm năm Niết Bàn Tạp chỉ xuất hiện trong lời đồn, ba mươi năm Niết Bàn Tạp còn chưa từng nghe qua.
Chỉ là tiêu trừ hết thảy mặt trái cảm xúc của người sử dụng cũng đủ để vô số người xua như xua vịt. Bọn họ vẫn luôn xuyên qua những thế giới khác nhau, gặp qua sinh ly tử biệt, có thể tiêu trừ mặt trái cảm xúc, quả thực là loại thuốc cực kỳ tốt cho người làm nhiệm vụ. Càng không nói sử dụng Niết Bàn Tạp có thể lấy được bất cứ thứ gì họ muốn trong bất cứ thế giới nào. Ngươi có thể tỉnh chưởng thiên hạ quyền túy ngọa mỹ nhân tất, có thể lựa chọn phế tài nghịch tập, cũng có thể lựa chọn kỳ tài ngút trời, tại thế giới ngươi chọn, ngươi có thể có được hết thảy những gì mình muốn! Thứ ngươi muốn, là cái này sao?
Mà trong mắt những người đó có thể đến Niết Bàn Tạp dễ như trở bàn tay, đây chẳng qua chỉ là một loại thả lỏng ngắn ngủi mà thôi, không ai lại quá mức tham lam cảnh mơ ngắn ngủi, cho nên diễn xưng là Kỳ Nghỉ Tạp.
Yến Thừa Cựu nhìn Lâm Ẩm Vô như vậy, trong lòng chỉ cảm thấy vớ vẩn.
Không phải hắn là Dương Tuyển giả sao, sao mắt lại thành màu đen rồi?
Không phải đã chết rồi ư? Sao lại sống lại được?
"Người mới, tôi thật sự nên khen ngợi cậu." Lâm Ẩm Vô ngồi xổm xuống, ngón tay nâng cầm Yến Thừa Cựu lên, "Có thể phá hư Kỳ Nghỉ Tạp, đặc biệt là Kỳ Nghỉ Tạp của tôi, cậu chính là người đầu tiên từ trước tới nay."
"Anh không phải là Lâm Ẩm Vô?" Dường như Yến Thừa Cựu đã bắt được thứ gì đó.
"Tôi đương nhiên là Lâm Ẩm Vô." Lâm Ẩm Vô buông mặt Yến Thừa Cựu ra, "Chẳng qua những hồi ức không vui đó đều phong ấn lên Lâm Ẩm Vô mà thôi. Nếu là tôi của hiện tại, cậu có thứ gì trên người thì tôi cũng có thể bắt cậu ngoan ngoãn nhổ ra!"
"Sao lại nhìn tôi như vậy? Cảm thấy tức giận, cảm thấy tôi lừa cậu à?" Lâm Ẩm Vô nhìn đôi mắt Yến Thừa Cựu rồi cười nói, "Tôi sử dụng Kỳ Nghỉ Tạp, không có ký ức sau này, người cậu quen chính là tôi ban đầu."
Yến Thừa Cựu nỗ lực chống tay trên mặt đất đứng dậy.
"Rối Gỗ Tuyệt Vọng không nói với cậu, lúc người mới đối mặt với tiền bối, không thể ương ngạnh sao?" Lâm Ẩm Vô nhìn ánh mắt không cam lòng của Yến Thừa Cựu, nhịn không được nói.
Yến Thừa Cựu thất tha thất thểu đứng lên, không đáp.
Nếu cậu nói chuyện, máu nghẹn trong họng sẽ nhịn không được mà nhổ ra.
Cậu chỉ cảm thấy, mình luôn ngã trên mặt đất, bị Lâm Ẩm Vô nhìn xuống từ trên cao, tư vị thật không dễ chịu.
Cậu đại khái đã đoán được thân phận chân chính của người trước mặt.
Đúng rồi, bị Rối Gỗ chọn trúng, đưa đến tận thế lưu luyến một thế giới tốt đẹp, sao chỉ có mình cậu được?
Trách không được năng lực của Lâm Ẩm Vô đặc thù như vậy, hoàn toàn bất đồng với Dương Tuyển giả khác.
Trách không được Lâm Ẩm Vô không hề quý trọng sinh mệnh của mình, có lẽ trong tiềm thức hắn đã biết mình sẽ không chết.
Nhìn lại đủ loại dĩ vãng, hầu hết một ít chi tiết không hợp lý đều có được đáp án.
"Xem ra Rối Gỗ Tuyệt Vọng không khuyên cậu." Lâm Ẩm Vô nhìn Yến Thừa Cựu chống mình đứng dậy có chút kinh ngạc, lại cảm thấy hơi buồn cười. Hắn bao nhiêu năm qua chưa từng thấy tên nào ngu ngốc hàng thật giá thật thế này? Chẳng qua nhìn bộ dạng tuổi trẻ non nớt của Yến Thừa Cựu, lại cảm thấy cũng bình thường.
Bất đồng lớn nhất giữa thiếu niên và người trưởng thành, nằm ở chỗ người trước muốn làm gì đều không suy xét quá nhiều, chỉ bằng cảm giác, người sau lại suy xét đến các phương diện, cuối cùng chọn ra một con đường ích lợi phù hợp nhất với bản thân. Thiếu niên hâm mộ người trưởng thành thành thục ổn trọng, người trưởng thành hâm mộ thiếu niên khí phách hăng hái.
Nhưng trong thế giới tận thế, đám người lâu năm chỉ biết ghen ghét thiếu niên mà thôi.
Tốt lắm đó, tuổi trẻ tươi mới cỡ nào, còn bộ dáng chưa từng bị ác mộng theo chân kia nữa.
Khiến người ta nhịn không được muốn hủy diệt.
"Đây là thế giới thứ nhất của cậu, thuần tân binh luôn?" Lâm Ẩm Vô lần thứ hai đánh giá Yến Thừa Cựu, vừa lòng nói, "Nếu đây là thí luyện của cậu, tôi đại khái có thể lý giải. Nói chung, thuần tân binh sẽ không đến loại thế giới này, bởi vì tỷ lệ chọn thế giới này của Kỳ Nghỉ Tạp quá nhiều, tỷ lệ tử vong của người mới quá cao, đám người lâu năm luôn nhịn không được muốn chèn ép người mới."
"Cậu đi đi." Lâm Ẩm Vô vẫy vẫy tay, "Tuy rằng cậu gián đoạn kỳ nghỉ của tôi, nhưng trước khi chết tôi lại có thể ở bên cậu, quan hệ hẳn cũng không tệ." Lâm Ẩm Vô là một người rộng lượng, hắn làm khách du lịch vốn dĩ cũng không cam tâm tình nguyện, có thể trở về trước tiên cũng không tồi. Vẫn luôn đảm đương một cái gì đó không biết trong kỳ nghỉ, cái gì cũng nhớ không nổi, làm hắn thời thời khắc khắc đều cảm thấy bản thân sẽ phạm xuẩn "chính mình" cũng không phải chuyện gì khiến người ta vui vẻ.
Yến Thừa Cựu nghe hắn nói, nỗ lực áp chế mùi vị tanh ngọt trong cổ họng, nghẹn ngào hỏi, "Chuyện lúc trước, anh nhớ không nổi?"
"Hiệu lực của Kỳ Nghỉ Tạp còn cần một chút thời gian để giảm bớt." Lâm Ẩm Vô đáp, "Như thế nào, nếu cậu có thù oán gì với tôi, nhân lúc tôi chưa nhớ gì, nhanh chạy đi."
"Yến Thừa Cựu phái Cổ Võ, còn mong các hạ chỉ giáo." Yến Thừa Cựu đương nhiên không đi, cậu ôm quyền, hướng Lâm Ẩm Vô bái một cái.
Lâm Ẩm Vô hơi nheo mắt, dường như không rõ Yến Thừa Cựu có tính toán gì.
"Còn mười phút nữa là tôi rời khỏi thế giới này." Yến Thừa Cựu nỗ lực tươi cười, "Khó có được nhìn thấy một tiền bối, còn mong tiền bối chỉ điểm vài câu."
"Ra là cậu muốn tìm đánh?" Lâm Ẩm Vô cười nhạo một tiếng, lập tức không lưu tình, một chưởng đánh bay Yến Thừa Cựu ra ngoài.
Nếu những người khác dám nói lời này trước mặt hắn, chỉ sợ đã chết vô số lần.
Nhưng lúc nhìn người này, Lâm Ẩm Vô lại không khỏi có chút thương hại.
Mặc kệ mình có bị phong ấn ký ức hay không, hắn đều không được xem là người tốt. Nhóc con này, không phải là bị hắn trước kia lừa rồi chứ?
Yến Thừa Cựu vừa nói xong, liền gắt gao nhìn chằm chằm hành động của Lâm Ẩm Vô.
Nhưng chờ đến lúc cậu phản ứng lại, cả người cậu đã bay lên không trung, ngực đau đớn kịch liệt.
Yến Thừa Cựu cũng cảm thấy mình không thể nói lý.
Lâm Ẩm Vô không chết, đây chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao? Nhưng lúc nghe Lâm Ẩm Vô nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu không còn cách nào nhớ tới những chuyện trước kia, Yến Thừa Cựu vẫn cảm thấy khó có thể tiếp thu.
Hóa ra chuyện mà cậu chỉ sợ cả đời cũng khó có thể quên được chỉ là một chuyện có hay không cũng được trong mắt người khác sao?
Lâm Ẩm Vô trước kia cậu đánh không lại, Lâm Ẩm Vô hiện tại càng không có khả năng thắng.
Nhưng cậu chỉ còn mười phút ở thế giới này mà thôi, mười phút cũng đủ để cậu đánh cược một lần.
Đối với người tập võ mà nói, nếu có chuyện gì nghĩ không ra, cứ dùng vũ lực giải quyết, hoặc là nhân cơ hội nào đó, trực tiếp đánh hắn bất tỉnh! Có lẽ cậu thật sự là một tên đầu gỗ, luôn nhịn không được tự mình chuốc lấy cực khổ. Rõ ràng biết chính mình nói như vậy sẽ không có được chỗ tốt, rõ ràng biết làm bộ lơ đãng bỏ qua lời nói của hắn mới là tốt nhất, nhưng nghĩ đến trước khi Lâm Ẩm Vô trực tiếp chết trước mặt mình, ngày nào cũng dùng máu của hắn để chữa trị cho mình, Yến Thừa Cựu liền khó có thể cưỡng bách bản thân tiếp nhận sự thật Lâm Ẩm Vô đã biến thành người khác.
Yến Thừa Cựu rơi một cú thật mạnh xuống mặt đất, lần này thật sự dậy không nổi.
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Yến Thừa Cựu ngã trên nền đất, mặt trời sắp ló dạng, đang chậm chạp mọc lên từ đường chân trời.
Mười phút sau, chắc là có thể thấy một nửa mặt trời.
Gương mặt của Lâm Ẩm Vô lần thứ hai dừng trong mắt Yến Thừa Cựu.
"Sao lại tức giận vậy?" Lâm Ẩm Vô hiếu kỳ nói, "Chẳng lẽ tôi cô phụ cậu? Không nên, cậu không phải loại hình tôi thích, cho dù đang nghỉ phép, tôi cũng không có khả năng sẽ xuống tay với một nhóc con!"
Yến Thừa Cựu muốn cử động ngón tay, nhưng lại không hề nhấc nổi.
Cũng không biết một chưởng kia của Lâm Ẩm Vô đánh thế nào, cậu cảm thấy mình đã mất hết toàn bộ quyền khống chế thân thể luôn rồi.
Động đi.
Động đi!
"Không phải vì tình, thế là vì nghĩa." Lâm Ẩm Vô nhìn chằm chằm Yến Thừa Cựu nói, "Cậu thật sự sẽ động thủ vì chuyện buồn cười thế này à. Người mới, tôi nói cho cậu biết, trừ bỏ bản thân mình, muốn sống sót tại tận thế này, cái gì cũng không thể tin."
Yến Thừa Cựu nhìn hắn, những lời này giống như đã từng nghe qua.
"Nhưng cũng là do Rối Gỗ Tuyệt Vọng sai." Lâm Ẩm Vô tự xoa trán, "Nó luôn thích biến người mới trở về phiên bản hồn nhiên nhất, nhất là độ tuổi không có biện pháp tiếp thu hắc ám, sau đó nhìn họ từ từ bị vấy bẩn, thẳng đến thời điểm thí luyện cuối cùng, mới cho các cậu nhớ lại mọi thứ."
Trong mắt Yến Thừa Cựu hiện lên nghi hoặc.
"Rối Gỗ, cái thứ khiến người ta kinh tởm kia là Rối Gỗ Tuyệt Vọng. Nó chưa bao giờ nói bất cứ thứ gì cho nhóm thuần tân binh cả, chỉ chờ bọn họ đi trăm dặm mới tìm được một cơ hội sống sót mới báo ra một ít tin tức, đồng thời, cũng sẽ cho cậu tư cách mua ba đạo cụ." Lúc Lâm Ẩm Vô nhắc tới Rối Gỗ Tuyệt Vọng, trong mắt tràn đầy khinh bỉ, "Người mới nào cũng giống cậu lúc này, đơn thuần muốn chết. Nhưng không dùng được bao lâu, rất nhanh sẽ biến trở về nguyên hình."
"Cậu hiện tại càng đơn thuần, càng chứng minh chuyện trước kia cậu trải qua thảm thiết tới nhường nào. Người không trải qua chuyện gì sẽ không thể đến thế giới tận thế." Lâm Ẩm Vô thương hại nhìn Yến Thừa Cựu, "Cái tính này của cậu, chắc hẳn sinh thời chết rất thảm!"
Chết?
Tôi chết rồi?
Yến Thừa Cựu muốn đào ra một ít tin tức về cái chết của mình, nhưng đầu óc trống rỗng, căn bản không có thứ gì.
"Từ bỏ đi, cậu không có khả năng nhớ được đâu, chờ đến thời điểm thí luyện cuối cùng của người mới, cậu sẽ nhớ được thôi." Lâm Ẩm Vô khẽ cười nói, "Cậu hiện tại hẳn là không thể động, nếu cậu có thể cử động ngón tay một chút, tôi sẽ nói ít tin tức cho cậu, thế nào?"
Nhìn hài hước trong mắt Lâm Ẩm Vô, tâm tình của Yến Thừa Cựu tức khắc bình tĩnh.
Tính cách này, quả nhiên vẫn là Lâm Ẩm Vô.
Sao cậu lại sợ người nào đó chiếm cứ thân thể của Lâm Ẩm Vô lại đây thị uy với cậu nhỉ?
Yến Thừa Cựu nỗ lực khống chế chân khí trong thân thể, nhưng chân khí như chìm xuống đáy biển, không có động tĩnh nào.
"Tiếc thật, xem ra cậu không động đậy rồi." Lâm Ẩm Vô cảm thấy hơi không thú vị, tuy rằng hắn biết đối phương không có khả năng cử động được, nhưng nhìn Yến Thừa Cựu thật sự không nhúc nhích, vẫn cảm thấy hơi thất vọng.
Hắn ngồi dậy, nhìn mặt trời đang bắt đầu ló dạng, trong tay xuất hiện một lá poker.
"Mặt trời đen, không tồi không tồi." Hắn ném lá poker về phía mặt trời.
Vừa mới dứt lời, bầu trời phảng phất như u tối trong nháy mắt, sau đó khôi phục vẻ sáng ngời.
Lâm Ẩm Vô nguyên bản lấy ra một lá bài trống, nhưng hiện tại, trên lá bài lại xuất hiện một hình hắc đào.
"Tuy rằng chỉ là lực lượng phục khắc, nhưng lực lượng của mặt trời đen vẫn rất thú vị, kỳ nghỉ này cũng không thể xem là một con số không." Lâm Ẩm Vô thu lá bài trong tay, chuẩn bị rời đi.
Không, không thể để hắn đi!
Yến Thừa Cựu rất muốn biết bản thân đã xảy ra chuyện gì, cũng muốn biết Rối Gỗ Tuyệt Vọng rốt cuộc là thứ gì?
Cậu chết thật rồi sao?
Cậu thật sự đã trải qua rất nhiều chuyện sao?
Nếu thật sự như thế, vậy ông ngoại đâu, ông ngoại sẽ biến thành bộ dáng gì?
Động đi, động đi!
Hai mắt Yến Thừa Cựu dần dần đỏ lên, cậu chưa từng nghĩ tới hóa ra khống chế một ngón tay cũng khó khăn như vậy sao?
Chẳng lẽ thật sự phải từ bỏ sao, vất vả lắm cậu mới có một chút hy vọng.
Yến Thừa Cựu cảm thấy thân thể rất đau, một nguồn năng lực không tên chưa từng biết vọt tới chỗ cậu.
Hắn phải đi sao?
"Gì thế?" Lâm Ẩm Vô ý thức được gì đó, quay đầu nhìn Yến Thừa Cựu.
Cậu vẫn như cũ không nhúc nhích, nhưng đá vụn xung quanh thân thể cậu lại trôi nổi giữa không trung.
Không có khả năng, nhóc người mới này đã bị hắn đánh tới trọng thương, cho dù có năng lực thần kỳ gì cũng không có khả năng ngồi dậy. Hay là, đây là cắm rễ với hắn tự thân, không bị năng lượng ngoại lai nào đó xâm lấn sao?
Một thuần tân binh, sao có thể dễ dàng không bị lây lực lượng đặc thù của thế giới?
Yến Thừa Cựu không biết, người làm nhiệm vụ tới thế giới này, chỉ cần cậu nguyện ý, đứng dưới mặt trời đen là có thể thức tỉnh dễ như trở bàn tay, lấy được năng lực cậu chưa từng nghĩ tới mà không cần lo lắng có tác dụng phụ, đây là phúc lợi của thuần tân binh.
Nhưng rất hiển nhiên, Yến Thừa Cựu không đạt được năng lượng này.
Chuyện này không có khả năng!
Cho dù thuần tân binh có thể chịu đựng được sự dụ hoặc của lực lượng, nhưng kết quả vẫn thế, thuần tân binh cũng không có khả năng ngăn được sự xâm phạm của phép tắc thế giới. Trừ phi, có người nào đó trời xui đất khiến giúp cậu chống cự lực lượng này.
Mà người có thể trợ giúp một người mới ngăn cản lực lượng của thế giới, chỉ có mình đang nghỉ phép mà thôi.
Lâm Ẩm Vô sững sờ tại chỗ, nghĩ trăm lần cũng không ra.
Chẳng lẽ bản thân sẽ vì cậu lấy máu, làm loại chuyện nhàm chán này ư?
Nhưng đổi phương diện tư tưởng, sau khi mình khôi phục ký ức, thái độ của nhóc người mới vẫn luôn kỳ quái, nói chưa từng xảy ra chuyện gì là không thể. Người mới không bị thế giới đánh ấn ký đúng là vạn dặm có một, bản thân có được năng lượng mẹ nó người mới càng khó gặp.
Tuy rằng nhóc người mới này trẻ tuổi, ngu xuẩn, nhưng cũng đúng lúc dễ bị khống chế nhất.
Có thể chịu một đòn của hắn mà chưa chết, còn có thể thi triển ra lực lượng cùng loại, hiển nhiên là người có tiềm lực.
Đúng lúc, hắn đang thiếu một người như vậy.
Lâm Ẩm Vô tiến về phía trước hai bước, trong chớp nhoáng, trong đầu hắn xuất hiện những hình ảnh lạ lẫm, hầu hết những sự tình có quan hệ với Yến Thừa Cựu đều có thể hồi tưởng lại. Suy nghĩ của hắn càng thêm kiên định. Ánh mắt nhìn về Yến Thừa Cựu cũng không khỏi thêm vài phần ý vị.
"Yến Thừa Cựu, làm tiền bối, tôi cho cậu ba kiến nghị." Lâm Ẩm Vô nói với Yến Thừa Cựu, "Thứ nhất, không cần đi đánh ấn ký lực lượng đặc thù của tiền nhiệm thế giới gì đó, tuy rằng con đường của cậu rất khó đi, nhưng sau này cậu sẽ cảm ơn tôi. Thứ hai, không cần tin những gì Rối Gỗ Tuyệt Vọng nói, trừ bỏ có liên quan đến bản thân cậu, liên quan đến tin tức thế giới tận thế, còn lại đều là giả. Thứ ba, cũng chính là điều quan trọng nhất, mặc kệ sau này cậu nhớ được cái gì, cậu đều phải kiên trì đi tiếp, nếu có thể đi tới cuối cùng thì sẽ có được thứ mà cậu muốn."
Yến Thừa Cựu nhớ rõ lời Lâm Ẩm Vô nói, cậu muốn quay đầu nhìn Lâm Ẩm Vô, ngữ khí này làm cậu cảm thấy "Lâm Ẩm Vô" trước kia đã thật sự trở lại, hơn nữa đối phương còn nói ra tên cậu, nhận ra cậu là ai.
Nhưng thân thể cậu đã bị một đoàn kim quang vây quanh, Yến Thừa Cựu nhận ra liên hệ giữa mình và thế giới này ngày càng nhạt dần, rất nhanh sẽ phải rời khỏi nơi đây, giọng nói của Lâm Ẩm Vô cũng dần dần mơ hồ.
"Ở thế giới khác, tôi là Joker." Một lá poker bay ra từ trong tay Lâm Ẩm Vô, nhanh chóng dừng lại bên người Yến Thừa Cựu, "Cậu có tư cách nhận được một lá bài của tôi. Giữ cho kĩ vào, nó sẽ phát huy công dụng, người mới!"
Đó là câu cuối cùng Yến Thừa Cựu nghe thấy, trong lòng ngực cậu bỗng nhiều thêm một lá poker, hoàn toàn rời khỏi thế giới này.
——————————————————
"Chúc mừng ngươi sống sót, Yến Thừa Cựu."
Rối Gỗ khiến người ta chán ghét lại xuất hiện trước mặt Yến Thừa Cựu.
Yến Thừa Cựu xoay người, thân thể cậu đã hoàn toàn không còn thương tích gì, ngược lại tố chất thân thể còn cao hơn lúc trước một bậc.
Hiện giờ Yến Thừa Cựu, cảm thấy bản thân hẳn đã lên tới cảnh giới Thăng Phách, tinh thần lực cũng tăng lên mấy cấp, dựa theo tính toán của Máy Móc Cải Tạo Giả, phỏng chừng là cấp S, trên người chỉ cần mặc thêm chiếc cơ giáp là đủ rồi.
"Đây là phần thưởng." Rối Gỗ Tuyệt Vọng há cái mồm to nói, "Sau khi sống sót thành công, ngươi sẽ có được một cơ hội thăng cấp năng lực bản thân."
Yến Thừa Cựu sờ sờ quần áo trên người, phát hiện dấu vết của lá poker, trong lòng càng thêm kiên định, chỉ là khi nhìn Rối Gỗ Tuyệt Vọng càng cảm nhận được sự đáng sợ của con Rối Gỗ này.
"Tôi chỉ muốn biết, thế giới tôi vừa trải qua là thật sao?" Yến Thừa Cựu hỏi.
"Đương nhiên." Rối Gỗ Tuyệt Vọng gật đầu, "Chẳng qua chỉ là một thế giới sắp bị tận thế hủy diệt mà thôi. Dùng để nghỉ phép hay huấn luyện người mới đều rất đáng giá."
"Nhất định sẽ hủy diệt?" Yến Thừa Cựu gian nan hỏi.
"Cũng không phải không có cơ hội." Rối Gỗ nhếch miệng nở nụ cười, tình hình trong miệng nó Yến Thừa Cựu nhìn đến rõ ràng.
So với máu tươi và hàm răng chỉ có thể thấy trong miệng nó ban đầu, lúc này đây Yến Thừa Cựu mới có cơ hội nhìn kĩ.
Ẩn ẩn trong hàm răng và máu tươi, có vô số khuôn mặt người.
"Mỗi ngày đều có vô số thế giới mới tinh ra đời, mỗi ngày cũng đều có vô số thế giới cũ bị hủy diệt. Mới cũ thay nhau, vốn là chuyện bình thường. Nhưng mỗi thế giới đều có phép tắc riêng, những phép tắc này không cam lòng bị hủy diệt như vậy, nên mới có các ngươi." Rối Gỗ Tuyệt Vọng lạnh nhạt liếc nhìn Yến Thừa Cựu, "Sau khi  trải qua vài thế giới, các ngươi sẽ bị đưa đến thế giới của mình, đó là thí luyện cuối cùng của người mới các ngươi."
Đây cũng là sự cứu rỗi của phép tắc của những thế giới sắp bị hủy diệt. Chúng đưa những người có khả năng đột phá trong thế giới của mình đến những thế giới khác, cho bọn họ rèn luyện không ngừng, trở về cứu lấy thế giới sắp bị hủy diệt của mình. Nhưng hy vọng này cực kỳ bé nhỏ. Phép tắc hủy diệt chọn ra một "Đứa trẻ" nó cảm thấy hơn người trong mấy vạn người đi ra ngoài, nhưng trong một vạn thế giới bị hủy diệt, có lẽ chỉ có một thế giới được cứu.
Đây là lòng từ bi cuối cùng của những phép tắc sáng tạo thế giới.
Có thể cứu rỗi thế giới của mình hay không chỉ có bản thân mình, những người khác đều không thể nhúng tay.
Cái gọi là tự sinh tự diệt, cũng là thế.
Mà không gian không tên này và Rối Gỗ, cũng là quan hệ phi thường thế này.
"Là tôi có thể trở về?" Yến Thừa Cựu kinh hỉ không thôi.
"Nếu ngươi có thể sống tới lúc đó." Rối Gỗ Tuyệt Vọng cho một câu trả lời thật thật giả giả, nhưng chỉ như vậy thôi cũng đủ làm Yến Thừa Cựu kinh hỉ.
"Ngươi có thể nghỉ ngơi ở đây một chút."
Dứt lời, Yến Thừa Cựu liền đặt mình trong một căn phòng tinh xảo, "Ngươi muốn nơi này biến thành kiểu gì thì nó sẽ biến thành kiểu đó, ngươi có thể nghỉ ngơi ở đây một tháng."
"Ngoài ra, bởi vì ngươi đã thành công tồn tại trong thế giới thứ nhất, có thể nhận đạo cụ khen thưởng." Trước mặt Rối Gỗ bỗng xuất hiện một loạt giá gỗ, trên giá đặt ba bình thủy tinh, mỗi bình đều có đồ vật không giống nhau.
"Người mới có ưu đãi, ta sẽ tự động vì ngươi mà chọn ra ba món đồ phù hợp với ngươi nhất, để ngươi ba lấy một. Sau khi hoàn thành thí luyện cuối cùng của người mới, ngươi có thể tự chọn đạo cụ." Rối Gỗ nói một mình, cũng không quan tâm rốt cuộc Yến Thừa Cựu có nghe nó nói hay không.
"Năng lượng của ngươi phản ứng với Cổ Võ, đến từ thời đại Cổ Võ tồn tại chung với khoa học kỹ thuật. Khoa học kỹ thuật cho ngươi thân thể tốt hơn người thường, Cổ Võ để ngươi có thể khai phá hết tiềm lực của nhân loại và câu thông nguyên khí đất trời. Năng lực này cường đại hơn rất nhiều loại dị năng, bởi vì nó đã thuộc về chính ngươi một sớm một chiều tập luyện thành, mà không phải là đồ vật khác hay là ai cho." Lúc Rối Gỗ nói chuyện, ngữ khí luôn rất cổ quái, nên Yến Thừa Cựu cũng không thể nghe ra khi Rối Gỗ nói lời này sẽ có cảm xúc gì?
"Đây là ba món đồ ta đã chọn." Rối Gỗ mở nút ba bình thủy tinh.
"Cái thứ nhất là Cửu Chuyển Đại Bổ đan, có thể trong nháy mắt nâng công lực của ngươi lên cấp bậc Tiểu Tông Sư, thời hạn là ba tiếng. Qua ba tiếng, sẽ hôn mê hai mươi bốn giờ, cảm giác đối với bên ngoài sẽ đạt tới mức thấp nhất."
Đây là thuốc bảo mệnh!
Yến Thừa Cựu vừa nghe Rối Gỗ nói xong, liền hiểu được tầm quan trọng của viên đan dược này. Trong tận thế có quá nhiều quá nhiều nguy hiểm không thể biết trước, nếu có thể nâng công lực lên tới cấp bậc Tiểu Tông Sư, liền tương đương với việc lái một phi thuyền chiến đấu, uy lực đáng sợ đến cực điểm. Nếu công lực của cấp bậc Tiểu Tông Sư cũng không thể đối phó với nguy hiểm, thì Yến

1 2 »