Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 17: Quả trứng bất hạnh.



Uy áp Thượng Linh Tiên biến mất, một thanh y thiếu niên bước ra, người này ngũ quan nhu hoà, vẫn còn vương lại đôi nét non nớt của hài tử, nhìn khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, thật không thể liên hệ một lão tổ Thượng Tiên kỳ (Từ Giả Tiên kỳ đến Thượng Tiên kỳ đều là linh tiên ở hạ giới, chưa phải tiên giả thực sự) với một thiếu niên ngây thơ thế này, đây rõ ràng là lợi thế khiến nhiều người mất đi sự cảnh giác trong giao đấu.


'Thiếu niên này là một lão tổ Thượng Linh Tiên.' lão giả bạch y ngỡ ngàng.


'Lẽ nào là một tán tu, không! Người này chắc gì đã dùng dung mạo thật.' Trung niên thanh y nghi hoặc.


'Tu vi thiếu niên này mình không thể nhìn thấu, 'thiên kính' mất linh? Không, là tu sĩ Thượng Linh Tiên viên mãn.' Nữ tử bạch y hoảng hốt, đề phòng.


Lạc Vệ Trí khuôn mặt tái nhợt, xem ra lần thổ huyết vừa nãy không chỉ rút ra chút máu của hắn mà còn rút cạn linh lực giúp hắn chống đỡ nãy giờ. Đám gia nô Lạc gia cũng nằm la liệt không nhúc nhích. Cổ Long hừ lạnh, mặt không đổi sắc.


"Sao? Ba người không nói nữa đi? Các người muốn thỉnh giáo Long nhi nhà ta chuyện gì?" Thanh Đế bình tĩnh nói.


Khoé mắt Cổ Long giật giật 'Mịa! Long nhi? Ai là Long nhi chứ? Phải gọi ta là Cổ Long sama mới đúng.'


Mấy người Lạc gia sầm mặt, Thanh Đế nhướn mày, mọi người xung quanh đồng thời rùng mình một cái.


"Tiền bối, chuyện này là hiểu nhầm, bọn ta chỉ muốn mua lại quả trứng của quý công tử đây, thật không có ý gì khác." Nam nhân trung niên vội nói.


"Mua? Chẳng lẽ các người không nghe Long nhi nói là không bán sao? Hay là ta già rồi, không biết luật mua bán của giới trẻ bây giờ, cứ thích thứ gì là ép người khác bán cho mình?" Thanh Đế lơ đãng nói.


'Già rồi? Dưỡng nhan thuật thế kia thằng nào nhìn ra người già ta đi đầu xuống đất.' Nữ tử bạch y ghen tị nghĩ.


"Không dám, tiền bối, vãn bối nhà ta nói không đầy đủ, không biết rằng quý công tử không muốn bán, thật xin lỗi tiền bối." Lão giả bạch y sợ hãi.


"Hừ! Ta không có ngu. Thôi! Bỏ qua, ta cũng không muốn chấp nhặt vớ vẩn với đám hài tử các người! Cút!" Thanh Đế trầm giọng quát.


Đám người Lạc gia nghe vậy, sợ hãi bỏ chạy, Thanh Đế quay sang Cổ Long.


"Long nhi! Giờ ta đi trước, con cứ từ từ chơi."


"Thanh Đế!" Cổ Long gằn giọng.


"Ha ha ha! Ta cũng đi thăm thú xung quanh chút, lát nữa gặp lại." Thanh Đế cười cười, hơi chột dạ nói.


"Hừ! Ngươi cứ đi, đến giờ về là được." Cổ Long phẩy phẩy tay.


Nhìn xung quanh, Cổ Long lắc đầu, nháy mắt đã biến mất.


Trở về khách điếm, Cổ Long vào không gian mệnh, kiểm tra quả trứng.


'Vỏ ngoài thực giống trứng ma quạ điểu, nhưng tiên khí lượn lờ quanh vỏ trứng theo một quy luật nào đó, hẳn không phải phàm vật. Có khi quả trứng này mang một lớp phong ấn lừa gạt thị giác.'


Cổ Long đặt quả trứng lên bàn, quan sát xung quanh, đánh giá vỏ trứng. Lẩm nhẩm mấy câu chú ngữ, bạch quang nhu hoà, xoáy xung quanh quả trứng. Lại lấy tay gõ gõ (cẩn thận \(°0°)/), mày nhíu lại, Cổ Long thổi một luồng khói trắng lên bề mặt vỏ trứng, quang mang chói loà, lớp phong ấn khẽ gợn, Cổ Long trừng mắt sửng sốt.


'Huyết thống yêu tộc cấp vương, trúng mánh rồi, yêu thú nở ra chắc chắn tu vi phải đạt Nguyệt Đế kỳ, từ nhỏ đến khi trưởng thành hẳn không dưới Nhật Tinh kỳ, có lẽ phải đạt cảnh giới Nhập Tiên kỳ ấy chứ. Phải biết tiên đạo vốn nghịch thiên, tu tiên giả là những tồn tại chống lại ý trời, mình dù có là tác giả, có khả năng thúc đẩy tu vi cũng chưa chắc đã là tốt, có tu vi cao mà không có kinh nghiệm chiến đấu chẳng phải chỉ là cái vỏ không hay sao? Có khi còn gây khó khăn cho con đường tu luyện sau này. Phải qua tu luyện, rèn dũa, tích lũy kinh nghiệm, đột phá giới hạn của bản thân,... Nói chung là tự thân vận động mới có thể tồn tại. Ấy thế mà, yêu thú huyết thống cấp vương chính là tồn tại đặc biệt, vừa sinh ra đã có thể hoá hình, tu vi bá đạo, tốc độ tu luyện nhanh, khả năng chiến đấu thượng đẳng, không bị hạn chế bởi kinh nghiệm ít hay trí lực của bản thân.'


Cổ Long trầm ngâm một hồi, chợt bừng tỉnh.


'Đây là thú vương của yêu tộc trong tương lai. Theo nguyên tác, yêu giới hỗn loạn, chiến tranh giữa các tộc nổ ra, yêu vương lúc đó bị vây hãm trong 'sát tiên trận' cuối cùng bỏ mạng, trứng thú vương được đưa ra khỏi yêu giới, thú vương thuở bé vốn lưu lạc nơi hạ giới, tu vi bị hạn chế bởi áp lực thiên địa, sau này đủ thực lực quay lại thiên giới, dẹp loạn yêu tộc, trở thành yêu vương. Nhưng sau đó, Lãnh Quân xuất hiện, hắn chạy trốn vào yêu giới, tình cờ đúng lúc yêu vương đang độ 'Thánh kiếp' để thành cường giả Chuyển Kiếp kỳ, do mâu thuẫn hai tộc nhân yêu, nên nhân lúc 'người ta gặp khó khăn', Lãnh Quân đã ra tay hạ sát yêu vương, lấy được yêu đan cấp Nhập Tiên kỳ sau này giúp hắn đột phá Nhật Tinh kỳ lên Nhập Tiên kỳ. Nói thì ngắn gọn nhưng thực chất kéo dài đến hai mươi chương, chủ yếu do yêu vương có thân phận đặc biệt nên lớp bảo vệ của yêu vương rất nguy hiểm, mất thời gian phá trận, để bảo mệnh, Lãnh Quân buộc phải đột phá lớp bảo vệ đó và nhiều nhiều những thứ rắc rối khác, đều nhờ một bảo vật chủ chốt của hắn nếu không đã không có chuyện giết yêu vương lấy yêu đan.'


Nhìn nhìn quả trứng, sau khi phá lớp phong ấn, vỏ trứng ánh kim lộ ra, hoa văn xinh đẹp sáng rực rỡ trong ánh sáng.


"Kết cục thật thảm, ta đã định trước vận mệnh của ngươi bất hạnh như vậy, thật cảm thấy áy náy, từ giờ ngươi yên tâm, ta sẽ thay đổi vận mệnh của ngươi, sẽ không để ngươi bị khí dễ." Cổ Long khẽ nói.


Quả trứng khẽ lay động, cọ cọ vào lòng bàn tay Cổ Long, cậu nở nụ cười ấm áp, dịu dàng vuốt ve quả trứng. Vận mệnh vốn có thể thay đổi mà.