Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 15: May mắn.



Truyền tống trận khởi động, mở ra trước mắt Cổ Long là một quảng trường rộng lớn, truyền tống trận nối Tiên Nhạc tông với Vỹ thành, khu vực có truyền tống trận gần Lối vào Thiên Thượng bí cảnh nhất. Đây cũng là lý do Vỹ thành là nơi tập trung chi nhánh của nhiều tông phái khác nhau.


Thời điểm Thiên Thượng bí cảnh sắp mở ra, Vỹ thành đón nhận một lượng tu sĩ khổng lồ, thường  các tu sĩ sẽ tập trung ở đây trước khi Thiên Thượng bí cảnh mở ra một tháng. Thế nên đây cũng là thời điểm trao đổi mua bán nhộn nhịp nhất của chúng tu sĩ, từ khắp mọi nơi tập hợp, các vật phẩm xuất hiện đa hình đa dạng, may mắn có người còn mua được bảo vật, còn không thì tìm được thứ mình cần.


Sôi nổi nhất có thể nói là thời điểm đấu giá hội mở ra, các tu sĩ ngoài được mở rộng tầm mắt biết đâu còn có được thứ mình muốn. Dẫu sao cũng không thể phủ nhận sự náo nhiệt của nơi này.


Đệ tử Tiên Nhạc tông được đưa tới một khách điếm lộng lẫy, đây là do chi nhánh của Tiên Nhạc tông mở ra. Các đệ tử được phân đến các phòng theo thứ hạng, dù là xếp thứ hai mươi nhưng cũng không thể chê được chỗ nào.


Cổ Long bước vào phòng, chà, xem ra Tiên Nhạc tông làm ăn cũng khấm khá, bốn góc phòng đặt bốn viên dạ minh châu, bàn ghế được điêu khắc tinh xảo phô trương sự xa xỉ của chúng tiên, trang trí bởi các cổ vật làm tăng thêm nét cổ kính và sự trang nhã của căn phòng, mành rèm làm bởi gấm lụa tiên gia tinh tế phảng phất chút linh khí mờ ảo khiến người người không khỏi cảm thán,... Quả thật không nhìn đến thì thôi, nếu đánh giá cẩn thận, mấy món đồ này hơn đứt mấy thứ model hàng hiệu đắt tiền của bọn nhà giàu ở thế giới hiện đại rồi.


Sắp xếp lại chút đồ, Cổ Long dự định ra ngoài thăm thú một phen, nếu may mắn kiếm được chút đồ hữu dụng.


Trước đó cần chuẩn bị ít thứ.


Cổ Long bước vào không gian mệnh của mình, lựa chọn chút đồ quanh đó. Đau đớn, mấy món đồ trong không gian mệnh của cậu, cậu không thể sử dụng được, bởi mỗi lần cậu luyện chế hay sử dụng chúng, một là chúng luyện hỏng, hai là chúng không có linh lực trở thành phàm vật, ba là chúng tự tiêu biến, tác dụng lớn nhất của chúng có chăng chỉ mang ra được chút đồ trao đổi, mua bán. Thật đau mắt, bao nhiêu chân bảo quý hiếm, vậy mà cậu bị hạn chế mới đau, thành ra mấy món đồ này bị cậu vứt la liệt bên ngoài biệt thự trong không gian mệnh không thèm đụng đến. Đời đúng là, người không có thì mỏi mắt tìm kiếm, người có thừa thì cũng chẳng dùng được.


An ủi duy nhất mấy món cậu mang vào đây được bổ sung linh khí, phẩm chất trở nên bất phàm. Mấy linh dược cậu trồng trong này cũng vậy, phát triển nhanh, phẩm chất hoàn hảo, tốt tươi không nói, sản lượng cũng miễn chê. Mặt khác, Thanh Đế vì không bị hạn chế quá nhiều nên mấy món đồ này, Thanh Đế dùng được, nhưng cũng phải nói, cuộc đời không có gì là miễn phí, vì Thanh Đế là yêu thú khế ước của Cổ Long nên nếu không qua khảo nghiệm, chắc chắn mấy món đồ trong không gian mệnh sẽ bị giáng cấp, phẩm chất phải nói là thấp đến đáng thương, vật phẩm có phẩm chất càng cao, cái mất càng lớn, vì vậy, Thanh Đế phải trải qua khảo nghiệm của không gian mới dùng được chúng một cách nguyên vẹn, thứ đạt được cũng không phải quá chênh lệch với kết quả khảo nghiệm. Còn về những người khác, ha ha, chỉ cần có quan hệ với cậu, dù là quan hệ bạn bè cũng bị không gian mệnh hạn chế.


Thu thập một hồi, Cổ Long rời khỏi không gian mệnh.


Ra khỏi khách điếm, Cổ Long bước đến khu chợ sầm uất, đúng là mặt hàng phong phú, chất lượng cũng muôn màu muôn vẻ. Dạo qua quán hàng của một lão giả, Cổ Long sững lại, mấy món đồ cũng không bắt mắt lắm, cậu nếu không có thánh nhãn cũng không nhận ra, một trong số chúng là trứng yêu thú cấp cao, nhưng tiên khí lượn lờ thế kia không phải là loại trứng yêu thú cấp cao bình thường.


Với giới tu tiên, các tu sĩ mua trứng yêu thú bình thường ấp làm sủng vật là lẽ thường, độ trung thành của yêu thú cũng cao hơn rất nhiều, khả năng cao yêu thú được ấp nuôi từ nhỏ sẽ có vài con biến dị mạnh mẽ hơn. Ngoài ra, tu sĩ nuôi dưỡng yêu thú từ trong trứng trong trường hợp tu vi yêu thú trên cả chủ nhân cũng không có hiện tượng phản chủ. Tất nhiên trường hợp yêu thú có tu vi cao hơn chủ nhân cũng không nhiều, một phần là trứng yêu thú cấp cao rất ít, ai đọc truyện tiên hiệp cũng hiểu, tu vi yêu thú càng cao, càng khó có trứng thú con sinh ra, phần khác cũng vì trứng yêu thú cấp cao quá ít nên yêu thú cha mẹ cũng bảo vệ trứng rất nghiêm ngặt, trong một số trường hợp, một quả trứng còn được cả bày đàn bảo vệ, thế nên rất khó có được, mà nếu may mắn có được thì ấp nở ra thú con cũng là cả một vấn đề, đó còn chưa kể đến quá trình nuôi dưỡng tốn kém, phần còn lại nếu có trứng yêu thú cấp cao thì chắc chắn sẽ bị chúng tu sĩ tranh đoạt, và tất nhiên, cường giả sẽ thắng và thường thì các cường giả này tu vi cũng cao lắm rồi, vì vậy trường hợp yêu thú tu vi cao hơn chủ nhân, ha ha, thật sự quá ít.


Quầy hàng này của ông lão cũng không lớn, trứng yêu thú cũng toàn cấp một, lác đác vài quả cấp hai, vậy mà lạc vào đó một quả trứng đoán trừng trên cấp tám, vẻ ngoài không khác trứng ma quạ điểu, yêu thú cấp một.


Cấp tám này là khái niệm gì, cấp một tương tự Giả Linh Tiên bảy tầng đầu, cấp hai tương tự Giả Linh Tiên viên mãn đến Tử Linh Tiên, cấp ba ứng với viên mãn tử linh tiên, cấp bốn xấp xỉ Sinh Linh Tiên trung kỳ, cấp năm bằng Sinh Linh Tiên viên mãn, cấp sáu nhỉnh hơn Thượng Linh Tiên một chút, cấp bảy đứng giữa Lưỡng Cực kỳ với Địa Vương kỳ có thể hoá hình nhân loại, cấp tám, ha ha, Thiên Đạo kỳ.


Yêu thú lên cấp chín ngang hàng với Khuyết Tiên kỳ nên sau cấp chín tu vi yêu thú cũng có tên gọi như tu vi của tu sĩ nhân loại.


Quả trứng này trên cấp tám, vậy là cấp chín - Khuyết Tiên kỳ hay trên cả là Nguyệt Đế kỳ, qua tay mình thì tăng đến Nhật Tinh kỳ cũng không phải lạ, mà tại sao một quả trứng đáng ra ở trên Thiên giới được yêu tộc bảo vệ khư khư mà lại lưu lạc nhân giới nhỉ? Thôi kệ! Dù sao mình nhất định phải có được quả trứng này.