Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc

Chương 1: Bí Mật Trần Gia.



Chương 1: Bí Mật Trần Gia.

“Ước mơ của ta là trở thành một anh hùng”

Đám trẻ bên trong cô nhi viện chăm chú lắng nghe một đứa bé trai khoảng chừng 8 tuổi dõng dạc nói.

Nó cảm thấy chỉ nói không là không đủ biểu đạt dũng khí của mình, nó tìm một cái bệ để đứng lên trên, một tay đưa lên cao.

“A! Ta biết tư thế này, là tư thế chiến thắng của anh hùng Winner” Một đứa trẻ khác thấy tư thế của nó, không khỏi hô to.

Đứa bé trai thấy vậy như được tiếp thêm khí thế, nó ưỡn ngực càng cao.

Dường như càng lúc càng cao, nó cảm giác mình lúc này như biến thành một anh hùng, thân thể đang bay lên cao.

Dưới chân bỗng nhiên mất thăng bằng, nó hốt hoảng.

Không phải là nó đang bay, chính xác là nó trượt chân té khỏi bệ.

Đám trẻ xung quanh cũng hốt hoảng theo, chân tay luống cuống, bọn nó đều muốn đỡ đứa bé trai đó nhưng cơ thể lại không nghe lời, chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa bé trai ngã xuống.

Đứa bé trai nhắm mắt, một lát sau nó vẫn không cảm thấy gì liền mở mắt ra nhìn xem, chỉ thấy một thiếu niên chừng 15 tuổi đỡ lấy nó, thiếu niên đó nở nụ cười hiền hòa nói.

“Cẩn thận một chút, nếu là té xuống sẽ rất đau”

Nói xong, thiếu niên chỉ vào v·ết t·hương trên trán mình.

“Thấy không?”

Ban đầu còn cảm thấy vô cùng ngỡ ngàng, nhưng khi nghe lời nói này của thiếu niên, đứa bé liền cảm thấy hết lúng túng, nó gật đầu nghiêm túc nói.

“Cảm ơn anh đã giúp đỡ, em nhất định sẽ không bất cẩn như vậy nữa”

“Chỉ là nhắc nhở em một tí thôi, tuổi còn nhỏ, không nhất thiết phải như ông cụ non” Thiếu niên buồn cười gõ đầu nó.

“Em sau này sẽ là anh hùng, anh hùng luôn biết ơn” Đứa trẻ bướng bỉnh nói.

“Các em cũng muốn làm anh hùng sao?” Thiếu niên nhìn đám trẻ xung quanh hỏi.

Muốn!

Cả đám đồng thanh nói, ánh mắt đứa nào cũng tràn ngập ánh sáng.

Trái Đất những năm trước 2100, bởi vì nhân loại luôn vì lợi ích của riêng mình mà nghiên cứu chế tạo v·ũ k·hí h·ạt nhân, trong một lần c·hiến t·ranh cấp độ thế giới nổ ra, v·ũ k·hí h·ạt nhân đã vô tình làm thủng tầng khí quyển.



Tầng khí quyển hư hại nghiêm trọng, không còn lớp màng bảo vệ, Trái Đất lâm vào tình cảnh bụi bặm vũ trụ xâm nhập bên trong, dẫn đến không khí ô n·hiễm n·ặng nề, khói bụi mịt mù.

Ở thời đại này, khói bụi dày đặc che kín bầu trời, ánh sáng từ mặt trời cũng không thể chiếu xuyên lớp bụi đen.

Cho nên lịch sử đã gọi nó là thời kỳ Ragnarok.

Nhưng bởi vì siêu năng đầu tiên xuất hiện trên nhân loại mà tình thế đã hoàn toàn xoay chuyển, siêu năng giả nắm giữ năng lực liên quan đến ánh sáng có thể xua đuổi lớp bụi dày đặc, khiến cho nhân loại một lần nữa được đắm chìm trong ánh sáng.

Trái Đất sau năm 2100 đã tiến vào một thời đại mới, một thời đại mà siêu năng xuất hiện, những người sở hữu siêu năng trở thành siêu năng giả.

Siêu năng giả hướng thiện, giúp ích cho xã hội, bảo vệ người dân thì trở thành anh hùng.

Đương nhiên việc trở thành một anh hùng cũng không hề dễ dàng gì.

Trong thời kỳ tăm tối Ragnarok, đã xuất hiện một thứ so với tất cả quái vật trong tưởng tượng nhân loại còn đáng sợ hơn đã xuất hiện, đó là Reaper.

Một sinh vật sống trong bóng tối, bọn nó sẽ s·át h·ại những nhân loại xui xẻo nơi bọn nó đi qua, nhiệm vụ của anh hùng là để bảo vệ người dân khỏi Reaper.

Winner anh hùng số 1 thế giới đã nói.

“Anh hùng là vinh hạnh cũng là trách nhiệm”

Thiếu niên động viên đám trẻ: “Ta tin tưởng các ngươi đều có thể làm được, cố lên”

“Cảm ơn anh lớn”

Đám trẻ hô to.

Thiếu niên làm động tác nắm tay cổ vũ bọn trẻ, sau đó lặng lẽ lùi ra bên ngoài, để bọn nó tiếp tục trò truyện với nhau.

Một thiếu niên khác, chỉ là thiếu niên này thân hình rất gầy gò ốm yếu, so với người suy dinh dưỡng càng giống người suy dinh dưỡng.

“Trần Ý, bản thân ngươi không làm được anh hùng cho nên muốn cổ vũ đám trẻ trở thành anh hùng” Thiếu niên nói với giọng mỉa mai.

Trần Ý nhún vai, hắn đã quá quen với Trần Trường Sinh, hai bọn hắn từ nhỏ đã ở cô nhi viện cùng với nhau, những đứa trẻ khác có đứa được người khác nhận nuôi mà rời đi, có đứa bởi vì thiên phú dị bẩm mà được đặc cách nuôi dỗ.

Chỉ có hai đứa bọn hắn là từ nhỏ tới lớn đều ở trong cô nhi viện.

“Không biết chừng sau này ta sẽ trở thành anh hùng” Trần Ý khinh bỉ trả lời.



“Ha ha, với cái năng lực gà mờ đó của ngươi mà cũng đòi trở thành anh hùng, người ta nhận làm phụ trợ đã là phúc phận tổ tiên để lại” Trần Trường Sinh nói.

Siêu năng giả cũng là cần đào tạo, nếu không chính siêu năng của bọn hắn có thể sẽ là tác nhân chính gây nên b·ạo l·oạn xã hội.

Siêu năng là một thứ sức mạnh kỳ diệu, nó có thể là sức mạnh của tương lang, cũng có thể là sức mạnh dẫn đến tai ương.

Sức mạnh luôn cần được giữ trong tay người có trách nhiệm.

Vì vậy, siêu năng giả sau này khi tuổi 15 tuổi cơ bản sẽ có 2 hướng đi chính.

Đó là trở thành một anh hùng.

Hoặc trở thành một phụ trợ, tên như ý nghĩa, người phụ trợ sẽ lấy nhiệm vụ chính là phụ trợ cho anh hùng làm nhiệm vụ.

Lý do phần lớn khiến siêu năng giả chọn trở thành người phụ trợ là do năng lực của bọn hắn không đáp ứng bọn hắn trở thành anh hùng.

Anh hùng cần phải chiến đấu, nếu không thể chiến đấu không thể trở thành anh hùng.

Đó là quy tắc không thể thay đổi.

Đối thủ của anh hùng sẽ là Reaper, sẽ là những siêu năng giả ngoài vòng quy tắc của xã hội.

Mười phần hung hiểm.

Một anh hùng không thể chiến đấu sẽ chỉ khiến bọn hắn lâm vào chỗ c·hết.

“Năng lực của ta nói không chừng sau này sẽ tiến hóa, hiện tại tuy tác dụng còn rất nhỏ, nhưng nếu là năng lực này có thể tác dụng cho một thứ lớn hơn thì sao”

Trần Ý vừa nói, tay vừa chạm vào một mô hình người lính.

Chợt người lính quay về Trần Ý cúi đầu, nó từng bước từng bước đi về phía trước, đi tới trước Trần Trường Sinh nó dừng lại.

Đau!

Trần Trường Sinh trợn mắt, người lính nhỏ dùng súng trên tay đâm vào ngón chân hắn.

Một cái chân đá tới, người lính không một chút phản kháng bị Trần Trường Sinh đá bay.

Người lính sau khi bị đá, bỗng nhiên không còn linh tính, biến thành một mô hình như trước.

Năng lực của Trần Ý là ban cho linh tính, hắn có thể ban cho bất kỳ thứ gì hắn muốn, giống như người lính kia, khi được Trần Ý ban cho linh tính giống như là trở thành một người thật, có suy nghĩ của mình.

Nhưng là năng lực này lại bị giới hạn quá lớn, không thể tác dụng thời gian dài, không thể tác dụng lên vật thể lớn.



Trần Ý ý nghĩ cho rằng, nếu năng lực này của hắn trong tương lai biến mạnh, có thể ban cho đồ vật lớn linh tính, không nhất thiết sẽ là một năng lực yếu.

“Linh tính là năng lực mạnh mẽ, chúng ta không có linh tính sẽ không khác nào một đồ vật, nhưng là tương lai nó sẽ thật sự trở nên mạnh mẽ hơn sao?” Trần Trường Sinh nói.

“Ta không biết” Trần Ý lắc đầu.

Chuyện tương lai ai có thể biết, hiện tại cứ nỗ lực tiến lên phía trước là được.

….

“Trần Ý”

“Đã ngủ hay chưa?”

Trần Ý lim dim mở mắt, phát hiện là Trần Trường Sinh gọi, hắn mới trả lời lại.

“Chưa, có chuyện gì?”

“Ta có chuyện cần nói với ngươi” Không đợi Trần Ý trả lời xong, Trần Trường Sinh từ giường trên nhảy xuống trước mặt Trần Ý.

Trong phòng chỉ có 2 người bọn hắn, lúc trước là có 4 người, nhưng mọi người đã đi hết, không quá 1 tháng hắn và Trần Ý cũng sẽ rời đi.

Cùng tiến vào Học Viện Phụ Trợ.

Nghĩ tới đây, Trần Trường Sinh khóe mắt thoáng hiện đau buồn.

Có lẽ, chỉ có 1 mình ngươi rời đi, ta sẽ mãi ở lại nơi này.

“Trần Ý ta hỏi lại ngươi, ngươi có thật sự muốn trở thành anh hùng” Trần Trường Sinh trầm giọng nói.

Buổi sáng còn cười đùa vui vẻ, nhưng hiện tại giọng nói hùng hổ dọa người, Trần Ý ngơ ngác không hiểu Trần Trường Sinh có ý gì.

Lẽ nào là hắn bị tà ma chiếm thân xác.

Trần Ý kinh dị nhìn Trần Trường Sinh, thoáng dùng lực hất hai tay Trần Trường Sinh ra khỏi người.

Nhưng là hai cánh tay gầy gò của Trần Trường Sinh thế mà lại vững như núi nắm chặt hắn.

“Đương nhiên là ta muốn trở thành anh hùng” Không còn cách nào khác, Trần Ý đành trả lời, dứt lời mới thấy hai tay Trần Trường Sinh thả lỏng.

Trần Trường Sinh hài lòng mỉm cười.

“Ta sẽ kể cho ngươi bí mật của gia tộc chúng ta”