Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss

Chương 590



Bài hát: Cánh Đồng Hoang

Bên cạnh sân khấu "Cánh Đồng Hoang", một ngọn đèn khác đang sáng dần lên.

Lúc này mọi người mới nhìn thấy toàn cảnh giàn nhạc đệm, nguyên lai vừa rồi chỉ có một nửa được tiết lộ, còn lại một bộ phận nhỏ nhạc đệm đã chờ đợi trong bóng tối từ lâu.

Bây giờ, đến lượt họ!

Nhiều nhạc cụ cổ điển Trung Quốc được xếp thành hàng, khi bật đèn lên, hơi thở của phong cách dân tộc ùa vào mặt, đặc biệt là chiếc trống chiến ở phía xa nhất, to và rất dễ thấy.

Nó trực tiếp làm choáng váng mọi người tại hiện trường.

Một số ít người nước ngoài đến đây phải trầm trồ ngước cổ lên xem kỹ lưỡng.

Ôn Trạch Fanny nhìn lên sân khấu với vẻ nghi hoặc: "Đây là nhạc cụ gì vậy?

Tôi không biết cái nào cả!"

George: "Tôi cũng không biết..."

Đương nhiên, sẽ không ai cho bọn họ câu trả lời, mọi người đều đang tập trung vào sân khấu.

Đã đến lúc bắt đầu!

Người đánh trống trong bộ giáp bước tới, quay lưng lại với đám đông và giơ hai tay lên

Tùng! Bùm!

Tiếng trống xung trận vang lên, đánh nhịp mở màn.

Bảy cô gái trên sân khấu di chuyển ngay lập tức.

Sân khấu lúc này như đang có tiếng mưa sấm, nhưng trong mắt Destiny lại đều lộ ra tinh thần chiến đấu cao độ!

Tùng! Bùm!

Trống tiếp tục đánh, có thêm âm thanh của Cổ Cầm tham gia.

Bảy người đứng chéo nhau, đội hình đột nhiên trở thành ba người phía trước, bốn người phía sau.

Nam Tương Uyển đứng ở giữa, Chu Sa bên trái và Vân Tiền bên phải.

Đây là ba vũ công mạnh nhất trong nhóm nhạc nữ Destiny!

Ôn Trạch Fanny lập tức đứng dậy: "Cái gì? Cô ấy là đội trưởng?"

Bởi vì Nam Tương Uyển đứng ở giữa và kiểm soát toàn bộ sân khấu nên Ôn Trạch Fanny đã hiểu lầm.

George biết sơ về nhóm, vội vàng giải thích: "Không, không, người ở bên cạnh mới là đội trưởng."

Ôn Trạch Fanny rất tức giận: "Vậy tại sao cô ấy lại phải đứng ở giữa?"

George: "Ngồi xuống đi, đừng chắn tầm nhìn của những người phía sau."

Ôn Trạch Fanny đành ngồi xuống, vẻ mặt đầy bất mãn.

Giữa tiếng trống, Nam Tương Uyển hát đoạn rap mở đầu:

[Kinh đào lạc nhật bạch liễu Dương Bích Dao¹]

[Ái dựu Cam Hoa Thanh đan hoạ pháp lang²]

(P/s: Nhà dịch cũng không hiểu cho lắm:)))

Bản dịch thô:

Sóng bão hoàng hôn bạch liễu Dương Bích Dao/ Yêu em Cam Hoa Thanh³ cùng hoạ pháp lam⁴

1. Dương Bích Dao (chữ Hán: 碧瑶; phiên âm: Biyao) là nữ chính trong tiểu thuyết tiên hiệp Tru Tiên của nhà văn Tiêu Đỉnh.

2. Pháp Lang: Một loại cổ vật cốt làm bằng kim loại, bên ngoài tráng men nhiều màu, người Trung Hoa gọi là falang (âm Hán - Việt đọc là pháp lang), người Nhật Bản gọi là shipouyaky, còn người Việt Nam thì gọi là Pháp Lam.

3. Cam Hoa Thanh: Bà tác giả nguyên tác tự bịa:)) Nhà dịch lực bất tòng tâm

4. Họa pháp lam: Pháp lam làm theo kiểu vẽ trên nền men như các tác phẩm hội họa)

Ôn Trạch Fanny: "???"

George:"???"

Nam Tương Uyển vừa hát vừa nhảy, micrô được bật hoàn toàn, nhưng cô không hề bị hụt hơi.

Các động tác của cô mạnh mẽ và dứt khoát, Chu Sa và Vân Tiền ở cả hai bên cũng đều phối hợp hoàn hảo, mọi động tác vũ đạo đều bộc lộ lực đạo chính xác .

Cùng với hiệu ứng của Hán phục cách tân, điệu múa của mấy người họ càng thêm đẹp mắt, ống tay áo rộng tung bay, như thể họ đang thi triển võ công tại chỗ.

Khi Nam Tương Uyển đi học, các đồng đội của cô không hề buông thả bản thân, họ không bỏ lỡ bất kỳ buổi tập vũ đạo nào.

So với sự lúng túng khi mới ra mắt, giờ đây họ đã kiểm soát được sức mạnh của mình tốt hơn, cùng một điệu nhảy, động tác giống hệt nhau, nhưng cảm giác khi nhảy lại hoàn toàn khác.

"Cánh Đồng Hoang" là một bài hát có nhịp điệu rất cuồng nhiệt, biên đạo múa chính là Vân Tiền.

Mọi người đều biết Vân Tiền rất giỏi nhảy theo phong cách hoang dã, yếu tố này được tăng lên một cách tự nhiên, trong tính cốt yếu của mọi động tác, yêu cầu về sức mạnh là không thể thiếu.

Mọi người trên khán đài chăm chú xem, những người hiểu rõ đều lộ ra vẻ ngưng trọng, đặc biệt là nhóm nữ F4ever đang tiến bộ vượt bậc, lúc này cũng chỉ biết thở dài lắc đầu.

Họ cứ tưởng liều lĩnh nỗ lực là có thể thu hẹp khoảng cách, ai ngờ nhóm nữ Destiny còn tiến bộ vượt bậc hơn thế!

Nhóm nhạc nam A778 cũng sửng sốt, bản thân họ đã thu hút người hâm mộ bằng sự mạnh mẽ và khỏe khoắn trong những vũ điệu của mình, nhưng nhiều động tác của nhóm nữ Destiny đang ở trước mặt khiến ngay cả họ cũng không thể tin được.

Con gái cũng có thể làm điều này?

Có đúng là nhóm nhạc nữ không vậy! Tất cả các thành viên đều lén lút nâng tạ luyên cơ phải không?

Đặc biệt là Nam Tương Uyển, vũ công chính, cô còn nhào lộn!

Vào lúc cao trào, đàn tranh cổ bắt đầu tham gia, âm nhạc khuấy động tâm hồn cực kỳ mạnh.

Chu Sa và Vân Tiền mỗi người một tay đỡ lấy hai bên sườn của Nam Tương Uyển và sải bước lùi lại.

Với sự hỗ trợ của hai người họ, cô bất ngờ lật người.

Hạ cánh thật đẹp!

Gió thổi chiếc áo dài tay, đường viền vàng trên tay áo tỏa sáng nhẹ, khiến người xem mơ hồ nghe thấy tiếng gầm của con rồng vàng sau lưng.

Cùng lúc đó, bốn người ở sau tiến lên, đi tới phía trước, bảy người vị trí đảo ngược, trở thành phía trước bốn người, phía sau ba.

[Binh lính canh giữ bình trấn]

[Đối đầu quái vật không nhân nhượng]

Các đồng đội phối hợp nhịp nhàng, phần rap của điệp khúc đã được thay đổi cách phát âm, nghe giống như tiếng gầm nguyên thủy nhất.

Giữa tiếng gầm cuồng nhiệt, Cát Đông Tuyên đứng ở trung tâm sân khấu và cất cao giọng hát:

[Tôi đến Cánh Đồng Hoang để nhìn thấu thế giới của người phàm]

[Tôi cũng đã từng muốn vượt qua thế giới để trở thành cao thủ]

Giọng cô ấy trong trẻo và có âm sắc đặc biệt. Nó trực tiếp khiến vô số người có mặt tại hiện trường phải nổi da gà!

Đa phần đều rất sốc!

Dòng máu cổ xưa khắc sâu trong gen được khơi dậy, mỗi người đều như mơ trở về thời Tam Quốc, mong muốn liều đánh một trận!

Ôn Trạch Fanny há hốc miệng hồi lâu không ngậm lại được.

George kích động đến đỏ cả mắt, chuyến đi này đáng giá, chuyến đi này đáng giá!

Sau một loạt quá trình, trong đó có người hát hay, có người đóng vai quái vật, có người thì bị so sánh, cuối cùng cảnh tượng gây sốc cũng đến.

Đây là phong cách quốc gia Trung Quốc mà bạn bè nước ngoài đã bỏ lỡ!

Văn hóa 5000 năm của Trung Quốc được tiếp nối vào thời điểm này, tín ngưỡng truyền lại bởi vô số thế hệ được đốt cháy, mỗi khi tay áo được nâng lên, nó có thể mang theo sự sôi trào huyết mạch của người dân Trung Quốc.

Trong quá trình chuyển đổi camera, biểu cảm của khán giả trong hiện trường được quay nhiều lần, ở đó có hình ảnh Ôn Trạch Fanny và George đang ngây người mất ba giây.

Bình luận--

: Hahahaha! Hai Grammy chết lặng!

: Đạo diễn quá tuyệt vời, quay thêm biểu cảm của hai người này đi.

: Tôi chỉ thích nhìn thấy những người nước ngoài chưa trải!

: Mà này, trình độ vũ đạo của nhóm nhạc nữ Destiny đã được cải thiện rồi nhỉ? Mong chờ album mới vào năm tới quá!

...

Trong một thời gian những khán giả mới tiếp tục đổ về.

Cho đến khi kết thúc "Cánh Đồng Hoang", bảy người vẫn đứng ở giữa sân khấu và cúi đầu, bình luận vẫn nhấp nháy và tiếng vỗ tay của khán giả không ngừng vang lên khắp hội trường.

Ôn Trạch Fanny cuối cùng cũng ngậm miệng lại, trong mắt cô hiện lên cảm xúc phức tạp khó nói thành lời.

Cứ tưởng bạn gái Mr Cố chỉ là bình hoa chỉ xinh đẹp trong MV thôi, ai ngờ khi sang Trung Quốc xem đối phương biểu diễn trên sân khấu cô lại bất ngờ như thế.

Sau đó, Ôn Trạch Fanny mới nhận ra rằng mình đã quá coi thường đối phương!

Hơn nữa với thông tin bài hát vừa lướt nhanh trên màn hình lớn, cùng với bản dịch, cô thấy rõ Nam Tương Uyển là người sáng tác và viết lời.

Đây không phải là một bình hoa, đây chính là một bông hoa chúa trong cả một rừng hoa!

Một đối thủ trẻ và mạnh mẽ có thể đe dọa địa vị của cô.

Ôn Trạch Fanny rất rõ ràng rằng nếu vài năm sau Nam Tương Uyển được đề cử, giải Grammy có thể sẽ không có vị trí của riêng cô ấy ...

So với trái tim phức tạp của Ôn Trạch Fanny, thái độ George đơn giản hơn nhiều, anh ấy đã xúc động rơi nước mắt sau khi kết thúc tiết mục. Đôi mắt anh rưng rưng, khóc như một đứa trẻ.

Máy quay lại chuyển sang hai người này, bình luận phá lên cười ngay lập tức.

Một người thì sững sờ kinh ngạc, một người lại sững sờ khóc lóc thảm thiết!