Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 190: – Ga Hogsmeade.



.

Tất nhiên là Minh đã đọc rất nhiều thông tin về thế giới ma pháp sư này, không những trong quyển ‘lịch sử ma pháp’ có nhắc tới, mà cả về những thông tin có được từ thần thức Lam Thảo đều nói đến vị sáng lập ra nhà Ravenclaw, cũng là một trong 4 vị sáng lập ra trường Hogwarts này.

Minh lướt qua nhanh giới thiệu ở mặt sau tấm thẻ, cũng không khác gì những điều cậu biết, liền xoay lại tấm thẻ, thì thấy vị Rowena Ravenclaw này đang chăm chú đọc quyển sách trên tay, làm Minh rất hiếu kỳ về tấm thẻ.

Bởi quan sát thần thức cũng thấy được nó được tạo ra bởi một ma chú, khiến cho tấm hình có thể cử động, nhưng chỉ là cũng giống như con ếch, tấm thẻ đều hòa cùng ma chú nên cũng không thể tra được gì.

Lúc này Minh nhìn qua ba người, đã ăn hết đống sôcôla ếch, chỉ có Novus đang còn ăn mấy thứ kẹo khác mà cậu ta mua lúc nãy; cùng với cả ba đã mở hết những tấm thẻ, nhưng vẫn không lấy làm thỏa mãn, có vẻ như toàn là những tấm thẻ họ đã có rồi.

Minh nghĩ ngợi một lúc, rồi đưa cho mỗi người một hộp sôcôla, trong tay chỉ giữ lại một hộp, cũng cất nó vào trong túi đeo hông, định bụng sẽ thử nghiệm ăn loại sôcôla ếch này sau.

Ba người đều phản ứng với hành động bất ngờ của Minh, Novus thì nhảy cẫng lên hoan rô, rồi nhận lấy nhanh nhất.

Matheus thì hơi ngẩn ra, rồi cảm ơn cậu sau mới nhận; cuối cùng mới là Thena, cô gái chỉ gật đầu với cậu, trước khi lấy cái hộp giấy hình ngũ giác.

Minh mỉm cười quan sát ba người trẻ tuổi kia, vừa nhai ếch, vừa khui hộp, trong sự háo hức.

Bỗng nhiên, khi mỗi người đều cầm tấm thẻ trên tay, không gian lại rơi vào yên tĩnh, còn nghiêm trọng hơn lúc đầu.

Minh nhìn qua bên cạnh mình trước tiên, cậu trai to con Matheus cầm tấm thẻ có hình một vị pháp sư già nua, râu tóc bạc phơ, trong đôi mắt tràn ngập trí tuệ, bên dưới còn ghi tên thẻ là Merlin.

Kế bên, ở phía ngoài, Novus cầm tấm thẻ có hình một nữ phù thủy, khoác một cái áo choàng có mũ trùm, bên dưới ghi tên là Cliodna.

Cuối cùng là Thena, cô gái cầm trên tay tấm thẻ là một người phụ nữ dáng người đầy đặn, gương mặt phúc hậu, tay cầm một cái ly vàng, bên dưới ghi Helga Hufflepuff.



Ba người cầm tấm thẻ trên tay, có chút run run, rồi nhanh cất vào trong túi với sự cẩn thận nhất, rồi sau liền lặng im, không nói lời nào.

Minh nhìn thái độ của ba người trầm mặc hẳn, ắt là có liên quan gì đến những người trên tấm thẻ..

Minh cũng ngồi im lặng, vừa nhìn ra ngoài cửa sổ xe lửa, vừa rà soát lại thông tin mình có được về họ của ba người trong toa, cùng với những vị có tên trong từng tấm thẻ trong tay họ.

Đoàn tàu đã rời khỏi khu vực thành thị, dần tiến vào vùng núi non hùng vĩ, với những thảm cây cối bạt ngàn..

Mãi đến khi mặt trời đang lặn ở bên phía mé núi, cả bầu trời trong khoảnh khắc từ màu cam đỏ, dần dần mờ nhạt, chuyển sang ánh mờ mịt của trời đêm, đoàn tàu lúc này mới chậm dần lại..

Cậu thông qua ‘thuật toán xác định đối chiếu hình ảnh’ của Cấu Trúc, nhờ chức năng có được từ điện thoại của Hội Đồng, so sánh với khung cảnh khu vực hiện tại, mới nhận thức rõ.

Hiện cậu đang ở khu vực cao nguyên vùng Scotland, mà từ khi đoàn tàu khởi hành do ma pháp che giấu cậu hoàn toàn không xem trước được đoàn tàu sẽ đi đâu thông qua vệ tinh.

Minh xem đồng hồ trong thần thức, bây giờ là 8 giờ 20 phút tối, vậy mà bầu trời mới chỉ vừa hoàng hôn xong, đúng là ở trời Tây này, vị trí địa lý khác xa trong nước, mọi thứ cũng thay đổi hẳn, trong nước thì gần 6 giờ đã hoàng hôn xong rồi.

Minh bất chợt thấy Novus và Thena từ từ móc hết đống đồ dùng học tập từ trong túi mở rộng không gian ra, bỏ lại trên ghế; chỉ có Matheus đã để sẵn hành lý trên kệ từ đầu, nên giờ đang giúp hai người kia, vì có những món đồ khá là nặng.

Đúng lúc, nghe Novus nói qua.

“Tụi mình sắp đến nơi rồi, nhớ bỏ tất cả những món đồ dùng học cùng đồng phục lại, chỉ mang theo đồ vật cá nhân của mình thôi nhé.” - Vừa nói cậu ta vừa móc đồ ra.


Minh cũng làm theo, lấy hết đồ đã mua trong danh sách từ trong túi đeo hông ra, trong lòng cảm thán không thôi, suốt 8 tiếng vừa qua, bây giờ mới có người chịu lên tiếng nói.

Cũng cùng lúc giọng nói thông báo vang lên toàn tàu.

“Sắp đến Ga Hogsmeade trong 5 phút nữa, hành lý tuyệt đối phải để lại trong toa, sẽ được vận chuyển vào trường sau.”

Bên những toa phía trên đã nghe những tiếng mở cửa, có vẻ mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng..

Rốt cuộc đoàn tàu chậm dần, rồi dừng lại hẳn, mọi người cũng hùa nhau ùa ra khỏi tàu lửa, âm thanh náo nhiệt, ồn ào, lại thình lình xâm chiếm toàn bộ không gian.

Minh cùng theo sau ba người, đi xuống ga, vì bọn họ ở toa cuối, nên cũng không phải chen lấn gì, rất nhanh, chân liền chạm đất.

Nhà ga không quá lớn, với những căn nhà cổ nằm xung quanh, cùng những mảng tường rêu, với những ngọn đèn mang theo năng lượng ma pháp, và cả một kết giới rộng lớn bao quanh; không chỉ làm cho cả khu này chẳng mang theo chút hiện đại nào, mà còn toát lên một vẻ ma pháp huyền bí, cùng yên bình đến lạ.

Đúng lúc này có một giọng nói đầy uy lực, vang lên, chấn động hết tất cả mọi người, không gian nháo nhào, bỗng chốc trở nên im lặng.

“Học sinh năm nhất lại đây, còn những học sinh năm khác thì theo cấp trưởng đi đến những cỗ xe ngựa, nhanh lên, đừng gây ồn ào ở đây nữa.”

Cả mấy trăm con người nhanh chóng vận chuyển, những học sinh lớn thì như đã quen thuộc, đi về một phía của sân ga, chỉ còn đám nhóc năm một, ‘ngoan ngoãn’ đi về hướng tiếng nói vừa nãy.

Minh vừa di chuyển theo đám năm nhất, vừa dùng thần thức xem xét ở phía xa xa kia nơi mấy cỗ xe ngựa, được kéo bởi những con trông giống ngựa, nhưng có cái đầu như khủng long, mọc ra hai cái sừng không dài, toàn thân lại ốm o gầy mòn; có thể thấy xương bụng lộ cả ra, mà đặc biệt chúng còn có đôi cánh dơi to vô cùng, cả người chẳng có chút lông nào.

Cậu biết đây là những con vong mã, cậu đọc được thông tin, nói rằng chỉ có những người đã chứng kiến cái chết và đau khổ suy ngẫm về cái chết, mới thấy được những con ngựa kỳ lạ này.



Nhưng trên hết làm cậu hứng thú là qua thần thức thấy cả người chúng toát ra năng lượng kỳ bí, một loại nguyên tố mà cậu chưa từng thấy trước đó, làm Minh tò mò vô cùng, cũng định bụng sẽ dành thời gian nghiên cứu chúng..

Đúng lúc cả đám nhóc đi về phía tối tăm nơi cuối sân ga, thì cũng thấy một người với ngoại hình khổng lồ, râu tóc bờm xờm, cũng đang tiến tới, tay cầm một cái đèn, chiếu sáng đường đi.

Người đàn ông lên tiếng.

“Được rồi, các học sinh năm nhất theo ta nào.”

Nói rồi người đàn ông sau khi quan sát kỹ không còn sót người nào, mới xoay người lại, dẫn đám nhóc đi vào phía một khu rừng cây, nơi con đường dốc đi xuống, sâu hun hút.

Minh nhận ra người đàn ông với chiều cao hơn gấp đôi cậu kia, đoán chừng cao cũng phải 3 mét rưỡi, không ai khác là Rubeus Hagrid; xưa kia trong truyện chính là người đã giúp Harry đến Hẻm Xéo mua đồ dùng học tập trong năm đầu tiên.

Vừa vào con dốc, Minh đã cảm nhận được bản thân vừa đi xuyên qua một màn năng lượng, tất nhiên là để che giấu nơi này với người thường, cậu chỉ không ngờ nó lại rộng đến thế, quan sát bằng thần thức hơn 800 mét của cậu, cũng không thấy hết nổi phạm vi của kết giới này.

Đi xuyên qua khu rừng nhỏ, mùi đất cùng hương cây, quyện cùng gió của tháng chín mát lạnh, làm cả người Minh dễ chịu hơn hẳn.

Những đứa nhóc thì có vẻ sợ bóng tối, đi sát vào nhau, cũng không ai dám nói lời nào, nhất là 4 người bọn cậu, lại đang đi cuối cùng..

Đi một lúc thì hàng cây tối đen hai bên thưa thớt dần, mùi ẩm cũng len đầy trong không khí, cả khu vực vùng hồ rộng lớn mở ra trước mắt mọi người.

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ