Sống Lại Một Đời Chỉ Yêu Anh

Chương 27: Về biệt thự chính thôi



Hoa Bảo muốn đi chơi, Dương Hạ liền lập tức đặt vé cho hai người ra nước ngoài, tất nhiên là cả hai người cùng đi rồi. Nhưng hiên giờ em cũng không cần thiết phải đi xa như vậy. Thật là chỉ muốn đi đâu xa cho giải tỏa một chút.

Tất nhiên không phải em sợ tốn tiền của Dương Hạ nhà mình, chồng em giàu mà, giàu nghiêng thành nghiêng nước.

"Em muốn về biệt thự chính, được không chồng ?"

Hoa Bảo nghe Tạ Mẫn nói biệt thự chính nhà họ Thẩm nằm ở ngoại ô thành phố, nằm sâu trong một khu rừng thuộc quyền sở hữu của Thẩm gia. Xung quanh yên tĩnh mát mẻ vắng người, lại có thể hoà mình với thiên nhiên, buổi tối có thể dựng lều cắm trại tại khuôn viên. Một nơi lý tướng để nghỉ ngơi.

Kiếp trước Dương Hạ giam cầm em 5 năm trời, từng rất nhiều lần muốn đưa em về biệt thự chính, nhưng Hoa Bảo nhất quyết không đồng ý, về sau anh cũng không nhắc lại chuyện này nữa. Cho lên kiếp này em muốn về đó sớm một chút, cũng tò mò xem nơi đó sẽ như thế nào ?

Dương Hạ hơi bất ngời, đột nhiên Hoa Bảo lại muốn về đó. Không phải hai năm nay em luôn kịch liệt phản đối không muốn đi sao ? Tuy bây giờ Hoa Bảo đã chấp nhận tình cảm của anh, Dương Hạ cũng chưa từng nghĩ em sẽ muốn về đó. Đúng là làm anh mừng chết rồi.

"Được, nghe theo bảo bối tất !!"

"Nhưng!! Em muốn đi cùng với Chuông Nhỏ cơ!!" Hoa Bảo cảm thấy đi chơi càng đông càng vui. Huống hồ bây giờ em cũng đang muốn có thể làm thân được với Chuông Nhỏ, con mèo trắng đáng yêu vốn phải là của em. Giờ nghĩ lại chuyện này em vẫn còn tức nha!!

Dương Hạ vừa rồi đang nghĩ chuyến đi này sẽ là chuyến đi thật lãng mạng ngọt ngào chỉ dành cho hai người. Lại bị câu nói này dập tắt. Nhưng mong muốn của bảo bối của mình anh không từ chối nổi.

Ok, dẫn Chuông Nhỏ đi cùng thì được. Nhưng dẫn Chuông Nhỏ đi cùng sẽ đủ combo Tạ Mẫn cũng sẽ đi theo. Hơ...hơ....thế là cả 4 người cùng đi !

———-

Sáng đầu tuần tại thành phố X, hai chiếc xe chở 4 con người đang lao nhanh trên đường cao tốc. Biệt thự nằm ở ngoại ô lên sẽ là một quãng đường xa. Lúc đầu Dương Hạ sợ Bảo bối sẽ mệt, ai ngờ em từ đầu đến cuối vô cùng háo hức, luôn miệng hỏi về biệt thự nhà họ Thẩm. Dương Hạ chỉ có thể bất lực trả lời từng câu hỏi của em.

Cũng không cần phải vội vàng vậy Bảo bối à, về sau toàn bộ tài sản của nhà họ Thẩm này đều là của em mà!!



Phía bên kia Chuông Nhỏ cũng háo hức không kém, em ở trong dạng mèo liên tục làm phiền Tạ Mẫn lái xe. Tạ Mẫn thấy con mèo này rất hoạt bát nha ! Cùng không có tức giận gì, chỉ vươn tay vuốt vuốt lông mèo nhỏ, để em chịu nằm yên lại.

Gần chưa thì 4 người đến nơi. Vừa dừng xe, Hoa Bảo và Chuông Nhỏ đã phi như bay ra ngoài, nắm tay nhau chạy vào khuôn viên. Cả hai mắt chứ A mồm chữ O nhìn toà biệt thự cổ kính trước mắt.

Biệt thự được xây theo phong cách cổ điển, lối thiết kể theo tông màu trầm phù hợp với khung cảnh rừng cây xung quanh. Nhưng lại rất rộng lớn, xung quanh bốn mặt là khoảng khuôn viên rộng rãi, trồng nhiều loại hoa và cây cảnh lớn.

Cả hai chia nhau đi thăm thú khắp nơi, chờ hai anh chồng nhà mình đi cất xe. Đợi đến khi Dương Hạ và Tạ Mẫn đi đến mới lôi được hai bảo bối này cùng đi vào biệt thự.

Bình thường sẽ có người hầu ở bên trong nhưng vì Dương Hạ muốn có không gian yên tĩnh lên không cho gọi họ tới làm trong cả tuần này. À tất nhiên là vẫn trả lương đầy đủ nha. Anh giàu mà.

"Bảo bối lại đây, đi tắm trước!" Dương Hạ đi lại bế Hoa Bảo đang tò mò xung quanh lên, đi lên lầu tắm rửa.

Tạ Mẫn và Chuông Nhỏ cũng đi tìm phòng mà nghỉ ngơi.

Quá khứ của Dương Hạ không mấy tốt đẹp. Lên từ nhỏ đến lớn anh không ở biệt thự chính quá nhiều. Hầu như không in đậm ký ức của nơi này. Hoa Bảo chú ý tới một lối đi ở một góc khuất tầng một . Hình như là nối đi xuống tầng hầm thì phải. Em muốn đi xem thử, nhưng lại bị Dương Hạ ép lên lầu.

Trong phòng tắm rộng lớn, hai thân ảnh đang quấn lấy nhau, Hoa Bảo đang đắm chìm vào nụ hôn cuồng nhiệt của Dương Hạ. Chết tiệt!!....kỹ thuật hôn của chồng em rất tốt nha.

"A\~\~....ức....hưm....!!" Em bị chiếm lấy khoang miệng một hồi lâu như vậy cũng không thể phản kháng. Chỉ có thể thả lỏng bản thân mặc người kia ức hiếp!

——-—-

Tui muốn viết cảnh H -_- . Mấy bà đừng cản tui !!

,.