Sợi Dây Trói Buộc Định Mệnh

Chương 40: Sao trông ma mị quá vậy



"Chắc là anh ta không nhớ đâu"

Cô khẽ cười khổ , sao giờ còn mong đợi ở người đàn ông này chứ.

Hoàng Vy dọn dẹp mọi thứ để chuẩn bị về , khi ra ngoài sảnh đã được các thuộc hạ của anh ta đón ,lại còn đi trên con xe sang thực sự không thể không khiến mọi người ghen tị.

"Kính chào Trần tiểu thư"

"Ừm , đưa tôi về nhà đi"

"Dạ thưa cô , thiếu gia có nhắc tôi là hiện tại không thể đưa cô về nhà được "

Hoàng Vy bỡ ngỡ , không biết anh ta đang làm thế là có ý gì

"Thế anh ta muốn tôi đi đâu?"

"Dạ , hiện tại thiếu gia muốn cô thay lễ phục , sau đó đến một bữa tiệc quan trọng có nhiều các viên quan chức , thiếu gia muốn cô làm bạn nhảy ạ"

"Ừ , làm theo thiếu gia nhà các anh đi"

Đi trên đường , cô nhìn ngắm khung cảnh xung quanh , nhiều các cặp đôi đang nắm tay nhau trên đường , gương mặt trông vô cùng rạng rỡ , có những cậu bé cô bé học sinh trở thành một đôi không ngần ngại thể hiện tình cảm, tuổi thanh xuân của họ có nhau , tình yêu của họ dành cho nhau , dù có trải qua bao nhiêu mối tình , họ cũng sẽ không bao giờ quên những mối tình thời thanh xuân , đó là những mối tình đẹp nhất , trong sáng nhất của mỗi con người.

Chẳng mấy chốc đến nơi , cô bước thật chậm rãi xuống xe ,đi thẳng một mạch vào địa điểm mua quần áo.



"Chào mừng Trần tiểu thư , không biết tiểu thư đây ưa thích lựa chọn những mẫu váy nào ?"

"Không cần cầu kì , đơn giản cho tôi "

"Vâng thưa cô"

Những mẫu váy lập tức được bày biện ra , thực sự thì thế này được coi là đơn giản sao , cái nào cái đó đều cầu kì

"Tôi bảo đơn giản mà sao mấy cái này tôi thấy cầu kì quá"

"Dạ thưa đây là những mẫu váy đơn giản nhất mà Tống tiên sinh chọn cho cô , mong cô thông cảm ạ"

Cô nhìn vào những mẫu váy hắn tặng , cô chọn đại lấy một bộ.

"Cho tôi cái này đi"

"Tiểu thư theo chúng tôi ,chúng tôi giúp đỡ cho cô ạ"

Gần 30 phút sau , Hoàng Vy bước ra ngoài , chiếc váy này vô cùng thanh lịch , đường khoét tinh tế khoe trọn dáng của cô , bộ váy này mang một chút màu tím nhạt - màu sắc mà cô yêu thích.

"Đi thôi"



Bây giờ cũng đã là gần 19 giờ , không hiểu sao xe cứ đi mãi , đi mãi không thấy điểm dừng .

"Sao địa điểm tổ chức bữa tiệc đó lâu vậy?"

"Sắp đến rồi thưa cô, mong tiểu thư đừng sốt ruột"

Xe ô tô từ từ đi vào khuôn viên của một tòa lâu đài khiến cô mới nhìn vào vô cùng choáng ngợp , thực sự có phải đúng địa điểm không vậy?

Cô nhìn sang xung quanh , khuôn viên được trang hoàng lộng lẫy đến lạ ,chỗ nghỉ mát giữa khuôn viên còn được xây theo phong cách Hy Lạp cổ đại , tạo cho người ta sự thư thái vô cùng.

"Không biết bữa tiệc này là của ông trùm hay tổng tài nào mà chơi trội như vậy không biết"

Xe đỗ trước cửa , Tống Huy Hoàng đã đứng sẵn ở đó chờ cô , đợi cô bước xuống , anh chìa bàn tay ra muốn đỡ cô xuống xe.

Hoàng Vy nâng tà váy đi xuống , cô nhìn Huy Hoàng giờ trông thật khác lạ , mặc bộ vest được thiết kế rất kĩ , gương mặt đeo mặt nạ khiến cho người ta cảm giác thật ma mị , giống như lạc vào xứ sở thần tiên vậy đó.

"Sao anh tạo nét quá vậy" Hoàng Vy nhìn anh với ánh mắt phán xét

"Sao em gặp anh không bao giờ khen anh được một câu thế ?" Huy Hoàng không hài lòng với mồm mép của người con gái này , không bao giờ cô hạ một chút tự trọng để mà khen anh nịnh anh gì cả.

"Trông anh giờ giống bóng ma trong nhà hát* ý"

*Vở kịch nổi tiếng lấy bối cảnh châu âu ngày xưa , một chàng trai xấu xí đeo mặt nạ sống dưới nhà hát đem lòng yêu cô nghệ sĩ hát opera xinh đẹp
— QUẢNG CÁO —