Sợi Dây Trói Buộc Định Mệnh

Chương 10: Cô được lắm



Hoàng Vy lúc này đang làm việc rất chăm chỉ thì đột nhiên sếp cô gọi

"Nè cô gái trẻ, mai chúng ta có một hợp đồng lớn , cô phải đến bữa tiệc này để gọi là làm quen với đối tác , bữa tiệc này vào tối mai , nhớ sửa soạn đoàng hoàng đấy nhé, tôi hi vọng hết vào cô đó , cô làm tốt tôi sẽ thăng chức cho cô"

Hoàng Vy vui như mở cờ trong bụng vậy .

"Bữa tiệc này cô sẽ làm tốt thôi , tôi tin cô"

"Cảm ơn cô vì đã tin tôi , tôi sẽ làm tốt , sếp yên tâm

Cô liền chạy đi tìm Kim Trà , vui vẻ hỏi

"Cậu hôm nay đi chọn váy với tớ đi , mai tớ phải đi tiệc "

"Được thôi , đợi tớ làm xong việc tớ sẽ đi cùng"

.............

Huy Hoàng đang lo lắng trên đường về nhà , anh không biết đối mặt với chuyện này ra sao.Anh xuống xe , chậm rãi bước vào nhà , khi anh bước vào thì đã thấy 4 bậc phụ huynh cùng Huỳnh Hoa ngồi đó nhìn anh.

"Con chào bố mẹ ,cháu chào các bác "

"Ngồi xuống đi con"

Bố Huỳnh Hoa đứng dậy nói " Nếu cậu không thích con gái nhà tôi , sao cậu không nói ngay từ đầu"

Mẹ Huy Hoàng để làm trấn tĩnh bầu không khí lại " Anh thông gia , chắc có chút nhầm lẫn , bọn trẻ yêu nhau giận dỗi nhau là bình thường , anh không cần làm quá như vậy"

"Có đúng vậy không Huy Hoàng" Bố Huỳnh Hoa từ tốn nói



Huy Hoàng nhìn mẹ , thấy mẹ đang ra ám hiệu cho anh , anh không muốn mẹ buồn vì mẹ anh đang bệnh , liền không khước từ

"Vâng"

Chỉ với một từ thôi sao mà lại khiến Huỳnh Hoa vui đến vậy.

"Thế thì tốt , chắc chúng ta đã nghĩ nhiều " mẹ Huỳnh Hoa đáp "Mai là bữa tiệc của đại gia đình nhà chúng ta, bác nghĩ cháu với Huỳnh Hoa nên tới để ra mắt mọi người"

Huy Hoàng không nói gì liền đứng dậy chào mọi người rồi đi thật nhanh về.

Bố Huỳnh Hoa "Tên tiểu tử đó bị sao vậy , hình như nó không thích"

"Chắc nó ngại thôi ông thông gia , tôi sẽ chấn chỉnh nó sau" Mẹ Huy Hoàng nhẹ nhàng nói

"Được , tôi mong ngày mai con trai ông bà sẽ không làm tôi thất vọng "

Huy Hoàng ra xe ngồi ,anh không biết phải đối diện chuyện này như thế nào

"Chết tiệt , chả nhẽ giờ mình chạy trốn"

Huy Hoàng tức tốc chạy về công ty , anh không thể ngừng nghĩ cách để trốn tránh mối quan hệ với Huỳnh Hoa.

Huy Hoàng gọi điện cho Hoàng Vy vì nhớ cô

" Anh đến đón em được không?"

"Không ,tôi đang bận mất rồi, tôi sẽ tự về , cảm ơn anh"



"Để anh đi cùng đi"

"Nhưng mà tôi đi với bạn mất rồi"

"Thế anh đợi em ở nhà nhé"

"Ừm"

Huy Hoàng nghĩ mình cần phải hủy việc dây dưa với Huỳnh Hoa mãi như thế này , anh không muốn làm con rối nữa.

Vừa nghĩ dứt ,Huỳnh Hoa gọi cho anh" Anh đi chọn váy với em được không?"

"Ngoài việc mách lẻo bố mẹ cô ra thì chắc cô không làm được gì nữa nhỉ?" Huy Hoàng gằn giọng lên mắng cô

"Nhưng mà em yêu anh em mới làm vậy"

"Tôi không cần"

"Thôi nào , anh thử yêu em , chả nhẽ mất mát gì sao" Huỳnh Hoa cười nhạt

"Cô được lắm" Huy Hoàng tắt máy

"Tại sao cô lại cứ nhắm vào tôi cơ chứ"

Huy Hoàng nhắm mắt vào , nghĩ cách , thế mà anh lại ngủ thiếp đi ,anh nghĩ đến kiếp trước mình đã khiến Hoàng Vy dằn vặt và khổ sở như thế nào , anh đã làm con rối của bố mẹ ra sao , anh không bằng lòng tiếp tục đi trên vết xe đổ nữa.

................

Hoàng Vy với Kim Trà đi chọn váy , với dáng người của cô thì quả thật như thế nào cũng đẹp ,nhưng có chiếc váy tím lại va vào mắt cô nhất, chắc chắn cô sẽ lộng lẫy nhất hôm đó. Hoàng Vy chọn váy xong thì vui vẻ về nhà. Cô thấy Huy Hoàng đang đứng đợi cô từ ngoài cửa hàng từ đời nào rồi.