Sở Tổng, Xin Hãy Tránh Đường!

Chương 4



Hai ngày sau.

Nghỉ ngơi suốt hai ngày, cuối cùng Đường Tinh cũng khỏe lại.

Trong hai ngày vừa qua, Lục Phóng và An Nhiễm (Hai người nói chuyện với nữ chính ở chap đầu tiên) đã đưa toàn bộ trụ sở và phân nhánh Bạch Lan Minh về nước. Hành động này đã làm rung động cả thế giới ngầm nước Z.

Đường Gia, tại thư phòng Đường gia chủ.

Đường gia chủ đặt một xấp giấy lên bàn.

"Đây là cái gì?" Đường Tinh liếc qua tập tài liệu.

"Phía Tây thành có một chuỗi của hàng thuộc quyền sở hữu của Đường gia chúng ta, hiện tại ta chuyển nhượng nó thuộc quyền sở hữu của con. Nếu như trong vòng nửa năm, con có thể biến nó thành trung tâm mua sắm sầm uất nhất Tây thành thì ta sẽ đồng ý cho con theo đuổi sự nghiệp của mình."

"Chỉ có vậy?" Đường Tinh nhướng mày.

"Đúng! Dù sao thì kết hôn xong thì con cũng cần chăm lo cho chồng con mà."

"Ba đừng tưởng con không biết ba đang nghĩ gì, tốt nhất hãy thu miễn cái ý nghĩ đấy lại đi. Thử thách của ba con sẽ tiếp nhận nhưng không có nghĩa con sẽ đi vào cái lưới ba giăng sẵn đâu."

"Ồ...Bẫy nào vậy? Sao ta không biết nhỉ, con thử nói ta nghe xem nào, ta ấy mà, cũng đã lớn tuổi rồi, đầu óc cũng không được minh mẫn hay là con thử nói ta nghe xem"Đường gia chủ cười xảo trá.

Đường Tinh lườm ông bố mình một cái rồi cầm tập tài liệu xoay người đi" Không nói, con quên rồi."

Lúc này Đường gia chủ không biết, con gái ông trong thời gian ở nước ngoài đã tự mình sáng lập ra hãng thời trang riêng. thậm chí còn đạt được rất nhiều giả thưởng lớn. Thế nên thử thách mà ông đặt ra cho cô lần này quả thực quá dễ mà.

...

Đường Tinh trở về phòng, lấy điện thoại ra gọi điện cho An Nhiễm.

"Alo, Tiểu Nhiễm cậu đang làm gì đấy. Có tiện gặp mặt không?"

"Có chứ. Mình đang rảnh nè, bao giờ gặp?"

"Tối nay 8 giờ, gặp ở KeyBar, có được không? Không bận gì chứ?"

"Không bận, không bận, tối nay không gặp không về nhé."

"Ừm"

Buổi tối, quán bar.

"Hey, Tiểu Tinh, bên này bên này"

An Nhiễm ngồi vắt vẻo, hai tay mỗi tay ôm một mỹ nam.

Đường Tinh ngao ngán bước tới. An Nhiễm ra hiệu cho hai mỹ nam kia rời đi.

"Vào chủ đề chính luôn đi." An Nhiễm khoát tay.

Đường Tinh lấy ra tập tài liệu mà Đường gia chủ đưa cho, đưa đến trước mặt An Nhiễm.

"Đây là gì?"

"Đọc thì biết." Đường Tinh cười ranh mãnh.

An Nhiễm cầm xấp tài liệu lên đọc"Chuyển nhượng tài sản??"

An Nhiễm chắc chắn cô không nhìn nhầm. Trêи tờ giấy có ghi rõ ràng chuỗi cửa hàng thuộc quyền sở hữu sẽ được chuyển nhượng toàn bộ cho con gái Đường Tinh. Vậy có nghĩa là...

"Ông ấy chấp nhận rồi sao?" An Nhiễm kϊƈɦ động.

"Còn lâu! Ông ấy đặt ra thử thách muốn tôi vượt qua nó, nếu hoàn thành thì ông ấy sẽ chấp nhận công việc của tôi. Nói cách khác, đây là kì khảo hạch của ông ấy dành cho tôi. Từ giờ cậu không cần phải can dự nhiều vào chuyện của tổ chức nữa, để Lục Phóng cậu ta lo liệu, chuyên tâm chăm lo mảng kinh doanh này cho tôi, hiểu chứ?"

An Nhiễm gật đầu. Hai người còn thảo lận với nhau thêm về một số vấn đề nữa. Sau khi xong xuôi, Đường Tinh giao bản kế hoạch cho An Nhiễm rồi cho ngời đưa An Nhiễm về trước còn bản thân vẫn ở lại.

Cô bắt đầu suy tính kĩ lưỡng. Lần này cô về nước là để tìm tung tích của sư huynh cô. Cái chết của sư phụ và đám người áo đen đó chắc chắn sư huynh cô ít nhiều cũng sẽ biết.

Mấy năm nay cô luôn dò tìm tung tích của sư huynh, chỉ mong sớm ngày tìm được sư huynh, báo thù cho sư phụ. Mà cản trở lớn nhất lần này chính là hôn lễ của cô. Làm thế nào bây giờ chứ, nếu như kết hôn rồi thì cả hắc bạch đạo đều khiến cô bị cản trở rất nhiều.

Vốn dĩ cô muốn sau khi báo thù cho sư phụ xong sẽ rời khỏi nước Z, không bao giờ quay về nữa. Nhưng bây giờ mọi việc không dễ dàng như vậy nữa. Dù cho cô làm thế nào đi chăng nữa, chỉ cần cô ly hôn với Sở Diệc Thần, danh dự của Đường gia, của cha mẹ cô sẽ giảm sút rất nhiều. Vả lại, kết hôn, ly hôn là việc hệ trọng nó ảnh hưởng tới cả đòi người, không thể tùy hứng như vậy được.

Nếu bây giờ đồng ý kết hôn thì sau này ly hôn sẽ rất khó, mà bây giờ không đồng ý cũng không được. Cả hai nhà đều thông báo ra ngoài là hai gia tộc sắp liên hôn. Nếu bây giờ từ chối cũng không phải là cách tốt.

"Arrgg, phải làm sao mới tốt đây" Đường Tinh vò đầu.

Mải suy nghĩ, Đường Tinh không để ý rằng có một nam nhân đang tiến về phía mình.