Sơ Lễ

Chương 15



Thời Sơ Thần đang lật xem menu trên tay, Đàm Lễ nhận được Wechat xác định thời gian và địa điểm sân chơi bóng rổ vào tối mai.

“Tối mai anh, Nhan Tư Vũ và Sở Hoàn sẽ đi chơi bóng rổ, em…”

“Có muốn đi cùng không?” Mấy chữ còn chưa kịp hỏi ra, Thời Sơ Thần đã lập tức nhận lời: “Được.”

Trong mắt Đàm Lễ hơi ngạc nhiên nhưng cũng rất vui mừng.

“Đúng lúc ngày mai em cũng có hẹn với Tần Tinh đi ăn tối, đã lâu rồi chúng ta không gặp cô ấy.” Thời Sơ Thần nhìn thoáng qua anh rồi tiếp tục gọi món.

“… Được.” Sự vui mừng lập tức biến mất, Đàm Lễ gật đầu với cô.

Ăn cơm xong hai người lái xe về nhà vừa đi dạo một lát, về đến nhà lúc vào thang máy, Thời Sơ Thần bấm tầng 24.

“Không đến chỗ anh sao?” Đàm Lễ nắm tay cô và hỏi.

“Hả?”

“Không phải nói…” Đàm Lễ ghé sát vào tai cô và nói: “Phòng làm việc, phòng bếp, ban công đều có thể sao?”

Đàm Lễ bấm tầng 25 và nhấn giữ nút tầng 24 để hủy bỏ.

Thời Sơ Thần tắm rửa xong dùng khăn mặt để lau khô tóc, đuôi tóc vẫn còn đọng nước nhỏ giọt lên chiếc áo thun của cô. Cô đi đến phòng bếp cầm chai rượu lên, vừa mới mở ra uống một ngụm thì lập tức có một vòng tay ôm lấy eo cô từ sau lưng.

“Đừng…” Rượu còn chưa kịp nuốt xuống thì tay anh đã đưa lên ngực cô.

“Hôm nay làm ở nhà bếp đầu tiên nhé?” Lời nói của Đàm Lễ nghe như là hỏi nhưng thật ra cũng không có ý định để cho cô lựa chọn, anh lấy từ trong túi quần thể thao ra hai bao cao su mà anh đã lấy lúc vừa tắm xong.

Anh gạt mái tóc ướt sũng của cô sang một bên, Đàm Lễ cắn nhẹ vành tai của cô, bàn tay dùng sức cách một lớp áo thun xoa bóp đôi gò bồng mềm mại của cô.

Cô có để hai bộ đồ ngủ có dây yeutruyen.net ở chỗ của anh, nhưng mà lần nào cô cũng mặc áo thun của anh như đồ ngủ.

Nắm lấy bầu ngực mềm mại của cô trong tay, trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh cô mặc áo hai dây vô cùng gợi cảm.

“Ưm~” Thân thể của cô theo tay anh xoa bóp mà từ từ trở nên mềm nhũn, vô lực dựa vào người anh.

Thời Sơ Thần quay đầu, từ từ nhắm hai mắt lại hôn anh.

Đàm Lễ nhận được tín hiệu chính xác, lập tức xoay người cô lại, lòng bàn tay giữ chặt sau gáy cô, hôn lên môi cô.

Cô luôn cảm thấy Đàm Lễ hôn rất thuần thục, ít nhất cũng là người hôn giỏi nhất mà cô đã từng gặp.

Trong nụ hôn của anh, Thời Sơ Thần cảm nhận được dục vọng mạnh mẽ của anh.

Thời Sơ Thần không phải là một người biết kiềm chế cảm xúc, lúc cô muốn hôn anh cô sẽ không bao giờ do dự cho dù là ở nhà hay ở bên ngoài.

Thỉnh thoảng ở bên ngoài nhìn nhau liếc mắt đưa tình, Thời Sơ Thần sẽ nhón chân hôn lên môi anh như chuồn chuồn lướt qua nước. E.book.Truyen.N.e.t

Mỗi lần như vậy, trong lòng anh đều cảm thấy ngứa ngáy, anh nhịn không được lại cúi đầu hôn cô sâu hơn.

Đây là chuyện mà mà từ trước đến giờ Đàm Lễ chưa bao giờ làm.

Ngoài sự ham muốn bên trong nụ hôn này còn có sự chiếm hữu chủ quyền rõ ràng.

Đàm Lễ để cô dựa vào tủ lạnh, cô với tay lấy gói bao cao su ở trên bàn. Anh buông môi cô ra, trán áp lên trán của cô và hơi cúi đầu nhìn cô dùng bốn ngón tay mảnh khảnh xé mở bao bì.

Cùng với hơi thở gấp gáp dồn dập, anh kéo quần xuống, nhìn cô dùng bao cao su bao lấy côn thịt đang ngẩng cao đầu của mình. Thời Sơ Thần ngẩng đầu nhìn anh, đôi môi ướt át còn có chút sưng đỏ và ánh mắt vô cùng mê người.

Đàm Lễ nhấc một chân của cô lên vòng qua thắt lưng của mình, một tay anh nắm lấy gậy thịt cứng rắn của mình cách một lớp quần lót nhỏ cọ cọ vào hoa huyệt của cô cho đến khi trên quần lót của cô dần dần thấm ra nước.

Thời Sơ Thần ôm cổ anh, quần lót lại bị anh gạt sang một bên, cây côn thịt thô ráp cứng rắn đâm thẳng vào miệng hoa huyệt của cô.

“Cắm em…” Cô đến gần tai anh và phun ra hai chữ.

Cô chưa bao giờ keo kiệt làm thỏa mãn người khác, cũng sẽ không che giấu ham muốn và nhu cầu của mình.

Đàm Lễ buông chân cô xuống, giúp cô cởi bỏ chiếc quần lót cản trở ra, sau đó lại kéo chân cô lên, hơi nhấc người cô lên và dùng sức đâm côn thịt vào trong hoa huyệt của cô.



“Ưm….Sướng quá…” Cô được thỏa mãn nên không nhịn được rên rỉ.

Bầu ngực mềm mại dán vào lồng ngực rắn chắc của anh.

Anh nâng cả người cô lên, hai chân vòng quanh eo mình, tay nâng mông cô và ôm cô đi về phía trước hai bước rồi đặt cô lên bàn ăn to nằm ở giữa phòng bếp.

Trong miệng Thời Sơ Thần phát ra tiếng rên rỉ “Ư…A…ah…ưm”.

Eo cô rất nhỏ, vì thường xuyên rèn luyện nên vùng eo cũng rất săn chắc, nhưng Đàm Lễ luôn lo lắng mình sẽ bóp gãy eo cô mất.

Mái tóc dài còn chưa khô của cô trải ra trên mặt bàn bằng đá cẩm thạch màu xám nhạt, cách lớp áo thun cũng có thể nhìn thấy núm vú đang dựng đứng dưới lớp áo thun lắc lư theo nhịp thọc ra rút vào dưới thân.

Đàm Lễ vén áo của cô lên, ôm trọn hai bầu ngực mềm mại của cô để nó không rung lắc nữa, Thời Sơ Thần càng ưỡn ngực lên để cho hai tay anh có thể nắm trọn.

“Ah…Chậm…thôi…” Cô vươn tay ra chống lên ngực anh.

Đàm Lễ nắm tay cô, ngón tay anh xen kẽ với các ngón tay nhỏ nhắn kia rồi nâng nó lên đỉnh đầu cô, anh cúi người xuống hôn lên môi cô.

Gậy thịt bên dưới không ngừng tiến công cắm vào hoa huyệt, Thời Sơ Thần nghe được những âm thanh quyến luyến của môi lưỡi, còn có tiếng bộp bộp của côn thịt đâm vào trong cơ thể cô.

Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào mặt cô, cô cũng ngẩng đầu hôn lên hầu kết của anh.

Hành động này đã khiến Đàm Lễ vô cùng hài lòng, anh gập chân cô lại mạnh mẽ cắm vào tiểu huyệt.

Anh thọc vừa nhanh vừa mạnh làm Thời Sơ Thần sướng rơn người cắn vào vai anh.

Đàm Lễ ôm cô lên, lúc hai chân rơi xuống đất khiến cho cô có cảm giác giống như rớt từ mấy tầng mây xuống mặt đất.

Anh xoay người cởi áo thun của cô ra, cả người Thời Sơ Thần lại bị anh đè lên mặt bàn, chỗ vừa nằm vẫn còn hơi ấm nên lúc dán lưng lên cũng không lạnh.

“Ừm… Dùng sức… Ah…” Âm thanh rên rỉ của cô dường như khác với bình thường, mang theo chút gợi tình.

Làm cho anh gần như mất hồn.

“Đã đủ chưa?” Giọng nói của anh hơi khàn khàn.

Đàm Lễ biết cô thích cái gì, cũng giống như Thời Sơ Thần biết rõ làm thế nào để khiến cho anh hưng phấn hơn.

“Ừm…” Thời Sơ Thần kéo một tay anh đặt lên bầu ngực của mình: “Nữa… Nhiều hơn đi anh…”

“Đồ dâm đãng…” Anh nhẹ nhàng phun ra một vài chữ, nhưng bàn tay vẫn dùng sức nắn bóp vú tròn, côn thịt càng cắm hăng hơn.

“Thật tuyệt vời… Sướng chết mất…” Ngón tay Thời Sơ Thần bám vào cạnh bàn, cái mông nhỏ cũng đồng thời vểnh lên.

“Thả lỏng đi, Sơ Sơ.” Anh véo vào mông cô.

“Ha a… To thế….Sâu nữa ah…A…” Cô ngẩng đầu lên, đuôi tóc ẩm ướt dính vào lưng.

Đàm Lễ gạt tóc cô ra, từng chút từng chút một hôn lên vai cô.

“Không được… Không…” Thời Sơ Thần sắp đạt đến cao trào, hoa huyệt hơi run rẩy yeutruyen.net và đầu ngón chân cũng căng thẳng.

“Lại làm thêm một lúc nữa đi.” Đàm Lễ nói thầm bên tai cô: “Để cho anh đâm chết em…”

“Ừm~~ Đâm chết em đi…” Thời Sơ Thần rụt cổ lại.

Đàm Lễ biết cô sắp đạt tới cao trào, cả người cô đang run rẩy, bả vai cũng run lên.

Anh nhanh chóng mạnh mẽ đút vào khiến cô hét lên, theo đó là một dòng dịch nhờn màu trắng ào ạt chảy ra, hoa huyệt của cô co rút lại ôm chặt lấy gậy thịt của anh.

Đàm Lễ cong ngón trỏ, dùng khớp ngón tay lướt nhẹ qua sống lưng của cô, ngang hông của cô vì bị anh bóp chặt mà xuất hiện vài dấu tay hồng hồng, anh cắn vào da thịt trên gáy của cô, dưới thân cũng dùng sức chạy nước rút.

Cuối cùng anh đẩy vào thật mạnh vào rồi bắn ra.

Trên lưng cô toát ra mồ hôi hột dày đặc, Đàm Lễ rút côn thịt nửa mềm ra rồi nhẹ nhàng hôn lên lưng cô, lúc thì liếm liếm lúc lại dùng răng nhẹ nhàng gặm cắn.

Cũng giống như cái ngày mùa xuân đến, hoa anh đào hồng nhạt nở rộ.



Hai người chậm lại một lúc nhưng cũng không có ý định muốn kết thúc.

Thời Sơ Thần xoay người, cả người nằm trên người anh, cô dùng sức cắn vào xương quai xanh của anh giống như anh vừa mới cắn cô vậy.

“Em có lạnh không?” Đàm Lễ hỏi cô.

Thời Sơ Thần lắc đầu, nhiệt độ trong nhà anh bình thường là 25,6 độ, cơ thể của cô vốn đã nóng nên cô vẫn luôn mặc áo tay ngắn.

Đàm Lễ cũng không phải sợ lạnh, nhưng anh vẫn luôn khoác thêm một chiếc áo len mỏng ở bên ngoài.

Nhưng lúc này, trên người cả hai đều thấm đẫm mồ hôi.

“Khát quá.” Thời Sơ Thần nhắm mắt dựa vào lòng anh.

Đàm Lễ một tay ôm lấy lưng của cô, một tay vươn đến bên tủ lạnh cầm lấy chai rượu vừa mới mở ra của cô uống một ngụm, sau đó cúi đầu hôn lên môi cô và chuyền nước sang cho cô.

Hơi thở biến mất và cũng không còn lạnh nữa.

Nó đã tràn ngập mùi vị của rượu.

Nhưng đây là lần đầu tiên Thời Sơ Thần cảm thấy rượu vậy mà lại có thể ngon như vậy.

Cô duỗi tay ra và ôm cổ anh: “Nó cứng quá.”

Đàm Lễ nhíu mày.

“Ý em là mặt bàn này quá cứng, em muốn ra ghế sô pha.” Cô biết anh đã nghĩ sai.

Anh mỉm cười và nói: “Được rồi.”

Đàm Lễ ôm cô lên và đi đến chỗ ghế sô pha đặt cô nằm lên đó.

Những chuyện chưa làm xong thì vẫn phải tiếp tục.

Cho tới khi làm xong Thời Sơ Thần đã bị giày vò mệt chết đi được, nhưng sau khi tắm rửa xong tinh thần cũng khá hơn rất nhiều, cô nằm sấp trên giường chơi điện thoại di động chờ Đàm Lễ.

“Đi ngủ sớm đi.” Đàm Lễ nằm xuống bên cạnh cô, cũng lấy điện thoại di động của cô.

Vận động viên thức khuya đứng đầu quốc gia lại gặp phải người đi ngủ sớm.

Đàm Lễ kéo cô vào lòng, cô còn chưa kịp phản kháng thì anh đã nói tiếp: “Không ngủ thì chúng ta lại tiếp tục làm thêm lần nữa.”

Nếu làm thêm lần nữa thì chẳng phải là còn phải tắm rửa lại nữa sao, Thời Sơ Thần nghĩ lại cảm thấy rất phiền phức cho nên ngoan ngoãn câm miệng ngủ.

Tuy rằng nói muốn ngủ nhưng cô lại không ngủ được, thật ra cô không quen được người khác ôm ngủ thậm chí còn hơi bài xích kiểu ngủ hai người rất không thoải mái này.

Nhưng hình như Đàm Lễ lại rất thích, có đôi lúc Thời Sơ Thần nghĩ lại, anh chỉ cần không sợ cánh tay phế đi, vậy thì tùy ý anh.

Hơi thở của anh phả ra đều đều trên khuôn mặt của cô, trong căn phòng tối om cô cũng không thể nhìn thấy mặt anh, cô đột nhiên nghĩ đến câu hỏi mà Đàm Lễ đã hỏi cô vào lúc đó: Tại sao lại muốn theo đuổi anh?

Tại sao nhỉ?

Ngoại trừ thích ra còn có không cam tâm, cô không cam tâm khi đó mình bị từ chối, cũng không cam tâm bị một người đàn ông tốt như anh lừa dối.

Vì vậy, cô đã gạt đạo đức của mình sang một bên và muốn được ở bên cạnh anh.

Đàm Lễ giống như một thứ ánh sáng rực rỡ, là người đầu tiên khiến cho cô phải động lòng.

Cô chưa từng nghĩ đến cô sẽ nhớ rõ một người đàn ông nào lâu như vậy. Dáng vẻ của anh, ánh mắt của anh như đã khắc sâu vào trong trí nhớ của cô, rõ ràng chỉ mới quen biết hơn ba tháng, rõ ràng đã xa cách nhiều năm như vậy rồi.

Thời Sơ Thần chưa bao giờ cảm thấy mình là một người có trí nhớ tốt. Bạn trai cũ cô đã chia tay hai năm trước cô gần như đã quên mất diện mạo của anh ta rồi, số bạn bè hồi còn đi học mà cô còn nhớ tên cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Thế nhưng, trường hợp ngoại lệ ở cô đã xuất hiện.

Thời Sơ Thần rúc vào lòng anh, ôm eo anh, sau đó cô cảm thấy hình như vẫn còn chưa đủ nên nhấc chân lên gác trên người anh.

Cuối cùng cũng thấy thoải mái, Thời Sơ Thần nở nụ cười thỏa mãn, sau đó nhắm mắt lại và dần dần ngủ thiếp đi.