Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 36: Sonoko có thực sự ngáo ngơ?



Tại một quán cà phê nào đó bên trong thủ đô Tokyo của Nhật Bản. Hoài Nam đang ôm theo mèo ba tư, thong thả hưởng dụng thức uống nổi tiếng ở đây. Sau khi an bài mọi việc thích hợp cho từng thành viên trong nhóm. Một người một mèo quyết định cùng nhau đi vào “Thám tử lừng danh Conan” thế giới.

Cách chỗ ngồi của Hoài Nam vài bàn, chính là xuyên việt giả Trần Xuân Huy đang tới lui công tác. Tiền thân của hắn gọi Tanaka Hatake, nguyên là một vị đồng học cùng với Ran đám người.

Thanh niên Hatake trong một lần đuổi theo đám cướp đường, đã bị bọn chúng hành hung đến mức hấp hối. Vào thời khắc cuối cùng, linh hồn của Trần Xuân Huy thành công vào ở bên trong thân thể này. Sau khi xuyên qua, nam nhân kia có vẻ như đã quyết tâm tìm kiếm cuộc sống mới cho mình. Hắn nhanh chóng thích nghi với thân phận hiện tại, cũng như từ bỏ những gì đã từng phát sinh trong quá khứ.

Tranh thủ lúc Hatake đi ngang qua. Hoài Nam làm dáng liếc nhìn tờ báo trên tay. Hắn ra vẻ như đang thì thầm với sủng vật của mình.

- Chập chập! Mấy đứa nhỏ ngày nay thật là lợi hại nha. Bọn chúng thế mà tìm thấy kho báu của băng cướp Italy nữa chứ.

Không nhận thấy đối phương có phản ứng gì, Hoài Nam lại xoa đầu mèo nói tiếp:

- Tiểu khả ái mau nhìn! Bốn đứa nhóc còn phân biệt theo từng đôi một thế này cơ. Coi bộ bọn chúng cũng khá xứng đôi nha.

Lúc này Tanaka Hatake đang đứng gần đó bỗng chốc sững sờ nhưng rất nhanh hắn đã trở lại như bình thường. Đi quanh một vòng để phục vụ các thực khách, mãi một lúc lâu sau hắn mới như vô tình tìm đến Hoài Nam.

- Vị tiên sinh này, vừa rồi ta nghe ngài đề cập đến vụ án gì đó phải không?

Cố làm ra vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó là thân thiện mỉm cười. Hoài Nam đặt tờ báo lên bàn, chỉ cho đối phương nhìn xem:

- Ngươi cũng yêu thích trinh thám hả? Vụ án này khá là hấp dẫn đó.

- Mấy đứa nhóc này cũng quá thông minh đi. Chỉ bằng một mảnh giấy vẽ, vậy mà đã có thể suy luận ra nơi giấu kho báu. Theo ta không bao lâu nữa bọn hắn sẽ theo kịp “chúa cứu thế” Shinichi đấy.

Nở một nụ cười lễ phép, Hatake tỏ ý muốn được xem kỹ càng hơn tin tức mới vừa rồi.

- Ta có thể nhìn qua nó không? Kỳ thật ta là một người hâm mộ của Shinichi. Nghe ngài nói thế làm cho ta rất tò mò.

- Cứ tự nhiên! Thần tượng của ngươi mặc dù rất lợi hại nhưng hắn không thể phân thân nha. Có thêm người hỗ trợ hắn thì hiệu suất phá án càng tốt hơn phải không?

Nhẹ gật đầu xem như chấp nhận điều này, Hatake vội vàng cầm lấy bài báo để tìm lời giải cho nghi vấn của mình. Trang bìa được in hình bốn đứa bé bị che đi khuôn mặt. Tuy nhiên vẫn có thể nhìn ra chúng chỉ ở độ tuổi đủ để lên tiểu học. Nhưng điều khiến cho Hatake cảm thấy bất ngờ chính là không có bóng dáng của Conan trên đó.

Trước kia vào những khi rảnh rỗi, hắn vẫn thường xem Anime để thư giãn. “Thám tử lừng danh Conan” được công nhận là tác phẩm khá nổi tiếng trên phạm vi châu Á. Do đó Hatake cũng đã xem qua khá nhiều tập của bộ phim này. Vụ án đang được bày ra trên tin tức hắn vẫn còn có chút ấn tượng. Tuy nói là “Đội thám tử nhí” phá án nhưng kỳ thật đây hoàn toàn là Conan gánh tất cả.

Thế mà hình ảnh trên tay hắn lại không có Conan ở đấy. Thay vào đó là một tiểu nữ hài khá xa lạ. Điều này khiến cho Hatake không khỏi suy nghĩ nhiều hơn. Hắn nhanh chóng liên lạc với hệ thống. Nhưng vị này không biết là, ai đó vẫn đang cùng với sủng vật của mình, chăm chú theo dõi mỗi một cử động của hắn.

- Hệ thống mau chui ra đây! Ngươi có phải hay không mang ta đến một cái đồng nhân thế giới hả?

Không để cho Hatake chờ đợi lâu. Một giọng nói máy móc đều đặn đáp lời hắn.

- Bản hệ thống đã kiểm tra qua nhưng không tìm thấy bất cứ dị biến nào.

- Ta ném ngươi nha! Như thế này mà bình thường à? Conan đang ở đâu? Ngươi đừng nói với ta nữ hài kia lại là “vai chính” chứ?

Một loạt các câu hỏi của Hatake khiến cho hệ thống im lặng, không biết giải thích như thế nào. Sau cùng nó chỉ còn cách trả lời lập lờ theo cách nước đôi.

- Bản hệ thống chỉ vừa mới kích hoạt, do đó còn có nhiều chỗ cần phải hoàn thiện. Khả năng cao là quá trình này xảy ra lỗi nào đấy, dẫn tới thế giới phát sinh biến đổi.

- Túc chủ cứ việc yên tâm. Chờ đến khi ngươi xuất bản tiểu thuyết, ta có thể nhờ vào đó nạp thêm năng lượng cho mình. Khi ấy ngươi hoàn toàn đủ khả năng mà tự tin đi ngang tại thế giới này.

- Chỉ mong mọi thứ giống như ngươi nói. – Hatake trầm giọng cảnh cáo đối phương.

- Dĩ nhiên rồi! Ta là trợ thủ tốt nhất của túc chủ không phải sao?

- Vị tiên sinh này, ngươi vẫn ổn chứ?

Đang lúc Hatake cùng với hệ thống trao đổi. Bất chợt hắn lại nghe thấy nam nhân trước mặt kêu gọi mình. Thầm mắng bản thân thiếu cẩn thận, hắn vội vàng trả lời để tránh bị nghi ngờ.

- Xin lỗi! Bởi vì quá nhập thần nên ta quên mất hoàn cảnh nơi đây.

- Không sao! Có đôi lúc ta cũng như thế.

Kế đến hai người bắt đầu câu có câu không trò chuyện về các vụ án mạng do Shinichi giải mã. Mãi cho đến khi cảm thấy gần đủ rồi, Hoài Nam mới cáo từ chuẩn bị ra về.

- Cà phê ở đây rất chất lượng. Nếu có cơ hội ta nhất định sẽ quay lại.

- Tạm biệt ngài. Chúc ngài nhiều may mắn.

Nhìn bóng lưng thanh niên chậm rãi rời khỏi quán, không hiểu vì sao Hatake bỗng cảm thấy nhẹ nhõm cả người. Lắc lắc đầu vì nghĩ mình chắc là bị di chứng sau khi xuyên qua, hắn lại tiếp tục công việc hiện tại.

Hoài Nam dĩ nhiên không biết những cảm nhận của đối phương về mình. Hắn bây giờ đã xuất hiện bên trong nhà của Ran và Sonoko. Vì tiện hơn trong việc chiếu cố Ran sau khi thu nhỏ, Sonoko đã dọn vào một căn biệt thự gần trường. Đổi lại nhị tiểu thư bắt buộc phải cam kết với gia đình. Nàng sẽ sớm tham gia vào công tác quản lý tại tập đoàn của nhà mình.

Khi đến nơi này, Hoài Nam dễ dàng cảm nhận được có ít nhất mười cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào đây. Nếu hắn đoán không sai, bọn họ chính là hộ vệ mà Suzuki gia tộc an bài cho Sonoko. Dĩ nhiên những người này đối với Hoài Nam hiện tại tới nói là không cùng một cấp bậc. Chỉ một vài thủ đoạn nhỏ, hắn đã yên vị bên trong căn biệt thự sang trọng.

Thời điểm này Ran vẫn đang đến trường. Do đó nhị tiểu thư xung phong đảm nhận nhiệm vụ tiếp đón Hoài Nam. Sau khi kiểm tra một loạt nhằm đảm bảo không có gì khả nghi. Hắn mới bắt đầu cùng nàng nói về những việc đã xảy ra gần đây.

- Hoài Nam tiên sinh, hiện tại ta và Ran đều là các thám tử nổi tiếng nha.

- Chúng ta đã giải quyết rất nhiều vụ án khó. Cho dù là Shinichi tên kia bây giờ nhân khí cũng không cao bằng hai người bọn ta đâu. – Sonoko liên tiếp khoe ra thành tích của mình.

Kỳ thật Hoài Nam rất muốn cho nàng biết, đó đơn thuần là bởi vì nữ tính dễ dàng được yêu thích hơn mà thôi. Tuy nhiên nếu nàng đã cảm thấy hưng phấn như vậy. Hắn cũng không dại gì đi làm kẻ phá đám cả. Nở nụ cười hài lòng, Hoài Nam dò hỏi nàng về các vấn đề khi Ran thu nhỏ.

- Cảm xúc của Ran hiện tại như thế nào? Nàng thích ứng tốt với cơ thể thay đổi chứ?

- Ran vẫn ổn nha. Thậm chí ta cảm thấy cậu ấy khá tích cực phá án đâu.

- Chắc là nàng muốn cứu vãn những trường hợp đáng thương mà thôi. – Hoài Nam nói ra suy đoán của mình.

- Ân! Nhưng có một chuyện khá là buồn cười. Lần trước Shinichi nhìn thấy tiểu Ran, còn tưởng rằng nàng là con tư sinh của Mori đại thúc cơ.

Thiếu nữ ôm bụng cười to, nói ra một sự việc vừa mới xảy ra cách đây không lâu. Hoài Nam cũng không nhịn được cười theo nàng. Hắn đang thắc mắc không biết khi ấy khuôn mặt của Ran sẽ như thế nào?

Đợi một vài phút sau, Hoài Nam mới đưa cho nàng cốc nước. Chờ cho nhị tiểu thư uống xong, hắn lại nhìn thẳng vào mắt nàng hỏi thăm.

- Ngươi không muốn tìm hiểu vì lý do gì ta lại bày ra kế hoạch này sao?

Nghe thấy thế, Sonoko cũng thu lại biểu tình của mình. Nàng kéo nhẹ một bên tóc ra đằng sau, thấp giọng trả lời:

- Có một chút thắc mắc nhưng ta biết điều gì nên hỏi còn điều gì thì không.

Chẳng khác mấy so với Hoài Nam đã dự liệu. Quả nhiên cô nàng này không hề đơn giản giống như trong Anime miêu tả. Dù sao thì người thừa kế của một đại tập đoàn, đâu phải là nhân dạng gì cũng được kia chứ. Kiếp trước có nhiều tác giả viết tiểu thuyết, miêu tả nam chính chỉ cần đưa ra khuôn mặt là dễ dàng câu đi Sonoko. Hiện tại nghĩ đến việc này khiến hắn không biết nên khóc hay cười nữa.

Hoài Nam đứng dậy, đưa tay mời nhị tiểu thư đi theo mình. Sonoko không chần chờ chút nào khi nắm lấy tay hắn. Trong nháy mắt hai người đã dịch chuyển đến một khu vực khác, cách nơi này khá xa.

- Mọi thứ nên bắt đầu nói đến từ bí mật của thế giới này.