Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 34: Thần kỳ bánh ngọt



Đã vài ngày trôi qua kể từ khi trận đấu giữa Hoài Nam và Esdeath kết thúc. Trong khoảng thời gian này, bầu không khí bên trong mỗi thế giới là khá nhẹ nhàng. Các thành viên thông qua vài lần trò chuyện trên Chat group, đã phần nào trở nên quen thuộc hơn rất nhiều. Nhìn thấy hiện trạng này, Hoài Nam cũng cảm thấy yên lòng.

Giống như mọi khi, sau giấc ngủ trưa hắn và Kanae lại cùng nhau ngồi câu cá bên bờ sông Sài Gòn. Tự tay mình tìm lấy thức ăn luôn mang đến cho người ta một cảm giác thật kỳ lạ. Hoàn cảnh ở đây tốt hơn nếu mang ra so với những gì bên trong hồi ức của Hoài Nam nhiều lắm. Tại thời điểm này, khi đối chiếu lại từng mảng một hình ảnh đã đi qua. Hoài Nam mới tin tưởng rằng bản thân thật sự có cuộc sống mới.

Hắn không biết những người khác khi xuyên thời không sẽ có cảm giác như thế nào. Nhưng với bản thân mình, có đôi lúc Hoài Nam cứ ngỡ nó là một giấc mơ vậy. Có vài lần hắn tỉnh giấc giữa lúc đêm khuya, để rồi nhận ra mọi thứ đều là chân thật. Những khi như thế, Hoài Nam cũng chỉ còn cách ước mong cho người thân quen bên kia, sẽ có được cho mình những gì tốt đẹp nhất. Mặt trời dần dần lặn xuống dưới chân trời, lúc này thân ảnh của hắn giống như đang hòa cùng một thể với vùng không gian này. Có lẽ cảnh tượng trên sẽ kéo dài mãi, nếu như không có sự can thiệp của Kanae.

- Ngài có tâm sự gì sao?

Đây không phải là lần đầu tiên thiếu nữ nhìn thấy Hoài Nam thất thần. Trên thực tế, đã không ít lần nàng cố đè nén lại sự tò mò của mình để không làm phiền hắn. Nhưng hôm nay chẳng biết vì nguyên nhân gì, Kanae lại rất muốn tìm hiểu vấn đề này. Có lẽ là do bản thân nàng hy vọng nhận thức nhiều hơn về chủ nhóm đi.

Một cơn gió nhẹ đột ngột thổi qua, khiến cho mặt sông bắt đầu xuất hiện sóng gợn. Nhìn thấy hình ảnh này, tâm trạng của Hoài Nam cũng chậm rãi bình ổn lại. Quay đầu xem thiếu nữ ngồi bên cạnh, hắn mỉm cười trả lời:

- Có một ít khúc mắc nhưng hiện tại đã phần nào gỡ bỏ được. Những ngày này làm phiền ngươi làm bạn cùng ta.

- Chỉ là việc nhỏ mà thôi. Có lẽ người cần cảm tạ chính là ta. Trước kia muốn tận hưởng sự yên bình như thế này là rất khó đâu.

- Kỳ thật ta vốn cho là ngươi sẽ không quá quen với hoàn cảnh này. Dù sao đi nữa thì chuyển đổi thế giới quan, không phải là chuyện dễ dàng thích ứng trong thời gian ngắn.

Kéo nhẹ cần câu để tránh đám cá con cắn trộm, Kanae nhún vai tỏ vẻ sự bất đắc dĩ của mình.

- Ngài cũng biết ta không yêu thích chiến đấu đi. Nếu có thể, ta hy vọng một ngày nào đó giữa con người và quỷ không còn mâu thuẫn nữa.

- Ngươi biết điều này rất khó sao?

- Ân! Nhưng phải có mục tiêu để còn phấn đấu chứ.

Hoài Nam gật đầu chẳng nói thêm gì. Hắn không cho là ước muốn của Kanae sẽ thành hiện thực. Chỉ riêng việc quỷ ăn thịt người đã là một vết nhơ không thể nào xóa bỏ được. Dĩ nhiên hắn sẽ không chỉ thẳng ra vấn đề này. Giống như thiếu nữ đã nói, ai rồi cũng cần cho mình một mục tiêu để sống tiếp.

Đang lúc bầu không khí giữa hai người dần yên tĩnh xuống. Từ phương xa Tiểu Vi đã cưỡi theo “ếch củ tỏi” chạy về phía bờ sông. Khi mà thân ảnh của nàng còn chưa đến nơi, Hoài Nam đã sớm nghe được tiếng kêu tràn ngập vui sướng:

- Khó tính chủ nhân, ta thành công rồi.

Thu về dây câu, Hoài Nam xoay thân lại, dang tay chờ đợi cô nàng. Rất nhanh thân thể nhỏ nhắn đã nhảy thẳng vào ngực hắn, để mặc cho đối phương ôm lấy. Hai mắt nàng cong thành hình ánh trăng, không chần chờ khoe ra thành tích của mình.

- Ngài mau xem nó. – Tiểu Vi chỉ tay vào Bulbasaur đang từ xa chạy lại.

Nhìn kỹ vào vật nhỏ, Hoài Nam nhanh chóng nhận ra sự khác biệt. Hiện tại nên gọi nó là Ivysaur thay vì Bulbasaur như trước kia. “Ếch củ tỏi” giờ đây có kích thước to hơn khi xưa gần như gấp đôi. Nó vẫn giữ cho mình làn da xanh của hoa cỏ và các đốm màu ngọc lam. Hai cái răng nanh trên cùng đã dài ra, minh chứng cho cá tính mạnh mẽ của nó.

Nhưng hơn hết thảy, thứ được xem như biểu tượng của Pokemon này chính là nụ hoa ở trên lưng. Hiện tại nó đã có dấu hiệu nảy nở, với các cánh hồng trộm lộ ra bên ngoài. Phía dưới là những chiếc lá dài, chúng được xem như một tầng bảo hộ tự nhiên cho vật bên trong. Nói chung thì Hoài Nam lúc này nên gọi nó là “ếch nụ hoa” có vẻ hợp lý hơn.

Xoa lấy đầu vật nhỏ, Hoài Nam không nhịn được khen ngợi Tiểu Vi:

- Ngươi làm rất tốt. Vấn đề còn sót lại là khảo sát xem sức chiến đấu và sinh lý của nó, có bị di chứng gì khi tiến hóa như thế này không?

- Ngài cứ yên tâm! Loại thức ăn mà ta chế tạo là thuần chất sinh mệnh kết tinh thành. Nó thậm chí còn gia tăng thêm tiềm lực cho các Pokemon đã dùng qua.

Nhận lấy một cái bánh quy màu hồng xem xét, Hoài Nam hiếu kì không thôi. Chẳng thể ngờ đến Tiểu Vi lại có thể thu nhỏ thể tích của thức ăn đến mức như thế này. Đưa nó cho Kanae đang tò mò nhìn sang, hắn lại hỏi tiểu tinh linh:

- Cần mấy cái bánh để cho Bulbasaur tiến hóa như hiện tại?

- Chỉ hai cái thôi nha. kỳ thật nếu không phải nó từ chối hình dạng sau cùng kia. Ta còn có thể thúc đẩy thêm một cấp tiến hóa nữa cơ. – Tiểu Vi bĩu môi nói bằng giọng bực tức.

Hoài Nam cũng không khỏi ngạc nhiên nhìn “ếch nụ hoa”. Vật nhỏ lúc này cũng dùng một mặt rất vô tội đối diện lấy hắn. Giống như nhớ ra điều gì đó, hắn vội hỏi nó:

- Ngươi sợ tiến hóa tiếp sẽ bị xấu đi đúng không?

- Ivy! – “Ếch nụ hoa” rống lên một tiếng như để khẳng định điều này.

- Hi hi! Thật không nghĩ đến Pokemon cũng biết đến thẩm mỹ đâu. – Kanae che miệng cười trộm.

- Đó là ngươi chưa nhìn thấy các cuộc thi tôn vinh vẻ đẹp của Pokemon rồi. Ở thế giới đó, bọn chúng được nhân cách hóa lên rất nhiều lần. – Hoài Nam nhẹ giọng giảng giải.

Đang lúc hai người trò chuyện thì Tiểu Vi đã nhảy khỏi ngực Hoài Nam. Nàng đang liên tục bay qua lại quanh Ivysaur, tiến hành dạy bảo nó.

- Ngươi thật làm tức chết ta mà! Rõ ràng Venusaur bá khí như thế nhưng lại không muốn.

- Hừ hừ! Cả ngày hôm nay đều chẳng thèm chơi cùng ngươi.

- Ivy! – Vật nhỏ nhanh chóng dùng hai cái dây mây chọc ngứa Tiểu Vi nhưng đổi lấy chỉ là cái lắc đầu của nàng.

Nhìn thấy nó sắp sửa khóc đi, Hoài Nam vội vàng ngăn lại tiểu tính tình của cô gái nhỏ.

- Được rồi Tiểu Vi! Dù sao chúng ta cũng không thể xem nó như chủ lực chiến đấu được. Cho nên có tiến hóa tiếp hay dừng lại cũng chẳng quan trọng là mấy.

- Hừ hừ! Lần này nể mặt ngài, ta tha thứ cho nó.

Thế là Tiểu Vi giống như đã quên đi lời nói mới vừa rồi. Nàng lại bay về trên lưng Ivysaur, tiếp tục cùng nó vui đùa.

- Bọn họ thật hòa đồng đâu. – Kanae hâm mộ cảm khái.

- Nếu muốn, lần sau ngươi có thể sang Pokemon thế giới làm nhiệm vụ. Ta đoán ý chí nơi đó sẽ đưa tặng ngươi ngay một con thần thú ấy chứ. – Hoài Nam mỉm cười trêu chọc nàng.

- Cứ tùy duyên thôi! Ta cũng không muốn cưỡng ép thu phục bọn chúng làm gì.

Thiếu nữ lắc đầu, dịu dàng bác bỏ lời nói của Hoài Nam. Hắn nhún nhún vai, ra hiệu đó chỉ là đề nghị của mình mà thôi. Nhìn thấy mặt trời đã sắp lặn, Hoài Nam thở dài vung tay hướng về phía dòng sông. Trong nháy mắt, có vài con cá chép đã được đưa đến dưới chân hắn. Thu lấy bọn chúng, Hoài Nam ra hiệu cho đoàn người quay trở về.

- Ta còn cho là ngài muốn ăn cá do tự tay mình câu được chứ. – Kanae thấp giọng cà khịa vị chủ nhóm bên cạnh.

- Câu cá là để tận hưởng quá trình chờ đợi không phải sao? Hơn nữa dùng cách này bắt lấy con mồi cũng xem như là tự thân kiếm được đi. – Hoài Nam không cho là đúng đáp trả.

- Hi hi! Ngài nói hoàn toàn có lý.

Dưới ánh chiều tà, đoàn người chậm rãi đi về nơi ở của mình. Có lẽ ngày hôm nay cũng nên dừng lại ở thời khắc này.