Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 27: Kết thúc và dư âm



Mặc dù Hoài Nam cố gắng thu hẹp phạm vi chiến đấu. Nhưng trải qua chưa đến mười lượt đôi công, hơn một nửa thành thị đã bị đánh thành phế tích. Không phải lần nào va chạm cũng xảy ra bên ngoài không gian. Có vài lần đối phương phản công khiến hắn thiếu chút nữa trở tay không kịp. Các tòa nhà cao tầng đều đã biến mất. Thay vào đó là những hố to không thấy đáy. Hoài Nam hiện tại chỉ cảm thấy may mắn. Nếu hắn không sớm di chuyển dân chúng, có lẽ mọi thứ còn thê thảm hơn nhiều.

Lại đánh ra một đòn toàn lực, Hoài Nam cúi người không ngừng thở dốc. Tuy Tiểu Vi có thể giúp hắn cung cấp liên tục thể lực để chèo chống. Nhưng những mệt mỏi về tinh thần là không thể nào tránh khỏi. Cơ thể đã có biểu hiện buồn ngủ nhưng lý trí lại nhắc nhở hắn tỉnh táo. Hoài Nam không chỉ phải đối diện với cường địch. Hắn còn cần chia ra một phần tinh thần để liên tục cảnh cáo mình. Điều này khiến Tiểu Vi đang ngồi bên cạnh lo lắng không thôi.

- Ngài còn ổn chứ?

Hoài Nam lắc đầu trấn an nàng. Đây chỉ là biểu hiện ban đầu, hắn tin mình có thể vượt qua được. Nhìn về phía “Iron Man”, hắn dò hỏi:

- Tình hình hiện tại như thế nào?

Tony lúc này biểu hiện cũng không khá hơn là mấy. Được chứng kiến liên tiếp các vụ nổ không kém gì đạn hạt nhân làm hắn gần như tê dại. Sau khi tiêm xong một liều thuốc kích thích tập trung, hắn mới có sức trò chuyện.

- Chính phủ các nước đang cố gắng khôi phục thông tin. Tất cả đều bị ta cho phá hỏng.

- Trước mắt thế giới này rơi vào tình trạng. Người dân có thể nhìn thấy sự việc nhưng không thể nào chia sẻ quy mô rộng được.

Hoài Nam gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Hắn lại nói sang chuyện khác:

- Nếu muốn, ta có thể mang ngươi đến nơi an toàn hơn.

- Vậy còn nó. – Tony chỉ chỉ vào đài quan sát.

- Không thể mang đi. Tiểu Vi xây dựng nó theo nguyên lý riêng biệt. Nó cần bên cạnh nàng thì mới có thể hoạt động bình thường.

- Hiện tại ta cần nàng tập trung tiếp ứng bất cứ lúc nào. Nên ngươi hiểu... .

- Ta vẫn là đi thu xếp bình dân thôi. Đúng rồi, ta làm ra chương trình con không cầm cự quá lâu. Ngài cần suy tính thời gian cẩn thận. – Tony đứng dậy chuẩn bị rời đi.

- Tốt! Lần này cảm ơn ngươi.

Đưa “Iron Man” sang một khu vực khác, Hoài Nam ngước nhìn về phía bầu trời. Kỳ thật yêu cầu Tony chặn lấy thông tin chỉ là vì hắn muốn hạn chế bạo loạn không cần thiết mà thôi. Dù gì khi sự việc kết thúc, hắn cũng hy vọng thế giới này sẽ yên ổn phát triển tiếp. Đang lúc Hoài Nam trầm tư, Tiểu Vi lại nói:

- Là do ta không tốt. Lẽ ra nên tự mình làm những việc này thì đúng hơn.

Xoa cái đầu nhỏ của nàng, Hoài Nam dùng giọng trách cứ:

- Chớ có nói như vậy! Hai chúng ta đều biết, ngươi chỉ gián tiếp liên kết với thế giới này nhờ vào tiếp điểm. Hiện tại điều nên suy nghĩ là làm như thế nào để thu con “chim sẻ” kia về cho mình dùng.

- Ngài nói đúng nha. Thủ hạ của ta hiện tại chỉ có bốn cái thứ nguyên, còn khá ít đâu. – Hai mắt Tiểu Vi lóe sáng quang mang biểu thị nàng tràn đầy kích động.

Hoài Nam mặc cho cô nàng tưởng tượng. Hắn lại tiếp tục chuẩn bị một lần công kích mới. Nhưng ngay tại thời điểm này, địch nhân tiến hành bắn ra hai loạt đạn thay vì một như trước. Hoài Nam đã xem qua hình dáng của diệt tinh pháo. Nếu hắn không đoán sai thì tên kia đã dùng nốt phụ pháo còn lại. Lúc này Hoài Nam chỉ muốn biểu thị, chưa từng thấy ai cẩn thận như thế này.

Gia tăng gấp sáu lần tốc độ vận chuyển năng lượng. Đây cũng là mức cực hạn hiện tại của Hoài Nam. Lại thêm một cự tượng Tiểu Vi nữa xuất hiện. Nó đứng song song với cái trước và cũng bắt đầu tụ lực. Hai quả cầu ánh sáng được tạo ra, kích thước còn to hơn trước gấp đôi. Hoài Nam mong là sau đòn này có thể câu ra sát chiêu của đối thủ.

Cư dân tại “Highschool of the Dead” thế giới thêm một lần nữa nghe thấy thanh âm vang vọng cả đất trời. Bộ phận sau cùng của thành phố dưới chân Hoài Nam cũng đã biến mất. Địa điểm mà hắn đang đứng đã trở thành ngọn đồi cao nếu mang ra so với những khu vực khác. Hoài Nam ngay lập tức phun ra một ngụm máu sau đó ngã xuống ngất đi. Tiểu Vi cũng không ngờ mọi chuyện xảy ra nhanh đến như vậy. Nàng khóc thút thít không biết mình phải làm thế nào.

Hình ảnh này toàn bộ đều được tiếp sóng vào trong màn hình của Nolan. Trông thấy Hoài Nam bất tỉnh hắn cũng không khỏi thở dài nhẹ nhõm. Dù sao người có thể ngạnh kháng hơn mười lượt pháo kích cũng không phải dạng đơn giản gì. Hiện tại tên kia xem ra đã cạn lực. Nolan cho rằng đã đến lúc mình kết thúc chiến dịch lần này.

Trên thực tế, Hoài Nam và Tiểu Vi đều không biết là chủ pháo vận dụng một lần hao tốn tài nguyên vô cùng lớn. Do đó trước khi tung ra thứ này, Nolan cần đảm bảo có thể nhất kích tất sát tinh cầu trước mặt. Nhấn vào nút đỏ chính giữa bàn điều khiển, Nolan nhắm mắt lại chờ đợi khoảnh khắc hủy diệt.

- Một giây... Hai giây... Ba giây... Mười giây... .

Nolan vốn cho là sẽ rất nhanh liền được nghe thấy hồi còi kết thúc. Nhưng khi mở mắt ra, hắn chỉ thấy đối diện mình là một màn chắn đang phát sáng. Công kích từ họng pháo bắn đi đã bị ngăn lại, hơn nữa nó còn đang có chiều hướng quay trở về. Nolan hoảng hốt, hắn vội vàng ra lệnh hạm đội lui lại. Nhưng mọi thứ đều đã chậm. Tia năng lượng ám sắc thay đổi phương hướng và nuốt trọn lấy chủ pháo trước mặt. Thời điểm này Nolan đã hiểu, hắn bị lừa ngay từ lúc ban đầu.

- Kết thúc rồi sao? – Kasumigaoka Utaha dò hỏi Triệu Linh Linh đang đứng bên cạnh.

- Chắc là vậy. – Cô gái nhỏ ngơ ngác đáp lại.

Lúc này đám người đã tập chung lại tại cùng một chỗ. Bởi vì Hoài Nam đã hôn mê, Tiểu Vi sớm đưa hắn cùng với Saeko quay trở về “kết nối không gian”. Hiện tại nàng đến nơi này là vì giải quyết các vấn đề còn sót lại. Nhìn lấy hai cô gái, Tiểu Vi lên tiếng:

- Các vị cứ yên tâm. Thế giới này trước mắt đã an toàn. Dĩ nhiên về sau này nó ra sao thì ngay cả ta cũng không biết.

Mọi người tất nhiên đều hiểu Tiểu Vi đang nói gì. Vị hội trưởng kia nhất định sẽ còn trả thù đi. Dù sao vừa mới mất con, hiện giờ lại còn thiệt tướng. Hắn nếu muốn giữ gìn uy nghiêm của mình thì bắt buộc phải xóa bỏ nỗi nhục này. Saeko 01 không yên lòng muốn nói lại thôi. Thấy thế Tiểu Vi nở nụ cười thân thiết, vỗ lấy vai nàng an ủi:

- Yên tâm nào! Con lợn nhỏ cũng rất mạnh. Các ngươi kế tiếp chỉ cần tuyển thêm thành viên vào công hội là được thôi mà.

- Đúng thế. Ta siêu hung nha. – Tiểu hắc trư nhanh chóng hiện thân khẳng định vị trí của mình.

- Đi chỗ khác cho ta nói chuyện. – Xua đuổi tên kia xong, Tiểu Vi lại nói tiếp.

- Ta đã đánh dấu qua các vị. Sau này có việc nhờ trợ giúp chỉ cần nói với lợn nhỏ là được. Dĩ nhiên lựa chọn xuất thủ hay không là tùy thuộc vào chủ nhân của ta.

- Trước mắt cứ như thế. Ta trước tiên rời đi. Hẹn gặp lại các vị sau.

Không để cho mọi người kịp nói thêm gì, Tiểu Vi nhanh chóng mở ra thông đạo quay trở về. Bất chợt giống như nhớ ra thứ gì, nàng lại nói với Saeko 01:

- Chờ chủ nhân tỉnh lại, ngài ấy sẽ hỗ trợ ngươi dọn dẹp tàn cuộc. Hi hi!

Không biết trải qua bao lâu, Hoài Nam bắt đầu có ý thức trở lại. Nếu tính cả khi vừa trọng sinh, đây đã là lần thứ hai hắn hôn mê sâu như vậy. Nhớ đến những gì trước khi bản thân bất tỉnh. Hoài Nam không khỏi cười khổ. Hắn vốn dĩ chỉ định giả vờ suy yếu để dẫn dụ đối phương. Nhưng nào ngờ vận chuyển năng lượng quá nhanh khiến cho tinh thần hắn không chịu đựng nổi. Thế là mới có một màn như trước. Rất may là Tiểu Vi nhanh trí phối hợp, nếu không mọi thứ không biết sẽ như thế nào.

- Cần tìm một ít sách binh pháp đọc, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ ăn thiệt thòi. Nên bắt đầu từ đâu đây? Ân, là nó “Binh thư yếu lược”.

Hoài Nam vừa lẩm nhẩm vừa rời khỏi giường. Hắn đi về phía sau nhà, nơi có tiếng hát của cô nàng chân ngắn. Nếu không nhìn khuôn mặt, còn tưởng là ca sĩ chuyên nghiệp đâu.