Sau Khi Rút Đến Hợp Thành Ta Thành Mạnh Nhất Thẻ Bài Sư

Chương 46



Một sợi dây thừng có thể trở thành thẻ bài cấp bậc màu xanh lam, thật đúng là không phải thổi.

Lâm Vi Cửu đem một đầu dây thừng ném đến trong tay Hách Húc Đồng, để cô ta giữ chặt.

Cô cầm một đầu khác thu dây thừng trở về.

Có thể vì đây là thẻ bài đạo cụ, nên lúc cô thu dây thừng không cảm giác cố sức chút nào.

Sau khi thành công đem người cứu lên, hai anh em mừng đến phát khóc.

"Ta, ta không có quần áo, đại lão cô có quần áo mà em gái ta có thể mặc sao?"

"Có, chỉ là quần áo bình thường, không phải trang bị."

"Không sao không sao, quần áo bình thường là được." Hách Húc Đồng đáp.

Lâm Vi Cửu vừa mới kiếm được một bút lớn, tâm tình đang rất vui vẻ, cũng không để ý chút việc nhỏ nhặt này, sau khi hỏi cỡ quần áo của cô ta, sảng khoái đem quần áo mà lúc trước ở trung tâm thương mại cất vào trong thẻ bài không gian còn chưa kịp lấy ra đưa cho cô ta.

Hách Húc Đồng đang chuẩn bị nhận lấy quần áo liền nhìn thấy bùn lầy trên tay mình, lúc này mới nhớ tới trên người mình còn đang dính bùn, thay đổi quần áo mới xong cũng sẽ bị bẩn ngay.

Cô ngượng ngùng rụt tay lại, Lâm Vi Cửu thấy cảnh này liền hiểu, đảo mắt nói: "Chỗ ta còn có một cái thẻ đạo cụ có thể tự động làm sạch tro bụi trên người, hai người không cần đưa ta thẻ bài hay là đồng vàng, chỉ cần 10 ngày kế tiếp, hai người vô điều kiện nghe theo sự chỉ huy của ta là được."

"Không thành vấn đề."

"Được."

Lâm Vi Cửu lộ ra ý cười, liền đem thẻ đạo cụ đưa cho Hách Húc Đồng.

Đương nhiên, trước khi đưa vẫn là làm bọn họ ký khế ước, cũng coi như là một dạng hợp đồng.

Nếu như giữa hai bên có một bên không làm được ước định, như vậy liền sẽ đem một nửa đồng vàng, điểm sinh tồn, đạo cụ của đối phương tự động chuyển đến trong tài khoản của một bên khác. Nếu như số lượng ít thì sẽ căn cứ vào mức độ trân quý để chuyển cho bên kia, dù là trang bị đang mặc ở trên người cũng sẽ tự động chuyển cho bên kia.

Nếu hai loại giá trị đều không có vượt qua một vạn đồng vàng, một vạn điểm sinh tồn, một trăm tấm thẻ bài màu xanh lục, hệ thống liền sẽ trực tiếp mạt sát người vi ước.

Quy tắc vi ước cực kỳ hà khắc, không nhiều người chơi có thể giao được những loại giá trị này.

Cái đạo cụ này Lâm Vi Cửu còn chưa có dùng qua, trên cơ bản chính cô chưa bao giờ có vết bẩn rõ ràng trên khắp người, cho dù có sử dụng nó cũng không thể thấy được hiệu quả rõ ràng.

Hiện tại vừa lúc có thể quan sát một chút.

Hách Húc Đồng tiếp nhận thẻ bài, vô thức nhìn thuộc tính của nó trước.

【 Không nhiễm một hạt bụi ( Đạo cụ ): Sau khi sử dụng đạo cụ này, từ đầu đến chân không nhiễm một hạt bụi, giá trị bền bỉ 1/1.】

Hách Húc Đồng: ...... Thật là một cái giải thích tác dụng không hề làm ra vẻ chút nào.

Khi chọn sử dụng, đồng thời cô cảm thấy thân thể mình thoải mái hơn rất nhiều, từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như lúc này.

"Cái này đạo cụ này dùng cũng quá tốt đi? Ta cảm giác hai mươi năm qua mình thật bẩn." Hách Húc Đồng ngạc nhiên mà khen ngợi, cô không biết nên gọi Lâm Vi Cửu như thế nào, liền gọi theo anh trai mình, "Đại lão, chỗ cô còn có [ Không nhiễm một hạt bụi ] sao? Bao nhiêu tiền? Ta muốn mua."

"Còn hai tấm, 100 điểm sinh tồn một tấm."

Giá đạo cụ trên thị trường về cơ bản đều là 70-100 điểm sinh tồn.

Lúc trước đồng vàng không đáng tiền, giá thị trường là một vạn đến mười vạn đồng vàng một tấm thẻ bài màu xanh lục, đoán chừng chờ sau khi cô rời khỏi phó bản lần này, giá cả đồng vàng đoán chừng sẽ trên phạm vi lớn xấp xỉ, may mắn trước đó cô đã ở trên diễn đàn thu một lượng lớn đồng vàng.

Lâm Vi Cửu dần dần chạy thần.

"Vậy, ta mua một tấm." Kỳ thật Hách Húc Đồng muốn hai tấm, nhưng lại ngượng ngùng mua hết.

Hiện tại bọn họ chính thức trở thành đội ngũ lâm thời, lều trại đã cho Hách Húc Nhiên một cái, cô cũng thuận tay cho Hách Húc Đồng một cái, để cô ở trong lều trại thay quần áo.

Mọi thứ đã sẵn sàng, cũng nên làm chuyện của mình.

Đang chuẩn bị hỏi Hách Húc Đồng vị trí của quái vật cách bọn họ gần nhất thì nhìn thấy bùn trong đầm lầy dần dần nhô lên.

"Quái vật đầm lầy?"

Lúc trước đã nói đều là hình dáng của động thực vật bình thường mà?

Ý nghĩ chỉ xuất hiện như một cái chớp mắt trong đầu.

Lâm Vi Cửu thừa dịp bọn chúng còn chưa có ra tới, nói với bọn họ: "Thứ tự giết quái là ta, Hách Húc Đồng, Hách Húc Nhiên, không được phép đoạt quái, bảo rương rơi xuống chờ giết quái xong lại lấy, nghe hiểu sao?"



"Nghe hiểu."

"Hiểu."

Con tiểu quái đầu tiên đã hoàn thành tiến hóa, từ bên trong đầm lầy đi ra.

"Hách Húc Nhiên anh không cần công kích, trước tiên hãy quan sát vị trí có tiểu quái, nhìn thấy tiểu quái đánh lén liền nói một tiếng, sau đó chờ đến khi ta kêu anh dùng kỹ năng thì lại dùng."

"Được."

"Hách Húc Đồng kỹ năng khống chế của cô là khống chế một nhóm (đàn khống) hay là một con (đơn khống)? Thời gian khống chế là bao nhiêu giây?"

"Cả hai. Đàn khống thì thời gian khống chế chỉ có 5 giây, đơn khống thì thời gian khống chế dài hơn một chút, có thể khống chế 20 giây."

Lâm Vi Cửu ở trong lòng tính toán thời gian một chút, cảm thấy cũng đủ rồi liền nói: "Vậy cô hành động tùy theo hoàn cảnh, mỗi cái khống chế cần phải khống chế được quái vật."

"Nhất định có thể." Hách Húc Đồng tự tin nói.

Lâm Vi Cửu cầm nỏ, nhắm ngay quái vật đầm lầy phía trước xạ kích.

Thanh máu cùng tên trên đầu lập tức hiện ra.

Quái vật đầm lầy: 2000 HP.

Cô lại nhắm ngay con quái vật đầm lầy khác vừa hoàn thành tiến hóa bắt đầu xạ kích, để thanh máu trên đầu nó hiện ra.

"Là quái vật cấp C, Hách Húc Nhiên anh có vũ khí tầm xa không?"

"Không có, chỉ có một thanh trường kiếm."

"Toàn thể lùi lại, đem bọn nó dẫn ra đầm lầy."

Hai anh em nhà họ Hách nghe theo lùi về phía sau.

Quái vật đầm lầy cho rằng bọn họ muốn chạy, nên vội vàng đuổi theo chạy về phía trước.

Lâm Vi Cửu thấy vị trí đã không sai biệt lắm liền nói: "Dừng lại. Hách Húc Nhiên lùi lại phía sau chúng ta, Hách Húc Đồng đứng bên cạnh ta khống chế."

Độ chính xác của Hách Húc Đồng cũng không tệ lắm, không có để cô quá mức mỏi mệt.

Sau khi thu hoạch một con quái vật, lại bắt đầu công kích con tiếp theo.

Thấy thanh máu trên đầu bọn chúng đã tương đối tàn, Lâm Vi Cửu nói: "Dùng đàn khống, đem tất cả quái vật đều khống chế lại."

Hách Húc Đồng vô thức sử dụng đàn khống, sau khi nhìn thấy đám quái vật đầm lầy kia đều bị cô khống chế, con ngươi không khỏi phóng đại.

Đây là lần đầu tiên cô lập tức khống chế tất cả quái vật.

Bên tai truyền đến tiếng nói của Lâm Vi Cửu: "Đứng ngây ra đó làm cái gì? Mau cầm lấy máu của con quái vật kia." Cô lập tức phản ứng lại, cầm kiếm chạy đến trước mặt con quái vật đầm lầy bắt đầu chém giết.

Thanh kiếm kia nhìn có chút quen mắt.

Lâm Vi Cửu nhìn thanh kiếm trong tay Hách Húc Nhiên, không thể nói không có liên quan, chỉ có thể nói giống nhau như đúc.

Những con quái vật này đều là quái vật cấp C, dưới sự chỉ huy của Lâm Vi Cửu dẫn, chỉ dùng bảy phút liền giải quyết toàn bộ quái vật đầm lầy.

Tiếp theo là thời gian phân chia chiến lợi phẩm.

Hai anh em nhà họ Hách mở ra một cái bảo rương liền sẽ từ trong đó chọn ra một nửa thẻ bài đưa cho Lâm Vi Cửu.

Lâm Vi Cửu cũng mặc kệ giá trị của những thẻ bài mà bọn họ đưa cho cô, toàn bộ đều thu.

Hách Húc Đồng dùng kỹ năng bắt đầu thăm dò vị trí của quái vật cách nơi này gần nhất, bọn họ liền đi về phía bên kia.

Dò xét ra tới quái vật, nhưng Hách Húc Đồng cũng không biết quái vật có cấp bậc gì.

Vận khí của Lâm Vi Cửu không có tốt như tối hôm qua, tất cả những con quái vật cô mà gặp phải đều là quái vật cấp C.

Dù vậy, nhiệm vụ đánh giết quái vật cấp C của mỗi người bọn họ cũng mới chỉ hoàn thành gần một nửa.

Không biết có phải do tối hôm qua bọn quái vật đã dốc hết toàn bộ lực lượng nhưng lại không có trở về hay có nguyên nhân gì khác, thế nhưng số lượng của nhiệm vụ xử lý tất cả quái vật vẫn đang không ngừng tăng lên.



Bên trong rừng mưa cực kì oi bức, lúc này trên người bọn họ đều ra không ít mồ hôi.

Cũng may tuy rằng giá trị vũ lực của Hách Húc Nhiên không ra sao, nhưng tính cách lại sáng sủa, khi không đánh quái anh ta luôn líu ríu làm tinh thần của bọn họ không xuất hiện vấn đề gì.

"Đại lão, chỗ đó có cây dừa, chúng ta đi qua hái mấy trái dừa đi? Ta khát quá."

"Đi thôi." Cô cũng khát, ở thành phố J cùng thành phố T vơ vét không ít nước uống nhưng phần lớn cô đều đặt ở lãnh địa, nước trong khe thẻ bài cùng thẻ bài không gian không tính quá nhiều, dùng tiết kiệm chút có thể kiên trì đến mười ngày sau, nhưng cô muốn hoàn thành nhiệm vụ sinh tồn 20 ngày, bây giờ còn có thể chịu đựng được.

Nhìn thấy trái dừa, Lâm Vi Cửu cũng mừng rỡ như điên.

Cây dừa quá cao, làm Lâm Vi Cửu leo lên cũng có chút miễn cưỡng.

Thế là, dưới cái nhìn của hai đôi mắt, cô lấy ra ba cái búa, mỗi người phụ trách chặt một cái cây.

Bên trong rừng mưa yên tĩnh xuất hiện âm thanh chặt cây『 Đông đông đông 』.

Thật vất vả đem cây dừa chặt ngã, còn chưa kịp hái trái dừa, thì cả cây cùng với những trái dừa đều biến mất không thấy.

Trên mặt đất xuất hiện mấy tấm thẻ bài.

A?

Lâm Vi Cửu nhặt thẻ bài lên.

Hạt giống cây dừa x3

Trái dừa x12

Cây dừa x7

Còn có chuyện tốt như thế? Hai mắt Lâm Vi Cửu lóe sáng, trong đầu cô đã xuất hiện tác dụng của bọn chúng.

Lúc này hai anh em nhà họ Hách cũng đem cây dừa mà mình phụ trách chặt ngã, cũng phát hiện sự việc giống với Lâm Vi Cửu đã phát hiện trước đó.

Sau khi giao lưu bọn họ phát hiện những vật này là ngẫu nhiên rơi xuống.

Lại chặt mấy cái cây, cuối cùng bọn họ phát hiện: Số lượng hạt giống cây dừa rơi xuống là 1-5 hạt; Trái dừa rơi xuống là 5-50 trái; Cây dừa rơi xuống là 2-20 cây.

Lâm Vi Cửu: Nguyên lai ta chính là phi tù (người xui xẻo).

Số lượng ít nhất đều là cô cùng Hách Húc Nhiên cung cấp, số lượng cao nhất tự nhiên là Hách Húc Đồng cung cấp.

"Ta muốn thu mua hạt giống cây dừa trong tay hai người, trái dừa cùng cây dừa ta cũng mua, nhưng không bắt buộc hai người nhất định phải bán cho ta. "

"Cô muốn giao dịch thế nào?" Hách Húc Nhiên hỏi.

Ngoại trừ trái dừa, hai cái khác đều không có tác dụng gì với bọn họ.

"Mỗi hạt giống cây dừa 5 điểm sinh tồn, mỗi trái dừa 15 điểm sinh tồn, mỗi cây dừa 10 điểm sinh tồn. Thế nào?"

"Không có vấn đề."

So với thẻ đạo cụ, thẻ vật liệu, những thứ này có thể nói là vô dụng.

Trái dừa chỉ có thể được coi là vật tư, vật tư loại trái cây, trên diễn đàn bán mắc nhất cũng mới 13 điểm sinh tồn.

Lâm Vi Cửu suy xét đến bọn họ tự mình chặt cây lao động, lại tăng lên hai điểm sinh tồn.

Nếu như nói tỉ lệ của đồng vàng cùng tiền trong hiện thực là 1:1, như vậy tỉ lệ của đồng vàng cùng điểm sinh tồn chính là 10 : 1. Đây là tỉ lệ cuối cùng do Lâm Vi Cửu ước tính đến dựa theo thị trường hỗn loạn hiện nay.

Trước khi hệ thống đổi mới tỉ lệ của đồng vàng cùng điểm sinh tồn là 1000 : 1, sau khi đổi mới vẫn đang giảm xuống, chờ tuần này qua đi, tất cả mọi người đều tiến vào phó bản, phát hiện khắp nơi đều cần đồng vàng, tỉ lệ của đồng vàng cùng điểm sinh tồn nhất định sẽ giảm đến mức thấp nhất.

Hai người Hách Húc Nhiên cảm động gật đầu đồng ý.

Hạt giống cùng cây dừa bọn họ đều bán hết cho Lâm Vi Cửu, còn trái dừa bọn họ đều để lại, dù sao kế tiếp còn có chín ngày, không thể không có nước uống.

Lâm Vi Cửu tính xong điểm sinh tồn, trực tiếp trả tiền. Đem đồ vật giao dịch được đều bỏ vào thẻ bài không gian.

Cô rất nhạy cảm với không khí ẩm ướt, mang theo bọn họ cùng đi, lúc đi ngang qua rừng chuối tây liền chặt cây chuối tây cùng cây trúc xung quanh, bắt đầu xây dựng nơi ẩn núp lâm thời, chuẩn bị tránh mưa cùng nghỉ ngơi.

Trên đường vẫn như cũ nhặt chút củi khô, ngoại trừ tiểu đội thêm một người, mặt khác đều giống như ngày hôm qua.

Đáng tiếc, cây chuối tây cùng cây trúc đều không có rơi xuống thẻ bài.