Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 39: Thế cục địa lý




Nhạc Băng Thiến trở về cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống Nhạc Vũ. Sáng sớm hôm sau hắn lại ra khỏi thành tu tập nội tức vũ kỹ. Sau khi trở về vào buổi tói thì phát hiện vẻ ưu sầu trên mặt Nhạc Băng Thiến đã phai nhạt không ít. Nhạc Vũ suy đoán hẳn là nha đầu này đã biết chuyện làm ăn phát đạt của tiệm thuốc trong nhà.

Bất quá điều này hiển nhiên cũng không làm thay đổi cách nhìn của Nhạc Băng Thiến đối với hắn. Vào bữa cơm tối, nàng vẫn không hề để ý tới hắn, ngay cả với Nhiễm Lực cũng vậy. Nguyên nhân là vì buổi sáng lúc tập võ nàng tận mắt nhìn thấy Nhiễm Lực chủ động lôi kéo Nhạc Vũ rời luyện võ trường ở giờ Tỵ. Đối với loại người đã không biết khuyên nhủ còn - thông đồng làm bậy- như vậy, Nhạc Đại tiểu thư tự nhiên là không thể bỏ qua.

Nhiễm Lực cũng chỉ có thể cười khổ cho qua, gã cũng chẳng có thể làm gì với Nhạc Băng Thiến. Nhạc Vũ thì càng mặc kệ, tuy hắn có chút thích tính cách của nàng nhưng chung quy mà nói thì vẫn là một người xa lạ. Trong lòng hắn e là không có nửa phần rung động, chẳng qua là hàng ngày giáp mặt ăn cơm căng thẳng như vậy cũng cảm thấy không thoải mái.

Cũng may bắt đầu từ ngày thứ tư, Nhạc Băng Thiến tựa hồ mình cũng biết tiếp tục như vậy có chút không ổn, trên bàn cơm bắt đầu hơi thu liễm. Bình thường cơ hội gặp mặt của ba người cực ít, Nhạc Vũ vốn muốn tìm cơ hội cải thiện quan hệ huynh muội cũng đành bỏ xuống, ngược lại càng dồn tinh lực để tăng thực lực. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Việc chế luyện Ngũ Hành linh hoàn vô cùng thuận lợi, cũng thành công đưa tu vi nội tức tăng lên tới đại Hỗn Nguyên chân lực tầng thứ sáu, song cũng chỉ dừng lại ở đó. Kế tiếp hắn lại lật sách nghiên cứu nhưng từ đầu đến cuối không tìm được cách khác gia tăng thực lực. Linh dược có thể tăng thêm tu vi được ghi lại không ít trong sách nhưng hoặc là bị dòng họ lũng đoạn hay không có dược phương và vật liệu. Ở phương diện này không có thu hoạch nên Nhạc Vũ cũng chỉ đành tạm thời buông bỏ, áp dụng phương thức "làm từng bước".

Dĩ nhiên, cái gọi là "Làm từng bước", chẳng qua là tốc độ trong mắt Nhạc Vũ mà thôi. Có Bồi Nguyên hoàn trợ giúp, Nhạc Vũ chỉ cần dùng năm tháng đã đạt tới đại Hỗn Nguyên chân lực tầng thứ bảy. Sau đó đợi đến nửa năm thì dùng thêm một viên Ngũ Hành linh hoàn, chắc chắn sẽ tiến vào tầng thứ bảy đỉnh cấp. Tốc độ tu hành này nếu để người bên cạnh biết được thì chắc là sẽ bị dọa đến nhảy lên.

Song Nhạc Vũ vẫn không hài lòng, trong đó ngoài nguy cơ lửa sém lông mày còn có nguyên nhân khác là Nhiễm Lực. Tên kia đầu tiên chỉ cần một tháng đã chính thức đột phá cấp tám. Sau đó dựa vào hai viên Hóa Trần linh hoàn trợ giúp chắc là sẽ đánh sâu vào cấp chín đỉnh cấp. Hơn nữa dưới tác dụng của Bồi Nguyên, tùy thời đều có thể tiến vào đến cảnh giới võ sư.

Đối với tiến cảnh này kinh người này, Nhạc Vũ bây giờ dứt khoát hoàn toàn không đố kỵ. Bây giờ hắn chỉ mong đợi tốc độ tu hành của người này có thể nhanh hơn chút ít để các trưởng lão dòng họ đưa Dịch Tủy Hoàn cho gã.

Tình huống của Nhạc Vũ lúc này quả thật lúng túng. Tác dụng của Ngũ Hành linh hoàn đối với hắn vô cùng rõ ràng, đáng tiếc tối đa cũng chỉ có thể nửa năm mới phục dụng một lần. Còn Dịch Tủy Hoàn có hiệu dụng hơn thì đang nhanh chóng giảm xuống.

Hắn chỉ mất nửa năm là có thể thể tu luyện đến tầng thứ bảy đỉnh cấp. Nhưng tiếp theo đợi đến chân chính đột phá cấp thứ bảy cần ít nhất bốn tháng. Đột phá mỗi tầng kế tiếp sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Nếu như không dựa vào dược vật, một người có tư chất bình thường như hắn muốn đột phá cấp chín sẽ cần mười năm trở lên. Dù cộng thêm Bồi Nguyên hoàn cùng Ngũ Hành linh hoàn cũng phải mất một năm rưỡi mới có thể bước vào cảnh giới võ sư.

Nếu như đổi lại là lúc khác, Nhạc Vũ còn có thể không thèm để ý, dù sao tốc độ tăng trưởng nội tức của hắn vẫn căn bản vẫn tương đối hài lòng, nhưng vấn đề là nguy cơ nhà bọn họ đã lửa sém lông mày.

Giống như lúc trước hắn đoán, chuyện Nhạc Hữu Thành quả nhiên không thể dao động căn bản phụ tử Tấn thị. Dòng họ dùng hơn mấy trăm nhân thủ lục soát nhưng cuối cùng chỉ kết tội Tấn Húc quản lý không nghiêm và thất sát, giảm đi một phần quyền lợi và nhân thủ là coi như xong chuyện.

Điều này cũng ở trong dự liệu của Nhạc Vũ, Đông Thắng đại lục này lấy võ lực làm chuẩn. Tấn Húc năm nay bất quá ba mươi sáu tuổi, nói không chừng bốn mươi lăm tuổi là có thể trở thành võ sư cao cấp. Bản thân là thân tín do Nhạc Duẫn Kiệt thân chọn ra , tiểu muội lại càng là thiếp thất Nhạc Duẫn Văn sủng ái nhất. Nếu bản thân Nhạc Vũ không biểu hiện ra giá trị đầy đủ, thử hỏi vị tộc trưởng kia há lại sẽ ngu xuẩn tự cắt bỏ đôi cánh của mình? Tước bỏ một phần quyền lực của Tấn Húc đã đã là cho nhà bọn họ một công đạo rồi. Đối với chuyện lần này, Nhạc Trương Thị mặc dù dù bất mãn thế nào nhưng cũng không thể làm gì.

Điều khiến Nhạc Vũ lo lắng bây giờ chính là Tấn Húc sẽ khi nào phục khởi. Nếu như theo tình huống bình thường thì Tấn Húc muốn khôi phục quyền thế thường ngày cũng cần ba đến năm năm sau. Song nếu như là thực lực của lão có đột phá vậy thì rất khó nói, mà theo Nhạc Vũ biết, Tấn Húc đã dừng ở cảnh giới tiên thiên cấp năm ít nhất ba năm.

Vừa nghĩ đến đây, Nhạc Vũ lại cảm thấy bất đắc dĩ. Thế giới này có quy tắc, nhưng chẳng qua là vì cường giả mà chế định, mà bản thân hắn còn xa mới đạt được hai chữ này. Điều duy nhất bây giờ hắn có thể làm là cố gắng gia tăng thực lực bản thân. Đã không thể tăng thêm về mặt chân khí vậy chỉ có thể nghĩ cách từ phương diện vũ kỹ.

Hoàn thiện kiếm thuật cơ sở cũng là vô cùng dễ dàng, kể từ sau ngày đó, kết hợp với kinh nghiệm đánh một trận với Nhạc Hữu Thành, hắn chỉ dùng năm mươi chiêu tả hữu đã hoàn thành. Về phương diện cải tiến Tả Thủ Đao càng đơn giản hơn. Tiến hành vài chuyện đồng bộ thì kết thúc còn vượt hơn kiếm thuật cơ sở lúc trước.

Bất quá Nhạc Vũ không bao giờ nghĩ tới "Tật Phong Thuật" lại gặp trở ngại.

Thật ra thì sử dụng Tật Phong Thuật cần thiết về phương diện linh lực cùng chân khí, kể từ khi nội tức của hắn lên đến tầng thứ bảy cũng đã miễn cưỡng sử dụng. Vấn đề là một số kinh mạch mà Nhạc Vũ chọn trúng căn bản không cách nào chống đỡ chân nguyên và linh lực cường độ cao đánh sâu vào. Cho nên Nhạc Vũ phải tiêu tốn một số lớn nguyên khí để tiến hành cường hóa nhóm kinh mạch này để có thể nhanh chóng đạt tới trạng thái sử dụng.

Song Nhạc Vũ càng không ngờ hơn là đòn phản kích của Tấn Húc sẽ tới nhanh như thế.

- Phải không? Thiếu thành chủ cùng tiểu thư Đạm Vân Thành đến Nhạc gia thành chúng ta ?-

Lúc nói những chuyện này, Nhạc Vũ đang cùng Nhiễm Lực đi được nửa đường đến hậu sơn.

Nhạc Vũ hiện giờ vẫn còn chưa hiểu rõ thế cục bên trong Nhạc gia thành. Nguyên nhân bởi vì trong nhà hắn không có nhân vật cao tầng nào, còn những bình dân mà Nhạc Vũ bình thường tiếp xúc lẫn tôi tớ trong nhà tuyệt đối không thể biết những chuyện này.

Bất quá đây chỉ là tình hình cụ thể, còn tình huống đại khái và địa lý xung quanh thì Nhạc Vũ vẫn có thể nắm được .

Điều này đã nói lúc trước, địa phương bọn họ là một khu vực ở phía năm Bắc hoang, địa danh cụ thể là Bắc Mã Nguyên. Trong phương viên ba vạn dặm thì thành thị lớn nhất chính là Lê thành, cũng chính là nơi ở của mẫu tộc Nhạc Trương Thị. Đó là một đại thành do mấy chục dòng họ liên hiệp xây lên, Trương thị chính là một đại tộc trong đó.

Bên ngoài Lê thành còn có mấy trăm tất cả thành thị thị trấn lớn nhỏ. Thành thị có lịch sử xa nhất có thể truy đến mấy ngàn năm, thực lực có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ.

Nhạc thị tới muộn, ở chỗ này có thể nói là người ngoại lai. Bất quá bản thân là đại tộc bắc địa, cộng thêm tổ tiên xem thời cơ chuẩn xác, trước lúc Phong Dực Huyền Hồ làm loạn đã rút lui phần lớn tộc nhân, vì vậy thực lực cũng không tổn hao nhiều. Cộng thêm những năm này tiến hành hôn nhân với chư thành chung quanh nên coi như có thể miễn cưỡng đứng vững vàng căn cơ, thế lực bắt đầu trải ra mấy chục thành nhỏ cùng thị trấn xung quanh.

Bất quá Nhạc gia thành cũng không phải hoàn toàn không có đối thủ, Đạm Vân Thành này mấy năm trước đã là một đại thành tiến hành tranh đoạt tài nguyên vô cùng tàn nhẫn với Nhạc gia thành. Cho đến gần đây quan hệ mới hòa hoãn lại, bất quá những lão nhân bên trong thành lúc nói tới cũng là nghiến răng nghiến lợi.

Vì thế Nhạc Vũ nghe vậy cũng hơi kinh ngạc quay lại nhìn Nhiễm Lực. Về phần đối phương làm thế nào biết tin tức kia, Nhạc Vũ cũng không tra cứu. Hắn biết tên "Thật thà" này thật ra thì từ trước đến giờ đều cực kỳ ranh mãnh.