Anh không nhịn được cong khóe môi, nhẹ giọng đáp lại:
”Mèo chủ tử, chào buổi trưa.”
*****
Đầu mùa đông đã tới.
Dung Châu nằm ở phía nam đại lục, vốn không lạnh, nhưng hơi nước dòng hải lưu lại trên trời nấn ná vài ngày, mưa dầm liên miền, dẫn đến nhiệt độ ẩm ướt lạnh lẽo vô cùng.
Tiểu Tuyết [1] hôm đó, ông trời hiếm khi cho trời trong.
[1] Tiểu tuyết (tiếng Hán: 小雪) là một trong 24 tiết khí của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên. Nó thường bắt đầu vào khoảng ngày 22 hay 23 tháng 11 dương lịch, khi Mặt Trời ở xích kinh 240° (kinh độ Mặt Trời bằng 240°). Đây là một khái niệm trong công tác lập lịch của các nước Đông Á chịu ảnh hưởng của nền văn hóa Trung Quốc cổ đại. Ý nghĩa của tiết khí này, đối với vùng Trung Hoa cổ đại, là Tuyết xuất hiện.
Tâm tình Cố Ý cực tốt, không chỉ vì thời tiết, mà bởi vì hôm nay sáng sớm cha cô nhờ người đưa một hộp đồ lớn cho cô, đều là đồ ăn xử lí chín cô thích nhất.
Trong đó có một dĩa cá hồi muối, cô đòi cha cô rất lâu, cho đến khi mùa cá hồi sắp qua, Cố Dân mới nhớ tới đưa tới trường học cho cô.
Đây là đồ hải sản đã xử lí cô thích nhất, dĩ nhiên muốn chia cho người cô thích nhất.
Cô có một tấm ảnh thẻ của Trì Tự, là khi lao động công ích ở thư việc đã len lén dùng hệ thống đăng ký nội bộ để in, dấu bên trong bao ngoài của thẻ học sinh, mà bao thẻ của cô là trong suốt.