Phần Mềm Bí Mật

Chương 8: Mắt trầm ướt đẫm



Đôi mắt màu trầm đằng sau tấm lưng ướt đẫm

Sáng sớm Thiệu Vanh đã đến đội y tế kiểm tra tình trạng tuyến thể.

Theo lệ thường, sau một cuộc chiến trở về nàng sẽ lập tức đi tìm Hà Dĩ để khám tuyến thể và lấy thêm thuốc.

"Ngày hôm qua......"

Về phương diện này, cho dù là Thiệu Vanh, cũng có chút xấu hổ khi mở miệng, "Có giao lưu tin tức tố với một vị Omega cấp A."

Tay Hà Dĩ đang viết khựng lại, thần sắc khó hiểu, "Sao đột nhiên lại thế?"

"Không," Thiệu Vanh thần sắc nghiêm túc lắc đầu, "Do tôi có dự cảm, chuyện kia không mấy lạc quan, nếu tuyến thể mà mất khống chế...... Chỉ sợ......"

Thấy thế, sắc mặt Hà Dĩ biến đổi, "Đã nghiêm trọng thế rồi sao? Quả thật, lần trước đã dùng liều thuốc ức chế mạnh gấp ba lần bình thường. Nếu gấp bốn lần...... Thân thể cậu sẽ hỏng mất."

"Huống hồ, tin tức tố của cậu quá đặc biệt."

Thiệu Vanh cởi một cúc áo quân phục màu xanh lá đậm ra, vén tóc lên để lộ tuyến thể.

Hà Dĩ dùng mắt thường kiểm tra, tuyến thể thoạt nhìn vẫn ổn, cũng không bị viêm sưng đỏ như trước.

Nàng dùng tăm bông lấy một ít tuyến dịch, kiểm tra hàm lượng các thành phần khác nhau bên trong tuyến thể.

"Xem ra tin tức tố của vị Omega này khá hợp với cậu đấy, không tính thử xem thế nào sao?"

Kết thúc kiểm tra định kỳ, Hà Dĩ yên lòng, vẻ mặt nhiều chuyện bà tám.

Hình ảnh bầu vú và bờ mông đỏ bừng bị nắc rung rinh đột nhiên xuất hiện trong đầu, Thiệu Vanh tằng hắng, vẫn trả lời như mọi khi: "Không được."

"Chúng ta...... Tỉ lệ tử vong quá cao, như thế rất bất công với Omega."

"Như vậy, mới là tốt nhất cho tất cả mọi người."

Hà Dĩ cũng biết nguyên nhân, không nói gì, chỉ thấy lo lắng cho Thiệu Vanh.

"Đúng rồi, mấy ngày hôm trước bên khoa Tuyến Tố vừa điều tới mấy đồng chí Omega mới, để tôi đệ trình xin một lần an ủi tin tức tố cho cậu, cậu có thể thử xem sao."

"Chuyện này......"

Thiệu Vanh vẻ mặt không tán thành.

Trong tình huống bình thường, nàng có thể kiểm soát mạnh mẽ tin tức tố của mình, có thể giữ nó hoàn toàn không tràn ra.

Nhưng nếu dùng trị liệu an ủi, mạnh mẽ khơi dậy tin tức tố, nói không chừng sẽ làm Omega hỗ trợ an ủi chịu thương tổn.

Dù sao,

Tin tức tố của nàng là "Anh túc".

Nó có tác dụng gây ảo giác và thôi miên mạnh, và là một trong số ít loại tin tức tố có thể dùng để tấn công.

Ở trên chiến trường, đây là thần binh lợi khí bất khả chiến bại.

Nhưng nếu nàng mượn tin tức tố này tấn công Omega, tin tức tố cấp S sẽ làm cho Omega đó mất khống chế, hơn nữa còn chìm sâu vào sự cuồng nhiệt nào đó.

"Không sao đâu, cũng phải thử mới biết," Hà Dĩ bất đắc dĩ xòe tay ra.

"Dù gì đây là quân đội, cũng sẽ không để cậu thật sự tấn công người ta."

"Tôi đã gặp vị đồng chí mới đó rồi, tuy rằng là O nhưng thoạt nhìn giống A hơn, hơn nữa đặc biệt lãnh đạm, có lẽ trường hợp của cậu cũng chẳng ảnh hưởng được người ta đâu."

"Thế sao cậu không theo đuổi cô ấy?" Thiệu Vanh cười nhàn nhạt.

"Thôi," Hà Dĩ nhún nhún vai, "Tôi tự biết sức mình, mấy đóa hoa cao lãnh đó chướng mắt tôi, nhìn từ xa mà tôi muốn bị đông cứng luôn rồi."

Hà Dĩ sáp tới gần Thiệu Vanh, thấp giọng nhiều chuyện: "Nghe nói, vị O kia là hồng nhị đại*, lần này ra tiền tuyến chắc để 'mạ vàng' lý lịch thôi. Đợi ngày về làm ở viện nghiên cứu đại học ấy mà."

*con ông cháu cha

"Ngon lành ghê, viện nghiên cứu đại học là chỗ mà tất cả những ai có chí hướng nghiên cứu y dược đều muốn đến!"

Thiệu Vanh đỡ trán: "Phiền phức ghê."

"Thôi, tôi đi huấn luyện đây," thấy Hà Dĩ vẫn còn thở ngắn than dài, Thiệu Vanh thở dài rời đi.

*

Thiệu Vanh đổ mồ hôi đầm đìa trên sân huấn luyện, nàng đã sớm không còn là đại đầu binh mới vừa vào quân đội, hiện giờ mọi sự sắp xếp huấn luyện đều được điều chỉnh kịp thời theo thể trạng của nàng.

Nàng thường để tay phải ra sau lưng và cầm đao bằng tay trái để chém.

Trên chiến trường, mọi yếu tố đều có thể dẫn đến cái chết.

Nếu tay phải của nàng bị thương, tỷ lệ sống còn sẽ giảm rất lớn.

Mồ hôi ướt đẫm bộ đồ thể thao bó sát, vận động nhiều khiến mồ hôi chảy như sông như suối.

"Hây!! Hây!!"

Mái tóc đen buộc thành bím dần dần xõa tung và xòa xuống mặt nàng.

Chu Diệp ở một bên, tầm mắt theo sát Thiệu Vanh.

Với tư cách là phó quan của thượng tướng, nàng có nghĩa vụ phải luôn chú ý đến tình trạng thể chất của thượng tướng.

Nhưng...... Tối hôm qua,

Thượng tướng cư nhiên ra ngoài rất lâu, cũng không biết đi nơi nào......

Ngón tay cầm bút siết lại trắng bệch.

Trong lòng sinh ra dự cảm bất ổn, cảm giác mất khống chế làm nàng sắp hít thở không thông,

Đôi mắt màu trầm của Chu Diệp nhìn chằm chằm vào tấm lưng ướt đẫm của thượng tướng.

Tướng quân của nàng, sao lại phá vỡ kế hoạch thường lệ của mình một cách bất thường như vậy?

Thiệu Vanh đột nhiên cảm thấy gì đó mà quay đầu lại,

Nhưng lại không nhìn thấy gì, Chu phó quan đang ở một bên giúp nàng ghi lại dữ liệu huấn luyện.

"Chu, hôm nay đến đây thôi, cô vất vả rồi."

Thiệu Vanh thả lỏng, thể lực tiêu hoang làm nàng có hơi đuối sức, mùi tin tức tố từ lỗ chân lông tuyến thể đã hơi hơi tràn ra.

Nhưng cũng không sao, nàng mỉm cười với Chu phó quan,

Ở bên cạnh Chu Diệp, nàng luôn cảm thấy thoải mái nhất,

Bởi vì phó quan của nàng là Beta.