Phần Mềm Bí Mật

Chương 4: Bế lên đạo tàn bụ



Bị bế đụ đến cao trào

"Á! Ứm......"

Hạ Ngọc đột nhiên trừng lớn hai mắt, tiểu huyệt bị nhét tràn đầy.

Đột nhiên thay đổi góc độ, quy đầu nghiền vách động tạo nên khoái cảm tê dại da đầu.

"Cô...... Cô đột nhiên đứng lên làm gì!"

Thiệu Vanh một tay nâng mông mềm của Hạ Ngọc, đứng lên làm chỗ giao hợp dính càng chặt, Hạ Ngọc không tính là Omega thấp bé, nhưng nàng bế lên không tốn bao nhiêu sức, nhẹ nhàng treo trên người nàng.

"Tôi tưởng là cô nặng lắm, không ngờ bế lên nhẹ như vậy."

"......"

Hạ Ngọc sắp tức chết rồi, nàng chưa từng thấy ai như Thiệu Vanh.

Bộ dáng thoạt nhìn lãnh đạm không thích nói chuyện, nhưng vừa nói lại ra ngay một câu thẳng thừng chọc nàng tức chết.

Không đợi nàng nói ra câu tiếp theo.

Thiệu Vanh đã bắt đầu mưa rền gió dữ giã phầm phập làm nàng nói không ra lời.

Nhục hành thô to nhanh chóng đưa đẩy mang đến cảm thụ khác hẳn vừa rồi, tràn đầy chống lên vách động.

Nguyên cây phập vào, nguyên cây rút ra.

Ngay cả phần quy đầu nhô lên cào vào vách trong cũng có thể làm Hạ Ngọc cảm nhận được tầng tầng khoái cảm bị nghiền áp.

"Ha a ~~ Không......"

Không được!

Sao lại muốn mạng như vậy!

Hai mắt nàng có chút thất hồn lạc phách nhìn về phía Thiệu Vanh, Alpha này cư nhiên mặt không cảm xúc.

Đâm nhanh như vậy, chắc nịch như vậy, người này cư nhiên không hề thở gấp.

"Á! Quá to, không được!"

"BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH!!!"

Tiếng đâm mông nặng nề liên tiếp vang lên.

"Điên rồi! Muốn điên rồi!!!"

Hai chân kẹp chặt eo Thiệu Vanh, Hạ Ngọc cảm nhận được thịt đùi mềm mịn của mình bị đâm cho lửa nóng, đặc biệt là khi Alpha đâm nàng, thỉnh thoảng hai trứng dái tròn lại đánh vào mông nàng.

Nàng không khắc chế được bóp đầu vai đối phương, móng tay không mấy sắc nhọn bấu vào thịt bả vai hơi lún xuống.

Vào một khoảnh khắc bị nắc nào đó.

Hạ Ngọc không khống chế được run rẩy mông, cao trào......

Tiểu huyệt đột nhiên hút chặt lấy nhục hành.

"Ngừng đi! Ngừng!"

Thấy Thiệu Vanh vẫn đâm không biết mệt mỏi, Hạ Ngọc siết chặt thịt mềm bên hông Alpha một cái thật mạnh.

Nếu còn đâm nữa, nàng sẽ phun chết mất......

"Sao lại ngừng? Mới đó mà cô cao trào rồi sao?"

Thiệu Vanh khó hiểu dừng lại động tác, cúi đầu nhìn về phía Hạ Ngọc, Omega thở hồng hộc hồng hộc, môi khẽ nhếch, mơ hồ có thể nhìn thầy màu hồng bên trong môi.

Thấy Omega mềm nhũn, nàng không khỏi nhẹ lại, sợ làm hỏng Hạ Ngọc.

Hạ Ngọc bình phục hơi thở của mình, ôm chặt Thiệu Vanh không để mình ngã xuống.

"Có Alpha nào lại thô lỗ như cô không! Không thể từ từ được sao?"

"Hô ~ hô ~"

"Vậy thế này thì sao?" Ngoài dự kiến của Hạ Ngọc, Thiệu Vanh tuy ăn nói khó nghe nhưng thái độ lại rất tốt.

Nhục hành chậm lại tốc độ, rút ra khỏi huyệt khẩu ướt dầm dề, lại chậm rãi tiến vào.

"Ưm......"

Lỗ lồn mới vừa cao trào bị vật to lớn nhập vào, nghiền mở toàn bộ vách trong, cảm thụ mãnh liệt.

Thiệu Vanh nhìn núm vú đỏ bừng rung rinh trước mắt, dứt khoát một tay nâng mông Hạ Ngọc, tay kia đưa ra xoa bóp vú Omega.

Đầu ngón tay véo đầu vú non mềm của Hạ Ngọc, mạnh mẽ se se.

Cũng mạnh quá rồi đó!

Hạ Ngọc hai mắt ầng ậc nước lấp lánh, cặp vú trước ngực là bộ phận tương đối tự hào của nàng.

Cặp vú trắng trẻo tròn đầy, bầu vú lớn múp đầu vú hồng hào.

Có không ít Alpha thích không chịu được, cứ xoa nắn ngậm vào trong miệng nhẹ nhàng liếm mút mãi.

Còn Thiệu Vanh này!!

Bắt lấy vú nàng xong lại xoa bóp mạnh như vậy, ngón tay thô ráp như là công nhân cả ngày làm việc nặng, những vết chai sần trên tay cạ vào đầu vú làm Hạ Ngọc cắn răng nuốt vào tiếng kêu dâm liên tục.

Nàng bóp chết bả vai Alpha, muốn nhìn thấy tia đau đớn trong mắt đối phương.

Nhưng hai tròng mắt thậm chí không toát ra nửa điểm tình dục, đạm nhạt giống như đi chợ lựa đồ ăn.

Tức chết đi được!

"Nhẹ thôi, ưm...... Tôi không nói phía dưới, tôi nói cái tay của cô ấy!!"

Đối diện đôi mắt nghi hoặc của Thiệu Vanh, Hạ Ngọc nháy mắt cảm thấy có phải mình quá rắc rối rồi không? Làm Alpha thấy phiền?

Giây tiếp theo nàng phục hồi tinh thần.

Sao nàng phải tự trách mình vậy?

Bèn hung tợn trừng mắt Thiệu Vanh, "Chắc chắn là cô không có bạn gái rồi!"

Dương vật lớn như vậy, mặt đẹp như vậy, nhưng người này đều không biết dùng.

"Ừm," Thiệu Vanh gật gật đầu, nghiêm túc trả lời, "Quả thật không có."

Hạ Ngọc chán nản, đối thoại này quả thực là ông nói gà bà nói vịt.

Nàng mềm giọng mắng: "Đồ ngốc!"

Thiệu Vanh không nhận ra được ẩn ý vòng vo của Omega, nàng dồn toàn bộ tinh lực tập trung đục lỗ.

Thật sự rất thoải mái, tuyến thể sau cổ tuy rằng còn hơi đau, nhưng hoàn toàn không đáng nhắc tới so với đau đớn trước đây.

Nhục huyệt như một cái túi hẹp bọc dương vật đến tràn đầy, không chừa một tia khe hở.

Thậm chí có đôi khi co rút lại, thành thịt mềm mại sẽ ôm lấy nàng nhẹ nhàng cọ xát, ướt át hàm chứa nhục hành.

Sướng đến mức nàng thầm cảm khái trong lòng.

Bác sĩ nói rất đúng.

Biện pháp giải quyết tốt nhất chính là cùng Omega tiến hành trao đổi tin tức tố cùng thể dịch.

"Ha a ~~Ha a ~ Khốn kiếp! Lại...... Lại sắp!!"

Hạ Ngọc kinh hô kéo suy nghĩ nàng trở về.

Thiệu Vanh nghiêm túc nhìn mặt Omega.

Đôi má phủ đầy mây đỏ được trang trí bằng đôi mắt ngọc phủ sương, trông thật nồng nàn gợi cảm.

Đặc biệt trên gò má có một nốt ruồi nhỏ quyến rũ. Khi Hạ Ngọc cười, nốt màu nâu đậm đó cũng sẽ nhếch lên.

Nàng không phải kiểu người hay nhìn bề ngoài của người khác.

Nhưng giờ phút này nhục hành vùi trong nhục huyệt càng thêm thô cứng.

"Cô đẹp lắm."

Thiệu Vanh nhìn chằm chằm Hạ Ngọc, nghiêm túc khen ngợi.