One Piece: Ta là Yaki

Chương 147: Gọi ‘Buster Call’?



Chương 147: Gọi ‘Buster Call’?

-Enies Lobby ngay ở trước mắt. TẤT CẢ! CHUẨN BỊ QUYẾT CHIẾN!!

Trời vừa sáng, ánh nắng đầu tiên vừa chiếu lên hòn đảo Enies Lobby. Khi thấy hòn đảo này, hai mắt Luffy sáng lên, hét lớn với mọi người phía sau.

-Luffy, vào trong đi đã. Yaki chuẩn bị lên kế hoạch tác chiến mới.

Nami hét lớn với Luffy đang ở đầu tàu Rocket Man.

-Kế hoạch gì? Cứ xông vào đánh hết là xong. Tớ có một chiêu mới muốn thử quá.

Luffy vừa vào trong liền nói. Lúc này, hắn chú ý đến Sogeking, Usopp đang giả dạng hỏi.

-Ồ, cậu là ai?

-Tôi là Sogeking của đảo tập kích. Là bạn của Usopp. Cậu ấy nhờ ta đến để giúp các bạn.

Sogeking khoanh tay đứng đó tỏ ra ngầu lòi nói.

-Thật tuyệt vời. Mang mặt nạ, khoác áo choàng, là anh hùng..!? Tuyệt thật!!

Chopper bỗng nhiên hai mắt sáng bừng lấp lánh nói

-Ah..Thật sao? Anh hùng, thật là tuyệt!

Luffy nghe thế thì kinh ngạc, hùa theo Chopper, thần tượng Sogeking.

Tất nhiên, chỉ hai người này mới không phát hiện Sogeking là Usopp giả dạng. Dù sao, với cái mũi dài kia thì có thể giấu đi đâu được. Chỉ cần nhìn qua cũng có thể đoán được đó là Usopp.

-Được rồi!! Mấy tên ngốc. Trước khi bắt đầu kế hoạch, các ngươi cần biết một chuyện…

Sanji ngồi xuống, châm một điếu thuốc nghiêm túc nói khiến mọi người chú ý. Sau đó hắn bắt đầu kể lại chuyện hắn biết và gặp trên đoàn tàu kia.

Sau một lúc, Sanji kết bằng …

-Đó là toàn bộ câu chuyện. Robin đã bị khủng hoảng bởi quá khứ. Chính CP9 đã đe dọa cô ta.

Sau khi nghe câu chuyện, mọi người lâm vào trầm mặt. Bọn hắn đã nghe Yaki nói nhưng không nghĩ đến chuyện lại còn phức tạp hơn như thế. Thật không ai nghĩ đến Robin lại có một quá khứ đau buồn như vậy.

-Tôi nói chuyện này không phải để biện minh cho việc thất bại giải cứu của mình. Mà là chỉ muốn nói rằng, Robin chưa sẵn sàng đi với chúng tôi khi tôi gặp cô ấy.

Sanji càng nói càng lạnh lùng, trên mặt hiện ra vẻ buồn phiền và sự lo lắng do việc giải cứu thất bại.

-TỚ KHÔNG QUAN T M.. Tớ sẽ không tha cho bọn chúng!! ROBIN là một đứa ngốc!!!

Luffy nghe xong chuyện này cũng không có bất cứ cảm giác gì mà chỉ hét lớn tức giận.

-Bốp!!

-Câm đi! Sao lại trách Robin.

Nami nghe thế thì tức giận đánh Luffy một quyền.

-Đó là sự thật. Chúng ta đã cố gắng cứu cô ấy nhưng cô ấy đã từ chối.

-Vì cô ấy muốn bảo vệ chúng ta. Đồ ngốc ạ!!

Nami nghe nói thế thì càng tức giận.

-Ai quan tâm chứ!! Chúng ta sẽ cứu Robin. Cô ấy không muốn chết. Vì thế chúng ta sẽ cứu cô ấy.

Luffy chả quan tâm lời của Nami mà nói.

-Được rồi!!! Sắp đến đảo Enies Lobby rồi! Bây giờ bất cứ vì lý do gì cũng chả quan trọng nữa. Mục tiêu duy nhất của chúng ta bây giờ. Bằng mọi giá giải cứu Robin. Đánh bại tất cả kẻ địch.

Yaki cang ngăn mọi người ồn ào. Trước mắt đã không còn đường lui. Chỉ còn có thể đánh vào bên trong, lý do lý trấu gì nữa cho mệt. Cứ cứu người trước rồi tính sau.

Mọi người nghe Yaki nói vậy thì gật đầu. Luffy và Nami cũng gật đầu không tranh cãi nữa. Dù sao địch đã trước mắt, nói gì nhiều cho mệt nữa.

-Luffy, ngồi xuống. Nghe tớ nói, đừng có một mình chạy loạn. Bây giờ kẻ địch của chúng ta không còn một mình tên Bồ Câu kia nữa mà còn có một vị đô đốc hải quân nữa. Tớ không biết mình có thể giữ chân hắn bao lâu. Nhưng liều mạng thì cũng được một lúc. Vì thế, mọi người nghe cho kỹ.

Yaki nói đến đây thì dừng lại, nhìn mọi người một cách nghiêm túc nói tiếp.

-Dùng tốc độ nhanh nhất đánh hạ hòn đảo này. Giải cứu Robin và Franky.

Mọi người gật đầu đồng ý. Bọn hắn không biết tên đô đốc kia lúc nào sẽ đến nhưng nếu đến thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Đặc biệt nhóm Luffy, lúc này mặt mày ai cũng xuất hiện nết nặng nề, bọn hắn từng đối mặt với đô đốc Aokiji. Bọn hắn biết tên kia mạnh đến như thế nào.

-Tớ hiểu rồi.

Luffy nghiêm túc gật đầu nói.

-Ngoài ra còn một việc nữa. Tớ muốn các cậu gọi ‘Buster Call’ đến hòn đảo này.

Yaki lạnh lùng nói.

-Cái gì? Cậu điên hả Yaki?

Nami nghe thế thì sợ hãi hét lên.

-Cậu có biết ‘Buster Call’ là gì không? Nó sẽ hủy diệt hết tất cả mọi thứ trên đảo này đấy.

Sanji nhìn chầm chầm Yaki nói. Không chỉ hắn mà tất cả mọi người, thậm chí cô bé Chimney cũng nhìn Yaki với ánh mắt sợ hãi.

-Biết, tớ hiểu rõ.

Yaki gật đầu nói.

-Vì sao?

Zoro lạnh lùng nói.

-Bởi vì Robin…

Yaki nhìn mọi người nói.

-Robin..???

Mọi người khó hiểu nhìn hắn.

-Các cậu muốn cứu cậu ấy. Cứu được rồi thì sao? Kẻ địch của Robin là cả thế giới này. Các cậu nghĩ mình đủ mạnh để chống lại cả thế giới này sao?

Yaki nhìn mọi người đang khó hiểu hỏi.

-Ý cậu là…?

Nami nhìn hắn hỏi.

-Là tớ muốn giết gà dọa khỉ. Tớ muốn các cậu gọi Buster Call. Không biết cách nào nhưng phải gọi đến. Tớ muốn hòn đảo này bị nhấn chìm. Tớ muốn cả thế giới này biết. Robin được băng Mũ Rơm bảo vệ, muốn chạm đến cô ấy, phải suy nghĩ thật kỹ. Dù là ai? Thậm chí là Chính quyền thế giới hay Hải Quân.

Yaki cười lạnh nói. Hai mắt hắn tỏa ra một tia sát khí màu đỏ, lạnh lùng đến đáng sợ, hắn nói tiếp.

-Chúng ta không thể luôn luôn đề phòng tất cả các thế lực đang nhắm đến Robin. Vì tránh phiền phức, chúng ta phải cho bọn hắn biết, cái giá chạm vào đồng đội của mình. Vì thế…Các cậu bằng mọi giá…ngoài việc cứu Robin, tớ muốn Buster Call được gọi đến.

-Vậy sẽ có rất nhiều thương vong?

Luffy có chút khó sử nói. Dù là hải quân hay là người chính phủ, hắn không muốn tất cả đều phải chết.

-Không! Tớ chỉ muốn hòn đảo này bị hủy diệt mà không phải cả người trên đảo chôn cùng. Các cậu có thể thông báo việc này cho đám hải quân và người chính phủ rời đảo, sau đó mới gọi Buster Call. Hoặc là….Làm sao thì tùy các cậu. Nhưng hòn đảo này phải bị hủy diệt trong tay các cậu mà không phải tay của kẻ khác.

Yaki đứng lên nói. Sau đó nhìn về phía một cánh cổng lớn phía sau đảo Lobby nói.

-Các cậu thấy cánh cửa đó sao?...Đó là cánh cổng chính nghĩa…Cánh cổng ấy không bao giờ mở hoàn toàn cho tội phạm đi qua…Vì thế đừng để nó mở ra cho dù một chút, đến khi chúng ta rời khỏi hòn đảo này.

-Thật là to!!

Mọi người nhìn cách cổng chính nghĩa phía sau đảo Enies Lobby thì sợ hãi than. Cánh cổng đó cao đến tận mây, to lớn đến gấp mấy lần đảo Enies Lobby. Nó chiếm giữ cả vùng trời này, khiến biển phía dưới phải đổi dòng chảy. Chỉ có thể bằng bốn chữ ‘cực kỳ hùng vĩ’ để hình dung.

-Tớ hiểu rồi. À..Mà cậu đi đâu thế, Yaki.

Luffy nhìn cánh cổng lớn phía xa gật đầu nói. Sau đó thấy Yaki chuẩn bị nhảy khỏi tàu thì hỏi.

-Tớ sẽ chờ đô đốc Aokiji ở trước đảo Enies Lobby. Các cận triển khai việc giải cứu đi. Nhớ phải nhanh lên đấy…Tớ không giữ chân nổi tên đó đâu.

Yaki thi triển khinh công nhảy lên trên không, sau đó đi trên không mấy bước rồi bay về phía hàng rào bằng sắt trước đảo Enies Lobby. Hắn quyết định chờ đô đốc Hải Quân Aokiji ở đây. Dù sao đây là cổng chính, Aokiji sẽ không đi cổng sau hay là bay vào từ bên cạnh bởi thân phận của hắn. Dù sao một đô đốc thì phải có tôn nghiêm của đô đốc chứ. Còn nếu đoán sai thì hắn chịu.

-Cậu cẩn thận đấy! Đánh không được thì chạy…

Luffy hướng về hắn hét lớn.

-Ừ!! Tớ không ngốc.

Yaki cười hà hà…rời đi.