Nuôi Dưỡng Con Gái Của Kẻ Thù

Chương 77: Huyết Tâm Đan



Kim Bích Liên thoáng giãy dụa một chút hòng thoát thân, nào ngờ Đường Viễn ra tay dứt khoát như vậy, không nói hai lời liền cứa nhẹ lên cổ nàng ta một nhát dao sắc lẹm để thị uy.

Thấy vậy, Xà mỹ nhân liền biết rõ vị tân quán quân này rõ ràng không phải là kẻ dễ trêu chọc. Nàng chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng rồi ấm ức ngậm miệng không dám giở trở trò nữa.

Thiết Diện Quỷ từ phía xa trông thấy một màn này thì mới hài lòng gật đầu rồi ném tới cho hắn một cuộn dây thừng lớn.

Đường Viễn được ông ta huấn luyện biết bao nhiêu năm, đương nhiên hiểu rõ phong cách làm việc vô cùng cẩn thận này của lão thủ lĩnh. Dù sao đám người Sát Tổ đều là những kẻ mưu mô xảo quyệt, ngộ nhỡ bất cẩn để bọn chúng thoát ra thì nhiệm vụ này chắc chắn sẽ chỉ có một kết cục chính là thất bại thảm hại mà thôi.

Hai tên đệ tử tinh anh dưới trướng của Vô Thiên vài phút trước vẫn còn diễu võ dương oai, lúc này cứ như vậy mà bị những kẻ đột nhập khống chế rồi đem trói lại như hai chiếc bánh chưng luộc. Cảnh này nếu như để đám người Hầu Tử ban nãy trông thấy được, không biết chừng còn cùng nhau cười hả hê chứ chẳng thèm xông vào ứng cứu làm gì.

'Huỵch"

Đường Viễn sau khi xử lý xong xuôi liền ném cả hai "chiếc bánh trưng" xuống đất rồi bắt đầu quá trình thẩm vấn.

- Vẫn quy tắc cũ\, ta hỏi các ngươi trả lời\, đừng nên dài dòng. Đã hiểu rồi chứ?

- Tên khốn kiếp nhà ngươi là cái thá gì? Có giỏi thì cởi trói ra đấu tay đôi với "Ngạ Quỷ" Thiết Đằng ta đây...

"Xoẹt"

- Ư ư....!

Thiết Đằng rõ ràng không biết tự lượng sức mà vẫn còn ngoan cố chống cự, ngay lập tức một nhát dao lia qua miệng hắn tạo thành một vết rách dài tới tận mang tai.

- Cái tên Đồ Vương sư huynh khỉ gió gì gì đó của các ngươi còn bị ta đánh cho tàn phế. Ngươi nghĩ mình đủ trình độ sao? Tốt nhất là câm miệng lại đi.

Bàn tay Đường Viễn nhanh như chớp chặn miệng hắn lại, khiến cho tiếng thét đau đớn bị nghẹn trong cổ họng không thể thoát ra.

- Ngươi...Có giỏi thì giết chúng ta đi\, muốn moi thông tin cơ mật của Sát Tổ sao? Đừng có nằm mơ giữa ban ngày!



Kim Bích Liên vừa sợ hãi vừa phẫn nộ quát.

- Hiện tại đang là ban đêm\, bác gái à\, là ban đêm đó. Hơn nữa chúng ta việc gì phải nằm mơ\, tưởng ta không có biện pháp trừng trị ngươi sao? Lão quỷ\, đưa ta thứ đó!

"Bốp"

- Nhóc con\, dám sai khiến cả ta cơ à? - Thiết Diện Quỷ bực dọc gõ đầu hắn một cái\, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc từ trong túi áo lấy ra một lọ thuốc nhỏ.

Đường Viễn cười cười xoa đầu rồi nhận lấy, cẩn thận đổ ra hai viên thuốc màu đen từ trong lọ, đem quơ quơ trước mặt Kim Bích Liên rồi nói:

- Biết thứ này là gì không?

- Ngươi định giở trò...Hự! Tên khốn ngươi vừa cho ta ăn cái gì???

Thừa lúc Kim Bích Liên mở miệng nói chuyện, Đường Viên liền nhanh tay bắn một viên thuốc thẳng vào họng nàng ta rồi cười đắc ý.

- Haha\, không ngờ tới phải không? Lúc trước các ngươi đầu độc Mạnh bà bà cùng dân làng Mã Uy hẳn là cũng cảm thấy rất hả hê đúng chứ?

Nói tới đây, khuôn mặt tươi cười của Đường Viễn đột nhiên biến đổi trở nên cực kì băng lãnh:

- Đây chính là Huyết Tâm Đan\, chuyên được Huyết Tổ chúng ta sử dụng trong những tình huống như thế này đây. Nếu Bán Mệnh Dược của các ngươi là loại độc dược nhằm bịt miệng kẻ khác thì Huyết Tâm Đan của chúng ta lại có tác dụng ngược lại. Chính là khiến toàn thân đau đớn như ngàn mũi dao đâm\, thần trí ngươi cũng sẽ mơ hồ mà khai ra mọi thứ. Thế nào? Cảm giác rất bay bổng có phải không?

Quả nhiên chưa đầy một phút sau, Kim Bích Liên bỗng nhiên quằn quại đau đớn đến cùng cực, cả người không ngừng giãy giụa giống như một con thú dữ bị trói chặt rồi gầm gừ một cách điên loạn:

- Tên khốn...Ta nhất định sẽ giết ngươi...Ta phải giết ngươi...! AAA!!!

Bộ dạng nàng ta lúc này trông chật vật đến cực điểm, chẳng còn sót lại chút tư thái nào của Xà mỹ nhân ngày thường được người người ngưỡng mộ.



- Đừng trách ta không biết thương hoa tiếc ngọc. Ta chỉ thay Mạnh bà bà đòi lại công đạo mà thôi! Ngươi nằm yên đó đợi thuốc hoàn toàn có tác dụng đi.

Nói rồi Đường Viễn khẽ nhún vai, không chút lưu tình nhét một nắm lá cây vào miệng Kim Bích Liên để mặc cho nàng ta im lặng mà vật lộn trong đau đớn.

Lúc này người còn lại là Thiết Đằng đã sớm không còn ý niệm kháng cự trong đầu nữa. Sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy, rõ ràng cách tra tấn của Huyết Tổ đã khiến kẻ được xưng tụng là "Ngạ Quỷ" cũng phải cúi đầu run rẩy.

Bước chân Đường Viễn chậm rãi tiến lại gần, khi lọt vào trong mắt Thiết Đằng thì lại chẳng khác gì những bước đi của thần chết đang tới đòi mạng cả. Hắn làm sát thủ bao nhiêu năm nay, dưới tay đã tàn sát không biết bao nhiêu sinh mạng, đương nhiên một kẻ như vậy thì chẳng còn biết sợ chết là gì nữa.

Thế nhưng lúc này khi đối mặt với Đường Viễn, Thiết Đằng chợt nhận ra rằng mình sẽ phải chịu đựng những thứ áp lực còn đáng sợ hơn cái chết gấp nhiều lần.

- Ngươi...Ngươi...Đừng qua đây! Tất cả là do Sát Tổ chủ mưu\, không liên quan gì tới ta\, tránh xa ta ra!!!

Đường Viễn thong thả dang hai tay khẽ mỉm cười rồi nói:

- Này này\, bình tĩnh coi\, Ngạ Quỷ huynh đệ. Ta đã làm gì ngươi đâu nào.

Nói rồi hắn lại thong thả ngồi xuống trước mặt Thiết Đằng, bộ dạng cực kì thân thiện, hoàn toàn không còn lộ ra dáng vẻ giống như hung thần ác sát lúc trước.

- Ta nói huynh nghe\, cái thứ Huyết Tâm Đan kia chỉ dành cho những kẻ ngang bướng mà thôi. Ài...Nói ra cũng thật mất mặt\, Huyết Tổ chúng ta nghiên cứu hơn mười năm mà cũng mới chỉ kéo dài được thời gian đau đớn trước khi chết là mười ngày mà thôi. Huynh nói xem\, một cô nương mạnh mẽ như Kim sư tỷ đây\, hẳn là chịu đựng được rất tốt đi\, mười ngày thì có đáng là gì. Hay là huynh cũng thử trải nghiệm một chút...

- Ấy không không không\, xin đừng...Ta...Đường Viễn sư đệ ta van cầu ngươi...Ngươi muốn biết cái gì ta đều nói cho ngươi biết a\, đừng bắt ta dùng thứ đó!

Thiết Đằng bị dọa tới sợ chết khiếp, lắc đầu khóc lóc liên tục xin tha.

Thiết Diện Quỷ nhìn tên tiểu quỷ trước mặt không ngừng diễn trò, trong lòng chính là một trận cười kinh thiên động địa khiến cho thân thể lão run lên không ngừng.

"Huyết Tâm Đan cái con mẹ gì chứ, đây là thuốc chữa đau xương khớp của lão tử mà".

Chẳng qua là nếu dùng thuốc này lúc cơ thể đang ở trạng thái bình thường thì sẽ gây đau đớn mà thôi. Tên nhóc này không biết là trong đầu còn bao nhiêu trò quỷ nữa đây.