Nữ Minh Tinh Và Anh Chàng Bác Sĩ

Chương 11



Cao Minh Phụng cũng hạ thấp giọng theo,nói tiếp: "Con còn chưa kết hôn mà.Nói đúng ra là bạn trai cũng có rồi,mà đã bị một bác sĩ nam nhìn thấy hết, chuyện này có hợp lý không chứ hả?"

Chỉ là nhà hàng này quá ít người,lúc này lại không có nhạc.Giọng nói của Cao Minh Phụng tuy đã đè thấp nhưng vẫn lọt vào tai Lục Cẩn Ngôn không sót chút nào.

Diệp Lam Nhi vội vàng ngăn Cao Minh Phụng lại.

Lục Cẩn Ngôn thu hồi lại tầm mắt,bước chân hơi chậm lại,rồi nhẹ nhàng chỉnh lại áo vest đang vắt trên tay.Không nghe thấy gì nữa mới đi về phía trước.

Đột nhiên Cao Minh Phụng lại hành động khiến Diệp Lam Nhi kinh ngạc,bà xoay người,vẫy tay với Lục Cẩn Ngôn.

"Mẹ, mẹ làm gì vậy?"Diệp Lam Nhi gấp gáp.

Lục Cẩn Ngôn nhìn thấy Cao Minh Thần,rồi đi về phía hai mẹ con.

Chờ đến lúc anh đến gần, Diệp Lam Nhi hận không thể vùi đầu vào bàn ăn được.

"Có chuyện gì vậy ạ?" Lục Cẩn Ngôn làm bộ chỉ nhìn thấy Cao Minh Phụng.

Cao Minh Phụng nở nụ cười thiện chí: "Không ngờ lại trùng hợp như vậy.Cháu lại chính là bác sĩ của Diệp Lam Nhi và là bạn trai con bé.Cô là mẹ của Lam Nhi, rất hân hạnh được biết cháu.Cũng thuận tiện cảm ơn cháu đã chăm sóc Lam Nhi."

"Không cần cảm ơn đâu ạ. Đây cũng là chức trách của cháu." Lục Cẩn Ngôn máy móc nói.

"Cũng cảm ơn cháu chuyện ở toilet lúc nãy. Nếu không thì cô sẽ trở thành trò cười rồi. "



Lục Cẩn Ngôn nhàn nhạt, cười xòa nói: "Chỉ là một việc nhỏ thôi, cũng không cần nói cảm ơn đâu ạ!"

Hai người nói chuyện với nhau vài câu,Lục Cẩn Ngôn cùng bạn ra khỏi nhà hàng.

Diệp Lam Nhi cau mày nhìn Cao Minh Phụng: "Mẹ, mẹ làm cái gì vậy ạ? Tại sao lại làm phiền anh ấy làm gì chứ?"

Cao Minh Phụng không trả lời câu hỏi của cô mà hỏi: "Bác sĩ Lục này đã có bạn gái rồi sao?"

Diệp Lam Nhi hoài nghi: "Cười thẹn thùng,mẹ sao mẹ lại hỏi việc này"

Cao Minh Phụng suy nghĩ một chút rồi nói: "Mẹ cảm thấy cậu ta rất tốt.Diện mạo,phong độ,phong cách đều tốt cả.Chỉ cần liếc mắt một cái cũng biết cậu ta không phải người xấu." Dừng một chút, sau đó lại nói, "Đằng nào thì sau này con vẫn phải đến bệnh viện khám lại,vẫn còn có cơ hội gặp mặt cậu ấy mà. Không bằng thử một chút xem sao."

"Thử cái gì ạ?"

"Thử làm bạn trai chứ sao!" ý tứ nói, "Dù sao, con cũng bị câu ta nhìn qua rồi.Nếu như là cậu ta vậy thì cũng không thua thiệt cho lắm."

Diệp Lam Nhi căm tức nhìn Cao Minh Phụng: "Đây là logic gì chứ? Theo ý mẹ,thì tất cả những người phụ nữ mà anh ấy sờ qua thì anh ấy đều phải gả cho anh ấy sao? Vậy thì anh ấy phải lấy bao nhiêu người rồi chứ?"

Cao Minh Phụng uống một ngụm cà phê,từ tốn nói: "Mẹ thật sự cảm thấy cậu ấy tốt vô cùng.Trầm ổn,không xốc nổi,không có ý xấu lại còn là người có ngoại hình đẹp trai như thế lại còn làm bác sĩ nữa. Nếu như cậu ấy con độc thân thì con vẫn còn có cơ hội.Lam Nhi,không phải mẹ nói con đâu.Mẹ thừa nhận điều kiện của cậu bác sĩ này rất tốt.Nhưng ở thế giới này,nam nhân có điều kiện tốt không phải chỉ một mình cậu ta.Con nhìn rộng ra một chúng, đừng phong bế bản thân mình.Con thử nhìn một chút,bác sĩ Lục kia không phải rất ưu tú sao?"

Diệp Lam Nhi trầm mặc. Cô hiểu ý tứ của Cao Minh Phụng.Thậm chí cũng chẳng có hứng thú nói chuyện với người khác phái.Hiện tại,mỗi lúc tuổi một lớn khiến người làm mẹ như Cao Minh Phụng cũng gấp gáp thay cho cô.

"Mẹ,thật ra con và anh ấy đang quen nhau"Diệp Lam Nhi thẳng thắn trả lời