Nhất Khí Triều Dương - Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Chương 37: Núi sông chuyển dời



Dịch: Hoangtruc

Nguồn: bachngocsach

***

Trên người Triệu Phụ Vân vô cùng khô nóng. Lúc trước hắn thỉnh thần vào miếu đã khiến bản thân đầy ý nóng, còn chưa tản đi hết thì lại thỉnh thần tiếp, cho nên ý nóng trên người càng gia tăng hơn.

Miệng đắng lưỡi khô, trên người như bốc hỏa, toàn bộ người có cảm giác như hôn mê, nội hỏa như muốn bốc cháy.

Pháp môn Thỉnh Thần chưa bao giờ là một loại pháp thuật thường dùng.

Hắn quay người ra khỏi cửa miếu, sau đó bước nhanh đi xuống dòng Vụ Hà bên dưới, nhảy xuống, đâm thẳng vào con sông. Nước sông lạnh băng giúp hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.

Con sông u ám sương mù, nước sông lạnh ngắt.

Hắn ở trong đó bồng bềnh trôi.

Luyện Khí Huyền Quang cảnh không có nhiều pháp thuật chân chính dùng để hàng yêu trừ ma, một số người có pháp khí thường hay khu ngự pháp khí để chiến đấu.

Nhưng pháp khí đắt đỏ, còn tự mình tế luyện cũng cần có tài liệu tốt. Cho nên hắn chỉ có hai kiện pháp khí, một là Hỏa Hào châm, còn một kiện là tượng thần Xích Viêm Thần Quân khó mà dùng để đấu pháp trực diện được.

Mà phương diện pháp thuật thì Luyện Khí Huyền Quang cảnh cũng chỉ có thể dùng Ngũ Hành pháp là tiện tay nhất. Trong Ngũ Hành pháp thì hỏa tính pháp và kim tính pháp có uy lực lớn nhất.

Thủy pháp nhu hòa, nhưng lại rất tương hợp với các pháp khác. Thổ pháp thì ban đầu thô sơ nhạt nhẽo, sau khi cao thâm mới có thể vô cùng cường đại được. Mộc pháp cũng tạm được.

Phong pháp và lôi pháp thì rất khó nhập môn, cần phải có thiên phú cùng với tài nguyên phụ trợ tương ứng mới tu hành được. Hắn lại không có những thứ này.

Nếu có thiên phú trên kim tính pháp thì đương nhiên sẽ chủ tu kiếm thuật. Chẳng qua hắn không có kiếm nên dùng một bộ phi châm thay thế, hiện nay Hỏa Hào châm còn bị tổn thất một số rồi.

Mà Triệu Phụ Vân là vì có được gốc gỗ táo bị sét đánh, khắc thành tượng Xích Viêm Thần Quân nên mới dùng hỏa pháp làm chủ pháp. Đương nhiên hắn còn biết huyễn hóa pháp là loại pháp thuật dựa vào Ý, vừa là một hình thức rèn luyện vừa là một thủ đoạn không tệ.

Trừ mấy loại đó ra thì hắn chỉ tập các loại kỹ xảo thi pháp là nhiều nhất.

Hết thảy đều phải đợi Trúc Cơ xong, kết hạt giống phù lục xuống thì mới tự nhiên diễn sinh ra thông pháp thuật được.

Ví dụ như Tuân Lan Nhân tu thủy pháp, lấy đó làm Trúc Cơ Huyền Âm, nhưng trong loại phù lục kết ra thì lại có một loại phù lục chữ Nhiếp. Cho nên lúc đó ở trong phòng của hắn, chỉ dùng một tia ánh nước đã có thể nhiếp toàn bộ thi thể trong phòng. Nàng luyện chế ra một lá cờ có thể nhiếp được hết thần hồn cùng thủy khí khiến người ta lập tức trở nên khô héo đi.

Triệu Phụ Vân thầm dự định dùng Kiếp hỏa đào tạo ra chân sát để Trúc Cơ, hắn không chỉ muốn chữ Hỏa trong đó, mà còn muốn có cả chữ Kiếp nữa.

Tuy rằng chữ Kiếp kia có khí tức cực nhạt nhưng nó vẫn là kiếp hỏa.

Đợi sau khi Trúc Cơ rồi có lẽ còn chọn được một bộ kiếm quyết, luyện một thanh bảo kiếm, dù sao kiếm pháp phối hợp với Kiếp ý cũng cực kỳ phù hợp.

Đương nhiên Hỏa kiếp, một trong ba đại tai kiếp trong trời đất cũng đáng sợ không kém.

Chẳng qua muốn tu hành thần thông pháp thuật gì sau khi Trúc Cơ thì phải đợi đến lúc đó hãy chọn lựa lại.

Phù lục thiên biến vạn hóa, có đủ loại tổ hợp thành, cho nên mỗi người kết ra được hạt giống phù lục cũng đều có đủ loại thần thông pháp thuật khác nhau. Còn nói về ai mạnh ai yếu còn phải xem bản thân vận dụng và thi triển thế nào đã.

Triệu Phụ Vân nằm ngửa trong nước, nhìn bầu trời đầy sao.

Sao trời lấp lánh như tượng trưng cho mỗi một người trong vùng đất này đang nhìn lên trên bầu trời.

Hỏa khí trên người hắn nhanh chóng bị âm khí trong Vụ Hà chèn ép xuống. Hắn rời đi, chỗ mặt nước sông kia đã nhanh chóng kéo dồn lấp chỗ trở nên tối hù lại.

Hắn thay một bộ quần áo khác, sau đó nằm trên ghế trong sân đợi tới hừng đông.

Nhưng trời chưa sáng hẳn, trước miếu Xích Quân đã tụ tập đầy người. Bởi vì cổ quỷ khắp huyện Vụ Trạch bắt đầu trở nên xao động khó mà trấn an được, cũng may bọn họ dưỡng quỷ nuôi cổ đã rất nhiều năm nên mới có kinh nghiệm phong hũ cấm cổ trói quỷ lại.

Bọn họ phát hiện hai từ đường lớn nhất đã xảy ra chuyện không may, bên trong đen kịt, tộc trưởng không rõ đã đi đâu, vì vậy mọi người mới bắt đầu tụ tập lại cả về miếu Xích Quân này.

Triệu Phụ Vân để mọi người vào trong miếu sao chép kinh văn Xích Viêm Thần Quân. Trong thời gian ngắn không tìm được người ghi chép, đành phải dạy bọn họ tụng niệm thuộc lòng.

Mãi cho đến hừng đông, mọi người mới biết được phía dưới hắc miếu từ đường lại có một con quỷ quái, còn dám đến đây đánh lén giáo dụ.


Sau một hồi bạo động, Chu Bồ Nghĩa nói cho mọi người biết có thể thỉnh Xích Quân về nhà, có Xích Quân trong nhà thì hết thảy âm tà sẽ không dám xâm phạm.

Ngay từ đầu chỉ có vài người nguyện ý làm như vậy, trong đó đều là những người đã từng được Triệu Phụ Vân cho đồng Xích Quân phù tiền, đã cảm nhận được chỗ tốt trong đó. Bọn họ tự khắc tượng Xích Quân hoặc cũng có người chỉ khắc bài vị Xích Viêm Thần Quân, cầm đến nơi đây nhờ Triệu Phụ Vân khai quang.

Như vậy còn chưa đủ, mỗi nhà đều có sẵn đèn cả, cho nên còn khắc cả Xích Viêm thần chú lên thân đèn nhà mình, sau đó đưa đến cho Triệu Phụ Vân khai quang, bí chúc.

Bởi vì bọn họ cảm thấy ánh đèn ở nơi ở của Triệu Phụ Vân có tác dụng trừ tà, có ngọn lửa, âm tà không dám đến gần, nên cũng hi vọng đèn nhà mình cũng được như vậy.

Mà những thứ này đều phải do Triệu Phụ Vân lần lượt hoàn thành. Hắn khai quang, bí chúc xong, người trở nên khô nóng, lại đi xuống ngâm người dưới dòng Vụ Hà.

Đến khi đám người Tuân Lan Nhân trở về thì cơ bản nhà nhà đều thờ cúng Xích Viêm Thần Quân, chong đèn Xích Viêm.

Có nhà đã phong kín tiểu quỷ cùng cổ trong nhà ở nơi âm u kín đáo, có một số thì trực tiếp đem chúng phơi dưới ánh mặt trời, tỏ vẻ từ nay về sau mình sẽ không còn dưỡng âm quỷ và cổ trùng nữa. Những người này đa phần dưỡng chúng lại không gặt hái được gì, ngược lại còn bị chúng làm hại nữa.

Bởi vì quỷ quái cùng cổ quái trong hắc miếu từ đường đã chết hoặc rời đi, cho nên quỷ và cổ ở nơi này đều xao động, mọi người cũng không dám dùng nữa mà phong cấm chúng lại, mới có chuyện thỉnh Xích Quân vào nhà như vậy. Nhưng mà có rất nhiều người còn muốn giữ lại, nghĩ rằng có thể sau này lấy ra khu dịch được nên cũng không nỡ thiêu chết chúng.

Triệu Phụ Vân không cưỡng ép bọn họ.

Hắn đều rất nghiêm túc tiếp nhận mỗi một tượng thần được đưa đến để khai quang, đều rất tận tâm tiếp nhận mỗi một chiếc đưa đến bí chúc, khiến chúng có thể khu tà đốt yểm. Hơn nữa còn có điểm trọng yếu nhất mà mọi người cũng không biết, đó là mỗi chiếc đèn đều sẽ được hắn phân bố trở thành một bộ phận của đại trận.

Tất cả chiếc đèn đều có liên hệ với nhau.

Cuối cùng ánh lửa bên trong nơi xa xôi sẽ tụ cả vào trong miếu, tụ lên trên tượng thần trong miếu, trên chiếc đèn Kiếp hỏa trên bàn tay của tượng thần kia.

"Biện pháp này của ngươi không tệ, dùng thần hỏa, nhang khói đến trung hòa kiếp hỏa, đào tạo chúng thành chân sát, sau này Trúc Cơ rồi cũng có thể ban ngày thoải mái thu thập đại nhật tinh hỏa, ban đêm lại tự dùng thái âm tinh khí trung hòa khô nóng. Cứ tuần hoàn lặp đi lặp lại như thế, pháp lực cũng sẽ nhanh chóng phát triển." Tuân Lan Nhân nói.

Triệu Phụ Vân chỉ cười cười.

Bốn người khác cũng đã trở về, bọn họ cầm ra bản bản đồ địa hình núi sông tự tay vẽ ra, ghép lại với nhau, sau đó tạo tạo thành một bức hoàn chỉnh.

Triệu Phụ Vân nhìn từng ngọn núi được đánh dấu hình ngôi sao, hạp cốc là những đường nét liền cong mảnh hoặc uốn lượn, hoặc thẳng tắp, lại có chỗ đứt gãy.

Hắn và Tuân Lan Nhân đều tập trung tinh thần nhìn. Tuy rằng về trận pháp, hắn không bì kịp Tuân Lan Nhân nhưng hắn cũng đã thật tận tâm tận sức cố gắng học hành.

Mà bốn người kia thì chỉ thấy hoa mắt, vốn những chỗ bọn họ tự vẽ ra thì còn tự nhận ra được, nhưng mà hợp cùng một chỗ thì căn bản không nhìn ra gì cả.

"Núi sông lệch vị trí, quả nhiên phải vẽ thành bản đồ mới có thể nhìn ra." Tuân Lan Nhân nói.

Lúc này Triệu Phụ Vân cũng mơ hồ nhìn ra.

Dãy núi này nguyên bản phải là bao quanh một con sông vào chính giữa.

Có lẽ lúc đầu con sông kia vốn cũng không phải là sông, mà là hồ nước.